Chương 192: Tsuyuno nghi ngờ
Blasphemos
24/03/2022
Ở nhà trong có hai phòng, hắn nhường cho hai cô bé một phòng khá lớn đủ cho hai người ở.
Bây giờ đã là ban đêm, cả hai người Tsuyuno và Aya cùng ngủ chung một giường. Đột nhiên, Tsuyuno bị vài động tĩnh làm cho tỉnh giấc. Còn Aya vẫn đang ngủ say.
Cô không giống như Aya, vẫn luôn duy trì một tia cảnh giác, không chỉ tới từ Dương Hằng, mà tới cả ả "thợ săn phù thủy" kia.
Cô để Aya lại trên giường, rón rén ra khỏi phòng.
Nơi này không lớn lắm nên cô có thể dễ dàng nhớ kĩ cấu trúc bên trong như thế nào. Đột nhiên, một thứ kì lạ hấp dẫn tầm mắt của cô.
"Một... con đường sao? Tại sao hồi sáng mình không thấy nó?"
Tsuyuno hoang mang, trong lòng càng cảnh giác hơn. Cô cẩn thận quan sát thấy không có ai xung quanh, mom mem tiến lại gần lối đi đấy.
Tuy rằng không dám mở điện thoại để soi, nhưng cô có thể khẳng định đây là một cái cầu thang dẫn xuống dưới. Sự nghi ngờ của cô đối với Dương Hằng càng lớn.
Ngay từ đầu, cô đã thấy người giáo viên này có những điểm cực kì bất thường, tiêu biểu nhất chính là cái lần cứu Aya đó. Hắn di chuyển với một tốc độ căn bản không hề giống một người bình thường. Không chỉ thế, xung quanh hắn còn xảy ra hiện tượng vặn vẹo, nguyên nhân không rõ.
Cô lần mò hết đường cầu thang, nó dẫn cô xuống một hành lang dài vắt ngang nhìn rất chỉnh chu.
"Quả nhiên... một người giáo viên bình thường chả ai lại làm như thế này cả."
Sau ba giây quyết định, cô quyết định chọn bên trái.
Dương Hằng tuy rằng biểu hiện ra một số điểm bất thường, nhưng mà Tsuyuno vẫn tự tin mình có thể đào thoát bằng khả năng đóng băng thời gian. Đó cũng là lí do mà cô quyết định tìm hiểu sự thật.
Đi đến cuối dãy hành lang là một cánh cửa, Tsuyuno hít sâu một hơi rồi mở nó ra. Dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng mà cô vẫn bị cảnh tượng bên trong làm cho kinh hãi đến mức phải lấy tay che miệng.
Là một cái giá gỗ, bên trên tường ngăn của nó là những món đồ xếp ngay ngắn. Tất cả đều có các biểu tượng khác biệt và cái cặp cánh đặc trung kia.
Tất cả đều là gậy phép.
"Không được... Asagiri!"
Nếu như mục tiêu của Dương Hằng là gậy phép, vậy thì một Aya đang ngủ không khác nào một miếng mồi ngon. Thậm chí, Tsuyuno còn suy đoán rằng động tĩnh đã đánh thức cô là do hắn cố tình tạo ra. Dụ dỗ cô xuống dưới này và để Aya lại một mình, bởi vì hắn đã biết được cái tính đa nghi của cô.
Tsuyuno chạy lên trên cầu thang, nhưng trước khi cô kịp trở lại phòng ngủ, phiền phức khác lại đến. — QUẢNG CÁO —
"A, không phải là Yatsumura đây sao?"
Cánh cửa tiệm mở tung, bước vào bên trong chính là cô gái thợ săn ma thuật. Vẫn cầm cái gậy gỗ uốn cong cùng ôm một quyển sổ.
"Thợ săn ma thuật..."
Một tia điện phóng ra từ gậy phép của thợ săn ma thuật, Tsuyuno lăn người né tránh. Cô nắm chặt chiếc điện thoại, dự định dừng thời gian thì thấy một hình ảnh trông khá kinh dị.
Không biết từ lúc nào, một người toàn thân đều là màu đen xuất hiện phía sau thợ săn ma thuật mà cô ta không hề hay biết. Tsuyuno biết hình dạng này, đó chính là kẻ bí ẩn trong bức ảnh mà Shioi Rina đã đưa cho cô.
"Sao thế Yatsumura, không dừng thời gian nữa à?"
"Đằng sau ngươi kìa..."
"Hả?"
Một đòn chặt vào gáy từ kẻ áo đen khiến cho thợ săn ma thuật sững sờ. Mắt cô ta trợn ngược lên, trực tiếp mất đi ý thức. Được kẻ áo đen đỡ lấy.
"Yatsumura, đừng dừng thời gian."
Dương Hằng cởi bỏ mặt nạ, giơ tay ra hiệu với Tsuyuno đang hoang mang và cảnh giác. Hắn không động, cô cũng không động, không khí nhất thời trở nên căng thẳng.
Aya lúc này cũng đã bị động tĩnh đánh thức. Không thấy Tsuyuno ở bên cạnh đâu, cô mở cửa phòng rồi đi ra bên ngoài.
"Yatsumura, cậu đâu rồi..."
Tình huống mà cô nhìn thấy thật sự vượt qua khả năng phân tích của Aya. Dương Hằng mặc một bộ đồ cô nhìn khá quen, đang đỡ lấy thợ săn ma thuật. Còn Tsuyuno đang đứng đối diện, dáng vẻ cực kì cảnh giác.
Tại sao thợ săn ma thuật lại ở đây?
Tại sao Tsuyuno lại cảnh giác trước Dương Hằng?
"Asagiri, đến bên tôi mau lên!"
Aya mơ hồ đi đến cạnh Tsuyuno.
— QUẢNG CÁO —
"Tôi vừa xuống tầng hầm nơi này và phát hiện rất nhiều gậy phép. Asagiri, cậu hiểu nó là gì mà."
Aya nhìn thẳng vào khuôn mặt của Dương Hằng, sắc mặt không thể tin nổi. Cô không dám tin tất cả những gì hắn làm cho cô từ đầu đến giờ đều là công cụ để lấy được lòng tin của cô, mục đích thực sự là đoạt lấy gậy phép của cô. Cô không muốn tin, nhưng câu nói của Tsuyuno thật sự quá chí mạng.
"Thầy..."
"Aya, Yatsumura. Thầy thề là sẽ không làm hại gì đến hai đứa. Và thầy sẽ giải thích tất cả mọi chuyện, được chứ?"
Ánh mắt của hắn vẫn rất ngay thẳng. Aya không đành lòng, giật nhẹ vạt áo của Tsuyuno.
"Yatsumura..."
Không khí này cứ duy trì đến gần nửa phút. Tsuyuno cuối cùng cũng mềm lòng với lời cầu xin của Aya. Không còn duy trì bộ dáng cảnh giá nữa, nhưng trong tay vẫn nắm chặt gậy phép.
Dương Hằng cũng nhẹ nhàng thở ra một hơi. Hắn nâng thợ săn ma thuật lên.
"Trước tiên phải xử lý cái này đã."
Hắn mang theo thợ săn ohuf thủy xuống dưới hầm, hai người Aya và Tsuyuno nhìn nhau một chút rồi cũng xuống theo.
Dương Hằng rẽ phải, đi đến một căn phòng nhìn đầy đủ tiện nghi hơn nhiều căn phòng bên trái. Đặt thợ săn ma thuật lên cái bàn trông như bàn phẫu thuật đặt ở giữa căn phòng.
"Chuyện bắt đầu từ bốn tháng trước..."
Dương Hằng ngồi xuống, hai cô bé ngồi ở phía đối diện. Hắn bắt đầu kể từ những phút đầy gặp được nhóm Kayo và Sasaki, bắt đầu biết đến sự tồn tại của ma thuật.
"Nhưng mà, bọn họ cũng vì thế mà đã bị ép phải tự sát. Để có thể giữ an toàn cho gia đình của mình."
Kể đến đoạn này, sắc mặt Dương Hằng trầm xuống. Dù cho nhóm Kayo không thực sự chết, nhưng mà họ chẳng khác nào chết về mặt xã hội.
Kayo và Sasaki là học sinh của hắn, điều này càng làm hắn không thể chịu được.
Dương Hằng cũng nói cho hai người những thông tin hắn đã biết về trang web ma thuật, Admin Site Web, vua và cơn bão.
"Thầy có biết cơn bão là gì không?"
"Đáng tiếc, thầy cũng không biết cái này có nghĩa là gì." — QUẢNG CÁO —
Dương Hằng lắc đầu, sau đó bắt đầu kể lý do mình đi thu thập gậy phép. Không phải vì ham muốn đặc biệt, sức mạnh hay dục vọng nào đó, hắn chỉ đơn giản muốn cứu những con người đang tuyệt vọng đó.
"Nhưng làm thế nào mà thầy có thể tìm thấy Mahou Shoujo?"
"Là nhờ thứ này."
Hắn đặt hai cuốn sổ lên bàn, chúng giống hệt nhau từ bìa tới hình thức. Đều là "quyển sổ sát nhân". Bên trong đều là hình ảnh lẫn thông tin của các Mahou Shoujo khác nhau, nhiều đến mức Aya và Tsuyuno phải choáng ngợp.
"Quyển sổ của thầy lấy được từ một kẻ hợp tác với Admin. Còn của cô ta thì thầy không biết, chắc hẳn là được làm mới."
Tsuyuno trở nên nghiêm trọng. Vũng nước này còn sâu hơn cả cô tưởng tượng. Kẻ gọi là "thợ săn ma thuật" này, đối thủ cô cho là nguy hiểm nhất rất có thể chỉ là con tốt của cái thứ mang tên Admin đó.
Aya thì thở phào nhẹ nhõm, cô không nghĩ sâu như vậy. Cô chỉ mừng khi hóa ra Dương Hằng không làm gì xấu, cũng cảm động trước cái quyết tâm của hắn.
"Vậy bây giờ chúng ta làm gì bây giờ?"
"Thầy nghĩ rằng ta nên lấy thêm thông tin từ tên thợ săn ma thuật này."
"Vậy thì để em, em biết được cô ta là ai rồi."
Cả ba vây quanh cái bàn đang đặt thợ săn ma thuật, Dương Hằng tước đoạt toàn bộ gậy phép của cô ta rồi làm cô ta tỉnh dậy.
"Chó chết, cái quái gì thế?!"
Cô ta vừa tỉnh dậy đã chửi đổng. Tsuyuno đáp lại bằng một giọng nói lạnh lùng.
"Ngươi thua rồi, thợ săn ma thuật. Hay phải nói là... Shioi Rina mới đúng chứ."
[Vui lòng đặt tên cho hệ thống!!]
"Phiền bỏ mẹ"
[Hệ thống Phiền Bỏ Mẹ xin ra mắt túc chủ.]
Bây giờ đã là ban đêm, cả hai người Tsuyuno và Aya cùng ngủ chung một giường. Đột nhiên, Tsuyuno bị vài động tĩnh làm cho tỉnh giấc. Còn Aya vẫn đang ngủ say.
Cô không giống như Aya, vẫn luôn duy trì một tia cảnh giác, không chỉ tới từ Dương Hằng, mà tới cả ả "thợ săn phù thủy" kia.
Cô để Aya lại trên giường, rón rén ra khỏi phòng.
Nơi này không lớn lắm nên cô có thể dễ dàng nhớ kĩ cấu trúc bên trong như thế nào. Đột nhiên, một thứ kì lạ hấp dẫn tầm mắt của cô.
"Một... con đường sao? Tại sao hồi sáng mình không thấy nó?"
Tsuyuno hoang mang, trong lòng càng cảnh giác hơn. Cô cẩn thận quan sát thấy không có ai xung quanh, mom mem tiến lại gần lối đi đấy.
Tuy rằng không dám mở điện thoại để soi, nhưng cô có thể khẳng định đây là một cái cầu thang dẫn xuống dưới. Sự nghi ngờ của cô đối với Dương Hằng càng lớn.
Ngay từ đầu, cô đã thấy người giáo viên này có những điểm cực kì bất thường, tiêu biểu nhất chính là cái lần cứu Aya đó. Hắn di chuyển với một tốc độ căn bản không hề giống một người bình thường. Không chỉ thế, xung quanh hắn còn xảy ra hiện tượng vặn vẹo, nguyên nhân không rõ.
Cô lần mò hết đường cầu thang, nó dẫn cô xuống một hành lang dài vắt ngang nhìn rất chỉnh chu.
"Quả nhiên... một người giáo viên bình thường chả ai lại làm như thế này cả."
Sau ba giây quyết định, cô quyết định chọn bên trái.
Dương Hằng tuy rằng biểu hiện ra một số điểm bất thường, nhưng mà Tsuyuno vẫn tự tin mình có thể đào thoát bằng khả năng đóng băng thời gian. Đó cũng là lí do mà cô quyết định tìm hiểu sự thật.
Đi đến cuối dãy hành lang là một cánh cửa, Tsuyuno hít sâu một hơi rồi mở nó ra. Dù đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng mà cô vẫn bị cảnh tượng bên trong làm cho kinh hãi đến mức phải lấy tay che miệng.
Là một cái giá gỗ, bên trên tường ngăn của nó là những món đồ xếp ngay ngắn. Tất cả đều có các biểu tượng khác biệt và cái cặp cánh đặc trung kia.
Tất cả đều là gậy phép.
"Không được... Asagiri!"
Nếu như mục tiêu của Dương Hằng là gậy phép, vậy thì một Aya đang ngủ không khác nào một miếng mồi ngon. Thậm chí, Tsuyuno còn suy đoán rằng động tĩnh đã đánh thức cô là do hắn cố tình tạo ra. Dụ dỗ cô xuống dưới này và để Aya lại một mình, bởi vì hắn đã biết được cái tính đa nghi của cô.
Tsuyuno chạy lên trên cầu thang, nhưng trước khi cô kịp trở lại phòng ngủ, phiền phức khác lại đến. — QUẢNG CÁO —
"A, không phải là Yatsumura đây sao?"
Cánh cửa tiệm mở tung, bước vào bên trong chính là cô gái thợ săn ma thuật. Vẫn cầm cái gậy gỗ uốn cong cùng ôm một quyển sổ.
"Thợ săn ma thuật..."
Một tia điện phóng ra từ gậy phép của thợ săn ma thuật, Tsuyuno lăn người né tránh. Cô nắm chặt chiếc điện thoại, dự định dừng thời gian thì thấy một hình ảnh trông khá kinh dị.
Không biết từ lúc nào, một người toàn thân đều là màu đen xuất hiện phía sau thợ săn ma thuật mà cô ta không hề hay biết. Tsuyuno biết hình dạng này, đó chính là kẻ bí ẩn trong bức ảnh mà Shioi Rina đã đưa cho cô.
"Sao thế Yatsumura, không dừng thời gian nữa à?"
"Đằng sau ngươi kìa..."
"Hả?"
Một đòn chặt vào gáy từ kẻ áo đen khiến cho thợ săn ma thuật sững sờ. Mắt cô ta trợn ngược lên, trực tiếp mất đi ý thức. Được kẻ áo đen đỡ lấy.
"Yatsumura, đừng dừng thời gian."
Dương Hằng cởi bỏ mặt nạ, giơ tay ra hiệu với Tsuyuno đang hoang mang và cảnh giác. Hắn không động, cô cũng không động, không khí nhất thời trở nên căng thẳng.
Aya lúc này cũng đã bị động tĩnh đánh thức. Không thấy Tsuyuno ở bên cạnh đâu, cô mở cửa phòng rồi đi ra bên ngoài.
"Yatsumura, cậu đâu rồi..."
Tình huống mà cô nhìn thấy thật sự vượt qua khả năng phân tích của Aya. Dương Hằng mặc một bộ đồ cô nhìn khá quen, đang đỡ lấy thợ săn ma thuật. Còn Tsuyuno đang đứng đối diện, dáng vẻ cực kì cảnh giác.
Tại sao thợ săn ma thuật lại ở đây?
Tại sao Tsuyuno lại cảnh giác trước Dương Hằng?
"Asagiri, đến bên tôi mau lên!"
Aya mơ hồ đi đến cạnh Tsuyuno.
— QUẢNG CÁO —
"Tôi vừa xuống tầng hầm nơi này và phát hiện rất nhiều gậy phép. Asagiri, cậu hiểu nó là gì mà."
Aya nhìn thẳng vào khuôn mặt của Dương Hằng, sắc mặt không thể tin nổi. Cô không dám tin tất cả những gì hắn làm cho cô từ đầu đến giờ đều là công cụ để lấy được lòng tin của cô, mục đích thực sự là đoạt lấy gậy phép của cô. Cô không muốn tin, nhưng câu nói của Tsuyuno thật sự quá chí mạng.
"Thầy..."
"Aya, Yatsumura. Thầy thề là sẽ không làm hại gì đến hai đứa. Và thầy sẽ giải thích tất cả mọi chuyện, được chứ?"
Ánh mắt của hắn vẫn rất ngay thẳng. Aya không đành lòng, giật nhẹ vạt áo của Tsuyuno.
"Yatsumura..."
Không khí này cứ duy trì đến gần nửa phút. Tsuyuno cuối cùng cũng mềm lòng với lời cầu xin của Aya. Không còn duy trì bộ dáng cảnh giá nữa, nhưng trong tay vẫn nắm chặt gậy phép.
Dương Hằng cũng nhẹ nhàng thở ra một hơi. Hắn nâng thợ săn ma thuật lên.
"Trước tiên phải xử lý cái này đã."
Hắn mang theo thợ săn ohuf thủy xuống dưới hầm, hai người Aya và Tsuyuno nhìn nhau một chút rồi cũng xuống theo.
Dương Hằng rẽ phải, đi đến một căn phòng nhìn đầy đủ tiện nghi hơn nhiều căn phòng bên trái. Đặt thợ săn ma thuật lên cái bàn trông như bàn phẫu thuật đặt ở giữa căn phòng.
"Chuyện bắt đầu từ bốn tháng trước..."
Dương Hằng ngồi xuống, hai cô bé ngồi ở phía đối diện. Hắn bắt đầu kể từ những phút đầy gặp được nhóm Kayo và Sasaki, bắt đầu biết đến sự tồn tại của ma thuật.
"Nhưng mà, bọn họ cũng vì thế mà đã bị ép phải tự sát. Để có thể giữ an toàn cho gia đình của mình."
Kể đến đoạn này, sắc mặt Dương Hằng trầm xuống. Dù cho nhóm Kayo không thực sự chết, nhưng mà họ chẳng khác nào chết về mặt xã hội.
Kayo và Sasaki là học sinh của hắn, điều này càng làm hắn không thể chịu được.
Dương Hằng cũng nói cho hai người những thông tin hắn đã biết về trang web ma thuật, Admin Site Web, vua và cơn bão.
"Thầy có biết cơn bão là gì không?"
"Đáng tiếc, thầy cũng không biết cái này có nghĩa là gì." — QUẢNG CÁO —
Dương Hằng lắc đầu, sau đó bắt đầu kể lý do mình đi thu thập gậy phép. Không phải vì ham muốn đặc biệt, sức mạnh hay dục vọng nào đó, hắn chỉ đơn giản muốn cứu những con người đang tuyệt vọng đó.
"Nhưng làm thế nào mà thầy có thể tìm thấy Mahou Shoujo?"
"Là nhờ thứ này."
Hắn đặt hai cuốn sổ lên bàn, chúng giống hệt nhau từ bìa tới hình thức. Đều là "quyển sổ sát nhân". Bên trong đều là hình ảnh lẫn thông tin của các Mahou Shoujo khác nhau, nhiều đến mức Aya và Tsuyuno phải choáng ngợp.
"Quyển sổ của thầy lấy được từ một kẻ hợp tác với Admin. Còn của cô ta thì thầy không biết, chắc hẳn là được làm mới."
Tsuyuno trở nên nghiêm trọng. Vũng nước này còn sâu hơn cả cô tưởng tượng. Kẻ gọi là "thợ săn ma thuật" này, đối thủ cô cho là nguy hiểm nhất rất có thể chỉ là con tốt của cái thứ mang tên Admin đó.
Aya thì thở phào nhẹ nhõm, cô không nghĩ sâu như vậy. Cô chỉ mừng khi hóa ra Dương Hằng không làm gì xấu, cũng cảm động trước cái quyết tâm của hắn.
"Vậy bây giờ chúng ta làm gì bây giờ?"
"Thầy nghĩ rằng ta nên lấy thêm thông tin từ tên thợ săn ma thuật này."
"Vậy thì để em, em biết được cô ta là ai rồi."
Cả ba vây quanh cái bàn đang đặt thợ săn ma thuật, Dương Hằng tước đoạt toàn bộ gậy phép của cô ta rồi làm cô ta tỉnh dậy.
"Chó chết, cái quái gì thế?!"
Cô ta vừa tỉnh dậy đã chửi đổng. Tsuyuno đáp lại bằng một giọng nói lạnh lùng.
"Ngươi thua rồi, thợ săn ma thuật. Hay phải nói là... Shioi Rina mới đúng chứ."
[Vui lòng đặt tên cho hệ thống!!]
"Phiền bỏ mẹ"
[Hệ thống Phiền Bỏ Mẹ xin ra mắt túc chủ.]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.