Quyển 9 - Chương 17: Đạo Thần, Long Ngũ
Quan Kỳ
23/08/2014
Thấy Long Vương áo trắng lộ vẻ chán ghét, Vương Hà, Hải Long giáo chủ, Kình Vương lộ rõ vẻ mặt vui sướng.
Một Long Vương la lên:
- Long Ngũ!
Long Vương áo trắng, Long Ngũ kinh ngạc hỏi:
- Có chuyện gì?
Vương Hà liếc qua, cảm thấy có chút không ổn.
Vương Hà nói ngay:
- Các vị Long Vương, dù Đại Trăn thánh đình có mạnh hơn thì chỉ là Cổ Tiên, ở trước mặt các vị không chịu nổi một kích. Xin Long Vương ra mặt tiêu diệt Diêm Xuyên, chúng ta sẽ mau chóng tìm ra thứ các vị Long Vương muốn...
Long Ngũ cũng kêu lên:
- Đúng vậy. Đại ca, chuyện này không tính là gì...
Long Vương dẫn đầu lắc đầu.
Long Vương dẫn đầu nói:
- Vương Hà, Kình Vương, các ngươi đi ra ngoài trước.
- A, vâng!
Vương Hà, Hải Long giáo chủ, Kình Vương ôm nghi hoặc đi ra Thủy Tinh cung.
Long Ngũ khó hiểu hỏi:
- Đại ca, làm sao vậy?
Long Vương dẫn đầu trầm giọng nói:
- Long Ngũ, ngươi có tư chất thiên tài nhưng rốt cuộc vẫn quá trẻ tuổi. Đại Trăn thánh đình, đúng là chúng ta muốn hủy Đại Trăn thánh đình thì dễ dàng nhưng cũng phải trả một cía giá.
- A?
Long Vương dẫn đầu trầm giọng nói:
- Đại Trăn thánh đình, Vương Hà nói nhẹ nhàng nhưng sao ta không nhìn ra được? Ta không biết Đại Trăn thánh đình có bao nhiêu thế lực, nhưng khiến Vương Hà, Hải Long giáo chủ, Kình Vương không có can đảm chiến đấu thì rõ ràng không phải loại dễ đối phó. Hơn nữa các thần tử của Diêm Xuyên cũng bất phàm. Chúng ta muốn diệt Đại Trăn thánh đình sẽ phải trả giá. Long Hoàng có dặn là gần đây không được giao đấu với bất cứ ai.
Long Vương dẫn đầu la lên:
- A? Đại ca, chiến đấu đương nhiên sẽ bị thương, huống chi Diêm Xuyên chỉ là Cổ Tiên.
Long Vương dẫn đầu lắc đầu, nói:
- Nếu là bình thường thì đương nhiên ta không sợ, thậm chí Đông Hải ta chưa từng sợ ai. Nhưng hiện tại không thể có chút sai lầm!
- Có chuyện gì?
- Tại sao Long Hoàng bế quan? Mười hai Long Vương của Đông Hải, tại sao mấy Long Vương khác đều bế quan hết?
Các Long Vương khác gật gù.
Long Ngũ biểu tình cực kỳ khó xem.
Long Vương dẫn đầu trầm giọng nói:
- Hiện tại Đông Hải long cung đang trong tình trạng nguy hiểm, không thể có sơ xuất gì. Một khi xảy ra vấn đề thì Đông Hải long cung ta sẽ không tồn tại nữa. Long Ngũ, ngươi đã hiểu chưa? Không phải chúng ta sợ Đại Trăn thánh đình mà vì không thể chia ra tinh lực xử lý nó. Một khi có tình huống gì thì rất có thể chôn mầm họa vạn kiếp bất phục cho Đông Hải long cung ta!
Long Ngũ lo lắng nói:
- Nhưng mà, cứ để Đại Trăn thánh đình nhởn nhơ như vậy sao? Tìm Thủy Long cự mạch cũng cực kỳ quan trọng!
Long Vương dẫn đầu lắc đầu, nói:
- Chúng ta sẽ không đi.
Long Ngũ trầm giọng nói:
- Nếu các ngươi không đi thì ta đi!
Long Vương dẫn đầu vẻ mặt tức giận quát:
- Long Ngũ!
Long Ngũ trầm giọng nói:
- Đại ca, trước khi thượng cổ đại kiếp nạn đến thì Long tộc ta uy nghi biết bao nhiêu, còn bây giờ thì sao? Thủy Long cự mạch là hy vọng cho Đông Hải long cung chúng ta vùng lên, tuyệt đối không thể mất. Ta đi đây, ta là Đạo Thần, có thể khống chế một thiên đạo, diệt Diêm Xuyên dễ như trở bàn tay. Lỡ như ra tình huống gì cũng không ai ngăn cản được ta!
Long Vương dẫn đầu vẫn lắc đầu, nói:
- Tốt nhất là đừng đi!
Long Ngũ trầm giọng nói:
- Không, đại ca, lần này ta không thể nghe theo ngươi. Chỉ là Đại Trăn thánh đình nho nhỏ, cứ yên tâm!
Một Long Vương khác trầm giọng hỏi:
- Long Ngũ, Đông Hải long cung ta chỉ có năm Đạo Thần, nếu ngươi xảy ra chuyện gì thì làm sao?
Long Ngũ ánh mắt kiên quyết nói:
- Yên tâm, ta sẽ không sao. Nếu không thể đối phó được một Cổ Tiên thì ta làm gì có mặt mũi tự xưng là Đạo Thần? Cứ yên tâm!
Long Vương dẫn đầu nhìn Long Ngũ, ngẫm nghĩ thấy cũng đúng.
Cuối cùng Long Vương dẫn đầu gật đầu, nói:
- Phái cẩn thận, tốt nhất đừng để bị thương. Đại Chu Long tộc tùy thời sẽ tiến đến!
Long Ngũ tràn đầy tự tin nói:
- Đại ca yên tâm đi!
Đạo Thần, trong thiên hạ hiện nay có thể dễ dàng nghiền nát Cổ Tiên.
Két!
Cửa Thủy Tinh cung mở rộng.
Vương Hà, Hải Long giáo chủ, Kình Vương cùng nhìn qua, kêu lên:
- Các vị Long Vương?
Long Ngũ trầm giọng nói:
- Đi, bổn vương theo các ngươi đi Hàm Dương!
Vương Hà hưng phấn nói:
- Ha ha ha ha ha! Tốt, tốt!
Hải Long giáo chủ, Kình Vương cũng phấn khởi:
- Long Vương mà đi thì chắc chắn Diêm Xuyên sẽ bó tay chịu chết!
Ầm!
Ba luồng sáng nhanh chóng bay ra Thủy Tinh cung.
Sau khi Long Ngũ rời đi, bốn Long Vương còn lại nhíu mày.
Một Long Vương hỏi:
- Long Nhất, đệ đệ của ngươi đã đi, có bẩm báo cho Long Hoàng không?
Long Nhất trầm giọng nói:
- Đừng quấy rầy Long Hoàng, chỉ là Cổ Tiên, cẩn thận đề phòng Đại Chu Long tộc đi.
Đám Long Vương gật đầu, nói:
- Ừm!
Đám Long Vương cảm thấy Long Ngũ đi bình an vô sự.
Long Vương đi tuần, nước biển tách ra hai luồng sóng lớn như tránh ra một con đường.
Ba người bay hướng Chân Long cương vực, bay sát mặt đất, nước biển dạt sang hai bên. *** uy phát ra, vô tận hải ngư triều bái.
Tốc độ của ba cường giả cực nhanh, chỉ mười ngày sau đã tới bên ngoài Hàm Dương.
Hàm Dương, Triêu Thiên Điện.
Diêm Xuyên đang chầu triều.
Đám Lã Bất Vi, Trương Nghi đều đi ra ngoài thu các đại thành trì.
Lưu Cương cung kính nói:
- Thánh vương, Đông Hán truyền đến tin tức, Vương Hà, Kình Vương cùng nhau đi hướng tây.
Diêm Xuyên nheo mắt nói:
- A?
Một thánh vương, một giáo chủ bỗng nhiên cùng nhau đi hướng tây? Còn vào ngay lúc này.
Đang khi Diêm Xuyên suy tư thì bỗng nhướng chân mày.
Bởi vì bên ngoài Hàm Dương Long Ngũ, Vương Hà, Hải Long giáo chủ, Kình Vương, ba cường giả đến.
Vương Hà, Hải Long giáo chủ, Kình Vương cung kính đứng sau lưng Long Ngũ.
Long Ngũ nhìn khí vận đầy trời trước mắt, lộ vẻ khinh thường.
Long Ngũ hú dài:
- Grao!
Tiếng rồng ngâm xông lên chín tầng mây, long uy hùng hồn phu lên, đè ép trái tim vô số dân chúng.
Vẫn chưa xong, sau lưng Long Ngũ bỗng phát ra một luồng thiên đạo tỏa ánh sáng vàng bay lên trời.
Một cây cột trong suốt, trên xông chín tầng mây, dưới xuống cửu u.
Thiên đạo, một thiên đạo mênh mông.
Thiên đạo vừa ra, thiên uy khủng bố đè ép. Trong Hàm Dương, các dân chúng bị đè ép không thể ngẩng đầu.
Long Ngũ cao cao tại thượng, lưng có thiên đạo chống, nhìn xuống toàn Hàm Dương thành.
Long Ngũ nhìn xuống Triêu Thiên Điện, tuyệt thế bá khí phát ra.
Vương Hà, Hải Long giáo chủ, Kình Vương lộ vẻ tán thán.
Uy lực Đạo Thần khủng bố như vậy đấy.
Ngay khi thiên đạo ngưng tụ thô cỡ một nửa Hàm Dương.
Chỉ đứng gần thiên đạo đã có cảm gaics không thể chống lại.
Long Ngũ rống to:
- Diêm Xuyên, ngươi đi ra cho bổn vương!
Long uy mạnh mẽ xen lẫn thiên uy phát ra khắp Hàm Dương, tai nhiều người ù đặc.
Vù vù!
Hàm Dương đại trận triển khai, đỡ công kích sóng âm.
Bên trong Triêu Thiên Điện.
Diêm Xuyên không thể không ngừng chầu triều.
Diêm Xuyên nhìn ra bên ngoài, nét mặt sa sầm.
Diêm Xuyên đạp bước từ từ đi xuống long ỷ.
Diêm Xuyên mang theo quần thần ra khỏi Triêu Thiên Điện.
Diêm Xuyên đứng ở chính giữa quảng trường Triêu Thiên Điện, quần thần cung kính đứng hai bên.
Diêm Xuyên đứng ở quảng trường, lạnh lùng nhìn.
Một Long Vương la lên:
- Long Ngũ!
Long Vương áo trắng, Long Ngũ kinh ngạc hỏi:
- Có chuyện gì?
Vương Hà liếc qua, cảm thấy có chút không ổn.
Vương Hà nói ngay:
- Các vị Long Vương, dù Đại Trăn thánh đình có mạnh hơn thì chỉ là Cổ Tiên, ở trước mặt các vị không chịu nổi một kích. Xin Long Vương ra mặt tiêu diệt Diêm Xuyên, chúng ta sẽ mau chóng tìm ra thứ các vị Long Vương muốn...
Long Ngũ cũng kêu lên:
- Đúng vậy. Đại ca, chuyện này không tính là gì...
Long Vương dẫn đầu lắc đầu.
Long Vương dẫn đầu nói:
- Vương Hà, Kình Vương, các ngươi đi ra ngoài trước.
- A, vâng!
Vương Hà, Hải Long giáo chủ, Kình Vương ôm nghi hoặc đi ra Thủy Tinh cung.
Long Ngũ khó hiểu hỏi:
- Đại ca, làm sao vậy?
Long Vương dẫn đầu trầm giọng nói:
- Long Ngũ, ngươi có tư chất thiên tài nhưng rốt cuộc vẫn quá trẻ tuổi. Đại Trăn thánh đình, đúng là chúng ta muốn hủy Đại Trăn thánh đình thì dễ dàng nhưng cũng phải trả một cía giá.
- A?
Long Vương dẫn đầu trầm giọng nói:
- Đại Trăn thánh đình, Vương Hà nói nhẹ nhàng nhưng sao ta không nhìn ra được? Ta không biết Đại Trăn thánh đình có bao nhiêu thế lực, nhưng khiến Vương Hà, Hải Long giáo chủ, Kình Vương không có can đảm chiến đấu thì rõ ràng không phải loại dễ đối phó. Hơn nữa các thần tử của Diêm Xuyên cũng bất phàm. Chúng ta muốn diệt Đại Trăn thánh đình sẽ phải trả giá. Long Hoàng có dặn là gần đây không được giao đấu với bất cứ ai.
Long Vương dẫn đầu la lên:
- A? Đại ca, chiến đấu đương nhiên sẽ bị thương, huống chi Diêm Xuyên chỉ là Cổ Tiên.
Long Vương dẫn đầu lắc đầu, nói:
- Nếu là bình thường thì đương nhiên ta không sợ, thậm chí Đông Hải ta chưa từng sợ ai. Nhưng hiện tại không thể có chút sai lầm!
- Có chuyện gì?
- Tại sao Long Hoàng bế quan? Mười hai Long Vương của Đông Hải, tại sao mấy Long Vương khác đều bế quan hết?
Các Long Vương khác gật gù.
Long Ngũ biểu tình cực kỳ khó xem.
Long Vương dẫn đầu trầm giọng nói:
- Hiện tại Đông Hải long cung đang trong tình trạng nguy hiểm, không thể có sơ xuất gì. Một khi xảy ra vấn đề thì Đông Hải long cung ta sẽ không tồn tại nữa. Long Ngũ, ngươi đã hiểu chưa? Không phải chúng ta sợ Đại Trăn thánh đình mà vì không thể chia ra tinh lực xử lý nó. Một khi có tình huống gì thì rất có thể chôn mầm họa vạn kiếp bất phục cho Đông Hải long cung ta!
Long Ngũ lo lắng nói:
- Nhưng mà, cứ để Đại Trăn thánh đình nhởn nhơ như vậy sao? Tìm Thủy Long cự mạch cũng cực kỳ quan trọng!
Long Vương dẫn đầu lắc đầu, nói:
- Chúng ta sẽ không đi.
Long Ngũ trầm giọng nói:
- Nếu các ngươi không đi thì ta đi!
Long Vương dẫn đầu vẻ mặt tức giận quát:
- Long Ngũ!
Long Ngũ trầm giọng nói:
- Đại ca, trước khi thượng cổ đại kiếp nạn đến thì Long tộc ta uy nghi biết bao nhiêu, còn bây giờ thì sao? Thủy Long cự mạch là hy vọng cho Đông Hải long cung chúng ta vùng lên, tuyệt đối không thể mất. Ta đi đây, ta là Đạo Thần, có thể khống chế một thiên đạo, diệt Diêm Xuyên dễ như trở bàn tay. Lỡ như ra tình huống gì cũng không ai ngăn cản được ta!
Long Vương dẫn đầu vẫn lắc đầu, nói:
- Tốt nhất là đừng đi!
Long Ngũ trầm giọng nói:
- Không, đại ca, lần này ta không thể nghe theo ngươi. Chỉ là Đại Trăn thánh đình nho nhỏ, cứ yên tâm!
Một Long Vương khác trầm giọng hỏi:
- Long Ngũ, Đông Hải long cung ta chỉ có năm Đạo Thần, nếu ngươi xảy ra chuyện gì thì làm sao?
Long Ngũ ánh mắt kiên quyết nói:
- Yên tâm, ta sẽ không sao. Nếu không thể đối phó được một Cổ Tiên thì ta làm gì có mặt mũi tự xưng là Đạo Thần? Cứ yên tâm!
Long Vương dẫn đầu nhìn Long Ngũ, ngẫm nghĩ thấy cũng đúng.
Cuối cùng Long Vương dẫn đầu gật đầu, nói:
- Phái cẩn thận, tốt nhất đừng để bị thương. Đại Chu Long tộc tùy thời sẽ tiến đến!
Long Ngũ tràn đầy tự tin nói:
- Đại ca yên tâm đi!
Đạo Thần, trong thiên hạ hiện nay có thể dễ dàng nghiền nát Cổ Tiên.
Két!
Cửa Thủy Tinh cung mở rộng.
Vương Hà, Hải Long giáo chủ, Kình Vương cùng nhìn qua, kêu lên:
- Các vị Long Vương?
Long Ngũ trầm giọng nói:
- Đi, bổn vương theo các ngươi đi Hàm Dương!
Vương Hà hưng phấn nói:
- Ha ha ha ha ha! Tốt, tốt!
Hải Long giáo chủ, Kình Vương cũng phấn khởi:
- Long Vương mà đi thì chắc chắn Diêm Xuyên sẽ bó tay chịu chết!
Ầm!
Ba luồng sáng nhanh chóng bay ra Thủy Tinh cung.
Sau khi Long Ngũ rời đi, bốn Long Vương còn lại nhíu mày.
Một Long Vương hỏi:
- Long Nhất, đệ đệ của ngươi đã đi, có bẩm báo cho Long Hoàng không?
Long Nhất trầm giọng nói:
- Đừng quấy rầy Long Hoàng, chỉ là Cổ Tiên, cẩn thận đề phòng Đại Chu Long tộc đi.
Đám Long Vương gật đầu, nói:
- Ừm!
Đám Long Vương cảm thấy Long Ngũ đi bình an vô sự.
Long Vương đi tuần, nước biển tách ra hai luồng sóng lớn như tránh ra một con đường.
Ba người bay hướng Chân Long cương vực, bay sát mặt đất, nước biển dạt sang hai bên. *** uy phát ra, vô tận hải ngư triều bái.
Tốc độ của ba cường giả cực nhanh, chỉ mười ngày sau đã tới bên ngoài Hàm Dương.
Hàm Dương, Triêu Thiên Điện.
Diêm Xuyên đang chầu triều.
Đám Lã Bất Vi, Trương Nghi đều đi ra ngoài thu các đại thành trì.
Lưu Cương cung kính nói:
- Thánh vương, Đông Hán truyền đến tin tức, Vương Hà, Kình Vương cùng nhau đi hướng tây.
Diêm Xuyên nheo mắt nói:
- A?
Một thánh vương, một giáo chủ bỗng nhiên cùng nhau đi hướng tây? Còn vào ngay lúc này.
Đang khi Diêm Xuyên suy tư thì bỗng nhướng chân mày.
Bởi vì bên ngoài Hàm Dương Long Ngũ, Vương Hà, Hải Long giáo chủ, Kình Vương, ba cường giả đến.
Vương Hà, Hải Long giáo chủ, Kình Vương cung kính đứng sau lưng Long Ngũ.
Long Ngũ nhìn khí vận đầy trời trước mắt, lộ vẻ khinh thường.
Long Ngũ hú dài:
- Grao!
Tiếng rồng ngâm xông lên chín tầng mây, long uy hùng hồn phu lên, đè ép trái tim vô số dân chúng.
Vẫn chưa xong, sau lưng Long Ngũ bỗng phát ra một luồng thiên đạo tỏa ánh sáng vàng bay lên trời.
Một cây cột trong suốt, trên xông chín tầng mây, dưới xuống cửu u.
Thiên đạo, một thiên đạo mênh mông.
Thiên đạo vừa ra, thiên uy khủng bố đè ép. Trong Hàm Dương, các dân chúng bị đè ép không thể ngẩng đầu.
Long Ngũ cao cao tại thượng, lưng có thiên đạo chống, nhìn xuống toàn Hàm Dương thành.
Long Ngũ nhìn xuống Triêu Thiên Điện, tuyệt thế bá khí phát ra.
Vương Hà, Hải Long giáo chủ, Kình Vương lộ vẻ tán thán.
Uy lực Đạo Thần khủng bố như vậy đấy.
Ngay khi thiên đạo ngưng tụ thô cỡ một nửa Hàm Dương.
Chỉ đứng gần thiên đạo đã có cảm gaics không thể chống lại.
Long Ngũ rống to:
- Diêm Xuyên, ngươi đi ra cho bổn vương!
Long uy mạnh mẽ xen lẫn thiên uy phát ra khắp Hàm Dương, tai nhiều người ù đặc.
Vù vù!
Hàm Dương đại trận triển khai, đỡ công kích sóng âm.
Bên trong Triêu Thiên Điện.
Diêm Xuyên không thể không ngừng chầu triều.
Diêm Xuyên nhìn ra bên ngoài, nét mặt sa sầm.
Diêm Xuyên đạp bước từ từ đi xuống long ỷ.
Diêm Xuyên mang theo quần thần ra khỏi Triêu Thiên Điện.
Diêm Xuyên đứng ở chính giữa quảng trường Triêu Thiên Điện, quần thần cung kính đứng hai bên.
Diêm Xuyên đứng ở quảng trường, lạnh lùng nhìn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.