Quyển 10 - Chương 141: U Hải đến tập kích.
Quan Kỳ
21/11/2014
Ầm ầm ầm ầm!
Không gian Tả Xuân Thu, Doãn Hận Thiên ở nổ tung.
Áp lực trên người Doãn Hận Thiên biến mất. Tả Xuân Thu văng ngược ra trong vô số tiểu tinh thần.
Ầm ầm ầm ầm!
Tả Xuân Thu ổn định thân hình dấy lên gió to.
Một chưởng mới rồi Tả Xuân Thu trở tay không kịp, lúc trước gã không ngờ Diêm Xuyên có thể một chưởng xuyên qua trọng đồng thiên cảnh.
Trên mặt Tả Xuân Thu còn giữ lại một dấu tay.
Mặt Tả Xuân Thu lộ vẻ tức giận quát:
- Diêm Xuyên!
Doãn Hận Thiên thở phào một hơi, lau máu nơi khóe miệng.
Diêm Xuyên lạnh lùng nói:
- Tả Xuân Thu, trẫm rốt cuộc có nhúng tay vào được không?
Tả Xuân Thu xoa gò má, dấu tay chậm ãi tán đi, cái tát này không phải đau đớn mà là nhục nhã.
Tả Xuân Thu lạnh lùng hỏi:
- Sao ngươi có thể xuyên qua trọng đồng thiên cảnh?
Trong mắt Tả Xuân Thu tràn ngập nghi ngờ.
Thần thông trọng đồng là mở ra một chiến trường thiên cảnh, ngăn cách trong ngoài, nhưng không ngờ bị Diêm Xuyên phá mở dễ như trở bàn tay.
Diêm Xuyên không để ý tới vấn đề của Tả Xuân Thu, chợt hỏi:
- Mới nãy trẫm nghe ngươi nói Trọng Đồng thị chỉ cần một người chết là uy lực trọng đồng của hắn sẽ chuyển cho Trọng Đồng thị khác? Nói cách khác, nếu ngươi chết thì uy lực trọng đồng sẽ chuyển dời tới trên người Doãn Hận Thiên?
Doãn Hận Thiên cười nhạt nhìn Tả Xuân Thu ở phía xa:
- Thánh vương nói đúng rồi.
Tả Xuân Thu lạnh lùng nói:
- Chỉ bằng vào các ngươi?
Ầm ầm ầm ầm!
Một luồng sáng xẹt qua, gió to thổi tan, Bạch Khởi đứng ở sau lưng Tả Xuân Thu.
Vù vù vù vù!
Vù vù vù vù!
...
...
Vương Tiễn, Mông Điềm, Kim Đại Vũ, Thượng Đế kiếm, Ngọc Đế kiếm, Thái Đế kiếm nghe tiếng vang đều chạy tới, chớp mắt vây Tả Xuân Thu vào giữa.
Sát khí khủng bố bức hướng Tả Xuân Thu.
Tả Xuân Thu hoàn toàn biến sắc mặt.
Tả Xuân Thu xoa mặt, lạnh lùng nói:
- Tốt, tốt, Diêm Xuyên, Doãn Hận Thiên? Hừ, mối nhục nhã hôm nay rồi ta sẽ trả lại gấp trăm lần!
Mông Điềm lạnh lùng nói:
- Ngươi cho rằng sẽ thoát được sao?
Đám người này đều có tiếng hung hãn ở Đại Trăn thánh đình, mục đích chuyến đi này của Diêm Xuyên là lúc nào cũng không cần e ngại. Giờ tập thể bao vây Tả Xuân Thu, sao có thể để gã trốn thoát?
Tả Xuân Thu cất tiếng cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha!
Chỉ thấy thân hình Tả Xuân Thu chậm rãi nhạt đi, ngày càng nhạt.
- Nguy rồi, Tả Xuân Thu định trốn!
Kim Đại Vũ sắc mặt âm trầm, định ra tay.
Doãn Hận Thiên trầm giọng nói:
- Không cần xuống tay.
- A?
Mọi người khó hiểu nhìn Doãn Hận Thiên.
Ánh mắt Doãn Hận Thiên căm hận nhìn Tả Xuân Thu, nói:
- Tả Xuân Thu, sẽ không có lần sau. Lần tới ta sẽ khiến ngươi trả giá đắt!
Tả Xuân Thu cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Chỉ bằng vào ngươi?
Thân hình Tả Xuân Thu ngày càng nhạt, dần tan biến.
Bạch Khởi nghi hoặc hỏi:
- Doãn đại nhân, có chuyện gì vậy?
Doãn Hận Thiên chua xót nói:
- Đây không phải là bản thể của Tả Xuân Thu, là trọng đồngp hân thân, chỉ là một phần thân của Tả Xuân Thu, có thể tan có thể ngưng, có giết hắn cũng vô dụng.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Đi đi, đi về trước.
Doãn Hận Thiên, Bạch Khởi, Vương Tiễn, Kim Đại Vũ, Thượng Đế kiếm, Ngọc Đế kiếm, Thái Đế kiếm đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Diêm Xuyên vừa bay đi vừa hỏi:
- Có tìm hiểu được gì không?
Bạch Khởi giải thích rằng:
- Là U Hải giáo chủ, hình như là đang tìm kiếm cái gì của Khổng gia. Khổng Tước Tử, gia chủ của Khổng gia sớm dự đoán được nên đã tránh đi, U Hải giáo chủ mang đến vô số cường giả lùng sục khắp Khổng Tước cương vực, động tĩnh lớn như vậy kinh động một số cường giả xung quanh, ai nấy đều tới đứng xem.
Diêm Xuyên giật mình, phân tích mọi chuyện:
- Khổng gia? Không lẽ là Vấn Thiên lệnh sắp mở ra kho báu?
Đoàn người Diêm Xuyên, Doãn Hận Thiên, 1nb, Vương Tiễn, Kim Đại Vũ, Thượng Đế kiếm, Ngọc Đế kiếm, Thái Đế kiếm rời đi, tại chỗ chậm rãi ngưng tụ ra một bóng người, là Tả Xuân Thu.
Tả Xuân Thu hừ lạnh một tiếng:
- Doãn Hận Thiên, Diêm Xuyên? Hừ!
Tả Xuân Thu đạp bước đi vào rừng cây phía xa.
Đoàn người Diêm Xuyên, Doãn Hận Thiên, 1nb, Vương Tiễn, Kim Đại Vũ, Thượng Đế kiếm, Ngọc Đế kiếm, Thái Đế kiếm rất nhanh trở lại chỗ nguyên Khổng gia.
Triệu A Phòng, Miêu Miêu sốt ruột chờ đợi.
Giờ phút này, một bên long liễn có thêm một người áo đen.
Miêu Miêu kêu lên:
- Meo! Diêm Xuyên trở về rồi!
Đoàn người Diêm Xuyên, Doãn Hận Thiên, 1nb, Vương Tiễn, Kim Đại Vũ, Thượng Đế kiếm, Ngọc Đế kiếm, Thái Đế kiếm tới đằng trước long liễn.
Vù vù vù vù!
Triệu A Phòng hơi lo lắng hỏi:
- Xảy ra chuyện gì?
Diêm Xuyên mỉm cười nói:
- Gặp phải Tả Xuân Thu, nhưng chuyện đã qua, không sao!
Diêm Xuyên nhìn hướng người áo đen đứng một bên.
Người áo đen nhìn Diêm Xuyên, nhẹ giở mũ trùm đầu ra.
Diêm Xuyên hơi biến sắc mặt nói:
- Khổng Ma Vương?
Khổng Ma Vương, ngày xưa tại phong ấn giới là lão tổ tông của Khổng gia, sau này xung đột với Diêm Xuyên, bị hắn xé một tay, mang theo Khổng Ngạo Thiên chạy ra phong ấn giới.
Khổng Ma Vương cười khổ nói:
- Diêm đế, phụng lệnh của gia chủ Khổng Tước Tử và Khổng Hạt Tử, tiến đến đón Diêm đế đi.
- A?
Khổng Ma Vương hơi lo lắng hỏi:
- Khổng gia gặp đại nạn, nguy hiểm sinh tử, có thể mời Diêm đế tiến đến, Khổng Ma Vương rất là cảm kích, nhưng chỗ này không phải là nơi nói chuyện, xin mời Diêm đế mau chóng cùng ta rời đi, nếu không thì U Hải lão tổ tới chúng taKhông đi được!
Diêm Xuyên trầm giọng hỏi:
- U Hải lão tổ rất mạnh sao? Khổng Tước Tử cũng không dám đối địch?
- Đúng vậy. Lần này U Hải lão tổ mang theo tinh nhuệ của năm cương vực tiến đến, có hai mươi lăm Tổ Tiên, chưa tính U Hải lão tổ. Đồn rằng U Hải lão tổ là Tổ Tiên thập trọng thiên, luyện U Hải đại đạo, thực lực ngút trời.
Khổng Ma Vương hơi lo lắng nói:
- Diêm đế, chúng ta đi mau!
Một tiếng quát lạnh vang vọng từ bốn phương tám hướng:
- Ha ha ha ha ha ha! Đi? Lão tổ ta chờ lâu như vậy không lẽ là uổng công?
Rào rào rào!
Bốn phương tám hướng đột nhiên hiện ra vô số nước biển cuồn cuộn. Nước biển xuất hiện, vô số quỷ vật giãy dụa trong nước, trông cực kỳ khủng bố, âm u.
Chớp mắt nước biển đổ ập hướng Diêm Xuyên.
Mọi người bước lên long liễn.
Ngũ long hú dài:
- Grao!
Ngũ long mang theo mọi người bay lên trời cao.
Nhưng họ bay lên trời, liếc mắt nhìn xa mấy chục vạn dặm đều là nước biển vô tận.
Phái chính nam, trên đỉnh sóng biển to lớn, một lão nhân mặc áo lam hưng phấn nhìn đoàn người Diêm Xuyên.
Sau lưng lão nhân đứng đông đúc cường giả.
Diêm Xuyên tiến lên trước một bước, lạnh giọng hỏi:
- U Hải lão tổ?
Phía xa trên đỉnh sóng biển, U Hải lão tổ vốn cực kỳ cuồng ngạo, chợt thấy có người đứng dậy, lão vốn không để bụng. Nhưng khi U Hải lão tổ nhìn rõ ràng mặt mày của Diêm Xuyên thì bỗng nheo mắt lại.
U Hải lão tổ sắc mặt âm trầm nói:
- Đại Trăn thánh đình, Diêm Xuyên?
Không nói tới Dương gian, hàng loạt sự tích của Diêm Xuyên cương thi tại Âm phủ đủ khiến hắn danh chấn thiên địa. U Hải lão tổ không thể không biết đến con người Diêm Xuyên.
Không gian Tả Xuân Thu, Doãn Hận Thiên ở nổ tung.
Áp lực trên người Doãn Hận Thiên biến mất. Tả Xuân Thu văng ngược ra trong vô số tiểu tinh thần.
Ầm ầm ầm ầm!
Tả Xuân Thu ổn định thân hình dấy lên gió to.
Một chưởng mới rồi Tả Xuân Thu trở tay không kịp, lúc trước gã không ngờ Diêm Xuyên có thể một chưởng xuyên qua trọng đồng thiên cảnh.
Trên mặt Tả Xuân Thu còn giữ lại một dấu tay.
Mặt Tả Xuân Thu lộ vẻ tức giận quát:
- Diêm Xuyên!
Doãn Hận Thiên thở phào một hơi, lau máu nơi khóe miệng.
Diêm Xuyên lạnh lùng nói:
- Tả Xuân Thu, trẫm rốt cuộc có nhúng tay vào được không?
Tả Xuân Thu xoa gò má, dấu tay chậm ãi tán đi, cái tát này không phải đau đớn mà là nhục nhã.
Tả Xuân Thu lạnh lùng hỏi:
- Sao ngươi có thể xuyên qua trọng đồng thiên cảnh?
Trong mắt Tả Xuân Thu tràn ngập nghi ngờ.
Thần thông trọng đồng là mở ra một chiến trường thiên cảnh, ngăn cách trong ngoài, nhưng không ngờ bị Diêm Xuyên phá mở dễ như trở bàn tay.
Diêm Xuyên không để ý tới vấn đề của Tả Xuân Thu, chợt hỏi:
- Mới nãy trẫm nghe ngươi nói Trọng Đồng thị chỉ cần một người chết là uy lực trọng đồng của hắn sẽ chuyển cho Trọng Đồng thị khác? Nói cách khác, nếu ngươi chết thì uy lực trọng đồng sẽ chuyển dời tới trên người Doãn Hận Thiên?
Doãn Hận Thiên cười nhạt nhìn Tả Xuân Thu ở phía xa:
- Thánh vương nói đúng rồi.
Tả Xuân Thu lạnh lùng nói:
- Chỉ bằng vào các ngươi?
Ầm ầm ầm ầm!
Một luồng sáng xẹt qua, gió to thổi tan, Bạch Khởi đứng ở sau lưng Tả Xuân Thu.
Vù vù vù vù!
Vù vù vù vù!
...
...
Vương Tiễn, Mông Điềm, Kim Đại Vũ, Thượng Đế kiếm, Ngọc Đế kiếm, Thái Đế kiếm nghe tiếng vang đều chạy tới, chớp mắt vây Tả Xuân Thu vào giữa.
Sát khí khủng bố bức hướng Tả Xuân Thu.
Tả Xuân Thu hoàn toàn biến sắc mặt.
Tả Xuân Thu xoa mặt, lạnh lùng nói:
- Tốt, tốt, Diêm Xuyên, Doãn Hận Thiên? Hừ, mối nhục nhã hôm nay rồi ta sẽ trả lại gấp trăm lần!
Mông Điềm lạnh lùng nói:
- Ngươi cho rằng sẽ thoát được sao?
Đám người này đều có tiếng hung hãn ở Đại Trăn thánh đình, mục đích chuyến đi này của Diêm Xuyên là lúc nào cũng không cần e ngại. Giờ tập thể bao vây Tả Xuân Thu, sao có thể để gã trốn thoát?
Tả Xuân Thu cất tiếng cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha!
Chỉ thấy thân hình Tả Xuân Thu chậm rãi nhạt đi, ngày càng nhạt.
- Nguy rồi, Tả Xuân Thu định trốn!
Kim Đại Vũ sắc mặt âm trầm, định ra tay.
Doãn Hận Thiên trầm giọng nói:
- Không cần xuống tay.
- A?
Mọi người khó hiểu nhìn Doãn Hận Thiên.
Ánh mắt Doãn Hận Thiên căm hận nhìn Tả Xuân Thu, nói:
- Tả Xuân Thu, sẽ không có lần sau. Lần tới ta sẽ khiến ngươi trả giá đắt!
Tả Xuân Thu cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Chỉ bằng vào ngươi?
Thân hình Tả Xuân Thu ngày càng nhạt, dần tan biến.
Bạch Khởi nghi hoặc hỏi:
- Doãn đại nhân, có chuyện gì vậy?
Doãn Hận Thiên chua xót nói:
- Đây không phải là bản thể của Tả Xuân Thu, là trọng đồngp hân thân, chỉ là một phần thân của Tả Xuân Thu, có thể tan có thể ngưng, có giết hắn cũng vô dụng.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Đi đi, đi về trước.
Doãn Hận Thiên, Bạch Khởi, Vương Tiễn, Kim Đại Vũ, Thượng Đế kiếm, Ngọc Đế kiếm, Thái Đế kiếm đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Diêm Xuyên vừa bay đi vừa hỏi:
- Có tìm hiểu được gì không?
Bạch Khởi giải thích rằng:
- Là U Hải giáo chủ, hình như là đang tìm kiếm cái gì của Khổng gia. Khổng Tước Tử, gia chủ của Khổng gia sớm dự đoán được nên đã tránh đi, U Hải giáo chủ mang đến vô số cường giả lùng sục khắp Khổng Tước cương vực, động tĩnh lớn như vậy kinh động một số cường giả xung quanh, ai nấy đều tới đứng xem.
Diêm Xuyên giật mình, phân tích mọi chuyện:
- Khổng gia? Không lẽ là Vấn Thiên lệnh sắp mở ra kho báu?
Đoàn người Diêm Xuyên, Doãn Hận Thiên, 1nb, Vương Tiễn, Kim Đại Vũ, Thượng Đế kiếm, Ngọc Đế kiếm, Thái Đế kiếm rời đi, tại chỗ chậm rãi ngưng tụ ra một bóng người, là Tả Xuân Thu.
Tả Xuân Thu hừ lạnh một tiếng:
- Doãn Hận Thiên, Diêm Xuyên? Hừ!
Tả Xuân Thu đạp bước đi vào rừng cây phía xa.
Đoàn người Diêm Xuyên, Doãn Hận Thiên, 1nb, Vương Tiễn, Kim Đại Vũ, Thượng Đế kiếm, Ngọc Đế kiếm, Thái Đế kiếm rất nhanh trở lại chỗ nguyên Khổng gia.
Triệu A Phòng, Miêu Miêu sốt ruột chờ đợi.
Giờ phút này, một bên long liễn có thêm một người áo đen.
Miêu Miêu kêu lên:
- Meo! Diêm Xuyên trở về rồi!
Đoàn người Diêm Xuyên, Doãn Hận Thiên, 1nb, Vương Tiễn, Kim Đại Vũ, Thượng Đế kiếm, Ngọc Đế kiếm, Thái Đế kiếm tới đằng trước long liễn.
Vù vù vù vù!
Triệu A Phòng hơi lo lắng hỏi:
- Xảy ra chuyện gì?
Diêm Xuyên mỉm cười nói:
- Gặp phải Tả Xuân Thu, nhưng chuyện đã qua, không sao!
Diêm Xuyên nhìn hướng người áo đen đứng một bên.
Người áo đen nhìn Diêm Xuyên, nhẹ giở mũ trùm đầu ra.
Diêm Xuyên hơi biến sắc mặt nói:
- Khổng Ma Vương?
Khổng Ma Vương, ngày xưa tại phong ấn giới là lão tổ tông của Khổng gia, sau này xung đột với Diêm Xuyên, bị hắn xé một tay, mang theo Khổng Ngạo Thiên chạy ra phong ấn giới.
Khổng Ma Vương cười khổ nói:
- Diêm đế, phụng lệnh của gia chủ Khổng Tước Tử và Khổng Hạt Tử, tiến đến đón Diêm đế đi.
- A?
Khổng Ma Vương hơi lo lắng hỏi:
- Khổng gia gặp đại nạn, nguy hiểm sinh tử, có thể mời Diêm đế tiến đến, Khổng Ma Vương rất là cảm kích, nhưng chỗ này không phải là nơi nói chuyện, xin mời Diêm đế mau chóng cùng ta rời đi, nếu không thì U Hải lão tổ tới chúng taKhông đi được!
Diêm Xuyên trầm giọng hỏi:
- U Hải lão tổ rất mạnh sao? Khổng Tước Tử cũng không dám đối địch?
- Đúng vậy. Lần này U Hải lão tổ mang theo tinh nhuệ của năm cương vực tiến đến, có hai mươi lăm Tổ Tiên, chưa tính U Hải lão tổ. Đồn rằng U Hải lão tổ là Tổ Tiên thập trọng thiên, luyện U Hải đại đạo, thực lực ngút trời.
Khổng Ma Vương hơi lo lắng nói:
- Diêm đế, chúng ta đi mau!
Một tiếng quát lạnh vang vọng từ bốn phương tám hướng:
- Ha ha ha ha ha ha! Đi? Lão tổ ta chờ lâu như vậy không lẽ là uổng công?
Rào rào rào!
Bốn phương tám hướng đột nhiên hiện ra vô số nước biển cuồn cuộn. Nước biển xuất hiện, vô số quỷ vật giãy dụa trong nước, trông cực kỳ khủng bố, âm u.
Chớp mắt nước biển đổ ập hướng Diêm Xuyên.
Mọi người bước lên long liễn.
Ngũ long hú dài:
- Grao!
Ngũ long mang theo mọi người bay lên trời cao.
Nhưng họ bay lên trời, liếc mắt nhìn xa mấy chục vạn dặm đều là nước biển vô tận.
Phái chính nam, trên đỉnh sóng biển to lớn, một lão nhân mặc áo lam hưng phấn nhìn đoàn người Diêm Xuyên.
Sau lưng lão nhân đứng đông đúc cường giả.
Diêm Xuyên tiến lên trước một bước, lạnh giọng hỏi:
- U Hải lão tổ?
Phía xa trên đỉnh sóng biển, U Hải lão tổ vốn cực kỳ cuồng ngạo, chợt thấy có người đứng dậy, lão vốn không để bụng. Nhưng khi U Hải lão tổ nhìn rõ ràng mặt mày của Diêm Xuyên thì bỗng nheo mắt lại.
U Hải lão tổ sắc mặt âm trầm nói:
- Đại Trăn thánh đình, Diêm Xuyên?
Không nói tới Dương gian, hàng loạt sự tích của Diêm Xuyên cương thi tại Âm phủ đủ khiến hắn danh chấn thiên địa. U Hải lão tổ không thể không biết đến con người Diêm Xuyên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.