Chương 33:
Nãi Hề
06/08/2023
Mọi người nhúng lẩu mau nên ăn cũng nhanh.
Giữa chừng, Mạnh Hiểu Ni châm thêm nước lẩu một lần nữa, cả nhóm người tiếp tục ăn.
Nước lẩu chia thành nước lẩu cay và nước lẩu thảo dược, thậm chí một số quán lẩu chọn cách trực tiếp châm nước trong vào nồi. Yếu tố quan trọng nhất khi châm thêm nước lẩu là phải đảm bảo hương vị trước và sau khi châm thêm nước lẩu sẽ không quá khác nhau.
Nếu một nồi lẩu cay vì tránh cho bị mặn quá mà châm thêm nước trong thì sẽ dễ dẫn đến việc vị cay bị giảm bớt. Giống như lúc uống nước suối khi trong miệng đang cay rát. Hương vị đó thật sự rất kỳ lạ.
Đương nhiên, Mạnh Hiểu Ni lựa chọn châm thêm nước lẩu cay.
Nước lẩu cay trong tiệm lẩu sẽ nhạt hơn vị của nước lẩu trong nồi, nhưng tuyệt đối sẽ không quá nhạt.
Sau khi cô thêm vào, mọi người cũng không cảm thấy có vấn đề gì lớn, vẫn vui vẻ ăn uống. Mãi đến khi không ăn nổi nữa, từng người mới lần lượt dừng lại, ăn thêm trái cây để tiêu hoá.
Cha Mạnh xúc động gật đầu: “Hương vị thật sự không tệ.”
Mẹ Mạnh tán thành: “Nếu hương vị này ổn định, mẹ nghĩ là sẽ ổn.”
Mạnh Hiểu Ni cong mắt cười: “Ừ.”
Phượng Quỷ bắt đầu mổ quả vải ướp lạnh: Trái cây ở nhân gian nhiều loại hơn âm phủ.
Trải qua một ngày lao động vất vả, sau khi tắm rửa xong, Mạnh Hiểu Ni nằm yên trên giường, cảm giác đôi tay của mình như nhũn ra.
Hôm nay, cô không nhận được bất kỳ cuộc điện thoại nào.
Hình như là vậy?
Mạnh Hiểu Ni ấn vào di động trong tay, xác nhận lại lần nữa để đảm bảo rằng mình không bỏ lỡ bất kỳ một cuộc gọi nhỡ hay tin nhắn chưa đọc nào.
Không có bất kỳ một cuộc gọi nhỡ nào, chỉ có một vài tin nhắn chưa đọc nhưng tất cả đều là tin rác.
Cô ném điện thoại di động sang một bên, ngáp nhẹ một cái.
Phượng Quỷ đi tới đi lui trên giường của cô, bước đi rất nghiêm túc, thoạt nhìn vô cùng buồn cười.
Mạnh Hiểu Ni ngáp xong lập tức quay đầu nhìn sang Phượng Quỷ, không hiểu rốt cuộc con vẹt nhỏ này đang làm cái gì.
Phượng Quỷ đi đến một góc, xoay người, tiếp tục cất bước đi.
Đi đến một góc khác, lại xoay người, tiếp tục đi tới đi lui.
Nhìn nó, Mạnh Hiểu Ni cảm thấy mình càng mệt hơn.
Cô mơ màng nghiêng đầu nhìn nó nửa buổi, sau đó vô thức nhắm hai mắt lại, chìm thẳng vào giấc mộng.
Phượng Quỷ đi đi lại lại gần cả buổi, cuối cùng mới tiêu hoá xong một chút đồ ăn trong bụng, hồi phục lại một phần năng lượng của nó. Quay đầu lại nhìn, nó phát hiện ra Mạnh Hiểu Ni đã ngủ mất rồi nhưng lại chưa đắp chăn.
Chẳng những chăn chưa được đắp mà còn bị Mạnh Hiểu Ni nằm đè lên.
Nếu cha mẹ Mạnh nhìn thấy cảnh này, nhất định sẽ lặng lẽ đắp chăn cho Mạnh Hiểu Ni.
Giữa chừng, Mạnh Hiểu Ni châm thêm nước lẩu một lần nữa, cả nhóm người tiếp tục ăn.
Nước lẩu chia thành nước lẩu cay và nước lẩu thảo dược, thậm chí một số quán lẩu chọn cách trực tiếp châm nước trong vào nồi. Yếu tố quan trọng nhất khi châm thêm nước lẩu là phải đảm bảo hương vị trước và sau khi châm thêm nước lẩu sẽ không quá khác nhau.
Nếu một nồi lẩu cay vì tránh cho bị mặn quá mà châm thêm nước trong thì sẽ dễ dẫn đến việc vị cay bị giảm bớt. Giống như lúc uống nước suối khi trong miệng đang cay rát. Hương vị đó thật sự rất kỳ lạ.
Đương nhiên, Mạnh Hiểu Ni lựa chọn châm thêm nước lẩu cay.
Nước lẩu cay trong tiệm lẩu sẽ nhạt hơn vị của nước lẩu trong nồi, nhưng tuyệt đối sẽ không quá nhạt.
Sau khi cô thêm vào, mọi người cũng không cảm thấy có vấn đề gì lớn, vẫn vui vẻ ăn uống. Mãi đến khi không ăn nổi nữa, từng người mới lần lượt dừng lại, ăn thêm trái cây để tiêu hoá.
Cha Mạnh xúc động gật đầu: “Hương vị thật sự không tệ.”
Mẹ Mạnh tán thành: “Nếu hương vị này ổn định, mẹ nghĩ là sẽ ổn.”
Mạnh Hiểu Ni cong mắt cười: “Ừ.”
Phượng Quỷ bắt đầu mổ quả vải ướp lạnh: Trái cây ở nhân gian nhiều loại hơn âm phủ.
Trải qua một ngày lao động vất vả, sau khi tắm rửa xong, Mạnh Hiểu Ni nằm yên trên giường, cảm giác đôi tay của mình như nhũn ra.
Hôm nay, cô không nhận được bất kỳ cuộc điện thoại nào.
Hình như là vậy?
Mạnh Hiểu Ni ấn vào di động trong tay, xác nhận lại lần nữa để đảm bảo rằng mình không bỏ lỡ bất kỳ một cuộc gọi nhỡ hay tin nhắn chưa đọc nào.
Không có bất kỳ một cuộc gọi nhỡ nào, chỉ có một vài tin nhắn chưa đọc nhưng tất cả đều là tin rác.
Cô ném điện thoại di động sang một bên, ngáp nhẹ một cái.
Phượng Quỷ đi tới đi lui trên giường của cô, bước đi rất nghiêm túc, thoạt nhìn vô cùng buồn cười.
Mạnh Hiểu Ni ngáp xong lập tức quay đầu nhìn sang Phượng Quỷ, không hiểu rốt cuộc con vẹt nhỏ này đang làm cái gì.
Phượng Quỷ đi đến một góc, xoay người, tiếp tục cất bước đi.
Đi đến một góc khác, lại xoay người, tiếp tục đi tới đi lui.
Nhìn nó, Mạnh Hiểu Ni cảm thấy mình càng mệt hơn.
Cô mơ màng nghiêng đầu nhìn nó nửa buổi, sau đó vô thức nhắm hai mắt lại, chìm thẳng vào giấc mộng.
Phượng Quỷ đi đi lại lại gần cả buổi, cuối cùng mới tiêu hoá xong một chút đồ ăn trong bụng, hồi phục lại một phần năng lượng của nó. Quay đầu lại nhìn, nó phát hiện ra Mạnh Hiểu Ni đã ngủ mất rồi nhưng lại chưa đắp chăn.
Chẳng những chăn chưa được đắp mà còn bị Mạnh Hiểu Ni nằm đè lên.
Nếu cha mẹ Mạnh nhìn thấy cảnh này, nhất định sẽ lặng lẽ đắp chăn cho Mạnh Hiểu Ni.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.