Quyển 2 - Chương 74: Cấm Tiên Phù
Tử Mộc Vạn Quân
13/04/2013
Trong phòng, Bạch Mộc Trần ngồi xếp bằng trên chiếc giường gỗ, một tấm linh mộc lơ lửng trước ngực.
Thời gian vừa qua, thị tộc Nam Môn như cố ý quên luôn sự tồn tại của Bạch Mộc Trần, vừa không giục chàng tới Khách phòng làm công lại vừa không cho chàng bất cứ ưu đãi gì, khiến chàng rơi vào hoàn cảnh khó xử không biết phải làm sao.
Suy nghĩ của thị tộc Nam Môn, Bạch Mộc Trần cũng hiểu. Đơn giản là bọn họ muốn chèn ép mình một chút, sau này mới đưa chút lợi lộc ra, vừa dụ dỗ lại vừa thị uy, khiến mình toàn tâm toàn ý bán mạng cho thị tộc Nam Môn.
Trên thực tế, Bạch Mộc Trần cũng chẳng ngại giúp đỡ hay bán mạng cho người khác, nhưng tiền đề là đối phương phải đưa ra đủ thành ý. Rất rõ ràng, gia chủ Nam Môn vốn chẳng có thành ý như vậy, bởi trong mắt Nam Môn Tiêu Viễn, Bạch Mộc Trần chẳng qua chỉ là một tiên nô, hắn chỉ nghĩ cách để điều khiển, lợi dụng chàng chứ không thật lòng tiếp nhận chàng.
Thực tế luôn lạnh lùng và tàn khốc như vậy, một tiên nô dẫu có lợi hại thế nào thì cuối cùng vẫn chỉ là một tiên nô mà thôi, khó lòng thay đổi quan điểm kỳ thị của tiên sĩ chính thống đối với tán tiên, đặc biệt là tầng lớp thống trị được bao phủ bởi quầng hào quang đó.
May là trước giờ Bạch Mộc Trần không phải kẻ ngốc đặt vận mệnh bản thân lên tay kẻ khắc. Chờ đợi người khác ban phát cho bản thân, chẳng bằng tự mình chủ động sáng tạo cơ hội. Mà nửa năm vừa qua vừa hay là dịp tốt để chàng chuẩn bị đầy đủ cho tương lai, không ai tới quấy rầy ngược lại lại khiến chàng thoải mái nhàn nhã.
Song nếu nói tới nhàn nhã, Bạch Mộc Trần lại không tự cho là vậy.
Trách nhiệm còn nặng trên vai, thù hận còn nặng trong tim, không giây phút nào chúng không nhắc nhở chàng, thúc giục chàng, khiến chàng không thể thư giãn dù chỉ trong chốc lát.
Đừng tưởng chàng bộc lộ thần uy hôm ở đấu trường nô lệ, một chiêu nguyên thần hợp kiếm kinh sợ toàn trường, song đó chỉ là bộc phát nhất thời, nếu thường xuyên làm như vậy chuyện nguyên thần vỡ nát chỉ là sớm hay muộn.
Không hề nghi ngờ, “tiên phù” là thủ đoạn duy nhất của Bạch Mộc Trần hiện giờ.
Sau quãng thời gian gấp rút luyện chế vừa qua, trước mắt chàng mới chỉ có hai mươi tấm Phong Mang Phù và ba mươi tấm Bạo Liệt Phù làm thủ đoạn tấn công. Phòng ngự được mười tám Nguyên Giáp Phù và Ngự Thuẫn Phù, tiên phù phụ trợ thì có Phá Không Phù và Thần Hành Phù, đã đủ ba loại tiên phù cơ bản. Chàng nghĩ rằng cho dù lại gặp tình hình như trên đấu trường nô lệ, chuyện tự vệ cũng không thành vấn đề.
Ngoại trừ những tấm tiên phù đó ra, Bạch Mộc Trần còn đem chín đạo phù ấn mua được từ chợ Cảnh Lan ra nghiên cứu một lượt.
Trong đó, đơn giản nhất là phù ấn công kích thuộc ngũ hành Tật Phong Thuật, Viêm Hỏa Thuật, Trấn Sơn Thuật, Kim Mang Thuật, Khô Vinh Thuật.
Những ấn phù này chỉ có năm phù văn, uy lực cũng chỉ thường thường, Bạch Mộc Trần xem qua một lượt rồi đặt sang bên, không định luyện chế, chỉ nghiên cứu để gia tăng kiến thức.
Tiếp đó là hai loại phù ấn phụ trợ, Hóa Tiên Thuật và Tàng Giới Thuật.
Hai loại ấn phù này mỗi loại có bảy luồng phù văn, tương đối phức tạp, dùng để thu liễm khí tức và ẩn giấu thân hình, hiệu quả cụ thể ra sao còn cần thử nghiệm mới biết rõ.
So sánh ra, Tử Mẫu Âm Dương Thuật cùng Cấm Tiên Thuật là một trong những phù ấn phức tạp nhất trong hàng ngũ nhất giai.
Cái trước là tiên phù loại công kích, tổng cộng có chín loại phù văn, dùng hai miếng linh mộc làm tài liệu, một tử một mẫu, giao thoa lẫn nhau, nếu một tấm tiên phù bùng nổ, tấm khác cũng sẽ nổ theo, uy lực bất phàm.
Còn Cấm Tiên Thuật lại có tới mười luồng phù văn, thuộc hàng ngũ cao nhất trong nhất giai. Chỉ có điều tác dụng của phù ấn này lại khiến Bạch Mộc Trần hơi nghi hoặc... nó dùng để áp chế sự vận chuyển của tiên nguyên.
Áp chế sự vận chuyển của tiên nguyên!
Hiệu quả của nó nghe thì không tồi, nhưng Bạch Mộc Trần hiểu uy lực của tiên phù nhất giai dẫu sao cũng chỉ có hạn, cho dù có thể áp chế sự vận chuyển của tiên nguyên thật thì hiệu quả cũng chẳng lớn lắm.
Đương nhiên, dẫu sao Cấm Tiên Thuật cũng như Thần Hành Thuật đều là ấn phù cao cấp nhất trong số nhất giai, cho nên Bạch Mộc Trần vô cùng tò mò, quyết định thử luyện chế nó một phen.
Từng có kinh nghiệm luyện chế Thần Hành Phù, việc luyện chế Cấm Tiên Phù cũng không quá khó khăn.
Sau vài lần thử nghiệm, rốt cuộc Bạch Mộc Trần cũng tìm được chút cảm giác.
Thần thức hóa tơ, diễn hóa phù văn.
Chủng phù... Luyện phù... Hóa phù...
Sau một loạt những quá trình phức tạp, một tấm Cấm Tiên Phù hoàn chỉnh rơi xuống lòng bàn tay Bạch Mộc Trần.
“Ầm!”
Tiên phù vỡ vụn, hóa thành một luồng lực lượng vô hình xâm nhập vào cơ thể Bạch Mộc Trần.
Chàng thử vận chuyển tiên nguyên một chút, phát hiện tiên nguyên trong cơ thể đúng là đang bị một lực lượng vô hình trói buộc, vận chuyển hết sức khó khăn, thậm chí như bị cản trở.
Không sai, đúng là bị ngăn cản.
Trước nay Bạch Mộc Trần khống chế tiên nguyên vô cùng thành thục, song lúc này lại cảm thấy như bị cản trở, điều này nói nên rằng “Cấm Tiên Phù” quả thực có hiệu quả.
Tình hình đó khiến Bạch Mộc Trần vừa mừng lại vừa sợ.
Nếu trong lúc giao đấu, khiến kẻ địch bị như vyậ dù chỉ trong chốc lát, chắc chắn có thể xoay chuyển tình thế ngay lập tức, chuyển bại thành hắng.
Vui mừng trong chốc lát, Bạch Mộc Trần lại tiếp tục thử nghiệm, muốn xem xem khả năng kiềm chế của Cấm Tiên Phù mạnh tới mức nào. Chàng chủ động kháng cự, muốn thoát khỏi sự trói buộc này.
Song vừa thử cái, Bạch Mộc Trần đã trợn tròn hai mắt.
Không phải do hiệu quả trói buộc của Cấm Tiên Phù quá mạnh mẽ mà là quá mức yếu ớt, yếu tới mức chỉ cần tâm thần Bạch Mộc Trần hơi động khẽ đã dễ dàng loại sạch nó.
Thế này sao gọi là thoát khốn, đúng là chỉ trong một suy nghĩ.
“Đúng là gân gà! Đáng tiếc...”
Bạch Mộc Trần cười khổ, hiệu quả trói buộc có thể coi là tạm ổn, song nếu thật sự động thủ cùng kẻ địch, cho dù Cấm Tiên Phù có đánh được vào người, đối phương cũng có thể dễ dàng thoát khốn, cho dù dùng tới thuật điệp phù cũng khó mà hiệu quả được.
“Ồ!”
Đang lúc Bạch Mộc Trần định từ bỏ Cấm Tiên Phù, tiên nguyên trong cơ thể bỗng có cảm giác khác thường.
Nhẹ nhàng thoải mái, cứ như một gông cùm xiềng xích nào đó trong cơ thể vừa được khai mở, trong lòng thoải mái vô cùng.
Không sai, đúng là cảm giác đó!
Thần thức của Bạch Mộc Trần vô cùng nhạy bén, cảm giác đối với thân thể càng nhạy cảm, chắc chắn đây không phải ảo giác.
Đây là cảm giác sau khi giải trừ Cấm Tiên Thuật.
“Chẳng lẽ là...”
Bạch Mộc Trần đột nhiên nhớ tới hai chữ... mang vật nặng.
Người mang nặng ngàn cân, di chuyển nửa bước cũng khó.
Mà khi gỡ bỏ gánh nặng, lại như bay bổng.
Đây là cách luyện tập thân thể bình thường nhất đưới hạ giới. Mặc dù tu tiên giả chỉ coi nó như trò đùa, song đạo lý ẩn chứa trong đó dẫu đơn giản mà lại cực kỳ bao quát, ít ra Bạch Mộc Trần nghĩ vậy.
Thân thể như nơi cất chứa, còn tiên nguyên là lực lượng ẩn chứa bên trong, nếu thân thể không đủ mạnh mẽ, sao chứa đựng được nhiều lực lượng?
Tình hình thân thể tán tiên ra sao, trên thế giới này không ai hiểu rõ hơn Bạch Mộc Trần. Ban đầu, lúc sáng tạo ra công pháp tu luyện chàng cũng đã nghĩ tới chuyện cực hạn và thân thể tán tiên có thể chịu nổi, cho nên mới có hai điều kiện tiên quyết trong công pháp... Thần thức cùng tiên chủng. Thần thức càng mạnh thì khống chế tiên nguyên càng linh hoạt, nhờ đó tránh được nguy cơ tẩu hỏa nhập ma. Còn tiên chủng chính là để lưu trữ và chuyển đổi tiên linh khí. Nếu không, với thân thể yếu ớt của tán tiên, việc tu luyện là không tưởng.
Nhưng Cấm Tiên Phù này đã gợi mở cho Bạch Mộc Trần một con đường khác.
Phong bế tiên lực, ngưng tụ tiên nguyên, có lẽ đây mới là cách sử dụng Cấm Tiên Phù!
Thời gian vừa qua, thị tộc Nam Môn như cố ý quên luôn sự tồn tại của Bạch Mộc Trần, vừa không giục chàng tới Khách phòng làm công lại vừa không cho chàng bất cứ ưu đãi gì, khiến chàng rơi vào hoàn cảnh khó xử không biết phải làm sao.
Suy nghĩ của thị tộc Nam Môn, Bạch Mộc Trần cũng hiểu. Đơn giản là bọn họ muốn chèn ép mình một chút, sau này mới đưa chút lợi lộc ra, vừa dụ dỗ lại vừa thị uy, khiến mình toàn tâm toàn ý bán mạng cho thị tộc Nam Môn.
Trên thực tế, Bạch Mộc Trần cũng chẳng ngại giúp đỡ hay bán mạng cho người khác, nhưng tiền đề là đối phương phải đưa ra đủ thành ý. Rất rõ ràng, gia chủ Nam Môn vốn chẳng có thành ý như vậy, bởi trong mắt Nam Môn Tiêu Viễn, Bạch Mộc Trần chẳng qua chỉ là một tiên nô, hắn chỉ nghĩ cách để điều khiển, lợi dụng chàng chứ không thật lòng tiếp nhận chàng.
Thực tế luôn lạnh lùng và tàn khốc như vậy, một tiên nô dẫu có lợi hại thế nào thì cuối cùng vẫn chỉ là một tiên nô mà thôi, khó lòng thay đổi quan điểm kỳ thị của tiên sĩ chính thống đối với tán tiên, đặc biệt là tầng lớp thống trị được bao phủ bởi quầng hào quang đó.
May là trước giờ Bạch Mộc Trần không phải kẻ ngốc đặt vận mệnh bản thân lên tay kẻ khắc. Chờ đợi người khác ban phát cho bản thân, chẳng bằng tự mình chủ động sáng tạo cơ hội. Mà nửa năm vừa qua vừa hay là dịp tốt để chàng chuẩn bị đầy đủ cho tương lai, không ai tới quấy rầy ngược lại lại khiến chàng thoải mái nhàn nhã.
Song nếu nói tới nhàn nhã, Bạch Mộc Trần lại không tự cho là vậy.
Trách nhiệm còn nặng trên vai, thù hận còn nặng trong tim, không giây phút nào chúng không nhắc nhở chàng, thúc giục chàng, khiến chàng không thể thư giãn dù chỉ trong chốc lát.
Đừng tưởng chàng bộc lộ thần uy hôm ở đấu trường nô lệ, một chiêu nguyên thần hợp kiếm kinh sợ toàn trường, song đó chỉ là bộc phát nhất thời, nếu thường xuyên làm như vậy chuyện nguyên thần vỡ nát chỉ là sớm hay muộn.
Không hề nghi ngờ, “tiên phù” là thủ đoạn duy nhất của Bạch Mộc Trần hiện giờ.
Sau quãng thời gian gấp rút luyện chế vừa qua, trước mắt chàng mới chỉ có hai mươi tấm Phong Mang Phù và ba mươi tấm Bạo Liệt Phù làm thủ đoạn tấn công. Phòng ngự được mười tám Nguyên Giáp Phù và Ngự Thuẫn Phù, tiên phù phụ trợ thì có Phá Không Phù và Thần Hành Phù, đã đủ ba loại tiên phù cơ bản. Chàng nghĩ rằng cho dù lại gặp tình hình như trên đấu trường nô lệ, chuyện tự vệ cũng không thành vấn đề.
Ngoại trừ những tấm tiên phù đó ra, Bạch Mộc Trần còn đem chín đạo phù ấn mua được từ chợ Cảnh Lan ra nghiên cứu một lượt.
Trong đó, đơn giản nhất là phù ấn công kích thuộc ngũ hành Tật Phong Thuật, Viêm Hỏa Thuật, Trấn Sơn Thuật, Kim Mang Thuật, Khô Vinh Thuật.
Những ấn phù này chỉ có năm phù văn, uy lực cũng chỉ thường thường, Bạch Mộc Trần xem qua một lượt rồi đặt sang bên, không định luyện chế, chỉ nghiên cứu để gia tăng kiến thức.
Tiếp đó là hai loại phù ấn phụ trợ, Hóa Tiên Thuật và Tàng Giới Thuật.
Hai loại ấn phù này mỗi loại có bảy luồng phù văn, tương đối phức tạp, dùng để thu liễm khí tức và ẩn giấu thân hình, hiệu quả cụ thể ra sao còn cần thử nghiệm mới biết rõ.
So sánh ra, Tử Mẫu Âm Dương Thuật cùng Cấm Tiên Thuật là một trong những phù ấn phức tạp nhất trong hàng ngũ nhất giai.
Cái trước là tiên phù loại công kích, tổng cộng có chín loại phù văn, dùng hai miếng linh mộc làm tài liệu, một tử một mẫu, giao thoa lẫn nhau, nếu một tấm tiên phù bùng nổ, tấm khác cũng sẽ nổ theo, uy lực bất phàm.
Còn Cấm Tiên Thuật lại có tới mười luồng phù văn, thuộc hàng ngũ cao nhất trong nhất giai. Chỉ có điều tác dụng của phù ấn này lại khiến Bạch Mộc Trần hơi nghi hoặc... nó dùng để áp chế sự vận chuyển của tiên nguyên.
Áp chế sự vận chuyển của tiên nguyên!
Hiệu quả của nó nghe thì không tồi, nhưng Bạch Mộc Trần hiểu uy lực của tiên phù nhất giai dẫu sao cũng chỉ có hạn, cho dù có thể áp chế sự vận chuyển của tiên nguyên thật thì hiệu quả cũng chẳng lớn lắm.
Đương nhiên, dẫu sao Cấm Tiên Thuật cũng như Thần Hành Thuật đều là ấn phù cao cấp nhất trong số nhất giai, cho nên Bạch Mộc Trần vô cùng tò mò, quyết định thử luyện chế nó một phen.
Từng có kinh nghiệm luyện chế Thần Hành Phù, việc luyện chế Cấm Tiên Phù cũng không quá khó khăn.
Sau vài lần thử nghiệm, rốt cuộc Bạch Mộc Trần cũng tìm được chút cảm giác.
Thần thức hóa tơ, diễn hóa phù văn.
Chủng phù... Luyện phù... Hóa phù...
Sau một loạt những quá trình phức tạp, một tấm Cấm Tiên Phù hoàn chỉnh rơi xuống lòng bàn tay Bạch Mộc Trần.
“Ầm!”
Tiên phù vỡ vụn, hóa thành một luồng lực lượng vô hình xâm nhập vào cơ thể Bạch Mộc Trần.
Chàng thử vận chuyển tiên nguyên một chút, phát hiện tiên nguyên trong cơ thể đúng là đang bị một lực lượng vô hình trói buộc, vận chuyển hết sức khó khăn, thậm chí như bị cản trở.
Không sai, đúng là bị ngăn cản.
Trước nay Bạch Mộc Trần khống chế tiên nguyên vô cùng thành thục, song lúc này lại cảm thấy như bị cản trở, điều này nói nên rằng “Cấm Tiên Phù” quả thực có hiệu quả.
Tình hình đó khiến Bạch Mộc Trần vừa mừng lại vừa sợ.
Nếu trong lúc giao đấu, khiến kẻ địch bị như vyậ dù chỉ trong chốc lát, chắc chắn có thể xoay chuyển tình thế ngay lập tức, chuyển bại thành hắng.
Vui mừng trong chốc lát, Bạch Mộc Trần lại tiếp tục thử nghiệm, muốn xem xem khả năng kiềm chế của Cấm Tiên Phù mạnh tới mức nào. Chàng chủ động kháng cự, muốn thoát khỏi sự trói buộc này.
Song vừa thử cái, Bạch Mộc Trần đã trợn tròn hai mắt.
Không phải do hiệu quả trói buộc của Cấm Tiên Phù quá mạnh mẽ mà là quá mức yếu ớt, yếu tới mức chỉ cần tâm thần Bạch Mộc Trần hơi động khẽ đã dễ dàng loại sạch nó.
Thế này sao gọi là thoát khốn, đúng là chỉ trong một suy nghĩ.
“Đúng là gân gà! Đáng tiếc...”
Bạch Mộc Trần cười khổ, hiệu quả trói buộc có thể coi là tạm ổn, song nếu thật sự động thủ cùng kẻ địch, cho dù Cấm Tiên Phù có đánh được vào người, đối phương cũng có thể dễ dàng thoát khốn, cho dù dùng tới thuật điệp phù cũng khó mà hiệu quả được.
“Ồ!”
Đang lúc Bạch Mộc Trần định từ bỏ Cấm Tiên Phù, tiên nguyên trong cơ thể bỗng có cảm giác khác thường.
Nhẹ nhàng thoải mái, cứ như một gông cùm xiềng xích nào đó trong cơ thể vừa được khai mở, trong lòng thoải mái vô cùng.
Không sai, đúng là cảm giác đó!
Thần thức của Bạch Mộc Trần vô cùng nhạy bén, cảm giác đối với thân thể càng nhạy cảm, chắc chắn đây không phải ảo giác.
Đây là cảm giác sau khi giải trừ Cấm Tiên Thuật.
“Chẳng lẽ là...”
Bạch Mộc Trần đột nhiên nhớ tới hai chữ... mang vật nặng.
Người mang nặng ngàn cân, di chuyển nửa bước cũng khó.
Mà khi gỡ bỏ gánh nặng, lại như bay bổng.
Đây là cách luyện tập thân thể bình thường nhất đưới hạ giới. Mặc dù tu tiên giả chỉ coi nó như trò đùa, song đạo lý ẩn chứa trong đó dẫu đơn giản mà lại cực kỳ bao quát, ít ra Bạch Mộc Trần nghĩ vậy.
Thân thể như nơi cất chứa, còn tiên nguyên là lực lượng ẩn chứa bên trong, nếu thân thể không đủ mạnh mẽ, sao chứa đựng được nhiều lực lượng?
Tình hình thân thể tán tiên ra sao, trên thế giới này không ai hiểu rõ hơn Bạch Mộc Trần. Ban đầu, lúc sáng tạo ra công pháp tu luyện chàng cũng đã nghĩ tới chuyện cực hạn và thân thể tán tiên có thể chịu nổi, cho nên mới có hai điều kiện tiên quyết trong công pháp... Thần thức cùng tiên chủng. Thần thức càng mạnh thì khống chế tiên nguyên càng linh hoạt, nhờ đó tránh được nguy cơ tẩu hỏa nhập ma. Còn tiên chủng chính là để lưu trữ và chuyển đổi tiên linh khí. Nếu không, với thân thể yếu ớt của tán tiên, việc tu luyện là không tưởng.
Nhưng Cấm Tiên Phù này đã gợi mở cho Bạch Mộc Trần một con đường khác.
Phong bế tiên lực, ngưng tụ tiên nguyên, có lẽ đây mới là cách sử dụng Cấm Tiên Phù!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.