Quyển 10 - Chương 142: Lợi dụng đột phá
Quan Kỳ
22/11/2014
U Hải lão tổ không ngờ người Khổng gia chờ đợi sẽ là Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên thản nhiên nói:
- U Hải lão tổ, ngươi mang nhiều người đến như vậy, lao sư động chúng bao vây trẫm là có ý gì?
Khổng Ma Vương đứng sau lưng đau khổ nhìn Diêm Xuyên.
Năm đó tại phong ấn giới, Diêm Xuyên ở trong mắt Khổng Ma Vương chỉ là một tiểu nhân vật, nhưng giờ thì hắn có thể đối diện cường giả mà toàn tộc của gã sợ hãi.
U Hải lão tổ trầm giọng nói:
- Giao Khổng Ma Vương sau lưng ngươi cho ta, xem như chuyện hôm nay không xảy ra.
U Hải lão tổ mạnh nhưng không nóng đầu, có thể tránh cuộc chiến thì lão sẽ tránh.
Diêm Xuyên lạnh lùng nói:
- Đòi người từ tay trẫm? A, ngươi chưa có tư cách!
…
Dương gian, trên một tinh thần to lớn trong trời sao.
Trên tinh thần có một ngọn núi, trên đỉnh núi Đông Phương Bất Bại khoanh tay đứng, bên cạnh đặt một quan tài.
Trong quan tài nằm một cái xác, bộ dạng cái xác giống hệt như Đông Phương Bất Bại.
Đông Phương Bất Bại vung tay, cái xác chậm rãi bay ra.
Một sống một chết, giống như có hai Đông Phương Bất Bại mặt đối mặt.
Đông Phương Bất Bại hít sâu, nhìn cái xác có bộ dáng giống y hệt mình, mắt lóe tia sáng.
Ánh mắt Đông Phương Bất Bại nghiêm túc nói:
- Hôm đó Sa Hoàng nhập vào tinh thần thì ta có cảm giác vô hình thứ ta muốn cách bọn họ không xa, quả nhiên để ta tìm được!
Đông Phương Bất Bại trầm giọng nói:
- Kiếp trước của ta đây sao? Những ký ức trong lòng ta thì ra là đến từ ngươi, hoặc nên nói là kiếp trước của ta. Sớm biết có hôm nay nên cố ý để lại? Hãy cho ta biết mọi thứ!
- Grao!
Đông Phương Bất Bại há mồm hút 'cái xác' trước mặt.
Ầm ầm ầm ầm!
Cái xác tiến vào miệng Đông Phương Bất Bại.
Đông Phương Bất Bại nuốt cái xác giống hệt mình, quanh thân phát ra khí thế hùng hồn.
Ầm ầm ầm ầm!
Khí thế mạnh mẽ làm tinh thần dưới chân Đông Phương Bất Bại run bần bật.
Bùm bùm bùm bùm!
Khí thế của Đông Phương Bất Bại bỗng bắn ra vô số cầu vồng từ bốn phương tám hướng. Trong phút chốc Đông Phương Bất Bại tự như chủ vạn hồng, đứng trên đỉnh núi, khí thế ngút trời.
Đông Phương Bất Bại nhắm mắt lại, cảm nhận tin tức lấy được.
Ba canh giờ sau đi, Đông Phương Bất Bại chợt mở mắt ra, bên trong bắn ra hai luồng kiếm khí, kiếm khí bắn tới hai tinh thần phía xa.
Ầm ầm ầm ầm!
Ầm ầm ầm ầm!
Hai tinh thần bỗng nổ tung.
Ánh mắt của Đông Phương Bất Bại biến càng sắc bén hơn.
Đông Phương Bất Bại ngửa đầu nhìn trời.
Đông Phương Bất Bại trầm giọng nói:
- Hai ngàn chín trăm chín mươi chín thiên đạo, còn thiếu một, hãy để ta tạo ra nó di!
Đông Phương Bất Bại vung tay, từ trong lòng bàn tay của gã xuất hiện vô số sợi tơ tỏa ánh sáng, tơ mau chóng vòng quanh như đang xây dựng một thiên đạo.
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
Âm phủ, Nam Ngoại Châu, Khổng Tước cương vực.
Ầm ầm ầm ầm!
Trên sóng biển, vô số ác quỷ lăn lộn.
Trên đỉnh sóng biển, U Hải lão tổ mang theo vô số cường giả lạnh lùng nhìn đoàn người Diêm Xuyên, Khổng Ma Vương, Bạch Khởi, Doãn Hận Thiên, Kim Đại Vũ, Doãn Hận Thiên, Thượng Đế kiếm, Ngọc Đế kiếm, Thái Đế kiếm, Triệu A Phòng, Miêu Miêu.
Diêm Xuyên đạp bước tiến tới, không hề nể mặt U Hải lão tổ.
Diêm Xuyên lạnh lùng nói:
- Muốn cướp người từ tay trẫm? A, ngươi còn chưa có tư cách đó!
U Hải lão tổ quát to:
- Sớm biết Diêm Xuyên cuồng vọng tự kiêu, không ngờ nghe danh không bằng gặp mặt. Lão tổ ta đã lâu không xuất thế, không ngờ một tiểu oa nhi cũng không biết trời cao đất rộng là gì, hừ!
U Hải lão tổ quát tháo, biển xanh dưới chân bỗng dấy lên sóng thần, sóng biến thành trăm con giao long trùng kích long liễn.
Ngũ long rống to:
- Grao!
Diêm Xuyên hít sâu, vung tay.
Trên không trung bỗng xuất hiện trăm huyết sắc trường long xông hướng lam lãng trường long.
Ầm ầm ầm ầm!
Quần long nổ tung, huyết vũ rơi đầy trời.
Bùm bùm bùm bùm!
Giống như là biển đỏ dâng lên trời.
Huyết hải xuất hiện, tóc Diêm Xuyên đột nhiên biến đỏ rực, dài tới eo, người có huyết vụ vòng quanh.
Miêu Miêu hưng phấn nói:
- Meo! Diêm Xuyên, ngươi lại đánh nhau?
Diêm Xuyên kêu lên:
- Các ngươi hãy canh giữ, chờ lệnh của trẫm!
Miêu Miêu kêu lên:
- Meo! Tại sao? Ta cũng muốn đi!
Triệu A Phòng nhìn thấu ý tưởng của Diêm Xuyên, bắt lấy Miêu Miêu, nói:
- Hãy nghe theo vương.
Miêu Miêu lộ vẻ mặt khó hiểu:
- Meo?
Bạch Khởi ra lệnh với ngũ long:
- Lùi ra sau!
Ngũ long rống to:
- Grao!
Ngũ long kéo long liễn lùi ra đằng sau.
Bên dưới.
Diêm Xuyên sử dụng siêu cấp thần thông.
Huyết hải cuồn cuộn đụng vào u hải.
Một đỏ một lam, hai đại hải va đụng dấy lên ức vạn sóng to.
Trong u hải, ác quy nhào hướng huyết hải, trong huyết hải, Huyết Thần Tử bay ra ngăn chặn vô tận quỷ vật.
Diêm Xuyên đứng trên huyết lãng, lạnh lùng nhìn vô số tu giả phía đối diện.
Mí mắt U Hải lão tổ giật giật.
U Hải lão tổ kiêng dè Diêm Xuyên là bởi vì hắn mang đến đám người này không ai đơn giản. Con mèo kia, rồi còn Bạch Khởi trông như thực lực không kém gì Diêm Xuyên, và các tướng lĩnh khác của Đại Trăn thánh đình.
Nhưng hôm nay Diêm Xuyên có thái độ gì thế này? Hắn muốn một mình đối chiến với mọi người?
Thật can đảm!
U Hải lão tổ lạnh lùng nói:
- Hừ! Mấy người khác hãy trông chừng long liễn cho ta, để lão tổ ta đây giải quyết Diêm Xuyên trước!
Đám, thuộc hạ đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Bỗng nhiên một thanh âm vang lên:
- Không cần phiền phức như vậy!
Cách huyết hải, u hải không xa, bỗng xuất hiện một nam nhân áo xanh.
Phía xa, Doãn Hận Thiên biến sắc mặt nói:
- Tả Xuân Thu?
Tả Xuân Thu lạnh lùng cười:
- Trọng đồng thiên cảnh!
Doãn Hận Thiên biến sắc mặt nói:
- Nguy rồi!
Vù vù vù vù!
Xung quanh long liễn, hư không lắc lư.
Bỗng nhiên long liễn biến mất ở trước mặt mọi người.
Người trong long liễn đều tiến vào thời không khác.
Tả Xuân Thu lạnh lùng cười:
- U Hải lão tổ, trừ phi đám người trong long liễn có thực lực vượt qua ta, nếu không thì bọn họ vĩnh viễn sẽ bị khốn trong trọng đồng thiên cảnh. Bây giờ thì hãy giải quyết Diêm Xuyên trước!
Bên trong trọng đồng thiên cảnh.
Đám người trong long liễn biến sắc mặt, vì họ đã tiến vào một nơi kỳ lạ.
Miêu Miêu sốt ruột nói:
- Meo! Chúng ta bị trúng chiêu rồi!
Sắc mặt Bạch Khởi lạnh lùng nói:
- Để ta!
Ầm ầm ầm ầm!
Bạch Khởi chém một đao vào hư không.
Hư không lung lay.
Triệu A Phòng trầm giọng nói:
- Như thế nào?
Bạch Khởi chắc chắn nói:
- Bẩm hoàng hậu, mới rồi thần không dùng hết sức nhưng vẫn chém ra được.
Triệu A Phòng gật đầu, nói:
- Vậy thì chờ chút đi.
Miêu Miêu sốt ruột nói:
- Meo! Tại sao? Chúng ta ngăn cách với bên ngoài, không thể thấ gì được!
Triệu A Phòng gật đầu, nói:
- Tâm nhãn của ta có thể thấy được.
- Meo?
Triệu A Phòng nói:
- Vương khó khăn lắm mới có được cục diện như hiện nay, nếu không thì sẽ không tự mình ra tay.
Miêu Miêu trợn to mắt nói:
- Meo! ý ngươi nói là Diêm Xuyên muốn mượn điều này đột phá?
Triệu A Phòng gật gầu.
Trong khi mọi người nói chuyện thì bên ngoài đã bắt đầu chiến đấu.
Diêm Xuyên thản nhiên nói:
- U Hải lão tổ, ngươi mang nhiều người đến như vậy, lao sư động chúng bao vây trẫm là có ý gì?
Khổng Ma Vương đứng sau lưng đau khổ nhìn Diêm Xuyên.
Năm đó tại phong ấn giới, Diêm Xuyên ở trong mắt Khổng Ma Vương chỉ là một tiểu nhân vật, nhưng giờ thì hắn có thể đối diện cường giả mà toàn tộc của gã sợ hãi.
U Hải lão tổ trầm giọng nói:
- Giao Khổng Ma Vương sau lưng ngươi cho ta, xem như chuyện hôm nay không xảy ra.
U Hải lão tổ mạnh nhưng không nóng đầu, có thể tránh cuộc chiến thì lão sẽ tránh.
Diêm Xuyên lạnh lùng nói:
- Đòi người từ tay trẫm? A, ngươi chưa có tư cách!
…
Dương gian, trên một tinh thần to lớn trong trời sao.
Trên tinh thần có một ngọn núi, trên đỉnh núi Đông Phương Bất Bại khoanh tay đứng, bên cạnh đặt một quan tài.
Trong quan tài nằm một cái xác, bộ dạng cái xác giống hệt như Đông Phương Bất Bại.
Đông Phương Bất Bại vung tay, cái xác chậm rãi bay ra.
Một sống một chết, giống như có hai Đông Phương Bất Bại mặt đối mặt.
Đông Phương Bất Bại hít sâu, nhìn cái xác có bộ dáng giống y hệt mình, mắt lóe tia sáng.
Ánh mắt Đông Phương Bất Bại nghiêm túc nói:
- Hôm đó Sa Hoàng nhập vào tinh thần thì ta có cảm giác vô hình thứ ta muốn cách bọn họ không xa, quả nhiên để ta tìm được!
Đông Phương Bất Bại trầm giọng nói:
- Kiếp trước của ta đây sao? Những ký ức trong lòng ta thì ra là đến từ ngươi, hoặc nên nói là kiếp trước của ta. Sớm biết có hôm nay nên cố ý để lại? Hãy cho ta biết mọi thứ!
- Grao!
Đông Phương Bất Bại há mồm hút 'cái xác' trước mặt.
Ầm ầm ầm ầm!
Cái xác tiến vào miệng Đông Phương Bất Bại.
Đông Phương Bất Bại nuốt cái xác giống hệt mình, quanh thân phát ra khí thế hùng hồn.
Ầm ầm ầm ầm!
Khí thế mạnh mẽ làm tinh thần dưới chân Đông Phương Bất Bại run bần bật.
Bùm bùm bùm bùm!
Khí thế của Đông Phương Bất Bại bỗng bắn ra vô số cầu vồng từ bốn phương tám hướng. Trong phút chốc Đông Phương Bất Bại tự như chủ vạn hồng, đứng trên đỉnh núi, khí thế ngút trời.
Đông Phương Bất Bại nhắm mắt lại, cảm nhận tin tức lấy được.
Ba canh giờ sau đi, Đông Phương Bất Bại chợt mở mắt ra, bên trong bắn ra hai luồng kiếm khí, kiếm khí bắn tới hai tinh thần phía xa.
Ầm ầm ầm ầm!
Ầm ầm ầm ầm!
Hai tinh thần bỗng nổ tung.
Ánh mắt của Đông Phương Bất Bại biến càng sắc bén hơn.
Đông Phương Bất Bại ngửa đầu nhìn trời.
Đông Phương Bất Bại trầm giọng nói:
- Hai ngàn chín trăm chín mươi chín thiên đạo, còn thiếu một, hãy để ta tạo ra nó di!
Đông Phương Bất Bại vung tay, từ trong lòng bàn tay của gã xuất hiện vô số sợi tơ tỏa ánh sáng, tơ mau chóng vòng quanh như đang xây dựng một thiên đạo.
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
Âm phủ, Nam Ngoại Châu, Khổng Tước cương vực.
Ầm ầm ầm ầm!
Trên sóng biển, vô số ác quỷ lăn lộn.
Trên đỉnh sóng biển, U Hải lão tổ mang theo vô số cường giả lạnh lùng nhìn đoàn người Diêm Xuyên, Khổng Ma Vương, Bạch Khởi, Doãn Hận Thiên, Kim Đại Vũ, Doãn Hận Thiên, Thượng Đế kiếm, Ngọc Đế kiếm, Thái Đế kiếm, Triệu A Phòng, Miêu Miêu.
Diêm Xuyên đạp bước tiến tới, không hề nể mặt U Hải lão tổ.
Diêm Xuyên lạnh lùng nói:
- Muốn cướp người từ tay trẫm? A, ngươi còn chưa có tư cách đó!
U Hải lão tổ quát to:
- Sớm biết Diêm Xuyên cuồng vọng tự kiêu, không ngờ nghe danh không bằng gặp mặt. Lão tổ ta đã lâu không xuất thế, không ngờ một tiểu oa nhi cũng không biết trời cao đất rộng là gì, hừ!
U Hải lão tổ quát tháo, biển xanh dưới chân bỗng dấy lên sóng thần, sóng biến thành trăm con giao long trùng kích long liễn.
Ngũ long rống to:
- Grao!
Diêm Xuyên hít sâu, vung tay.
Trên không trung bỗng xuất hiện trăm huyết sắc trường long xông hướng lam lãng trường long.
Ầm ầm ầm ầm!
Quần long nổ tung, huyết vũ rơi đầy trời.
Bùm bùm bùm bùm!
Giống như là biển đỏ dâng lên trời.
Huyết hải xuất hiện, tóc Diêm Xuyên đột nhiên biến đỏ rực, dài tới eo, người có huyết vụ vòng quanh.
Miêu Miêu hưng phấn nói:
- Meo! Diêm Xuyên, ngươi lại đánh nhau?
Diêm Xuyên kêu lên:
- Các ngươi hãy canh giữ, chờ lệnh của trẫm!
Miêu Miêu kêu lên:
- Meo! Tại sao? Ta cũng muốn đi!
Triệu A Phòng nhìn thấu ý tưởng của Diêm Xuyên, bắt lấy Miêu Miêu, nói:
- Hãy nghe theo vương.
Miêu Miêu lộ vẻ mặt khó hiểu:
- Meo?
Bạch Khởi ra lệnh với ngũ long:
- Lùi ra sau!
Ngũ long rống to:
- Grao!
Ngũ long kéo long liễn lùi ra đằng sau.
Bên dưới.
Diêm Xuyên sử dụng siêu cấp thần thông.
Huyết hải cuồn cuộn đụng vào u hải.
Một đỏ một lam, hai đại hải va đụng dấy lên ức vạn sóng to.
Trong u hải, ác quy nhào hướng huyết hải, trong huyết hải, Huyết Thần Tử bay ra ngăn chặn vô tận quỷ vật.
Diêm Xuyên đứng trên huyết lãng, lạnh lùng nhìn vô số tu giả phía đối diện.
Mí mắt U Hải lão tổ giật giật.
U Hải lão tổ kiêng dè Diêm Xuyên là bởi vì hắn mang đến đám người này không ai đơn giản. Con mèo kia, rồi còn Bạch Khởi trông như thực lực không kém gì Diêm Xuyên, và các tướng lĩnh khác của Đại Trăn thánh đình.
Nhưng hôm nay Diêm Xuyên có thái độ gì thế này? Hắn muốn một mình đối chiến với mọi người?
Thật can đảm!
U Hải lão tổ lạnh lùng nói:
- Hừ! Mấy người khác hãy trông chừng long liễn cho ta, để lão tổ ta đây giải quyết Diêm Xuyên trước!
Đám, thuộc hạ đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Bỗng nhiên một thanh âm vang lên:
- Không cần phiền phức như vậy!
Cách huyết hải, u hải không xa, bỗng xuất hiện một nam nhân áo xanh.
Phía xa, Doãn Hận Thiên biến sắc mặt nói:
- Tả Xuân Thu?
Tả Xuân Thu lạnh lùng cười:
- Trọng đồng thiên cảnh!
Doãn Hận Thiên biến sắc mặt nói:
- Nguy rồi!
Vù vù vù vù!
Xung quanh long liễn, hư không lắc lư.
Bỗng nhiên long liễn biến mất ở trước mặt mọi người.
Người trong long liễn đều tiến vào thời không khác.
Tả Xuân Thu lạnh lùng cười:
- U Hải lão tổ, trừ phi đám người trong long liễn có thực lực vượt qua ta, nếu không thì bọn họ vĩnh viễn sẽ bị khốn trong trọng đồng thiên cảnh. Bây giờ thì hãy giải quyết Diêm Xuyên trước!
Bên trong trọng đồng thiên cảnh.
Đám người trong long liễn biến sắc mặt, vì họ đã tiến vào một nơi kỳ lạ.
Miêu Miêu sốt ruột nói:
- Meo! Chúng ta bị trúng chiêu rồi!
Sắc mặt Bạch Khởi lạnh lùng nói:
- Để ta!
Ầm ầm ầm ầm!
Bạch Khởi chém một đao vào hư không.
Hư không lung lay.
Triệu A Phòng trầm giọng nói:
- Như thế nào?
Bạch Khởi chắc chắn nói:
- Bẩm hoàng hậu, mới rồi thần không dùng hết sức nhưng vẫn chém ra được.
Triệu A Phòng gật đầu, nói:
- Vậy thì chờ chút đi.
Miêu Miêu sốt ruột nói:
- Meo! Tại sao? Chúng ta ngăn cách với bên ngoài, không thể thấ gì được!
Triệu A Phòng gật đầu, nói:
- Tâm nhãn của ta có thể thấy được.
- Meo?
Triệu A Phòng nói:
- Vương khó khăn lắm mới có được cục diện như hiện nay, nếu không thì sẽ không tự mình ra tay.
Miêu Miêu trợn to mắt nói:
- Meo! ý ngươi nói là Diêm Xuyên muốn mượn điều này đột phá?
Triệu A Phòng gật gầu.
Trong khi mọi người nói chuyện thì bên ngoài đã bắt đầu chiến đấu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.