Chương 1019: Hội tụ cấp cao
Biên Chức Thành Đích Mộng
10/03/2014
Ngay lúc Lục Thiếu Hoa ngây người, phía sau giọng nói một thanh niên khỏe mạnh vang lên, âm thanh kia rất quen thuộc với Lục Thiếu Hoa, Tăng Kiến Quốc cũng rất quen thuộc. Vừa nghe thấy âm thanh đó, hai người Lục Thiếu Hoa và Tăng Kiến Quốc đã đoán ra người đó là ai.
Không cần nhìn, đúng là Tư lệnh quân khu Đông Bắc Trương Thiên Hành.
Lục Thiếu Hoa và Trương Thiên Hành có gặp qua vài lần, người này chính là đàn ông điển hình vùng Đông Bắc, thân hình vạm vỡ, anh ta cũng rất thẳng thắn, đồng thời, cũng rất thô lỗ. Ít tuổi hơn Đặng già, những năm gần đây là nhân vật có quyền, nhưng nói đến người có công xây dựng đất nước thì còn chưa tính đến ông ta, cùng lắm chỉ là người của thời đại.
Nhưng cũng không thể coi thường ông ta, ông ta có thể làm đến chức tư lệnh quân khu Đông Bắc, cũng chứng tỏ ông ta hơn người. Nhớ ngày đó, thời điểm Liên Xô giải thể, Lục Thiếu Hoa theo Liên Xô trang bị quân sự, đều do ông ta giao tiếp với tư lệnh quân khu Đông Bắc.
Còn nữa, lúc Trương Thiên Hành làm tư lệnh quân khu Đông Bắc, quân khu Đông Bắc phát triển rất tốt. Tuy nhiên rèn luyện trong quân đội và có lực chiến đấu, cũng là người dũng cảm, chẳng qua ông ta về hưu nhiều năm, luôn luôn dưỡng lão ở Bắc Kinh. Sau đó Lục Thiếu Hoa chỉ gặp lại ông ấy một lần.
Quay đầu lại nhìn, quả nhiên là Trương Thiên Hành, Lục Thiếu Hoa nhẹ nhàng cười, nhưng cũng không nói gì. Không phải Lục Thiếu Hoa không muốn nói chuyện, mà là Lục Thiếu Hoa không biết mở miệng như thế nào. Trước kia Lục Thiếu Hoa gọi Trương Thiên Hành là Trương gia gia, nhưng bây giờ thì không như vậy, thân phận của Lục Thiếu Hoa đã khác, hơn nữa ở đây nhiều người như vậy, Lục Thiếu Hoa thật sự nói không lên lời.
Mà Trương Thiên Hành hình như cũng khó xử như Lục Thiếu Hoa, lơ đễnh, lại đây vỗ vỗ vai Lục Thiếu Hoa, nói.
- Cậu vẫn vậy, nhiều năm trôi qua như vậy, của cải của cậu nhiều nhất nước, hơn nữa vì nhà nước làm ra kỹ thuật tàu sân bay, quả thật đeo ba sao lên vai cậu là rất xứng đáng.
Trương Thiên Hành đã về hưu, nhưng ông ta dù sao cũng là nhân vật quan trọng trong quân đội, trong nước hiện tại đang xây dựng tàu sân bay, ông ta không thể không biết, lại liên tưởng tới thủ đoạn trước kia của Lục Thiếu Hoa, ông ta đương nhiên có thể đoán ra, kỹ thuật tàu sân bay chính là do Lục Thiếu Hoa lấy ra.
Nhưng mà giọng nói của Trương Thiên Hành rất to, ông ấy lại không biết một câu nói tùy ý của mình khiến mọi người ngẩn ra.
Kỹ thuật tàu sân bay đại biểu cho cái gì? Ở đây rất nhiều người là ở quân đội, bọn họ đương nhiên biết, nó đại biểu cho bá chủ trên biển. Hơn nữa hôm nay đến tham dự đều là nhân vật cấp cao của nhà nước, cũng đều biết nhà nước đang xây dựng tàu sân bay.
Nhưng điều làm cho mọi người bất ngờ chính là, kỹ thuật tàu sân bay không ngờ là do Lục Thiếu Hoa, ông chủ Tập đoàn Phượng Hoàng cấp ra. Nghĩ đến đó, mọi người cũng liền hiểu ngay, thân phận thượng tướng của Lục Thiếu Hoa là do như vậy mà có.
Nhưng, lời nói tiếp theo của Trương Thiên Hành khiến phủ định tất cả các dự đoán của mọi người.
- Tôi nói với cậu em, quân hàm thượng tướng theo cậu mười mấy năm qua, nhưng cậu không lấy ra một lần, có phải quân hàm này chướng mắt à.
Trương Thiên Hành nói đùa.
Lời này nếu do những tướng quân khác nói, bọn họ chỉ có thể nói thầm trong bụng, nhưng Trương Thiên Hành không có e dè cái gì, có điều khác, vì ông ta từng là một trong những người mạnh trong quân đội. Về phần những người khác, không cần phải nói, bọn họ không dám phát ra những lời nói đùa với quân hàm.
…. Lục Thiếu Hoa một hồi không nói gì, tuy nhiên dù sao Trương Thiên Hành cũng lên tiếng, Lục Thiếu Hoa không thể im lặng mãi, bằng không người khác nghĩ là hắn bị câm điếc.
- Ông xem tôi đã gần này tuổi, nếu mặc quân trang đi ra ngoài đường, nói không chừng ra đường đã bị người ta bắt lại, nói tôi giả mạo thượng tướng.
Lục Thiếu Hoa dùng một câu vui đùa nói lại Trương Thiên Hành, đây là cách trả lời rất khéo léo, mặt ngoài nhìn qua như là nói đùa, nhưng Lục Thiếu Hoa nói không phải không đúng, giả mạo thượng tướng, đó là trọng tội.
Mỉm cười, rất nhiều người mỉm cười, gần như nghe được tiếng mỉm cười của mọi người, bao gồm cả Lý Trường Thắng đang ngồi ở bên trong và vài người ở quân khu Lục Thiếu Hoa đã gặp mặt, bọn họ đều mỉm cười.
- Tôi nói, có người dám bắt anh, anh tìm Trương mọi rợ, anh ta nhất định sẽ tìm người đó huấn luyện lại
Lý Trường Thắng lớn tiếng nói
Lời này có chút nói đùa với Lục Thiếu Hoa nhưng Lý Trường Thắng lại cộng cả Trương Thiên Hành vào, ngay cả Trương mọi rợ cũng nói ra, còn nói đem anh ta đi luyện luyện cái gì.
- Tướng quân Thường Thắng, có phải bây giờ anh sẽ luyện hay không?
Trương Thiên Hành không phục, nói bẻ lại.
- Mọi rợ chính là mọi rợ.
Lý Trường Thắng với bộ dáng chỉ tiếc không rèn sắt thành thép.
- Yêu yêu, bản lĩnh lớn
Trương Thiên Hành nhìn đến bộ dáng Lý Trường Thắng, trong lòng lại khó chịu.
Đấu võ mồm, hai người Trương Thiên Hành và Lý Trường Thắng là đấu nhau, từ đầu đến cuối, Tăng Kiến Quốc không xiên miệng vào, không nên quên, Trương Thiên Hành vừa mới tiến vào đã trêu đùa Tăng Kiến Quốc, với tính cách của Tăng Kiến Quốc, ông ta sao có thể như vậy được.
.;.- Trương mọi rợ, cậu có phải cảm thấy ông anh Đặng đi rồi, sẽ không có người trị được cậu sao?
Tăng Kiến Quốc nói ra không sợ hãi
Thật đúng là đừng nói, lão Đặng chính là khắc tinh của Trương Thiên Hành, nhắc tới lão Đặng, Trương Thiên Hành tái mặt, cũng chỉ có thể nhận phần thua, lập tức trấn tĩnh lại, bộ dáng như chuột nhìn thấy mèo.
Thật lâu sau, Trương Thiên Hành thở dài một hơi nói.
- Ông anh Đặng sớm đi được. Tiểu Hoa à, có rảnh cậu đi thăm ông nội Đặng của cậu đi, ông ta không thương con cháu chính mình, chỉ thương cháu trai là cậu thôi.
- Tôi sẽ đi
Lục Thiếu Hoa rất chân thực nói.
Tro cốt lão Đặng tuy rằng đã ném xuống biển rộng, nhưng nhà nước đã xây tặng lão Đặng một nơi tưởng niệm, nơi đó có di ảnh của lão Đặng, muốn bái tế đương nhiên là đi vào trong đó.
Nhưng mà, lúc này lại khiến càng nhiều người biết thân phận khác của Lục Thiếu Hoa, là cháu trai lão Đặng. Thân phận này cực kỳ đáng sợ, ngẫm lại lão Đặng đã về cõi tiên bao nhiêu năm rồi, nói cách khác, lúc lão Đặng còn sống, Lục Thiếu Hoa cũng đã là cháu trai lão Đặng. Nhưng nhiều năm trôi qua như vậy, thân phận này không có mấy người đề cập tới, việc này không thể không nói công tác bí mật làm không tồi.
Tuy nhiên, rất nhanh tất cả mọi người bình tĩnh lại, vì thời điểm quan trọng đã đến rổi, thủ trưởng số một đương nhiệm, tất cả đều đứng lên, tỏ vẻ hoan nghênh thủ trưởng số một, bất kể là thế hệ trước hay đồng trang lứa.
Có lẽ ở đây rất nhiều người là bề trên của thủ trưởng số một, thủ trưởng số một thấy bọn họ đều phải thi lễ, nhưng không thể phủ nhận, thủ trưởng số một là người lãnh đạo tối cao, điều này không thể xem nhẹ, phải tôn kính cũng đúng.
Thủ trưởng số một đương nhiên để mọi người tôn kính với anh ta, nhưng, sau khi nhận, thủ trưởng số một cũng tỏ vẻ tôn kính với bề trên, mà không, chào hỏi từng người thế hệ trước, như vậy cơ bản là không giống thủ trưởng số một.
Mà lúc tới Lục Thiếu Hoa, thủ trưởng số một cũng không lấy thân phận bề trên đối đãi với Lục Thiếu Hoa, mà là nhìn xung quanh, hình như là mấy người giống nhau, phát hiện toàn bộ đã có mặt, thủ trưởng số một mới mở miệng nói.
- Mời các vị ngồi, tôi nghĩ có người rất thắc mắc về thân phận của tổng giám đốc Lục, không ngại nói cho mọi người, từ mười mấy năm trước, tổng giám đốc Lục đã có quân hàm Thượng tướng, chỉ có điều khi đó cũng không công khai ra, nhưng chúng ta không thể phủ nhận, anh ta là người cống hiến lớn cho quốc gai.Ví dụ trước kia có chiến hạm tuần tra, còn có hàng hộ vệ.., kỹ thuật đều do tổng giám đốc Lục cung cấp, ngay cả kỹ thuật tàu sân bay hiện tại cũng vậy, đều là do tổng giám đốc Lục cung cấp.
Thủ trưởng số một giới thiệu thân phận của Lục Thiếu Hoa, đồng thời cũng nói đến quân hàm Thượng tướng của Lục Thiếu Hoa tuyệt đói là thật.
Lời này xuất phát từ miệng thủ trưởng số một, đương nhiên không có người nào hoài nghi, kỳ thật, từ lúc Trương Thiên Hành nói ra kỹ thuật tàu sân bay là do Lục Thiếu Hoa cấp, hơn nửa người đã tin, chỉ có điều nhiều người cũng không muốn đối mặt với sự thật này.
Ngẫm lại thì có thể lý giải được, ở trong mắt người khác, Tập đoàn Phượng Hoàng là lớn mạnh, nhưng kỹ thuật quân sự này,Tập đoàn Phượng Hoàng từ trước đến nay chưa có, cho nên, cũng làm mọi người nghi ngờ Lục Thiếu Hoa.
Hiện tại được rồi, thủ trưởng số một đã xác nhận, tất cả mọi người đều tin, nhưng mọi người dù sao cũng đều là kẻ lõi đời, tuy rằng kinh ngạc, nhưng cũng không đến mức thất lễ, đều hướng Lục Thiếu Hoa cười cười, xem như là rất hâm mộ.
Cứ như vậy, thân phận tiềm ẩn của Lục Thiếu Hoa dần công khai, nhưng chỉ hạn chế trong phạm vi mà thôi, không cần thủ trưởng số một nói rõ, tất cả mọi người đều hiểu được, thân phận của Lục Thiếu Hoa không thể nói rộng rãi khắp nơi.
Cuộc họp mặt bắt đầu, từng người đều có quan hệ riêng, cũng bao gồm Lục Thiếu Hoa. Lục Thiếu Hoa cũng có bè đảng của chính mình, về phần ai là bè đảng của hắn, không cần phải nói cũng biết, đó là những thế hệ trước đã gặp mặt hắn.
Tuy nhiên rất nhanh, rất nhiều người muốn tiếp cận Lục Thiếu Hoa, và Lục Thiếu Hoa đứng lên bắt chuyện, mang cái mặt quen thuộc đi, nghi lễ rất điển hình của người Trung Quốc.
Mang cái mặt quen thuộc đi, lần sau gặp lại, không chắc lúc nào lại gặp Lục Thiếu Hoa, có một lần gặp mặt, mọi người coi như là biết, không đến mức khiến cho xấu hổ như vậy.
Quan trọng hơn là bọn họ tiếp quyền sau đó, nói không chừng đắc tội Lục Thiếu Hoa, cho nên lúc này, tất cả mọi người đều biết, nói không chừng đã từng thân thiết với Lục Thiếu Hoa, không đến mức muốn làm ra nhiều phiền toái như vậy.
Từng người, Lục Thiếu Hoa đảo qua từng Phó Thủ tướng một, một cảnh tượng róc rách ngay trước mắt. Trước kia rất nhiều người không hiểu vì sao năng lượng Lục Thiếu Hoa lớn như vậy, tưởng đều dựa vào Tăng Kiến Quốc, bây giờ mới biết, bọn họ đã lầm rồi. Lục Thiếu Hoa không dựa vào ai cả, đều dựa vào năng lực của chính mình.
Thế này đúng là một người đáng sợ, gặp phải hắn, sẽ kết thúc giống như Phó Thủ tướng trước kia, bị Lục Thiếu Hoa khiến cho chật vật không chịu nổi.
Trở lại vấn đề chính, thủ trưởng số một mời Lục Thiếu Hoa tới tham gia buổi họp mặt này không phải đơn giản vì muốn công khai thân phận của hắn, còn có một việc muốn bàn cùng Lục Thiếu Hoa, còn có chuyện của ông ta muốn tìm Lục Thiếu Hoa.
Mà không, lúc Lục Thiếu Hoa và mấy người Trương Thiên Hành không trò chuyện nữa, thư ký thủ trưởng số một sẽ đến bên Lục Thiếu Hoa, trước là chào hỏi mấy người Trương Thiên Hành, sau đó nói vào bên cạnh tai Lục Thiếu Hoa, thấp giọng nói thầm hai câu, sau đó Lục Thiếu Hoa liền đi theo anh ta.
- Thủ trưởng số một muốn gặp hắn
Đây là tin tức Lục Thiếu Hoa nhận được.
Không cần nhìn, đúng là Tư lệnh quân khu Đông Bắc Trương Thiên Hành.
Lục Thiếu Hoa và Trương Thiên Hành có gặp qua vài lần, người này chính là đàn ông điển hình vùng Đông Bắc, thân hình vạm vỡ, anh ta cũng rất thẳng thắn, đồng thời, cũng rất thô lỗ. Ít tuổi hơn Đặng già, những năm gần đây là nhân vật có quyền, nhưng nói đến người có công xây dựng đất nước thì còn chưa tính đến ông ta, cùng lắm chỉ là người của thời đại.
Nhưng cũng không thể coi thường ông ta, ông ta có thể làm đến chức tư lệnh quân khu Đông Bắc, cũng chứng tỏ ông ta hơn người. Nhớ ngày đó, thời điểm Liên Xô giải thể, Lục Thiếu Hoa theo Liên Xô trang bị quân sự, đều do ông ta giao tiếp với tư lệnh quân khu Đông Bắc.
Còn nữa, lúc Trương Thiên Hành làm tư lệnh quân khu Đông Bắc, quân khu Đông Bắc phát triển rất tốt. Tuy nhiên rèn luyện trong quân đội và có lực chiến đấu, cũng là người dũng cảm, chẳng qua ông ta về hưu nhiều năm, luôn luôn dưỡng lão ở Bắc Kinh. Sau đó Lục Thiếu Hoa chỉ gặp lại ông ấy một lần.
Quay đầu lại nhìn, quả nhiên là Trương Thiên Hành, Lục Thiếu Hoa nhẹ nhàng cười, nhưng cũng không nói gì. Không phải Lục Thiếu Hoa không muốn nói chuyện, mà là Lục Thiếu Hoa không biết mở miệng như thế nào. Trước kia Lục Thiếu Hoa gọi Trương Thiên Hành là Trương gia gia, nhưng bây giờ thì không như vậy, thân phận của Lục Thiếu Hoa đã khác, hơn nữa ở đây nhiều người như vậy, Lục Thiếu Hoa thật sự nói không lên lời.
Mà Trương Thiên Hành hình như cũng khó xử như Lục Thiếu Hoa, lơ đễnh, lại đây vỗ vỗ vai Lục Thiếu Hoa, nói.
- Cậu vẫn vậy, nhiều năm trôi qua như vậy, của cải của cậu nhiều nhất nước, hơn nữa vì nhà nước làm ra kỹ thuật tàu sân bay, quả thật đeo ba sao lên vai cậu là rất xứng đáng.
Trương Thiên Hành đã về hưu, nhưng ông ta dù sao cũng là nhân vật quan trọng trong quân đội, trong nước hiện tại đang xây dựng tàu sân bay, ông ta không thể không biết, lại liên tưởng tới thủ đoạn trước kia của Lục Thiếu Hoa, ông ta đương nhiên có thể đoán ra, kỹ thuật tàu sân bay chính là do Lục Thiếu Hoa lấy ra.
Nhưng mà giọng nói của Trương Thiên Hành rất to, ông ấy lại không biết một câu nói tùy ý của mình khiến mọi người ngẩn ra.
Kỹ thuật tàu sân bay đại biểu cho cái gì? Ở đây rất nhiều người là ở quân đội, bọn họ đương nhiên biết, nó đại biểu cho bá chủ trên biển. Hơn nữa hôm nay đến tham dự đều là nhân vật cấp cao của nhà nước, cũng đều biết nhà nước đang xây dựng tàu sân bay.
Nhưng điều làm cho mọi người bất ngờ chính là, kỹ thuật tàu sân bay không ngờ là do Lục Thiếu Hoa, ông chủ Tập đoàn Phượng Hoàng cấp ra. Nghĩ đến đó, mọi người cũng liền hiểu ngay, thân phận thượng tướng của Lục Thiếu Hoa là do như vậy mà có.
Nhưng, lời nói tiếp theo của Trương Thiên Hành khiến phủ định tất cả các dự đoán của mọi người.
- Tôi nói với cậu em, quân hàm thượng tướng theo cậu mười mấy năm qua, nhưng cậu không lấy ra một lần, có phải quân hàm này chướng mắt à.
Trương Thiên Hành nói đùa.
Lời này nếu do những tướng quân khác nói, bọn họ chỉ có thể nói thầm trong bụng, nhưng Trương Thiên Hành không có e dè cái gì, có điều khác, vì ông ta từng là một trong những người mạnh trong quân đội. Về phần những người khác, không cần phải nói, bọn họ không dám phát ra những lời nói đùa với quân hàm.
…. Lục Thiếu Hoa một hồi không nói gì, tuy nhiên dù sao Trương Thiên Hành cũng lên tiếng, Lục Thiếu Hoa không thể im lặng mãi, bằng không người khác nghĩ là hắn bị câm điếc.
- Ông xem tôi đã gần này tuổi, nếu mặc quân trang đi ra ngoài đường, nói không chừng ra đường đã bị người ta bắt lại, nói tôi giả mạo thượng tướng.
Lục Thiếu Hoa dùng một câu vui đùa nói lại Trương Thiên Hành, đây là cách trả lời rất khéo léo, mặt ngoài nhìn qua như là nói đùa, nhưng Lục Thiếu Hoa nói không phải không đúng, giả mạo thượng tướng, đó là trọng tội.
Mỉm cười, rất nhiều người mỉm cười, gần như nghe được tiếng mỉm cười của mọi người, bao gồm cả Lý Trường Thắng đang ngồi ở bên trong và vài người ở quân khu Lục Thiếu Hoa đã gặp mặt, bọn họ đều mỉm cười.
- Tôi nói, có người dám bắt anh, anh tìm Trương mọi rợ, anh ta nhất định sẽ tìm người đó huấn luyện lại
Lý Trường Thắng lớn tiếng nói
Lời này có chút nói đùa với Lục Thiếu Hoa nhưng Lý Trường Thắng lại cộng cả Trương Thiên Hành vào, ngay cả Trương mọi rợ cũng nói ra, còn nói đem anh ta đi luyện luyện cái gì.
- Tướng quân Thường Thắng, có phải bây giờ anh sẽ luyện hay không?
Trương Thiên Hành không phục, nói bẻ lại.
- Mọi rợ chính là mọi rợ.
Lý Trường Thắng với bộ dáng chỉ tiếc không rèn sắt thành thép.
- Yêu yêu, bản lĩnh lớn
Trương Thiên Hành nhìn đến bộ dáng Lý Trường Thắng, trong lòng lại khó chịu.
Đấu võ mồm, hai người Trương Thiên Hành và Lý Trường Thắng là đấu nhau, từ đầu đến cuối, Tăng Kiến Quốc không xiên miệng vào, không nên quên, Trương Thiên Hành vừa mới tiến vào đã trêu đùa Tăng Kiến Quốc, với tính cách của Tăng Kiến Quốc, ông ta sao có thể như vậy được.
.;.- Trương mọi rợ, cậu có phải cảm thấy ông anh Đặng đi rồi, sẽ không có người trị được cậu sao?
Tăng Kiến Quốc nói ra không sợ hãi
Thật đúng là đừng nói, lão Đặng chính là khắc tinh của Trương Thiên Hành, nhắc tới lão Đặng, Trương Thiên Hành tái mặt, cũng chỉ có thể nhận phần thua, lập tức trấn tĩnh lại, bộ dáng như chuột nhìn thấy mèo.
Thật lâu sau, Trương Thiên Hành thở dài một hơi nói.
- Ông anh Đặng sớm đi được. Tiểu Hoa à, có rảnh cậu đi thăm ông nội Đặng của cậu đi, ông ta không thương con cháu chính mình, chỉ thương cháu trai là cậu thôi.
- Tôi sẽ đi
Lục Thiếu Hoa rất chân thực nói.
Tro cốt lão Đặng tuy rằng đã ném xuống biển rộng, nhưng nhà nước đã xây tặng lão Đặng một nơi tưởng niệm, nơi đó có di ảnh của lão Đặng, muốn bái tế đương nhiên là đi vào trong đó.
Nhưng mà, lúc này lại khiến càng nhiều người biết thân phận khác của Lục Thiếu Hoa, là cháu trai lão Đặng. Thân phận này cực kỳ đáng sợ, ngẫm lại lão Đặng đã về cõi tiên bao nhiêu năm rồi, nói cách khác, lúc lão Đặng còn sống, Lục Thiếu Hoa cũng đã là cháu trai lão Đặng. Nhưng nhiều năm trôi qua như vậy, thân phận này không có mấy người đề cập tới, việc này không thể không nói công tác bí mật làm không tồi.
Tuy nhiên, rất nhanh tất cả mọi người bình tĩnh lại, vì thời điểm quan trọng đã đến rổi, thủ trưởng số một đương nhiệm, tất cả đều đứng lên, tỏ vẻ hoan nghênh thủ trưởng số một, bất kể là thế hệ trước hay đồng trang lứa.
Có lẽ ở đây rất nhiều người là bề trên của thủ trưởng số một, thủ trưởng số một thấy bọn họ đều phải thi lễ, nhưng không thể phủ nhận, thủ trưởng số một là người lãnh đạo tối cao, điều này không thể xem nhẹ, phải tôn kính cũng đúng.
Thủ trưởng số một đương nhiên để mọi người tôn kính với anh ta, nhưng, sau khi nhận, thủ trưởng số một cũng tỏ vẻ tôn kính với bề trên, mà không, chào hỏi từng người thế hệ trước, như vậy cơ bản là không giống thủ trưởng số một.
Mà lúc tới Lục Thiếu Hoa, thủ trưởng số một cũng không lấy thân phận bề trên đối đãi với Lục Thiếu Hoa, mà là nhìn xung quanh, hình như là mấy người giống nhau, phát hiện toàn bộ đã có mặt, thủ trưởng số một mới mở miệng nói.
- Mời các vị ngồi, tôi nghĩ có người rất thắc mắc về thân phận của tổng giám đốc Lục, không ngại nói cho mọi người, từ mười mấy năm trước, tổng giám đốc Lục đã có quân hàm Thượng tướng, chỉ có điều khi đó cũng không công khai ra, nhưng chúng ta không thể phủ nhận, anh ta là người cống hiến lớn cho quốc gai.Ví dụ trước kia có chiến hạm tuần tra, còn có hàng hộ vệ.., kỹ thuật đều do tổng giám đốc Lục cung cấp, ngay cả kỹ thuật tàu sân bay hiện tại cũng vậy, đều là do tổng giám đốc Lục cung cấp.
Thủ trưởng số một giới thiệu thân phận của Lục Thiếu Hoa, đồng thời cũng nói đến quân hàm Thượng tướng của Lục Thiếu Hoa tuyệt đói là thật.
Lời này xuất phát từ miệng thủ trưởng số một, đương nhiên không có người nào hoài nghi, kỳ thật, từ lúc Trương Thiên Hành nói ra kỹ thuật tàu sân bay là do Lục Thiếu Hoa cấp, hơn nửa người đã tin, chỉ có điều nhiều người cũng không muốn đối mặt với sự thật này.
Ngẫm lại thì có thể lý giải được, ở trong mắt người khác, Tập đoàn Phượng Hoàng là lớn mạnh, nhưng kỹ thuật quân sự này,Tập đoàn Phượng Hoàng từ trước đến nay chưa có, cho nên, cũng làm mọi người nghi ngờ Lục Thiếu Hoa.
Hiện tại được rồi, thủ trưởng số một đã xác nhận, tất cả mọi người đều tin, nhưng mọi người dù sao cũng đều là kẻ lõi đời, tuy rằng kinh ngạc, nhưng cũng không đến mức thất lễ, đều hướng Lục Thiếu Hoa cười cười, xem như là rất hâm mộ.
Cứ như vậy, thân phận tiềm ẩn của Lục Thiếu Hoa dần công khai, nhưng chỉ hạn chế trong phạm vi mà thôi, không cần thủ trưởng số một nói rõ, tất cả mọi người đều hiểu được, thân phận của Lục Thiếu Hoa không thể nói rộng rãi khắp nơi.
Cuộc họp mặt bắt đầu, từng người đều có quan hệ riêng, cũng bao gồm Lục Thiếu Hoa. Lục Thiếu Hoa cũng có bè đảng của chính mình, về phần ai là bè đảng của hắn, không cần phải nói cũng biết, đó là những thế hệ trước đã gặp mặt hắn.
Tuy nhiên rất nhanh, rất nhiều người muốn tiếp cận Lục Thiếu Hoa, và Lục Thiếu Hoa đứng lên bắt chuyện, mang cái mặt quen thuộc đi, nghi lễ rất điển hình của người Trung Quốc.
Mang cái mặt quen thuộc đi, lần sau gặp lại, không chắc lúc nào lại gặp Lục Thiếu Hoa, có một lần gặp mặt, mọi người coi như là biết, không đến mức khiến cho xấu hổ như vậy.
Quan trọng hơn là bọn họ tiếp quyền sau đó, nói không chừng đắc tội Lục Thiếu Hoa, cho nên lúc này, tất cả mọi người đều biết, nói không chừng đã từng thân thiết với Lục Thiếu Hoa, không đến mức muốn làm ra nhiều phiền toái như vậy.
Từng người, Lục Thiếu Hoa đảo qua từng Phó Thủ tướng một, một cảnh tượng róc rách ngay trước mắt. Trước kia rất nhiều người không hiểu vì sao năng lượng Lục Thiếu Hoa lớn như vậy, tưởng đều dựa vào Tăng Kiến Quốc, bây giờ mới biết, bọn họ đã lầm rồi. Lục Thiếu Hoa không dựa vào ai cả, đều dựa vào năng lực của chính mình.
Thế này đúng là một người đáng sợ, gặp phải hắn, sẽ kết thúc giống như Phó Thủ tướng trước kia, bị Lục Thiếu Hoa khiến cho chật vật không chịu nổi.
Trở lại vấn đề chính, thủ trưởng số một mời Lục Thiếu Hoa tới tham gia buổi họp mặt này không phải đơn giản vì muốn công khai thân phận của hắn, còn có một việc muốn bàn cùng Lục Thiếu Hoa, còn có chuyện của ông ta muốn tìm Lục Thiếu Hoa.
Mà không, lúc Lục Thiếu Hoa và mấy người Trương Thiên Hành không trò chuyện nữa, thư ký thủ trưởng số một sẽ đến bên Lục Thiếu Hoa, trước là chào hỏi mấy người Trương Thiên Hành, sau đó nói vào bên cạnh tai Lục Thiếu Hoa, thấp giọng nói thầm hai câu, sau đó Lục Thiếu Hoa liền đi theo anh ta.
- Thủ trưởng số một muốn gặp hắn
Đây là tin tức Lục Thiếu Hoa nhận được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.