Tiên Ngục

Chương 897: Tranh giành Vu Thần Lệnh (thượng)

Chử Tửu Luận Già Phê

17/06/2013

Vô Ân diện mục anh tuấn, có một khuôn mặt khá trẻ tuổi, khi nhìn thấy ba người Tô Triệt thái độ tương đối khiêm tốn, cũng giống với chưởng quỹ Thiên Bảo, luôn mồm xưng hô tiền bối. Cho dù tuổi tác thực sự của hắn so với Tô Triệt còn lớn hơn, thế nhưng tu vi cảnh giới lại kém xa, lấy vãn bối mà xưng hô cũng là đúng.

Sau khi đôi bên chào hỏi, Tô Triệt lấy ra Vu Thần lệnh toàn thân màu đen, để ra trước mặt Vô Ân một chút, mặc dù không có bất kỳ lời lẽ nào, nhưng ý tứ trong đó cũng được biểu đạt rất rõ ràng: trước khi thương lượng phải lấy thứ đồ này ra nhìn một chút đã.

Nếu như Vô Ân không lấy ra được những pháp bảo cùng thần thạch Tô Triệt cần, điều đó cũng có nghĩa là hắn căn bản không đủ tư cách ngồi ở trước mặt mình khoe khoang khoác lác.

Đồ cũng không có thì còn bàn cái rắm!

Quả nhiên liền thấy thần sắc Vô Ân mơ hồ có chút xấu hổ, chẳng qua từ bên trong trữ vật giới chỉ lấy ra một pho tượng hình người màu trắng, cao ước chừng một thước, hiện ra vẻ rực rỡ sáng bóng.

- Pho tượng Ngân Mịch này chính là loại pháp bảo đặc thù có thể chịu tải được thuật thần thông mà Thiên Vũ chưởng giáo cần...

Ở trước mặt "Tuyệt thế ma đầu" Tô Triệt này, Vô Ân thiếu quân xuất thân cao quý, nhưng một chút kiêu ngạo cũng không dám có, thậm chí còn có tâm lý nơm nớp lo sợ. Cũng may hắn đã sống hơn một ngàn tuổi, coi như kiến thức rộng rãi, vẫn có thể ổn định lại được ngữ khí cùng thần thái của mình.

Vô Ân tỉ mỉ giảng giải:

- Đồng thời bức tượng Ngân Mịch này phẩm cấp rất cao, có thể một lần dung nạp ba loại thần thông, hoặc là liên tục sử dụng ba lần. Nếu như đem so sánh với các pháp bảo cùng loại thì trân quý hơn rất nhiều...

Tô Triệt trước tiên gật đầu, sau đó lại khoát khoát tay, nhàn nhạt nói:

- Vật thì không tệ, nhưng với ta mà nói, pháp bảo một lần cũng đủ rồi, có thể sử dụng liên tục hay không, cũng không quan trọng lắm. Cơ hội sử dụng hai lần sau nhất định là sẽ lãng phí hết.

- A, là như thế...

Vô Ân cảm giác được Tô Triệt không giống như đang cò kè mặc cả, cố ư hạ thấp giá trị bức tượng này, chỉ có thể gật đầu nói:

- Nếu đã vậy, cơ hội sử dụng hai lần sau cũng thật có chút đáng tiếc.



Tô Triệt cười cười, lại hỏi:

- Giá Tiếp Thần Thạch đâu? Vì sao ta không thấy?

- Cái này...

Vô Ân lập tức giải thích:

- Thiên Vũ chưởng giáo, Giá Tiếp Thần Thạch tạm thời không ở trên tay vãn bối, mà đang trên đường tới Nghiễm Hạo Tinh này. Ngài cũng biết, Giá Tiếp Thần Thạch ở trong linh giới cũng chính là thần vật cực kỳ hi hữu, muốn có cũng không được, bởi vậy...

- Đừng nói với ta những lời này!

Tô Triệt khoát khoát tay, ngữ khí vẫn ôn hòa như cũ, thế nhưng biểu tình trên mặt đã tràn ngập không kiên nhẫn:

- Tất cả lý do đều không vững chắc, bất kỳ lời giải thích nào cũng đều chứng minh một điều, các ngươi không có thành ý, lúc trước chỉ lừa dối ta mà thôi. Nói cái gì mà hai kiện bảo vậy Vô U Thiên Quân đều có, trên thực tế chẳng qua chỉ là khoe khoang khoác lác. Trên tay Các ngươi căn bản không có Giá Tiếp Thần Thạch, còn đang kéo dài thời gian, muốn tìm biện pháp kiếm loại thần thạch này. Ta nói có đúng không?

Thần tình Vô Ân xấu hổ, trong lòng hiểu rõ, bắt đầu từ thời khắc này, nếu như mình có một lời lừa dối nào nữa, tất sẽ khiến hắn triệt để phẫn nộ, không những sự tình tiếp theo không thể bàn bạc được, cái mạng nhỏ của bản thân cũng khó giữ.

Vô Ân vô cùng thành khẩn nói:

- Thiên Vũ chưởng giáo vạn vạn lần không nên tức giận, chuyện này đúng là chúng ta có phần giấu diếm, nhưng về mặt tâm ý cũng không muốn lừa dối Thiên Vũ chưởng giáo, mà là bởi vì chúng ta thực sự vô cùng vô cùng coi trọng cuộc giao dịch này cùng với ngài, sợ rằng ngài sẽ lập tức rời đi cho nên mới tìm lý do để ngài lưu lại Thiên Bảo các, còn chúng ta thì đang nghĩ hết mọi biện pháp để tìm kiếm Giá Tiếp Thần Thạch!

Nói đến đây, Vô Ân đứng dậy khom người bái thật sâu:

- Xin Thiên Vũ chưởng giáo tạm thời hãy nhận lấy bức tượng Ngân Mịch này, cũng xin ngài hãy tin tưởng năng lực cùng thực lực Thiên Bảo các, không lâu nữa chắc chắn sẽ tìm ra được Giá Tiếp Thần Thạch giúp ngài.



- Không lâu nữa, rốt cuộc là bao lâu?

Tô Triệt vẫn có ý nghĩ kia: lợi dụng thế lực Thiên Bảo các tìm kiếm Giá Tiếp Thần Thạch, chung quy so với mấy người bản thân chạy quanh khắp nơi tìm kiếm thì tốt hơn nhiều, chờ lâu thêm mấy ngày, cũng không tính là gì.

- Như vậy đi!

Sắc mặt Vô Ân ngưng trọng nói:

- Vì biểu đạt thành ý, bức tượng Ngân Mịch này tạm thời gán nợ ở trong tay Thiên Vũ chưởng giáo, nếu như trong vòng một tháng, chúng ta tìm được Giá Tiếp Thần Thạch, liền có được tư cách ngồi xuống cùng với Thiên Vũ chưởng giáo chính thức tiến hành thương lượng. Nếu như quá một tháng mà vẫn như cũ không có biện pháp thực hiện lời hứa, vậy bức tượng này chính là một phần bồi thường đưa cho Thiên Vũ chưởng giáo, Thiên Bảo các cũng không còn mặt mũi nào giữ Thiên Vũ chưởng giáo lại nữa...Ngài xem xử lý như vậy đã được chưa?

- Không tệ!

Tô Triệt miỉm cười gật đầu:

- Cách làm này quả thật có thể khiến ta cảm nhận được thành ý của các ngươi. Được rồi, ta đành nhẫn nại chờ thêm một tháng nữa vậy!

Vừa dứt lời, tuyệt thế ma đầu Thiên Vũ không chút khách khí, thu luôn bức tượng Ngân Mịch trên bàn kia vào trong túi.

Chỉ là một tháng mà thôi, dù cho không đợi được Giá Tiếp Thần Thạch, cũng có thể ăn không được pháp bảo này, đối với Tô Triệt cũng coi như một món thu hoạch rất lý tưởng.

Dựa theo cách nói của ba người Hằng Dịch, Lâm Phong cùng Miêu Lực lúc trước, nếu như có một kiện pháp bảo đặc thù cực kỳ hiếm có, trong thời gian một tháng là có thể tới tay, tuyệt đối có thể nói là vận khí vô cùng tốt.

Ở tại Gia Dự Thành chờ một thời gian, mấy ngày gần đây Tô Triệt cùng Thiên Âm lúc nào cũng ở bên trong tiểu viện u tĩnh Thiên Bảo các uống trà chơi cờ, nhàn hạ thoải mái, cũng lười ra khỏi cửa.

Gia Dự Thành sớm đã bị Tô Triệt đi khắp một vòng, đồ nên mua, đồ có thể mua, cũng đều đã mua hết tốn hao vô số linh thạch, khiến cho khắp chợ đều biết bên trong Thiên Bảo các đang có một vị hào khách ở tạm, ra tay hào phóng, tựa như có linh thạch tiêu xài không bao giờ hết. Đám vật tư mua được này đương nhiên đều đưa vào trong Tiên Ngục, phân đều cho các đại môn phái trong thế giới Tiên Ngục để tăng cao thực lực chỉnh thể của bọn họ. Hôm nay các môn phái tu tiên trong thế giới Tiên Ngục hoàn toàn thoát khỏi tình cảnh thiếu thốn vật tư, túng quẫn linh thạch, có thể nói là muốn gì có nấy, chỉ cần phẩm hạnh ngươi tốt, đáng giá bồi dưỡng, các loại vật tư tu luyện cần thiết căn bản không thiếu.

Thậm chí có thể nói, hoàn cảnh tu hành trong Tiên Ngục, so với mức trung bình của linh giới còn cao hơn một chút. Phỏng chừng qua mấy trăm năm sau, một đời tu tiên giả mới dần dần quật khởi, sẽ có một nhóm lớn Kim Đan kỳ cùng Nguyên Anh kỳ mọc lên như nấm sau mưa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tiên Ngục

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook