Quyển 9 - Chương 18: Đối chiến Long Ngũ
Quan Kỳ
23/08/2014
Vương Hà chí vào Diêm Xuyên, nói:
- Long Vương đại nhân, kẻ đó chính là Diêm Xuyên!
Long Ngũ nhìn chăm chú vào Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên trầm giọng hỏi:
- Đông Hải long cung?
Long Ngũ lạnh lùng nói:
- Nhớ kỹ, bổn vương tên là Long Ngũ!
Diêm Xuyên lạnh lùng hỏi:
- Thiên đạo?
Khóe môi Long Ngũ cong lên nụ cười lạnh.
Long Ngũ cười nói:
- Ngươi cũng biết thiên đạo? Nếu là vậy thì bổn cũng không làm khó dễ ngươi, lập tức tuyên bố thần phục Đại Đào thánh đình, hôm nay bổn vương tha cho ngươi!
Vương Hà hưng phấn nói:
- Đạ tạ Long Vương đại nhân!
Phía xa Diêm Xuyên nhìn Long Ngũ, lộ nụ cười nhạt:
- A! Buồn cười!
Long Ngũ trầm giọng hỏi:
- Như thế nào? Ngươi không nguyện ý?
Diêm Xuyên lạnh lùng nói:
- Bản thân Đông Hải long cung cũng không bảo đảm vậy mà ngươi dám ở trước mặt trẫm ăn nói càn rỡ?
Long Ngũ sắc mặt âm trầm:
- Cái gì?
Diêm Xuyên trừng mắt quát:
- Bây giờ cút ra khỏi Đại Trăn của trẫm, nếu không thì, chết!
- Chết!!!!
Thanh âm cuối của Diêm Xuyên như thiên lôi nổ vang, khiến ba người ở trên trời biến sắc mặt.
Vương Hà, Hải Long giáo chủ, Kình Vương kinh ngạc hỏi:
- Diêm Xuyên này điên sao?
Đây chính là Đạo Thần, tồn tại cường đại được thiên đạo thừa nhận, mặc dù không nhất định toàn là Tổ Tiên nhưng có thể điều động lực lượng của thiên đạo, chỉ Tổ Tiên mới làm được điều đó!
Mỗi một Đạo Thần đều là con của trời.
Vương Hà, Hải Long giáo chủ, Kình Vương kinh ngạc. Long Ngũ càng tức giận hơn, trước giờ gã cao cao tại thượng, lại có kẻ dám kêu gã cút đi?
Két két két két!
Long Ngũ siết chặt nắm tay.
Long Ngũ lạnh lùng nói:
- Cổ Tiên nho nhỏ cũng dám khoác lác trước mặt bổn vương?
Cửa Triêu Thiên Điện, Diêm Xuyên khoanh tay đứng, ánh mắt lạnh băng.
Long Ngũ rống to:
- Diêm Xuyên, chịu chết đi!
Long Ngũ vung tay đánh ra một chưởng hướng Diêm Xuyên, phút chốc trong hư không xuất hiện một long trảo màu vàng kim. Long trảo có uy lực to lớn, rạch phá hư không, nó đi qua đâu là không khí rung động.
Sát ý to lớn nháy mắt tràn ngập Hàm Dương.
Diêm Xuyên vẫn là mặt lạnh như tiền.
Mắt thấy long trảo sắp cào vào Hàm Dương đại trận.
Trong Hàm Dương chợt vang tiếng gào thét:
- Ở trước mặt thánh vương không được càn rỡ!
Một hổ chưởng bay lên trời, va chạm với long trảo.
Hổ chưởng vươn ra, lệ khí chớp mắt nhuộm đen bầu trời.
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn, long trảo, hổ chưởng vỡ nát.
Vèo!
Gió to nổi lên bốn phía, trên bầu trời xuất hiện một nam nhân mặc áo trắng, đó là quốc thú của Đại Trăn thánh đình, chí tôn của Hổ tộc, Bạch Đế Thiên!
Bạch Đế Thiên vẻ mặt hung ác, mắt bắn ra lệ khí tận trời, lạnh lùng nhìn Long Ngũ.
Long Ngũ lạnh lùng hỏi:
- Ngươi là ai?
Nne biết dù Long Ngũ không dùng toàn lực cho long trảo đó nhưng không phải người bình thường có thể lay động.
Vương Hà, Hải Long giáo chủ, Kình Vương đứng sau lưng Long Ngũ cơ mặt co giật.
Trừ Mông Điềm, Vương Tiễn, tại sao Đại Trăn thánh đình còn có người mạnh mẽ như vậy? Khí thế không hề thua Vương Tiễn.
Vương Hà lập tức giải thích rằng:
- Long Vương đại nhân, đây là chí tôn quốc thú của Đại Trăn thánh đình, Bạch Đế Thiên!
Bạch Đế Thiên? Long Ngũ nét mặt sa sầm.
Cửa Triêu Thiên Điện, Diêm Xuyên thấy Bạch Đế Thiên đi ra liền hiểu ý của gã.
Bạch Đế Thiên cảm thấy Đại Trăn thánh đình quá hung tàn, vì vậy gã nhúng tay, suy nghĩ cho Đại Trăn, không muốn Đại Trăn kết thù với Đông Hải Long tộc, nhưng Diêm Xuyên sẽ để ý chuyện này sao?
Nếu Bạch Đế Thiên đã xen vào thì Diêm Xuyên cho gã mặt mũi.
Bạch Đế Thiên khuyên nhủ:
- Long Ngũ? Đạo Thần? Ha ha, chỉ là được thiên đạo chiếu cố. Chỉ khi ngươi điều động lực lượng của thiên đạo mới có được sức mạnh của Tổ Tiên, ngươi rốt cuộc vẫn không phải là Tổ Tiên, ngươi chỉ là Cổ Tiên. Đại Trăn thánh đình không phải là nơi ngươi đến, trở về Đông Hải đi!
Long Ngũ trừng mắt:
- Ha ha ha ha ha! Kêu bổn vương trở lại? Vậy mặt mũi của bổn vương để ở đâu?
Bạch Đế Thiên trầm giọng nói:
- Mặt mũi? Nếu ngươi không đi thì sẽ mất càng nhiều!
Long Ngũ tức giận quát:
- Hừ! Là các ngươi mất đi càng nhiều! Lũ kiến các ngươi dám càn rỡ trước mặt ta sao?
Long Ngũ dứt lời vung tay phẩy, thiên đạo to lớn lắc lư xuất hiện ở trước mặt Bạch Đế Thiên, va đụng vào gã.
Bạch Đế Thiên trừng mắt quát:
- Muốn chết!
Bạch Đế Thiên hét to một tiếng:
- Hổ Thần Sát!
Bốn phương trời chợt vòng quanh vô tận lệ khí, trong khoảnh khắc, thiên hôn địa ám. Chỗ Bạch Đế Thiên ở như là vòi rồng lệ khí, một lốc xoáy lệ khí to lớn đánh hướng Long Ngũ.
Lệ khí lốc xoáy của Bạch Đế Thiên va chạm cùng thiên đạo của Long Ngũ.
Ầm!
Không khí xung quanh chợt lắc lư, bão tố cuồn cuộn bùng phát.
Không khí lắc lư hình thành sóng gợn khuếch tán trong không khí.
Hàm Dương vang giọng của Quỷ Cốc Tử:
- Vạn Long Tỏa không trận!
Ầm!
Đại trận của Hàm Dương bỗng đứng lại, gợn sóng không gian không thể lan ra.
Nhưng sóng cuốn Vương Hà, Hải Long giáo chủ, Kình Vương trở tay không kịp.
Vương Hà bị sóng chấn hộc búng máu:
- Phụt.
Hải Long giáo chủ, Kình Vương mặt đỏ như gấc.
Hai người kịnh khủng thụt lùi ra sau.
Đạo Thần chiến đấu không phải kẻ như hai người có thể đứng gần.
Hổ Thần Sát và thiên đạo va chạm, Long Ngũ thụt lùi năm trượng.
Bạch Đế Thiên thì lùi trăm thước.
Nhưng hai người không ai bị thương.
Bạch Đế Thiên ánh mắt sắc bén nói:
- Lực lượng của thiên đạo quả nhiên bất phàm, tiếc là thánh vương Diêm Xuyên nói muốn phát huy lực lượng mạnh mẽ của thiên đạo thì phải là Tổ Tiên mới được. Ngươi chỉ là Cổ Tiên, có một chiêu dùng mãi, để ta xem ngươi có thể sử dụng mấy lần!
- Hổ Thần Sát!
Ầm!
Vòi rồng lệ khí lại mau chóng đụng hướng Long Ngũ.
Long Ngũ biểu tình cực kỳ khó xem, không ngờ Bạch Đế Thiên hung hãn như vậy.
Tổ Tiên, Cổ Tiên có phân biệt về chất là dùng lực lượng thiên đạo. Theo đọa lý thì một Tổ Tiên sử dụng lực lượng thiên đạo thậm chí có thể đối với Cổ Tiên lấy một địch ngàn. Nhưng Long Ngũ không làm gì được Bạch Đế Thiên?
Ầm!
Hai người hung mãnh chiến đấu.
- Hổ Thần Sát!
Bạch Đế Thiên liên tục dùng Hổ Thần Sát nhưng không làm gì được Long Ngũ. Long Ngũ là Đạo Thần, có thiên đạo thủ hộ, sức mạnh cực kỳ hung dữ.
Nhưng Bạch Đế Thiên là dạng người càng đấu càng hung tàn.
Ầm!
Ầm!
Bầu trời Hàm Dương bị lệ khí che đậy, lệ khí màu đen khiến dân chúng Hàm Dương không thấy rõ tình hình bên trong.
Chỉ có Diêm Xuyên đứng ở cửa Triêu Thiên Điện là nhìn cẩn thận.
Quỷ Cốc Tử đứng cạnh Quỷ Cốc Tử, còn có Tử Tử đi tới.
Quỷ Cốc Tử cười nói:
- Thánh vương, Đạo Thần đúng là có chỗ đặc biệt.
Diêm Xuyên lắc đầu, nói:
- Điều động lực lượng thiên đạo? Bạch Đế Thiên luyện hóa mệnh cách của hổ tổ nhưng rốt cuộc chỉ là Cổ Tiên, có thể đối kháng với Long Ngũ đã là không tệ. Tuy nhiên, thực lực của Long Ngũ khá thấp, điều động lực lượng thiên đạo có hạn.
Quỷ Cốc Tử gật đầu, nói:
- Đúng vậy. Long Ngũ chưa thể thân hợp thiên đạo, đương nhiên là không hiểu uy lực của thiên đạo.
Tử Tử lo lắng hỏi:
- Bây giờ Bạch Đế Thiên không thể tổn thương Long Ngũ thì làm sao đây? Có cần lại phái người đi lên không?
- Long Vương đại nhân, kẻ đó chính là Diêm Xuyên!
Long Ngũ nhìn chăm chú vào Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên trầm giọng hỏi:
- Đông Hải long cung?
Long Ngũ lạnh lùng nói:
- Nhớ kỹ, bổn vương tên là Long Ngũ!
Diêm Xuyên lạnh lùng hỏi:
- Thiên đạo?
Khóe môi Long Ngũ cong lên nụ cười lạnh.
Long Ngũ cười nói:
- Ngươi cũng biết thiên đạo? Nếu là vậy thì bổn cũng không làm khó dễ ngươi, lập tức tuyên bố thần phục Đại Đào thánh đình, hôm nay bổn vương tha cho ngươi!
Vương Hà hưng phấn nói:
- Đạ tạ Long Vương đại nhân!
Phía xa Diêm Xuyên nhìn Long Ngũ, lộ nụ cười nhạt:
- A! Buồn cười!
Long Ngũ trầm giọng hỏi:
- Như thế nào? Ngươi không nguyện ý?
Diêm Xuyên lạnh lùng nói:
- Bản thân Đông Hải long cung cũng không bảo đảm vậy mà ngươi dám ở trước mặt trẫm ăn nói càn rỡ?
Long Ngũ sắc mặt âm trầm:
- Cái gì?
Diêm Xuyên trừng mắt quát:
- Bây giờ cút ra khỏi Đại Trăn của trẫm, nếu không thì, chết!
- Chết!!!!
Thanh âm cuối của Diêm Xuyên như thiên lôi nổ vang, khiến ba người ở trên trời biến sắc mặt.
Vương Hà, Hải Long giáo chủ, Kình Vương kinh ngạc hỏi:
- Diêm Xuyên này điên sao?
Đây chính là Đạo Thần, tồn tại cường đại được thiên đạo thừa nhận, mặc dù không nhất định toàn là Tổ Tiên nhưng có thể điều động lực lượng của thiên đạo, chỉ Tổ Tiên mới làm được điều đó!
Mỗi một Đạo Thần đều là con của trời.
Vương Hà, Hải Long giáo chủ, Kình Vương kinh ngạc. Long Ngũ càng tức giận hơn, trước giờ gã cao cao tại thượng, lại có kẻ dám kêu gã cút đi?
Két két két két!
Long Ngũ siết chặt nắm tay.
Long Ngũ lạnh lùng nói:
- Cổ Tiên nho nhỏ cũng dám khoác lác trước mặt bổn vương?
Cửa Triêu Thiên Điện, Diêm Xuyên khoanh tay đứng, ánh mắt lạnh băng.
Long Ngũ rống to:
- Diêm Xuyên, chịu chết đi!
Long Ngũ vung tay đánh ra một chưởng hướng Diêm Xuyên, phút chốc trong hư không xuất hiện một long trảo màu vàng kim. Long trảo có uy lực to lớn, rạch phá hư không, nó đi qua đâu là không khí rung động.
Sát ý to lớn nháy mắt tràn ngập Hàm Dương.
Diêm Xuyên vẫn là mặt lạnh như tiền.
Mắt thấy long trảo sắp cào vào Hàm Dương đại trận.
Trong Hàm Dương chợt vang tiếng gào thét:
- Ở trước mặt thánh vương không được càn rỡ!
Một hổ chưởng bay lên trời, va chạm với long trảo.
Hổ chưởng vươn ra, lệ khí chớp mắt nhuộm đen bầu trời.
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn, long trảo, hổ chưởng vỡ nát.
Vèo!
Gió to nổi lên bốn phía, trên bầu trời xuất hiện một nam nhân mặc áo trắng, đó là quốc thú của Đại Trăn thánh đình, chí tôn của Hổ tộc, Bạch Đế Thiên!
Bạch Đế Thiên vẻ mặt hung ác, mắt bắn ra lệ khí tận trời, lạnh lùng nhìn Long Ngũ.
Long Ngũ lạnh lùng hỏi:
- Ngươi là ai?
Nne biết dù Long Ngũ không dùng toàn lực cho long trảo đó nhưng không phải người bình thường có thể lay động.
Vương Hà, Hải Long giáo chủ, Kình Vương đứng sau lưng Long Ngũ cơ mặt co giật.
Trừ Mông Điềm, Vương Tiễn, tại sao Đại Trăn thánh đình còn có người mạnh mẽ như vậy? Khí thế không hề thua Vương Tiễn.
Vương Hà lập tức giải thích rằng:
- Long Vương đại nhân, đây là chí tôn quốc thú của Đại Trăn thánh đình, Bạch Đế Thiên!
Bạch Đế Thiên? Long Ngũ nét mặt sa sầm.
Cửa Triêu Thiên Điện, Diêm Xuyên thấy Bạch Đế Thiên đi ra liền hiểu ý của gã.
Bạch Đế Thiên cảm thấy Đại Trăn thánh đình quá hung tàn, vì vậy gã nhúng tay, suy nghĩ cho Đại Trăn, không muốn Đại Trăn kết thù với Đông Hải Long tộc, nhưng Diêm Xuyên sẽ để ý chuyện này sao?
Nếu Bạch Đế Thiên đã xen vào thì Diêm Xuyên cho gã mặt mũi.
Bạch Đế Thiên khuyên nhủ:
- Long Ngũ? Đạo Thần? Ha ha, chỉ là được thiên đạo chiếu cố. Chỉ khi ngươi điều động lực lượng của thiên đạo mới có được sức mạnh của Tổ Tiên, ngươi rốt cuộc vẫn không phải là Tổ Tiên, ngươi chỉ là Cổ Tiên. Đại Trăn thánh đình không phải là nơi ngươi đến, trở về Đông Hải đi!
Long Ngũ trừng mắt:
- Ha ha ha ha ha! Kêu bổn vương trở lại? Vậy mặt mũi của bổn vương để ở đâu?
Bạch Đế Thiên trầm giọng nói:
- Mặt mũi? Nếu ngươi không đi thì sẽ mất càng nhiều!
Long Ngũ tức giận quát:
- Hừ! Là các ngươi mất đi càng nhiều! Lũ kiến các ngươi dám càn rỡ trước mặt ta sao?
Long Ngũ dứt lời vung tay phẩy, thiên đạo to lớn lắc lư xuất hiện ở trước mặt Bạch Đế Thiên, va đụng vào gã.
Bạch Đế Thiên trừng mắt quát:
- Muốn chết!
Bạch Đế Thiên hét to một tiếng:
- Hổ Thần Sát!
Bốn phương trời chợt vòng quanh vô tận lệ khí, trong khoảnh khắc, thiên hôn địa ám. Chỗ Bạch Đế Thiên ở như là vòi rồng lệ khí, một lốc xoáy lệ khí to lớn đánh hướng Long Ngũ.
Lệ khí lốc xoáy của Bạch Đế Thiên va chạm cùng thiên đạo của Long Ngũ.
Ầm!
Không khí xung quanh chợt lắc lư, bão tố cuồn cuộn bùng phát.
Không khí lắc lư hình thành sóng gợn khuếch tán trong không khí.
Hàm Dương vang giọng của Quỷ Cốc Tử:
- Vạn Long Tỏa không trận!
Ầm!
Đại trận của Hàm Dương bỗng đứng lại, gợn sóng không gian không thể lan ra.
Nhưng sóng cuốn Vương Hà, Hải Long giáo chủ, Kình Vương trở tay không kịp.
Vương Hà bị sóng chấn hộc búng máu:
- Phụt.
Hải Long giáo chủ, Kình Vương mặt đỏ như gấc.
Hai người kịnh khủng thụt lùi ra sau.
Đạo Thần chiến đấu không phải kẻ như hai người có thể đứng gần.
Hổ Thần Sát và thiên đạo va chạm, Long Ngũ thụt lùi năm trượng.
Bạch Đế Thiên thì lùi trăm thước.
Nhưng hai người không ai bị thương.
Bạch Đế Thiên ánh mắt sắc bén nói:
- Lực lượng của thiên đạo quả nhiên bất phàm, tiếc là thánh vương Diêm Xuyên nói muốn phát huy lực lượng mạnh mẽ của thiên đạo thì phải là Tổ Tiên mới được. Ngươi chỉ là Cổ Tiên, có một chiêu dùng mãi, để ta xem ngươi có thể sử dụng mấy lần!
- Hổ Thần Sát!
Ầm!
Vòi rồng lệ khí lại mau chóng đụng hướng Long Ngũ.
Long Ngũ biểu tình cực kỳ khó xem, không ngờ Bạch Đế Thiên hung hãn như vậy.
Tổ Tiên, Cổ Tiên có phân biệt về chất là dùng lực lượng thiên đạo. Theo đọa lý thì một Tổ Tiên sử dụng lực lượng thiên đạo thậm chí có thể đối với Cổ Tiên lấy một địch ngàn. Nhưng Long Ngũ không làm gì được Bạch Đế Thiên?
Ầm!
Hai người hung mãnh chiến đấu.
- Hổ Thần Sát!
Bạch Đế Thiên liên tục dùng Hổ Thần Sát nhưng không làm gì được Long Ngũ. Long Ngũ là Đạo Thần, có thiên đạo thủ hộ, sức mạnh cực kỳ hung dữ.
Nhưng Bạch Đế Thiên là dạng người càng đấu càng hung tàn.
Ầm!
Ầm!
Bầu trời Hàm Dương bị lệ khí che đậy, lệ khí màu đen khiến dân chúng Hàm Dương không thấy rõ tình hình bên trong.
Chỉ có Diêm Xuyên đứng ở cửa Triêu Thiên Điện là nhìn cẩn thận.
Quỷ Cốc Tử đứng cạnh Quỷ Cốc Tử, còn có Tử Tử đi tới.
Quỷ Cốc Tử cười nói:
- Thánh vương, Đạo Thần đúng là có chỗ đặc biệt.
Diêm Xuyên lắc đầu, nói:
- Điều động lực lượng thiên đạo? Bạch Đế Thiên luyện hóa mệnh cách của hổ tổ nhưng rốt cuộc chỉ là Cổ Tiên, có thể đối kháng với Long Ngũ đã là không tệ. Tuy nhiên, thực lực của Long Ngũ khá thấp, điều động lực lượng thiên đạo có hạn.
Quỷ Cốc Tử gật đầu, nói:
- Đúng vậy. Long Ngũ chưa thể thân hợp thiên đạo, đương nhiên là không hiểu uy lực của thiên đạo.
Tử Tử lo lắng hỏi:
- Bây giờ Bạch Đế Thiên không thể tổn thương Long Ngũ thì làm sao đây? Có cần lại phái người đi lên không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.