Chương 4: Cuộc Điều Tra Bí Ẩn
Hồng Sến
17/09/2024
Không thể chịu đựng thêm sự ám ảnh và lo lắng, Lan quyết định phải hành động. Cô không thể để bí mật kinh hoàng này tiếp tục bị che giấu mà không làm gì. Sự im lặng kéo dài chỉ khiến ông Tâm càng có cơ hội làm những việc đáng sợ hơn. Với quyết tâm cao, Lan tìm đến đồn cảnh sát địa phương để báo cáo về những gì cô đã thấy trong tiệm bánh bao.
Cảnh sát tiếp nhận lời khai của Lan, nhưng không thể hiện sự quan tâm như cô hy vọng. Họ lắng nghe, nhưng khuôn mặt vẫn giữ vẻ lạnh lùng và xa cách. Viên cảnh sát ghi chép lại chi tiết câu chuyện của cô, nhưng thỉnh thoảng lại liếc nhìn cô với ánh mắt nghi ngờ. Khi Lan kể về thịt người trong bếp, viên cảnh sát nhìn cô và hỏi:
"Chúng tôi sẽ điều tra, nhưng cô có bằng chứng nào không?"
Lan sững sờ. Tất nhiên là cô không có bằng chứng cụ thể, ngoài những gì mình đã chứng kiến trong thoáng chốc. Cô không thể mang theo bất cứ thứ gì để chứng minh lời nói của mình. "Tôi không có bằng chứng... nhưng tôi chắc chắn những gì mình đã thấy," cô nói, giọng run run.
Viên cảnh sát thở dài, ghi lại vài dòng nữa vào biên bản, rồi bảo Lan rằng họ sẽ đến tiệm bánh bao của ông Tâm để kiểm tra. Dù nhận được sự đảm bảo từ cảnh sát, Lan vẫn cảm thấy một sự bất an kỳ lạ. Cô biết rõ ông Tâm không phải là kẻ dễ đối phó. Ông ta quá kín đáo và cẩn thận, nếu có điều gì đáng ngờ, ông ta chắc chắn đã che giấu mọi thứ một cách hoàn hảo.
Ngày hôm sau, cảnh sát đến tiệm bánh bao để điều tra. Họ tiến hành kiểm tra nhà bếp, phòng trữ đông, và tất cả các dụng cụ chế biến. Mọi ngóc ngách của tiệm đều được xem xét kỹ lưỡng. Lan đứng từ xa, quan sát mọi thứ với hy vọng rằng cảnh sát sẽ phát hiện ra điều gì bất thường.
Nhưng mọi thứ trong tiệm đều sạch sẽ, ngăn nắp một cách bất ngờ. Những nồi hấp, bàn chế biến, và cả những nguyên liệu như bột, thịt đều được sắp xếp cẩn thận. Không có dấu hiệu gì khả nghi. Nhà bếp sáng sủa, không còn chút gì giống với hình ảnh u tối và kinh hoàng mà Lan đã thấy trước đó. Cảnh sát kiểm tra mọi ngăn tủ, cả tủ đông, nhưng không tìm thấy bất cứ dấu vết nào liên quan đến hành vi phạm tội.
Ông Tâm đứng đó, bình thản và lịch sự, trả lời từng câu hỏi của cảnh sát mà không có chút lo lắng nào. Ông giải thích rằng nguyên liệu làm bánh bao đều được mua từ nguồn cung cấp đáng tin cậy, và ông còn đưa ra giấy tờ chứng minh nguồn gốc thịt ông dùng. Mọi thứ quá hoàn hảo, đến mức ngay cả cảnh sát cũng không còn lý do để nghi ngờ.
Khi cuộc kiểm tra kết thúc, cảnh sát rời đi với một lời nhắn rằng sẽ tiếp tục theo dõi, nhưng rõ ràng họ không tìm thấy bất kỳ điều gì đáng ngờ. Lan đứng đó, thất vọng và hoang mang. Làm sao ông Tâm có thể che giấu tội ác của mình tài tình đến vậy? Hay cô thực sự đã tưởng tượng quá đà? Nhưng hình ảnh những mảnh thịt đỏ tươi trong căn bếp đêm hôm đó vẫn hiện rõ trong đầu cô. Đó không thể là tưởng tượng được.
Cảnh sát tiếp nhận lời khai của Lan, nhưng không thể hiện sự quan tâm như cô hy vọng. Họ lắng nghe, nhưng khuôn mặt vẫn giữ vẻ lạnh lùng và xa cách. Viên cảnh sát ghi chép lại chi tiết câu chuyện của cô, nhưng thỉnh thoảng lại liếc nhìn cô với ánh mắt nghi ngờ. Khi Lan kể về thịt người trong bếp, viên cảnh sát nhìn cô và hỏi:
"Chúng tôi sẽ điều tra, nhưng cô có bằng chứng nào không?"
Lan sững sờ. Tất nhiên là cô không có bằng chứng cụ thể, ngoài những gì mình đã chứng kiến trong thoáng chốc. Cô không thể mang theo bất cứ thứ gì để chứng minh lời nói của mình. "Tôi không có bằng chứng... nhưng tôi chắc chắn những gì mình đã thấy," cô nói, giọng run run.
Viên cảnh sát thở dài, ghi lại vài dòng nữa vào biên bản, rồi bảo Lan rằng họ sẽ đến tiệm bánh bao của ông Tâm để kiểm tra. Dù nhận được sự đảm bảo từ cảnh sát, Lan vẫn cảm thấy một sự bất an kỳ lạ. Cô biết rõ ông Tâm không phải là kẻ dễ đối phó. Ông ta quá kín đáo và cẩn thận, nếu có điều gì đáng ngờ, ông ta chắc chắn đã che giấu mọi thứ một cách hoàn hảo.
Ngày hôm sau, cảnh sát đến tiệm bánh bao để điều tra. Họ tiến hành kiểm tra nhà bếp, phòng trữ đông, và tất cả các dụng cụ chế biến. Mọi ngóc ngách của tiệm đều được xem xét kỹ lưỡng. Lan đứng từ xa, quan sát mọi thứ với hy vọng rằng cảnh sát sẽ phát hiện ra điều gì bất thường.
Nhưng mọi thứ trong tiệm đều sạch sẽ, ngăn nắp một cách bất ngờ. Những nồi hấp, bàn chế biến, và cả những nguyên liệu như bột, thịt đều được sắp xếp cẩn thận. Không có dấu hiệu gì khả nghi. Nhà bếp sáng sủa, không còn chút gì giống với hình ảnh u tối và kinh hoàng mà Lan đã thấy trước đó. Cảnh sát kiểm tra mọi ngăn tủ, cả tủ đông, nhưng không tìm thấy bất cứ dấu vết nào liên quan đến hành vi phạm tội.
Ông Tâm đứng đó, bình thản và lịch sự, trả lời từng câu hỏi của cảnh sát mà không có chút lo lắng nào. Ông giải thích rằng nguyên liệu làm bánh bao đều được mua từ nguồn cung cấp đáng tin cậy, và ông còn đưa ra giấy tờ chứng minh nguồn gốc thịt ông dùng. Mọi thứ quá hoàn hảo, đến mức ngay cả cảnh sát cũng không còn lý do để nghi ngờ.
Khi cuộc kiểm tra kết thúc, cảnh sát rời đi với một lời nhắn rằng sẽ tiếp tục theo dõi, nhưng rõ ràng họ không tìm thấy bất kỳ điều gì đáng ngờ. Lan đứng đó, thất vọng và hoang mang. Làm sao ông Tâm có thể che giấu tội ác của mình tài tình đến vậy? Hay cô thực sự đã tưởng tượng quá đà? Nhưng hình ảnh những mảnh thịt đỏ tươi trong căn bếp đêm hôm đó vẫn hiện rõ trong đầu cô. Đó không thể là tưởng tượng được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.