Chương 43:
Nãi Hề
06/08/2023
Bởi vì món đồ chơi này là do cô mua, mà Phượng Quỷ thân là một con “phượng hoàng” “trống” “lớn tuổi”, 90% sẽ không vui khi nhận được món đồ chơi đó!
Mạnh Hiểu Ni bước vào phòng, giọng điệu nhẹ nhàng: “Sao nhóc lại tùy tiện mở đơn hàng của chị ra?”
Phượng Quỷ dùng một chút khéo léo, cảm nhận độ lắc lư của ghế bập bênh rồi nhìn chằm chằm vào Mạnh Hiểu Ni: “Ta biết chữ.”
Mạnh Hiểu Ni kinh ngạc nhìn Phượng Quỷ.
Phượng Quỷ bay xuống ghế bập bênh, nhẹ nhàng bước từng bước đến chỗ tờ đơn bên cạnh hộp chuyển phát nhanh: “Ngươi xem thử ở đây viết cái gì?”
Nó nói chuyện nhẹ nhàng thoải mái, nhưng nghe vào tai Mạnh Hiểu Ni lại tràn đầy uy hiếp và cảnh cáo.
Mạnh Hiểu Ni bay nhanh đem thức ăn phóng tới trên bàn, nhanh chóng xé xuống tờ đơn như bị chó gặm, vẻ mặt thản nhiên: “Không có gì. Không phải thứ thú vị gì đâu.”
Phượng Quỷ ngẩng đầu nhìn về phía Mạnh Hiểu Ni, nhỏ giọng nói: “Đồ chơi cho vẹt, ghế ngựa gỗ bập bênh màu hồng nhạt.”
Mạnh Hiểu Ni chột dạ vò nát tờ giấy: “Nhất định là em nhìn nhầm rồi.”
Phượng Quỷ tiếp tục nói: “Đánh giá 5 sao kèm hình ảnh và bình luận khen ngợi tặng lại lì xì trị giá 5 đồng.”
Mạnh Hiểu Ni: “…”
Được rồi, cô tin con vẹt trước mặt này thật sự biết chữ.
Trên thế giới này sao có thể có một con vẹt biết chữ?
Mạnh Hiểu Ni suýt khóc, lúc này cô chợt muốn đánh giá kém cho người bán. Sao trong đơn hàng có gì cũng phải ghi rõ ở ngoài đơn hàng vậy?
Cô hoàn toàn không nghĩ tới chuyện này, trên thế giới này không có con vẹt bình thường nào biết chữ hết, huống hồ là bên ngoài đơn hàng phải ghi rõ món đồ bên trong, đây là quy định bên công ty vận chuyển.
Phượng Quỷ chui xuống gầm bàn, âm thanh từ dưới gầm bàn truyền đến: “Lồng chim vàng có xích đu bên trong.”
Mạnh Hiểu Ni cảm thấy không thể tiếp tục đề tài này được nữa, cô thò đầu xuống gầm bàn: “Em ra đây ăn trước đã được không?”
Toàn thế giới hiếm có ai chuyển đề tài gượng gạo như vậy.
Thân là một con vẹt, thế mà Phượng Quỷ lại thở dài: “Haiz.”
“Xe đẩy nhỏ, quả bóng có chuông…”
Phượng Quỷ nhìn Mạnh Hiểu Ni: “Loài người, ngươi đúng là vượt ngoài sức tưởng tượng của ta.”
Mạnh Hiểu Ni nhìn lại Phượng Quỷ: “Phượng Quỷ, em cũng vượt ngoài sức tưởng tượng của chị.”
Phượng Quỷ tránh sang một bên.
Mạnh Hiểu Ni bước vào phòng, giọng điệu nhẹ nhàng: “Sao nhóc lại tùy tiện mở đơn hàng của chị ra?”
Phượng Quỷ dùng một chút khéo léo, cảm nhận độ lắc lư của ghế bập bênh rồi nhìn chằm chằm vào Mạnh Hiểu Ni: “Ta biết chữ.”
Mạnh Hiểu Ni kinh ngạc nhìn Phượng Quỷ.
Phượng Quỷ bay xuống ghế bập bênh, nhẹ nhàng bước từng bước đến chỗ tờ đơn bên cạnh hộp chuyển phát nhanh: “Ngươi xem thử ở đây viết cái gì?”
Nó nói chuyện nhẹ nhàng thoải mái, nhưng nghe vào tai Mạnh Hiểu Ni lại tràn đầy uy hiếp và cảnh cáo.
Mạnh Hiểu Ni bay nhanh đem thức ăn phóng tới trên bàn, nhanh chóng xé xuống tờ đơn như bị chó gặm, vẻ mặt thản nhiên: “Không có gì. Không phải thứ thú vị gì đâu.”
Phượng Quỷ ngẩng đầu nhìn về phía Mạnh Hiểu Ni, nhỏ giọng nói: “Đồ chơi cho vẹt, ghế ngựa gỗ bập bênh màu hồng nhạt.”
Mạnh Hiểu Ni chột dạ vò nát tờ giấy: “Nhất định là em nhìn nhầm rồi.”
Phượng Quỷ tiếp tục nói: “Đánh giá 5 sao kèm hình ảnh và bình luận khen ngợi tặng lại lì xì trị giá 5 đồng.”
Mạnh Hiểu Ni: “…”
Được rồi, cô tin con vẹt trước mặt này thật sự biết chữ.
Trên thế giới này sao có thể có một con vẹt biết chữ?
Mạnh Hiểu Ni suýt khóc, lúc này cô chợt muốn đánh giá kém cho người bán. Sao trong đơn hàng có gì cũng phải ghi rõ ở ngoài đơn hàng vậy?
Cô hoàn toàn không nghĩ tới chuyện này, trên thế giới này không có con vẹt bình thường nào biết chữ hết, huống hồ là bên ngoài đơn hàng phải ghi rõ món đồ bên trong, đây là quy định bên công ty vận chuyển.
Phượng Quỷ chui xuống gầm bàn, âm thanh từ dưới gầm bàn truyền đến: “Lồng chim vàng có xích đu bên trong.”
Mạnh Hiểu Ni cảm thấy không thể tiếp tục đề tài này được nữa, cô thò đầu xuống gầm bàn: “Em ra đây ăn trước đã được không?”
Toàn thế giới hiếm có ai chuyển đề tài gượng gạo như vậy.
Thân là một con vẹt, thế mà Phượng Quỷ lại thở dài: “Haiz.”
“Xe đẩy nhỏ, quả bóng có chuông…”
Phượng Quỷ nhìn Mạnh Hiểu Ni: “Loài người, ngươi đúng là vượt ngoài sức tưởng tượng của ta.”
Mạnh Hiểu Ni nhìn lại Phượng Quỷ: “Phượng Quỷ, em cũng vượt ngoài sức tưởng tượng của chị.”
Phượng Quỷ tránh sang một bên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.