Chương 896: Lần đầu đàm phán
Chử Tửu Luận Già Phê
17/06/2013
Chưởng quầy Thiên Bảo cẩn thận từng li từng tí nói:
- Ngài dù sao cũng là đại công thần của Vu tộc, cho dù không có Vu Thần lệnh, chắc hẳn bất kỳ một ai của Vu tộc cũng sẽ không làm tổn thương ngài. Bởi vậy, tác dụng của Vu Thần lệnh này cũng không phải rất lớn, không bằng. . .
Không đợi hắn nói xong, Tô triệt cố ý thể hiện một loại biểu lộ cực không kiên nhẫn, khoát tay nói:
- Ai nói cho ngươi, tác dụng cụ thể của Vu Thần lệnh chỉ như thế, chỉ bằng một ít lời nói từ tiểu nhân nào đó cố ý truyền bá, ngươi liền có thể suy đoán ngông cuồng sao?
- Ách. . .
Chưởng quầy Thiên Bảo thần sắc trì trệ, hắn kinh nghiệm kinh thương cực kỳ phong phú, chỉ bằng thần sắc cùng ngữ khí của Tô triệt đã có thể phán đoán được, muốn dùng phương thức giao dịch mà đạt được miếng Vu Thần lệnh kia, gần như là nhiệm vụ không thể hoàn thành rồi. Xem ra, phải cần phương pháp khác mới được. . .
Dừng lại một chút, mặt mũi tràn đầy khẩn thiết nói:
- Thiên Vũ chưởng giáo ngàn vạn không nên tức giận a, Thiên Quân đại nhân nhà ta cũng không có ý tứ gì khác, chỉ là vì mình cầu một phần bình an mà thôi, đối với Thiên Vũ chưởng giáo tuyệt đối không có ác ý gì. Mua bán bất thành nhân nghĩa, rất nhiều chuyện đều có nhiều cách giải quyết, con đường này bất thông, chúng ta có thể chậm răi hiệp thương, tìm ra một đường khác, tận khả năng kiến tạo ra một cục diện ai nấy đều vui vẻ a, chẳng phải là quá tốt sao.
Cái gọi là ra tay không đánh người cười, chưởng quầy Thiên Bảo uyển chuyển một phen như thế, vẫn tương đối xuôi tai đấy. Tô triệt chậm rãi gật đầu, bình tĩnh nói:
- Loại thuyết pháp này, ta vẫn còn có thể tiếp nhận, nếu thương lượng ra một biện pháp song phương đều có thể tiếp nhận, vậy thì không còn gì bằng.
- Đúng, đúng!
Chưởng quầy Thiên Bảo vẻ mặt cười mỉa, cúi người gật đầu, hồi hộp mà chảy mồ hôi lạnh. Trước đó, nghe đồn về Thiên Vũ đúng là quá mức rồi, xem Tô Triệt ác ma hóa rồi, cái gì giết người như ngóe, ma tính sâu nặng, tội ác ngập trời, coi rẻ Thiên Đạo, dám can đảm cùng toàn bộ Tiên Giới thù địch,... Một ma đầu tuyệt thế to gan lớn mật như vậy, tiện tay diệt sát một Hóa Thần Kỳ nho nhỏ như hắn, còn không phải đơn giản như uống nước ăn cơm sao. Loại tư vị mạng nhỏ tùy thời khó giữ được, thật là không dễ chịu a!
Bất quá, vì trách nhiệm của hắn, trong nội tâm lại, phải kiên trì cùng ma đầu trước mắt này quần nhau. Vì vậy, sau khi ngừng một chút, chưởng quầy Thiên Bảo lại là thấp giọng hỏi:
- Thiên Vũ chưởng giáo, có thể phiền ngài theo ta đến một chỗ, gặp mặt Thiên Quân đại nhân gặp mặt nói chuyện một lần, mặt đối mặt hiệp thương không?
- Không có khả năng!
Tô triệt không hề chần chờ, liền chối bỏ. Nói đùa gì vậy? Nếu đối phương tại địa phương đó bố trí bẫy, chờ mình chui vào, chẳng phải là tự tìm đường chết sao.
Tô triệt nói ra:
- Sự tình hiệp thương, cũng đơn giản, chủ nhân nhà ngươi nếu cố kỵ Vu tộc, bất tiện lộ diện, như vậy có thể cử một người có thể tin tưởng đến Quảng Hạo Tinh cùng ta gặp mặt nói chuyện, chỉ cần hắn có thể làm được, liền có thể!
- Như vậy a. . .
Chưởng quầy Thiên Bảo hơi có vẻ do dự, lại hỏi:
- Có thể đợi ta xin chỉ thị một chút không?
- Tùy ngươi!
Tô triệt nhàn nhạt khoát tay.
- Phiền Thiên Vũ chưởng giáo chờ một lát!
Chưởng quầy Thiên Bảo đã đi ra gian phòng khách quý, ước chừng hai khắc chung, lại lần nữa xuất hiện trước mặt Tô triệt, khom người nói:
- Thiên Vũ chưởng giáo, Thiên Quân đại nhân nhà ta đồng ý đề nghị của ngài. Bất quá, bởi vì khoảng cách quá xa, cần ngươi chờ đợi mấy ngày, người đại diện cho Thiên Quân đại nhân hiệp đàm mới có thể đuổi tới Quảng Hạo Tinh. Điểm này, xin ngài thứ lỗi!
- Không thành vấn đề, chờ thêm mấy ngày cũng không sao.
Tô triệt cực kỳ sảng khoái gật đầu đáp.
Kỳ thật, Tô triệt trong lòng hiểu rõ, đối phương rất có thể cố ý kéo dài thời gian, mục đích không nhất thiết là mưu hại mình, có thể là hai kiện đồ vật mình cần, bọn hắn còn chưa chính thức sở hữu, chỉ là giả xưng "Đúng lúc có được" mà thôi.
Mười phần là trong thời gian mấy ngày, bọn hắn sẽ khắp nơi tìm kiếm pháp bảo cùng Thần thạch mình cần.
- Cũng không tệ, mượn người cùng thế lực của bọn hắn, nói không chừng chính mình thật đúng là có thể thoát khỏi nhiều trắc trở đây nha.
Tô triệt trong lòng cũng là có tính toán khác. . .
Sự tình đã định, sau khi chưởng quỹ Thiên Bảo xin cáo lui, Tô Triệt thiết lập một kết giới ngăn cách ở trong phòng, sau đó bắt đầu thương nghị cùng với Thiên Âm, Hằng Dịch.
Đầu tiên, Tô Triệt hỏi:
- Nếu như nói, chuyện liên quan đến chúng ta là do Tuyết Ngọc cố ý truyền bá, vậy thì các ngươi hãy suy ngẫm thử xem, vì sao nàng phải làm như vậy? Mục đích là gì? Làm như vậy đối với nàng có thể đạt được lợi ích gì?
- Vâng, chủ nhân!
Hằng Dịch lên tiếng đầu tiên:
- Ta cũng cho rằng cách làm này của Tuyết Ngọc có chút kỳ quái, nếu như nàng đoán được bảo vật trong tay chủ nhân, vậy hẳn là không hy vọng chủ nhân bị quá nhiều những người khác để ý tới, tránh khỏi tăng thêm nhiều người cạnh tranh... Nàng làm như vậy, quả thực là đã tự tăng thêm khó khăn cho bản thân!
Thiên Âm thì lại phân tích:
- Có thể nàng cho rằng dưới tình trạng bình thường, khó có thể tìm được sơ hở của chúng ta, vì vậy mới cố ý tạo ra cho chúng ta thêm nhiều phiền phức, đồng thời cũng có thể tạo ra cho nàng thời cơ tốt nhất để thi triển ám toán sau lưng...
Thiên Âm nói lời này, nhất thời nhắc nhở Tô Triệt, hắn liền gật đầu nói:
- Thiên Âm ngươi nói không sai, rất có khả năng chính là nguyên nhân này! Khi còn ở trong Thôn Thiên Lĩnh Vực, nàng cũng làm như vậy. Nữ nhân này cực kỳ âm hiểm, cũng hết sức kiên trì, có thể coi là một đối thủ đáng sợ.
Nghe đến đó, Hằng Dịch lại hỏi:
- Nói như vậy tuy rằng có chút đạo lý, nhưng nàng ta không lo lắng sẽ có người nhanh chân đến trước mình, cướp lấy...
Lời sau có phần khó nghe, Hằng Dịch cũng không nói nữa.
- Không!
Thiên Âm thấp giọng nói:
- Có thể nàng đã nhìn thấu, Tô Triệt có đại khí vận trong người, trong linh giới cùng với tu chân giới, không có mấy người có thể động chạm được tới Tô Triệt. Những người đó tối đa cũng chỉ có thể tạo ra được phiền phức mà thôi.
- Có thể, nữ nhân khó chơi này luôn theo đuôi đằng sau chúng ta, lúc nào cũng chờ cơ hội để hạ thủ...
Tô Triệt nghĩ đến la bàn kỳ lạ trong tay Tuyết Ngọc, nhất thời lên tiếng cảnh tỉnh mọi người:
- Dường như nàng ta có được một kiện pháp bảo năng lực đặc thù, có khả năng tìm người tìm vật, cho nên rất dễ dàng tìm ra được ta.
Thiên Âm cùng Hằng Dịch đều gật đầu, hai người cũng đã thấy qua la bàn kia trong tay Tuyết Ngọc.
Ở lại trong Gia Dự Thành Nghiễm Hạo Tinh năm ngày, đại biểu hiệp đàm cuối cùng kia cũng đã tới.
Người này là tu vi Hóa Thần trung kỳ, tự xưng là Vô Ân, trưởng tôn của Vô U Thiên Quân, hoàn toàn có thể đại biểu Vô U Thiên Quân đưa ra bất kỳ quyết định gì.
- Ngài dù sao cũng là đại công thần của Vu tộc, cho dù không có Vu Thần lệnh, chắc hẳn bất kỳ một ai của Vu tộc cũng sẽ không làm tổn thương ngài. Bởi vậy, tác dụng của Vu Thần lệnh này cũng không phải rất lớn, không bằng. . .
Không đợi hắn nói xong, Tô triệt cố ý thể hiện một loại biểu lộ cực không kiên nhẫn, khoát tay nói:
- Ai nói cho ngươi, tác dụng cụ thể của Vu Thần lệnh chỉ như thế, chỉ bằng một ít lời nói từ tiểu nhân nào đó cố ý truyền bá, ngươi liền có thể suy đoán ngông cuồng sao?
- Ách. . .
Chưởng quầy Thiên Bảo thần sắc trì trệ, hắn kinh nghiệm kinh thương cực kỳ phong phú, chỉ bằng thần sắc cùng ngữ khí của Tô triệt đã có thể phán đoán được, muốn dùng phương thức giao dịch mà đạt được miếng Vu Thần lệnh kia, gần như là nhiệm vụ không thể hoàn thành rồi. Xem ra, phải cần phương pháp khác mới được. . .
Dừng lại một chút, mặt mũi tràn đầy khẩn thiết nói:
- Thiên Vũ chưởng giáo ngàn vạn không nên tức giận a, Thiên Quân đại nhân nhà ta cũng không có ý tứ gì khác, chỉ là vì mình cầu một phần bình an mà thôi, đối với Thiên Vũ chưởng giáo tuyệt đối không có ác ý gì. Mua bán bất thành nhân nghĩa, rất nhiều chuyện đều có nhiều cách giải quyết, con đường này bất thông, chúng ta có thể chậm răi hiệp thương, tìm ra một đường khác, tận khả năng kiến tạo ra một cục diện ai nấy đều vui vẻ a, chẳng phải là quá tốt sao.
Cái gọi là ra tay không đánh người cười, chưởng quầy Thiên Bảo uyển chuyển một phen như thế, vẫn tương đối xuôi tai đấy. Tô triệt chậm rãi gật đầu, bình tĩnh nói:
- Loại thuyết pháp này, ta vẫn còn có thể tiếp nhận, nếu thương lượng ra một biện pháp song phương đều có thể tiếp nhận, vậy thì không còn gì bằng.
- Đúng, đúng!
Chưởng quầy Thiên Bảo vẻ mặt cười mỉa, cúi người gật đầu, hồi hộp mà chảy mồ hôi lạnh. Trước đó, nghe đồn về Thiên Vũ đúng là quá mức rồi, xem Tô Triệt ác ma hóa rồi, cái gì giết người như ngóe, ma tính sâu nặng, tội ác ngập trời, coi rẻ Thiên Đạo, dám can đảm cùng toàn bộ Tiên Giới thù địch,... Một ma đầu tuyệt thế to gan lớn mật như vậy, tiện tay diệt sát một Hóa Thần Kỳ nho nhỏ như hắn, còn không phải đơn giản như uống nước ăn cơm sao. Loại tư vị mạng nhỏ tùy thời khó giữ được, thật là không dễ chịu a!
Bất quá, vì trách nhiệm của hắn, trong nội tâm lại, phải kiên trì cùng ma đầu trước mắt này quần nhau. Vì vậy, sau khi ngừng một chút, chưởng quầy Thiên Bảo lại là thấp giọng hỏi:
- Thiên Vũ chưởng giáo, có thể phiền ngài theo ta đến một chỗ, gặp mặt Thiên Quân đại nhân gặp mặt nói chuyện một lần, mặt đối mặt hiệp thương không?
- Không có khả năng!
Tô triệt không hề chần chờ, liền chối bỏ. Nói đùa gì vậy? Nếu đối phương tại địa phương đó bố trí bẫy, chờ mình chui vào, chẳng phải là tự tìm đường chết sao.
Tô triệt nói ra:
- Sự tình hiệp thương, cũng đơn giản, chủ nhân nhà ngươi nếu cố kỵ Vu tộc, bất tiện lộ diện, như vậy có thể cử một người có thể tin tưởng đến Quảng Hạo Tinh cùng ta gặp mặt nói chuyện, chỉ cần hắn có thể làm được, liền có thể!
- Như vậy a. . .
Chưởng quầy Thiên Bảo hơi có vẻ do dự, lại hỏi:
- Có thể đợi ta xin chỉ thị một chút không?
- Tùy ngươi!
Tô triệt nhàn nhạt khoát tay.
- Phiền Thiên Vũ chưởng giáo chờ một lát!
Chưởng quầy Thiên Bảo đã đi ra gian phòng khách quý, ước chừng hai khắc chung, lại lần nữa xuất hiện trước mặt Tô triệt, khom người nói:
- Thiên Vũ chưởng giáo, Thiên Quân đại nhân nhà ta đồng ý đề nghị của ngài. Bất quá, bởi vì khoảng cách quá xa, cần ngươi chờ đợi mấy ngày, người đại diện cho Thiên Quân đại nhân hiệp đàm mới có thể đuổi tới Quảng Hạo Tinh. Điểm này, xin ngài thứ lỗi!
- Không thành vấn đề, chờ thêm mấy ngày cũng không sao.
Tô triệt cực kỳ sảng khoái gật đầu đáp.
Kỳ thật, Tô triệt trong lòng hiểu rõ, đối phương rất có thể cố ý kéo dài thời gian, mục đích không nhất thiết là mưu hại mình, có thể là hai kiện đồ vật mình cần, bọn hắn còn chưa chính thức sở hữu, chỉ là giả xưng "Đúng lúc có được" mà thôi.
Mười phần là trong thời gian mấy ngày, bọn hắn sẽ khắp nơi tìm kiếm pháp bảo cùng Thần thạch mình cần.
- Cũng không tệ, mượn người cùng thế lực của bọn hắn, nói không chừng chính mình thật đúng là có thể thoát khỏi nhiều trắc trở đây nha.
Tô triệt trong lòng cũng là có tính toán khác. . .
Sự tình đã định, sau khi chưởng quỹ Thiên Bảo xin cáo lui, Tô Triệt thiết lập một kết giới ngăn cách ở trong phòng, sau đó bắt đầu thương nghị cùng với Thiên Âm, Hằng Dịch.
Đầu tiên, Tô Triệt hỏi:
- Nếu như nói, chuyện liên quan đến chúng ta là do Tuyết Ngọc cố ý truyền bá, vậy thì các ngươi hãy suy ngẫm thử xem, vì sao nàng phải làm như vậy? Mục đích là gì? Làm như vậy đối với nàng có thể đạt được lợi ích gì?
- Vâng, chủ nhân!
Hằng Dịch lên tiếng đầu tiên:
- Ta cũng cho rằng cách làm này của Tuyết Ngọc có chút kỳ quái, nếu như nàng đoán được bảo vật trong tay chủ nhân, vậy hẳn là không hy vọng chủ nhân bị quá nhiều những người khác để ý tới, tránh khỏi tăng thêm nhiều người cạnh tranh... Nàng làm như vậy, quả thực là đã tự tăng thêm khó khăn cho bản thân!
Thiên Âm thì lại phân tích:
- Có thể nàng cho rằng dưới tình trạng bình thường, khó có thể tìm được sơ hở của chúng ta, vì vậy mới cố ý tạo ra cho chúng ta thêm nhiều phiền phức, đồng thời cũng có thể tạo ra cho nàng thời cơ tốt nhất để thi triển ám toán sau lưng...
Thiên Âm nói lời này, nhất thời nhắc nhở Tô Triệt, hắn liền gật đầu nói:
- Thiên Âm ngươi nói không sai, rất có khả năng chính là nguyên nhân này! Khi còn ở trong Thôn Thiên Lĩnh Vực, nàng cũng làm như vậy. Nữ nhân này cực kỳ âm hiểm, cũng hết sức kiên trì, có thể coi là một đối thủ đáng sợ.
Nghe đến đó, Hằng Dịch lại hỏi:
- Nói như vậy tuy rằng có chút đạo lý, nhưng nàng ta không lo lắng sẽ có người nhanh chân đến trước mình, cướp lấy...
Lời sau có phần khó nghe, Hằng Dịch cũng không nói nữa.
- Không!
Thiên Âm thấp giọng nói:
- Có thể nàng đã nhìn thấu, Tô Triệt có đại khí vận trong người, trong linh giới cùng với tu chân giới, không có mấy người có thể động chạm được tới Tô Triệt. Những người đó tối đa cũng chỉ có thể tạo ra được phiền phức mà thôi.
- Có thể, nữ nhân khó chơi này luôn theo đuôi đằng sau chúng ta, lúc nào cũng chờ cơ hội để hạ thủ...
Tô Triệt nghĩ đến la bàn kỳ lạ trong tay Tuyết Ngọc, nhất thời lên tiếng cảnh tỉnh mọi người:
- Dường như nàng ta có được một kiện pháp bảo năng lực đặc thù, có khả năng tìm người tìm vật, cho nên rất dễ dàng tìm ra được ta.
Thiên Âm cùng Hằng Dịch đều gật đầu, hai người cũng đã thấy qua la bàn kia trong tay Tuyết Ngọc.
Ở lại trong Gia Dự Thành Nghiễm Hạo Tinh năm ngày, đại biểu hiệp đàm cuối cùng kia cũng đã tới.
Người này là tu vi Hóa Thần trung kỳ, tự xưng là Vô Ân, trưởng tôn của Vô U Thiên Quân, hoàn toàn có thể đại biểu Vô U Thiên Quân đưa ra bất kỳ quyết định gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.