Quyển 3 - Chương 102: Thiên hạ ngũ thần châu
Quan Kỳ
16/01/2014
- Khốn kiếp, Lễ bộ thượng thư, ngươi, ngươi...
- Công bộ thượng thư? Ta, ngươi nhưng lại...
............
.........
...
Đám cựu thần vừa kinh vừa giận nhìn đám thần tử bái Diêm Xuyên. Diêm Thu Vũ trông thấy gần một nửa thần tử bái Diêm Xuyên lập tử hiểu ra mọi chuyện, mặt lộ nụ cười khổ.
Đến đây thì tin tức Yến đế nhường ngôi truyền khắp các thành trì trong thiên hạ.
Thiên hạ Đại Yến quốc, dân chúng mờ mịt.
Nhưng tương đối thì Nhất Tịnh Tự Kiên Vương có uy vọng càng cao, che chở Đại Yến quốc ba trăm năm, mấy năm trướng mạnh mẽ vang dội, khuất phục ngũ quốc, ba đoàn cẩm y quân thẳng hướng đô triều ba quốc, diệt ba đại triều, bản đồ Yến quốc mở rộng.
Mặc dù bốn phương có số ít phản đối nhưng vì Dịch Phong sớm sắp xếp tốt mọi chuyện, hết thảy tiến hành đâu vào đấy.
Chủ nhân Yến quốc từ đây thuộc về Diêm Xuyên.
Trịnh quốc!
Lưu Cương dẫn theo ba mươi tu giả đáp xuống hoàng cung Trịnh quốc.
Đám hậu đại Mục Dã vương tức giạn trừng Lưu Cương.
Lưu Cương trầm giọng nói:
- Đây là mệnh lệnh của sư phụ, các ngươi không nghe theo sao?
Hoàng đế Trịnh quốc nhìn Lưu Cương, biểu tình phức tạp.
Lưu Cương lắc đầu khuyên nhủ:
- Trịnh đế, sau này ngươi sẽ hiểu sắp xếp của sư phụ. Buông tay đi, Trịnh quốc không tồn tại tiếp được.
Trịnh đế không cam lòng hỏi:
- Tại sao lão tổ tông ra mệnh lệnh này? Toàn Trịnh quốc đầu hàng Yến quốc? Tại sao? Tại sao?
Lưu Cương sửa đúng:
- Không phải Yến quốc, là Nhất Tịnh Tự Kiên Vương, Diêm Xuyên của Yến quốc!
Trịnh đế sắc mặt cực kỳ khó xem, đám hoàng tử, hoàng tôn sau lưng gã cũng tức giận trừng Lưu Cương.
Lưu Cương không để ý đến ánh mắt của những người này, nhìn hướng Trịnh đế.
Lưu Cương giọng điệu lạnh nhạt nói:
- Trịnh đế, các ngươi đều là hậu đại của sư phụ, ta không muôn sử dụng thủ đoạn. Nếu còn dây dưa thì ta sẽ không nương tay, quyết định đi!
Trịnh đế cười khổ nhìn Lưu Cương.
- Bệ hạ, không được!
- Phụ hoàng, không thể!
.........
.........
Mọi người không cam lòng, Trịnh đế hít sâu một hơi.
Cuối cùng Trịnh đế nói:
- Được, ta đồng ý với ngươi!
Lưu Cương nói:
- Đa ta Trịnh đế thành toàn!
Trịnh đế trầm giọng nói:
- Nhưng huyết mạch hoàng thất chúng ta thì sao?
Lưu Cương cười nói:
- Ha ha ha ha! Trịnh đế yên tâm, ta đã bàn bạc với sư phụ, toàn bộ đệ tử hoàng thất đều đi Ngự Yêu tông, từ nay nhận tông môn chỉ dạy, trợ giúp các vị sớm ngày bước lên con đường tu hành trường sinh!
- A? Thật sự?
- Tu tiên?
- Lão tổ tông rốt cuộc cho chúng ta đi?
............
......
...
Đám hoàng tử, hoàng tôn không tức giận nữa, ai nấy lộ vẻ khao khát.
Lưu Cương gật đầu cười nói:
- Đương nhiên rồi.
Chỉ có Trịnh đế biết tu hành đâu có dễ?
Triệu quốc
Triệu gia vốn là đại gt của Yến quốc, sau này phản ra ở phía đông Yến quốc sáng lập một nước.
Chủ Triệu gia, Triệu Thiên Vương, hiện giờ lão đang đứng trước đại điện triều hội.
Mười vạn đại quân Triệu quốc tụ tập xung quanh hoàng cung, đông nghìn nghịt bảo vệ hoàng cung.
Phía đối diện là Túy Kiếm Sinh, đệ tử cũ của Đại Hà tông.
Túy Kiếm Sinh dẫn theo một vạn đại quân lạnh lùng nhìn hoàng cung trước mắt.
Đại quân của Túy Kiếm Sinh không phải bình thường, tu vi thấp nhất cũng là Tinh cảnh.
Túy Kiếm Sinh mở miệng nói:
- Trương tướng quân, tại hạ thuộc về đệ nhị quân đoàn, mà một vạn đại quân này là đệ nhất quân đoàn của Hoắc Quang, mặc dù là hai quân đoàn nhưng cùng làm việc cho vương của ta, lần này...
Trương tướng quân khách sáo nói:
- Ha ha ha ha! Yên tâm, đương nhiên là ta biết nặng nhẹ, ngươi nói đi, nên làm thế nào?
Túy Kiếm Sinh nghiêm túc nói:
- Các đại thành trì của Triệu quốc sắp bị Dịch đại nhân thay thế bằng môn sinh của mình, chỉ cần Triệu gia bị diệt, theo Dịch đại nhân bố cục, rất nhanh có thể rất nhanh tụ tập các đại thành trì, diệt Triệu gia!
Trương tướng quân gật đầu, nói:
- Được rồi!
Trong hoàng cung, Triệu Thiên Vương biểu tình sốt ruột.
Triệu Thiên Vương tức giận quát:
- Ta chính là đồ tôn của Hắc Vũ chân quân, Đại Vũ Thiên tông, các ngươi dám lại đây!?
Mắt Túy Kiếm Sinh sáng lên:
- A?
Túy Kiếm Sinh cười nói:
- Trương tướng quân, bắt sống tên này!
Trương tướng quân gật đầu, nói:
- Được rồi!
Trương tướng quân vung tay, một vạn đại quân rống to, cầm thương xông vào hoàng cung.
- Giết!
Mười vạn đại quân của Triệu quốc dù nhiều người nhưng sao có thể sánh bằng đệ nhất quân đoàn dùng pháp bảo võ trang?
- Giết!
Từ hôm nay Triệu quốc xóa tên trên đời.
Yến Kinh.
Hiện tại đang xảy ra biến đổi trời long đất lở.
Từ khi Yến đế nhường ngôi, chủ nhân hoàng cung tất nhiên trở thành của Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên ra lệnh, hoàng cung sửa đổi nhiều, có nhiều chỗ bị san bằng, xây dựng rầm rộ một hoàng thành to lớn.
Dân chúng Yến Kinh thì không ngừng bị di dời đi ra khỏi Yến Kinh.
Có nhiều tu giả vì xây dựng nơi cư ngụ càng thích hợp, mặc dù dân chúng bất mãn nhưng thấy 'tiên nhân' hỗ trợ xây phòng, còn đẹp hơn phòng ở trước kia, khí phía nhiều thì dẫn không bất mãn nữa.
Tất nhiên điều càng quan trọng là sau khi Diêm Xuyên cai quản Yến quốc, hắn phát nhiều công pháp tu hành.
Những công pháp này một bộ tùy tiện tuôn ra ngoài đều sẽ khiến giang hồ điên cuồng, hiện tại như rau cải trắng phát cho một đống.
Con đường tu tiên, Diêm Xuyên cho Yến quốc một con đường tu tiên. Lúc này không còn tiếng oán thân mà chỉ có mang ơn.
Hoàng cung xây dựng rầm rộ, Diêm Xuyên mang theo Dịch Phong, Thanh Long, tôn tử của Dịch Phong là Dịch Lâm đi tới một chỗ cao nhìn Yến Kinh thịnh huống.
Dịch Lâm cung kính nói:
- Bẩm vương của ta, Phụng Âm Dương kia ở tại Yến Kinh, xung quanh Yến Kinh không ngừng vang tiếng gầm rú hình như là động đất, nhưng không biết đến từ đâu.
Diêm Xuyên lắc đầu, nói:
- Đó là đại địa long mạch, Phụng Âm Dương là phong thủy sư, hắn dựa theo yêu cầu của ta dẫn đến bốn phía long mạch ít nhất một trăm cái. Chờ qua một thời gian, ngày chín tháng chín, ngày trùng dương, bách long hành hương là phong thủy trận sẽ hiện ra trước mắt mọi người.
Diêm Xuyên hỏi:
- Thanh Long, ngươi có biết Đại Vũ Thiên tông là như thế nào không?
Thanh Long trầm ngâm nói:
- Đại Vũ Thiên tông ở phía đông nơi này, đông giáp biển lớn, là một trung vị tông môn, có hàng trăm hạ vị tông môn, năm đó từng cường thịnh. Nhưng tới tay Hắc Vũ chân quân thì Đại Vũ Thiên tông hơi xuống dốc.
- A?
Thanh Long nói:
- Thiên hạ chia làm năm Thần Châu, Đông Thần châu, Nam Thần châu, Tây Thần châu, Bắc Thần châu, Trung Thần châu. Chúng ta sinh hoạt tại Đông Thần châu, chỗ này chỉ có một thượng vị tông môn là Đông Thần châu, tiếp theo là hai mươi bốn trung vị tông môn. Đại Vũ Thiên tông ở trong hai mươi bốn tông môn xếp vị trí chót nhất.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Chót nhất sao?
Thanh Long gật đầu, nói:
- Đúng vậy. Là chót nhất, nhưng đó không có nghĩa là hạ vị tông môn có thể so sánh.
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- A!
Dịch Phong hít sâu, nói:
- Vương, sắp tới khai quốc, thần lo lắng trong thời gian này Đại Vũ Thiên tông sẽ đến gây rối.
Diêm Xuyên ánh mắt lạnh lùng nói:
- Không sao, xung quanh Yến Kinh có nhiều trận pháp, sẽ không ra việc lớn, nhưng sau khi khai quốc thì...
Diêm Xuyên giật mình kêu lên:
- Sau khi khai quốc? Vương định phát binh tấn công Đại Vũ Thiên tông?
- Công bộ thượng thư? Ta, ngươi nhưng lại...
............
.........
...
Đám cựu thần vừa kinh vừa giận nhìn đám thần tử bái Diêm Xuyên. Diêm Thu Vũ trông thấy gần một nửa thần tử bái Diêm Xuyên lập tử hiểu ra mọi chuyện, mặt lộ nụ cười khổ.
Đến đây thì tin tức Yến đế nhường ngôi truyền khắp các thành trì trong thiên hạ.
Thiên hạ Đại Yến quốc, dân chúng mờ mịt.
Nhưng tương đối thì Nhất Tịnh Tự Kiên Vương có uy vọng càng cao, che chở Đại Yến quốc ba trăm năm, mấy năm trướng mạnh mẽ vang dội, khuất phục ngũ quốc, ba đoàn cẩm y quân thẳng hướng đô triều ba quốc, diệt ba đại triều, bản đồ Yến quốc mở rộng.
Mặc dù bốn phương có số ít phản đối nhưng vì Dịch Phong sớm sắp xếp tốt mọi chuyện, hết thảy tiến hành đâu vào đấy.
Chủ nhân Yến quốc từ đây thuộc về Diêm Xuyên.
Trịnh quốc!
Lưu Cương dẫn theo ba mươi tu giả đáp xuống hoàng cung Trịnh quốc.
Đám hậu đại Mục Dã vương tức giạn trừng Lưu Cương.
Lưu Cương trầm giọng nói:
- Đây là mệnh lệnh của sư phụ, các ngươi không nghe theo sao?
Hoàng đế Trịnh quốc nhìn Lưu Cương, biểu tình phức tạp.
Lưu Cương lắc đầu khuyên nhủ:
- Trịnh đế, sau này ngươi sẽ hiểu sắp xếp của sư phụ. Buông tay đi, Trịnh quốc không tồn tại tiếp được.
Trịnh đế không cam lòng hỏi:
- Tại sao lão tổ tông ra mệnh lệnh này? Toàn Trịnh quốc đầu hàng Yến quốc? Tại sao? Tại sao?
Lưu Cương sửa đúng:
- Không phải Yến quốc, là Nhất Tịnh Tự Kiên Vương, Diêm Xuyên của Yến quốc!
Trịnh đế sắc mặt cực kỳ khó xem, đám hoàng tử, hoàng tôn sau lưng gã cũng tức giận trừng Lưu Cương.
Lưu Cương không để ý đến ánh mắt của những người này, nhìn hướng Trịnh đế.
Lưu Cương giọng điệu lạnh nhạt nói:
- Trịnh đế, các ngươi đều là hậu đại của sư phụ, ta không muôn sử dụng thủ đoạn. Nếu còn dây dưa thì ta sẽ không nương tay, quyết định đi!
Trịnh đế cười khổ nhìn Lưu Cương.
- Bệ hạ, không được!
- Phụ hoàng, không thể!
.........
.........
Mọi người không cam lòng, Trịnh đế hít sâu một hơi.
Cuối cùng Trịnh đế nói:
- Được, ta đồng ý với ngươi!
Lưu Cương nói:
- Đa ta Trịnh đế thành toàn!
Trịnh đế trầm giọng nói:
- Nhưng huyết mạch hoàng thất chúng ta thì sao?
Lưu Cương cười nói:
- Ha ha ha ha! Trịnh đế yên tâm, ta đã bàn bạc với sư phụ, toàn bộ đệ tử hoàng thất đều đi Ngự Yêu tông, từ nay nhận tông môn chỉ dạy, trợ giúp các vị sớm ngày bước lên con đường tu hành trường sinh!
- A? Thật sự?
- Tu tiên?
- Lão tổ tông rốt cuộc cho chúng ta đi?
............
......
...
Đám hoàng tử, hoàng tôn không tức giận nữa, ai nấy lộ vẻ khao khát.
Lưu Cương gật đầu cười nói:
- Đương nhiên rồi.
Chỉ có Trịnh đế biết tu hành đâu có dễ?
Triệu quốc
Triệu gia vốn là đại gt của Yến quốc, sau này phản ra ở phía đông Yến quốc sáng lập một nước.
Chủ Triệu gia, Triệu Thiên Vương, hiện giờ lão đang đứng trước đại điện triều hội.
Mười vạn đại quân Triệu quốc tụ tập xung quanh hoàng cung, đông nghìn nghịt bảo vệ hoàng cung.
Phía đối diện là Túy Kiếm Sinh, đệ tử cũ của Đại Hà tông.
Túy Kiếm Sinh dẫn theo một vạn đại quân lạnh lùng nhìn hoàng cung trước mắt.
Đại quân của Túy Kiếm Sinh không phải bình thường, tu vi thấp nhất cũng là Tinh cảnh.
Túy Kiếm Sinh mở miệng nói:
- Trương tướng quân, tại hạ thuộc về đệ nhị quân đoàn, mà một vạn đại quân này là đệ nhất quân đoàn của Hoắc Quang, mặc dù là hai quân đoàn nhưng cùng làm việc cho vương của ta, lần này...
Trương tướng quân khách sáo nói:
- Ha ha ha ha! Yên tâm, đương nhiên là ta biết nặng nhẹ, ngươi nói đi, nên làm thế nào?
Túy Kiếm Sinh nghiêm túc nói:
- Các đại thành trì của Triệu quốc sắp bị Dịch đại nhân thay thế bằng môn sinh của mình, chỉ cần Triệu gia bị diệt, theo Dịch đại nhân bố cục, rất nhanh có thể rất nhanh tụ tập các đại thành trì, diệt Triệu gia!
Trương tướng quân gật đầu, nói:
- Được rồi!
Trong hoàng cung, Triệu Thiên Vương biểu tình sốt ruột.
Triệu Thiên Vương tức giận quát:
- Ta chính là đồ tôn của Hắc Vũ chân quân, Đại Vũ Thiên tông, các ngươi dám lại đây!?
Mắt Túy Kiếm Sinh sáng lên:
- A?
Túy Kiếm Sinh cười nói:
- Trương tướng quân, bắt sống tên này!
Trương tướng quân gật đầu, nói:
- Được rồi!
Trương tướng quân vung tay, một vạn đại quân rống to, cầm thương xông vào hoàng cung.
- Giết!
Mười vạn đại quân của Triệu quốc dù nhiều người nhưng sao có thể sánh bằng đệ nhất quân đoàn dùng pháp bảo võ trang?
- Giết!
Từ hôm nay Triệu quốc xóa tên trên đời.
Yến Kinh.
Hiện tại đang xảy ra biến đổi trời long đất lở.
Từ khi Yến đế nhường ngôi, chủ nhân hoàng cung tất nhiên trở thành của Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên ra lệnh, hoàng cung sửa đổi nhiều, có nhiều chỗ bị san bằng, xây dựng rầm rộ một hoàng thành to lớn.
Dân chúng Yến Kinh thì không ngừng bị di dời đi ra khỏi Yến Kinh.
Có nhiều tu giả vì xây dựng nơi cư ngụ càng thích hợp, mặc dù dân chúng bất mãn nhưng thấy 'tiên nhân' hỗ trợ xây phòng, còn đẹp hơn phòng ở trước kia, khí phía nhiều thì dẫn không bất mãn nữa.
Tất nhiên điều càng quan trọng là sau khi Diêm Xuyên cai quản Yến quốc, hắn phát nhiều công pháp tu hành.
Những công pháp này một bộ tùy tiện tuôn ra ngoài đều sẽ khiến giang hồ điên cuồng, hiện tại như rau cải trắng phát cho một đống.
Con đường tu tiên, Diêm Xuyên cho Yến quốc một con đường tu tiên. Lúc này không còn tiếng oán thân mà chỉ có mang ơn.
Hoàng cung xây dựng rầm rộ, Diêm Xuyên mang theo Dịch Phong, Thanh Long, tôn tử của Dịch Phong là Dịch Lâm đi tới một chỗ cao nhìn Yến Kinh thịnh huống.
Dịch Lâm cung kính nói:
- Bẩm vương của ta, Phụng Âm Dương kia ở tại Yến Kinh, xung quanh Yến Kinh không ngừng vang tiếng gầm rú hình như là động đất, nhưng không biết đến từ đâu.
Diêm Xuyên lắc đầu, nói:
- Đó là đại địa long mạch, Phụng Âm Dương là phong thủy sư, hắn dựa theo yêu cầu của ta dẫn đến bốn phía long mạch ít nhất một trăm cái. Chờ qua một thời gian, ngày chín tháng chín, ngày trùng dương, bách long hành hương là phong thủy trận sẽ hiện ra trước mắt mọi người.
Diêm Xuyên hỏi:
- Thanh Long, ngươi có biết Đại Vũ Thiên tông là như thế nào không?
Thanh Long trầm ngâm nói:
- Đại Vũ Thiên tông ở phía đông nơi này, đông giáp biển lớn, là một trung vị tông môn, có hàng trăm hạ vị tông môn, năm đó từng cường thịnh. Nhưng tới tay Hắc Vũ chân quân thì Đại Vũ Thiên tông hơi xuống dốc.
- A?
Thanh Long nói:
- Thiên hạ chia làm năm Thần Châu, Đông Thần châu, Nam Thần châu, Tây Thần châu, Bắc Thần châu, Trung Thần châu. Chúng ta sinh hoạt tại Đông Thần châu, chỗ này chỉ có một thượng vị tông môn là Đông Thần châu, tiếp theo là hai mươi bốn trung vị tông môn. Đại Vũ Thiên tông ở trong hai mươi bốn tông môn xếp vị trí chót nhất.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Chót nhất sao?
Thanh Long gật đầu, nói:
- Đúng vậy. Là chót nhất, nhưng đó không có nghĩa là hạ vị tông môn có thể so sánh.
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- A!
Dịch Phong hít sâu, nói:
- Vương, sắp tới khai quốc, thần lo lắng trong thời gian này Đại Vũ Thiên tông sẽ đến gây rối.
Diêm Xuyên ánh mắt lạnh lùng nói:
- Không sao, xung quanh Yến Kinh có nhiều trận pháp, sẽ không ra việc lớn, nhưng sau khi khai quốc thì...
Diêm Xuyên giật mình kêu lên:
- Sau khi khai quốc? Vương định phát binh tấn công Đại Vũ Thiên tông?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.