Chương 202: Đồng đúc tiểu thành. (2)
Khoái Xan Điếm
22/09/2013
Du Cầm sống trong Thanh sơn lục cư, rất vui vẻ an nhiên tu luyện.
Ngày thứ hai, Du Cầm một hơi bước vào luyện khí ngũ trọng, tâm cảnh yên bình mà hạnh phúc, tốc độ cũng vượt qua sở liệu của Từ Huyền.
Hắn vốn tưởng là nhờ hiệu quả của nhị phẩm linh đan, sau mới biết Du Cầm trước mắt không nỡ dùng số linh đan đó, để lại sau này trùng kích luyện khí thất trọng.
Từ Huyền không thể không cảm khái thượng phẩm linh căn thiên phú của Du Cầm, ngoài tu luyện, hắn cũng truyền thụ cho nàng một ít tiên pháp, Du Cầm cũng học rất nghiêm túc.
Buổi tối khi Du Cầm tấn thăng luyện khí ngũ trọng, Từ Huyền mượn nhờ hỏa tính linh tài, dùng "chân hỏa lô" viêm lực tôi luyện, đúc thể cảnh giới, cuối cùng cũng đạt đến đồng đúc tiểu thành.
Đồng đúc tiểu thành. cường độ nhục thể Từ Huyền, lại tiến thêm một bước lớn.
Khoảng khắc hắn nhẹ nhàng hít khí, trên làn da trắng nõn, nhất thời hiện lên quang văn màu đồng, hoa văn tinh tế, giống như luyện trận đồ án.
Để nghiệm chứng cường độ thân thể đồng đúc tiểu thành, Từ Huyền bảo Du Cầm thử thi triển một pháp thuật nhỏ.
Du Cầm có chút do dự, trong tay phóng ra một khối hỏa diễm, đại khái tương đương luyện khí tam trọng pháp lực.
Khối hỏa diễm đó, rơi lên cánh tay Từ Huyền, phát ra một tiếng tách tách nho nhỏ, sau đó rất nhanh hóa thành khói xanh, biến mất không thấy.
Trên da Từ Huyền, quang văn màu đồng, hơi lấp lánh, rất nhanh khôi phục sắc trắng bình thường.
Kết quả này, khiến cái miệng nhỏ của Du Cầm không khỏi há lớn, vô cùng kinh ngạc, dưới sự giục giã của Từ Huyền, lại toàn lực thi triển pháp thuật.
Phốc!
Ngón tay búng ra một đường hồ quang điện, đánh lên người Từ Huyền, Từ Huyền thân thể hơi run, kêu lên một tiếng khe khẽ, trên da chỉ lưu lại một dấu vết rất nhỏ nhìn không rõ.
Lần này là một đòn pháp thuật toàn lực của luyện khí ngũ trọng.
Từ Huyền đối với kết quả này, khá là thỏa mãn, còn Du Cầm bên cạnh hắn, mặt đầy vẻ không tin, ánh mắt cũng kì lạ.
- Bây giờ mình mới chỉ bước vào đồng đúc tiểu thành, nếu đạt đến đồng đúc đại thành, hoàn toàn có thể coi thường công kích cấp độ luyện khí kì.
Từ Huyền trong lòng không khỏi kì vọng.
Lần trước hắn đến Hoàng Long Thành, thu mua một lượng lớn hỏa tính linh tài, trong đó thậm chí còn bao gồm vương phẩm linh đan "độc hỏa âm dương đan", có thể đoán trước, Từ Huyền ở giai đoạn đồng đúc chi thể, tất nhiên là thông suốt.
Giai đoạn đúc thể, sau giai đoạn đúc thể, còn có cấp độ cao hơn, ngân cương chi thể.
Nếu có thể đạt đến cấp độ ngân cương chi thể, thần thông vô cùng ẩn chứa trong thân thể, có thể tự động sản sinh một tầng phòng ngự như cương phong, miễn dịch đối với pháp lực, đạt đến cấp độ hoàn toàn mới. Thậm chí khi bị đối phương công kích, thân thể còn có thể sản sinh phản chấn, đả thương kẻ thù.
Từ Huyền tin, nếu có thể tu luyện đến ngân cương chi thể, đến lúc đó cả khu vực Hoàng Long Thành này, chỉ cần không gặp phải đan đạo lão tổ, cơ bản có thể hoành hành bễ nghễ.
- Đúc thể chỉ là một loại tu hành pháp môn trong thể tu, còn có thông mạch cấp cao hơn, phá toái, nhân diệt vân vân, trong đó thông mạch, tu hành chi đạo, ở cấp độ luyện thần kì, là có thể tu hành...
Từ Huyền lục lọi những gì có liên quan đến viễn cổ pháp môn thể tu trong não hải.
Tu vi tăng lên, kí ức trong kí ức tinh hải mỗi lúc một nhiều, các loại cảm ngộ cũng tuôn vào não hải, khiến Từ Huyền nhãn giới cao hơn.
Lúc này, kí ức kiếp trước, dã kéo dài đến khoảng hai mươi tuổi.
Theo tính hình trong kí ức, kiếp trước tại thời điểm hai mươi tuổi, hắn đang chuẩn bị trùng kích ngưng đan kì, chí ít có thể bước vào kim đan đại đạo trước ba mươi tuổi.
Từ Huyền hấp thu tâm đắc tu luyện và cảm ngộ kiếp trước, không những có thể tăng cường bản thân, mà còn có thể thuận lợi hướng dẫn Du Cầm.
Sáng sớm ngày thứ hai, Từ Huyền vừa ăn xong linh lương, liền chuyển bị tiếp tục tu luyện.
- Từ huynh.
Bên ngoài truyền nói một giọng nói nồng nhiệt, Trương Phong dẫn theo mấy đệ tử gia tộc thân thiết, đi vào Thanh sơn lục cư.
Từ Huyền vội vàng đứng dậy nghênh tiếp.
Ngoài Trương Phong, còn có biểu ca hắn Lâm Huy.
- Chậc chậc, hoàn cảnh nơi này thật tốt, cho dù là một số luyện thần kì tiên sư trong gia tộc, hãn hữu lắm mới được đãi ngộ thế này. Bảo sao một số người có tu vi tương đương Từ tiên sĩ, cứ cảm thấy bất cam và đố kị.
Lâm Huy âm dương quái khí nói, không biết là tán thưởng, hay đang chế giễu.
Từ Huyền đối với hắn không lạnh không nóng, ngồi đối diện với Trương Phong.
Lúc này, Từ Huyền phát hiện bên cạnh Lâm Huy, còn có một vị đại hán vạm vỡ, toàn thân cơ bắp như đồng như sắt, ánh mắt sáng ngời, từ lúc bước vào Thanh sơn lục cư đến giờ, hắn cứ nhìn mình chằm chằm, không hề nhúc nhích.
Từ Huyền cảm nhận được một luồng áp lực, âm thầm quan sát, trong người đại hán vạm vỡ này ẩn hàm một luồng sức mạnh cường đại, có một loại khí tức vừa thân thiết, lại vừa không hợp với mình.
Từ Huyền thầm lưu ý đại hán vạm vỡ đó, luồng khí tức trên người người này, không giống tiên tu bình thường, nhưng cũng có sóng linh khí tương tự. Quan trọng hơn là, nhục thân chi cường, hơn hẳn những tu giả mà Từ Huyền đã gặp trong kiếp này.
- Từ huynh sống ở bổn tộc đã quen hay chưa, có yêu cầu gì, đều có thể nói ra.
Trương Phong thập phần nhiệt tình, còn muốn dẫn Từ Huyền đi dạo một vòng Hoàng Long Thành.
- Làm phiền Trương huynh, mọi chuyện đều tốt...
Từ Huyền trong lúc nói chuyện, cũng có đề cập đến các đệ tử Phong Vũ Môn khác, hi vọng Trương Thị gia tộc có thể chăm sóc một hai.
Trong lúc hai người nói chuyện, những người đi theo Trương Phong, đều không dám tùy tiện góp lời.
Lâm Huy ngồi bên cạnh nửa ngày, mãi mới xen vào được, nửa cười nửa không nói:
- Từ tiên sĩ, lần trước trên Quỳnh ngọc phi các, ngươi nói thập phần hứng thú với bị thể tu khách liêu của bổn tông, hôm nay ta đặc biệt dẫn hắn đến.
- Ồ?
Ánh mắt Từ Huyền vô thức nhìn sang đại hán vạm vỡ, người sau tinh quang lóe lên trong mắt, trên người dâng lên một luồng khí thế chất phác mà cường đại.
Nhìn tình hình, tu vi người này, đã đạt đến luyện khí bát trọng.
- Thể tu? Ta nhớ Từ huynh ở phương diện thể tu, hình như cũng có chút ít tạo nghệ.
Trương Phong nghe vậy, cũng lộ ra một tia hứng thú.
- Vị bằng hữu này của ta, tên gọi "Phương Cương", là tam đẳng khách liêu trong gia tộc, luyện khí bát trọng thể tu, nghe sự tích Từ khách liêu, hắn cũng sản sinh hứng thú.
Lâm Huy mỉm cười đứng dậy, giơ tay giới thiệu nói.
- Phương Cương bái kiến Từ khách liêu.
Đại hán vạm vỡ thanh âm sang sảng, ôm quyền hành lễ, trầm giọng nói:
- Nghe nói các hạ ở phương diện luyện thể, tạo nghệ phi phàm, rất được thiếu chủ ngưỡng mộ, thân là thể tu, Phương mỗ muốn thỉnh giáo một hai.
Bọn Trương Phong, mặt lộ kinh ngạc, cảm giác Phương Cương này là không phục, vừa đến đã khiêu chiến Từ Huyền.
Lân Huy ánh mắt có chút hả hê, lòng thầm nghĩ: Cho dù phương diện luyện thể của ngươi có mạnh đến đâu, cũng tuyệt đối không phải đối thủ của thể tu chân chính.
Ngày thứ hai, Du Cầm một hơi bước vào luyện khí ngũ trọng, tâm cảnh yên bình mà hạnh phúc, tốc độ cũng vượt qua sở liệu của Từ Huyền.
Hắn vốn tưởng là nhờ hiệu quả của nhị phẩm linh đan, sau mới biết Du Cầm trước mắt không nỡ dùng số linh đan đó, để lại sau này trùng kích luyện khí thất trọng.
Từ Huyền không thể không cảm khái thượng phẩm linh căn thiên phú của Du Cầm, ngoài tu luyện, hắn cũng truyền thụ cho nàng một ít tiên pháp, Du Cầm cũng học rất nghiêm túc.
Buổi tối khi Du Cầm tấn thăng luyện khí ngũ trọng, Từ Huyền mượn nhờ hỏa tính linh tài, dùng "chân hỏa lô" viêm lực tôi luyện, đúc thể cảnh giới, cuối cùng cũng đạt đến đồng đúc tiểu thành.
Đồng đúc tiểu thành. cường độ nhục thể Từ Huyền, lại tiến thêm một bước lớn.
Khoảng khắc hắn nhẹ nhàng hít khí, trên làn da trắng nõn, nhất thời hiện lên quang văn màu đồng, hoa văn tinh tế, giống như luyện trận đồ án.
Để nghiệm chứng cường độ thân thể đồng đúc tiểu thành, Từ Huyền bảo Du Cầm thử thi triển một pháp thuật nhỏ.
Du Cầm có chút do dự, trong tay phóng ra một khối hỏa diễm, đại khái tương đương luyện khí tam trọng pháp lực.
Khối hỏa diễm đó, rơi lên cánh tay Từ Huyền, phát ra một tiếng tách tách nho nhỏ, sau đó rất nhanh hóa thành khói xanh, biến mất không thấy.
Trên da Từ Huyền, quang văn màu đồng, hơi lấp lánh, rất nhanh khôi phục sắc trắng bình thường.
Kết quả này, khiến cái miệng nhỏ của Du Cầm không khỏi há lớn, vô cùng kinh ngạc, dưới sự giục giã của Từ Huyền, lại toàn lực thi triển pháp thuật.
Phốc!
Ngón tay búng ra một đường hồ quang điện, đánh lên người Từ Huyền, Từ Huyền thân thể hơi run, kêu lên một tiếng khe khẽ, trên da chỉ lưu lại một dấu vết rất nhỏ nhìn không rõ.
Lần này là một đòn pháp thuật toàn lực của luyện khí ngũ trọng.
Từ Huyền đối với kết quả này, khá là thỏa mãn, còn Du Cầm bên cạnh hắn, mặt đầy vẻ không tin, ánh mắt cũng kì lạ.
- Bây giờ mình mới chỉ bước vào đồng đúc tiểu thành, nếu đạt đến đồng đúc đại thành, hoàn toàn có thể coi thường công kích cấp độ luyện khí kì.
Từ Huyền trong lòng không khỏi kì vọng.
Lần trước hắn đến Hoàng Long Thành, thu mua một lượng lớn hỏa tính linh tài, trong đó thậm chí còn bao gồm vương phẩm linh đan "độc hỏa âm dương đan", có thể đoán trước, Từ Huyền ở giai đoạn đồng đúc chi thể, tất nhiên là thông suốt.
Giai đoạn đúc thể, sau giai đoạn đúc thể, còn có cấp độ cao hơn, ngân cương chi thể.
Nếu có thể đạt đến cấp độ ngân cương chi thể, thần thông vô cùng ẩn chứa trong thân thể, có thể tự động sản sinh một tầng phòng ngự như cương phong, miễn dịch đối với pháp lực, đạt đến cấp độ hoàn toàn mới. Thậm chí khi bị đối phương công kích, thân thể còn có thể sản sinh phản chấn, đả thương kẻ thù.
Từ Huyền tin, nếu có thể tu luyện đến ngân cương chi thể, đến lúc đó cả khu vực Hoàng Long Thành này, chỉ cần không gặp phải đan đạo lão tổ, cơ bản có thể hoành hành bễ nghễ.
- Đúc thể chỉ là một loại tu hành pháp môn trong thể tu, còn có thông mạch cấp cao hơn, phá toái, nhân diệt vân vân, trong đó thông mạch, tu hành chi đạo, ở cấp độ luyện thần kì, là có thể tu hành...
Từ Huyền lục lọi những gì có liên quan đến viễn cổ pháp môn thể tu trong não hải.
Tu vi tăng lên, kí ức trong kí ức tinh hải mỗi lúc một nhiều, các loại cảm ngộ cũng tuôn vào não hải, khiến Từ Huyền nhãn giới cao hơn.
Lúc này, kí ức kiếp trước, dã kéo dài đến khoảng hai mươi tuổi.
Theo tính hình trong kí ức, kiếp trước tại thời điểm hai mươi tuổi, hắn đang chuẩn bị trùng kích ngưng đan kì, chí ít có thể bước vào kim đan đại đạo trước ba mươi tuổi.
Từ Huyền hấp thu tâm đắc tu luyện và cảm ngộ kiếp trước, không những có thể tăng cường bản thân, mà còn có thể thuận lợi hướng dẫn Du Cầm.
Sáng sớm ngày thứ hai, Từ Huyền vừa ăn xong linh lương, liền chuyển bị tiếp tục tu luyện.
- Từ huynh.
Bên ngoài truyền nói một giọng nói nồng nhiệt, Trương Phong dẫn theo mấy đệ tử gia tộc thân thiết, đi vào Thanh sơn lục cư.
Từ Huyền vội vàng đứng dậy nghênh tiếp.
Ngoài Trương Phong, còn có biểu ca hắn Lâm Huy.
- Chậc chậc, hoàn cảnh nơi này thật tốt, cho dù là một số luyện thần kì tiên sư trong gia tộc, hãn hữu lắm mới được đãi ngộ thế này. Bảo sao một số người có tu vi tương đương Từ tiên sĩ, cứ cảm thấy bất cam và đố kị.
Lâm Huy âm dương quái khí nói, không biết là tán thưởng, hay đang chế giễu.
Từ Huyền đối với hắn không lạnh không nóng, ngồi đối diện với Trương Phong.
Lúc này, Từ Huyền phát hiện bên cạnh Lâm Huy, còn có một vị đại hán vạm vỡ, toàn thân cơ bắp như đồng như sắt, ánh mắt sáng ngời, từ lúc bước vào Thanh sơn lục cư đến giờ, hắn cứ nhìn mình chằm chằm, không hề nhúc nhích.
Từ Huyền cảm nhận được một luồng áp lực, âm thầm quan sát, trong người đại hán vạm vỡ này ẩn hàm một luồng sức mạnh cường đại, có một loại khí tức vừa thân thiết, lại vừa không hợp với mình.
Từ Huyền thầm lưu ý đại hán vạm vỡ đó, luồng khí tức trên người người này, không giống tiên tu bình thường, nhưng cũng có sóng linh khí tương tự. Quan trọng hơn là, nhục thân chi cường, hơn hẳn những tu giả mà Từ Huyền đã gặp trong kiếp này.
- Từ huynh sống ở bổn tộc đã quen hay chưa, có yêu cầu gì, đều có thể nói ra.
Trương Phong thập phần nhiệt tình, còn muốn dẫn Từ Huyền đi dạo một vòng Hoàng Long Thành.
- Làm phiền Trương huynh, mọi chuyện đều tốt...
Từ Huyền trong lúc nói chuyện, cũng có đề cập đến các đệ tử Phong Vũ Môn khác, hi vọng Trương Thị gia tộc có thể chăm sóc một hai.
Trong lúc hai người nói chuyện, những người đi theo Trương Phong, đều không dám tùy tiện góp lời.
Lâm Huy ngồi bên cạnh nửa ngày, mãi mới xen vào được, nửa cười nửa không nói:
- Từ tiên sĩ, lần trước trên Quỳnh ngọc phi các, ngươi nói thập phần hứng thú với bị thể tu khách liêu của bổn tông, hôm nay ta đặc biệt dẫn hắn đến.
- Ồ?
Ánh mắt Từ Huyền vô thức nhìn sang đại hán vạm vỡ, người sau tinh quang lóe lên trong mắt, trên người dâng lên một luồng khí thế chất phác mà cường đại.
Nhìn tình hình, tu vi người này, đã đạt đến luyện khí bát trọng.
- Thể tu? Ta nhớ Từ huynh ở phương diện thể tu, hình như cũng có chút ít tạo nghệ.
Trương Phong nghe vậy, cũng lộ ra một tia hứng thú.
- Vị bằng hữu này của ta, tên gọi "Phương Cương", là tam đẳng khách liêu trong gia tộc, luyện khí bát trọng thể tu, nghe sự tích Từ khách liêu, hắn cũng sản sinh hứng thú.
Lâm Huy mỉm cười đứng dậy, giơ tay giới thiệu nói.
- Phương Cương bái kiến Từ khách liêu.
Đại hán vạm vỡ thanh âm sang sảng, ôm quyền hành lễ, trầm giọng nói:
- Nghe nói các hạ ở phương diện luyện thể, tạo nghệ phi phàm, rất được thiếu chủ ngưỡng mộ, thân là thể tu, Phương mỗ muốn thỉnh giáo một hai.
Bọn Trương Phong, mặt lộ kinh ngạc, cảm giác Phương Cương này là không phục, vừa đến đã khiêu chiến Từ Huyền.
Lân Huy ánh mắt có chút hả hê, lòng thầm nghĩ: Cho dù phương diện luyện thể của ngươi có mạnh đến đâu, cũng tuyệt đối không phải đối thủ của thể tu chân chính.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.