Tiên Quốc Đại Đế

Quyển 3 - Chương 141: Trận chiến cuối cùng

Quan Kỳ

17/01/2014

Đại Trăn hoàng triều, Yến Kinh.

- Grao!

Một tiếng phượng hót, trên quảng trường Triều Thiên điện ầm ĩ, thật nhiều thị vệ nhanh chóng ùa vào quảng trường, cho rằng có kẻ địch xâm nhập.

Khi các thị vệ thấy Diêm Xuyên, Mặc Vũ Hề từ trên trời đáp xuống quảng trường thì mới ucng kính bái.

Các thị vệ cung kính nói:

- Bái kiến ngô hoàng!

Diêm Xuyên thản nhiên nói:

- Đi xuống đi.

- Tuân lệnh!

Đám tướng sĩ nhanh chóng rút lui.

Mặc Vũ Hề hơi mệt mỏi nói:

- Rốt cuộc về kịp.

Diêm Xuyên cảm động nói:

- Mấy ngày nay vất vả cho nàng!

Mặc Vũ Hề nhìn Diêm Xuyên, cảm thấy mệt mỏi biến mất, lộ nụ cười vui vẻ.

Lưu Cẩn vội vã chạy tới:

- Hoàng thượng!

Miêu Miêu cũng phóng nhanh đến:

- Meo! Diêm Xuyên, sao ngươi người toàn là máu không vậy?

Diêm Xuyên không đáp, ngửa đầu nhìn trời.

Trên bầu trời, khí vận của Đại Trăn tăng lên gấp mười lần, khí vận cuồn cuộn sôi sục. Kim Long khí vận ban đầu ngàn trượng giờ cũng to cỡ hai ngàn trượng, càng thêm ngưng tụ, cứng rắn hơn.

Khí vận gấp mười lần cuồn cuộn, trông cực kỳ đồ sộ.

Diêm Xuyên lộ nụ cười vừa lòng, rốt cuộc biến lớn mạnh.

Nửa tháng chớp mắt qua đi.

Diêm Xuyên trước tiên trở về, tắm rửa sơ, thay đổi y phục sạch sẻ, ngồi trước Triều Thiên điện.

Long ỷ đặt ở quảng trường Triều Thiên điện, đằng sau đứng văn võ bá quan.

Trước mắt có một cái bàn, Diêm Xuyên đang giở tư liệu xem.

Mặc Vũ Hề đứng một bên, ôm Miêu Miêu.

Mặc Vũ Hề tò mò hỏi:

- Đại Vũ Thiên tông đã bị hủy diệt, ngươi xem lịch sử của nó làm gì?

Diêm Xuyên lắc đầu, nói:

- Có một điều rất lạ.

- A?

Diêm Xuyên nhíu mày nói:

- Đại Vũ chân quân sáng lập Đại Vũ Thiên tông xong lại sao luôn ở ẩn không ra? Dù cho Đại Vũ Thiên tông bị Ma Kha Thiên Tử làm con rối thì Đại Vũ chân quân vẫn thờ ơ, điểm này có điều không đúng!

Mặc Vũ Hề đồng ý gật đầu, nói:

- À, đúng rồi, năm đó Ma Kha Thiên Tử đảo loạn Đại Vũ Thiên tông, buộc Bạch Vũ chân quân thoái vị, nâng đỡ Hắc Vũ chân quân lên ngôi, Đại Vũ chân quân không hề ra mặt.



Diêm Xuyên nhíu mày nói:

- Tông môn của mình bị người ta cướp mà hờ hững? Rất kỳ lạ. Tiếp theo, Đại Vũ chân quân hình như quá cô độc.

- A?

Diêm Xuyên trầm giọng nói:

- Không có bao nhiêu ghi chép lịch sử Đại Vũ chân quân, chỉ ở một lần tại thiên thụ đại hội tỏa sáng lấy được Thiên Sách, sau đó mở ra một hạ vị tông môn. Tiếp theo ba năm ngắn ngủi Đại Vũ chân quân đạp diệt trăm hạ vị tông môn, không có chém tận giết tuyệt mà là thu phục hết, mở rộng Đại Vũ Thiên tông, lấy tốc độ nhanh nhất thăng cấp trung vị tông môn.

Diêm Xuyên nói tiếp:

- Trở thành trung vị tông môn không bao nhiêu năm thì Đại Vũ chân quân thoái vị, biến mất, cũng chính là bế quan.

Mặc Vũ Hề quái dị nói:

- Đúng vậy. Thật là hạ, các đại tông môn trong thiên hạ, cường giả trung Hư cảnh đều tọa trấn một phương, Đại Vũ chân quân thì giỏi lắm, bặt vô âm tín, không để người biết.

Diêm Xuyên nói:

- Ngày hôm đó khi nàng thấy Đại Vũ chân quân, hắn ta mở miệng không hề biết năm trung Hư cảnh ta tìm đến. Cái này là tại sao? Chứng minh Đại Vũ chân quân căn bản không quan tâm thiên hạ đại sự!

- Đúng rồi!

Diêm Xuyên hỏi:

- Điều quan trọng nhất, câu nói đầu tiên của Đại Vũ chân quân là cái gì?

Mặc Vũ Hề nhớ lại, nheo mắt nói:

- Đại Vũ chân quân nói 'ai hủy công đức của bản tôn?'.

Diêm Xuyên chắc chắn nói:

- Đại Vũ chân quân xuất quan, quan tâm nhất không phải sống chết của một tông mà là công đức trên trời, điều này có thể giải thích tại sao Ma Kha Thiên Tử quậy Đại Vũ Thiên tông trời long đất lở mà Đại Vũ chân quân không xuất quan, bởi vì lúc đó công đức của Đại Vũ Thiên tông không bị hao tổn!

Mặc Vũ Hề giật mình.

Ầm!

Trong khi Diêm Xuyên, Mặc Vũ Hề nói chuyện thì bên ngoài Yến Kinh bỗng vang tiếng nổ.

Từ xa nhìn lại cuồng phong gào thét, cát bay đá chạy. Rất nhiều quan viên Đại Trăn lộ vẻ sợ hãi, Diêm Xuyên thì híp mắt.

Mặc Vũ Hề nói:

- Đến rồi!

Mặc Vũ Hề m Miêu Miêu lùi sang một bên.

Lưu Cẩn kéo bàn trước mặt Diêm Xuyên sang bên.

Diêm Xuyên nhìn chằm chằm phương xa.

Lấy thị lực của Diêm Xuyên giờ phút này đã có thể trông thấy rõ ràng.

Năm trung Hư cảnh đang vây khốn Đại Vũ chân quân.

Nhưng hiện tại Đại Vũ chân quân đã biến dạng, hóa thành một con quạ vàng to lớn, Tam Túc Kim Ô. Toàn thân tỏa ánh sáng vàng, Tam Túc Kim Ô đập cánh cuồng phong dấy lên, từng ánh sáng vàng hình lông chim bắn bốn phương, bị năm trung Hư cảnh bức lùi liên tục.

Ầm!

Ầm!

Tam Túc Kim Ô đập cánh, thật nhiều núi sụp đổ, trảo Tam Túc Kim Ô đụng vào lập tức đổ ầm ầm.

Diêm Xuyên bất ngờ hỏi:

- Tam Túc Kim Ô? Trên đời này thật sự có loại chủng tộc đó?

Ầm!

Phía xa lại vang lên tiếng nổ điếc tai, năm trung Hư cảnh lùi ra.

Trong đó một trung Hư cảnh mở miệng nói:



- Đại Vũ chân quân, nửa tháng đã qua, chúng ta không ngăn cản ngươi nữa. Kẻ Đại Vũ Thiên tông của ngươi là Đại Trăn hoàng triều, Diêm Xuyên, nhứng chuyện trước đó cho ta xin lỗi!

Vèo!

Năm trung Hư cảnh lập tức tản ra, chớp mắt không còn bóng dáng.

Vèo!

Tam Túc Kim Ô bỗng nhiên ngoái đầu nhìn hướng Yến Kinh, hay nói chính xác hơn là vân hải khí vận của Đại Trăn hoàng triều.

- Grao!

Một tiếng rồng ngâm chấn trời, Kim Long khí vận của Đại Trăn vặn vẹo, đôi mắt dần biến linh động.

Ý chí của Diêm Xuyên bám vào Kim Long khí vận.

Đại Vũ Thiên tông bị hủy diệt, vân hải khí vận của Đại Trăn hoàng triều bỗng tăng vọt, Kim Long khí vận biến cứng cáp hơn.

Dưới thành Yến Kinh, Bạch Đế Thiên ngửa đầu nhìn trời, lộ nụ cười khen ngợi.

Vèo!

Tam Túc Kim Ô vỗ cánh bay tới gần.

- Grao!

Long trảo Kim Long khí vận di chuyển bay ra khỏi vân hải khí vận, chắn trước mặt Tam Túc Kim Ô.

Trong mắt Tam Túc Kim Ô đầy tức giận quát:

- Trên đường đi năm tên trung Hư cảnh đã nói với ta, là ngươi hủy Đại Vũ Thiên tông của ta?

Kim Long khí vận lên tiếng:

- Là trẫm!

Đầu rồng nhìn Tam Túc Kim Ô, không chút lùi bước.

Tam Túc Kim Ô lạnh lùng nói:

- Được, được, được, bản tôn k otreue vào ngươi mà ngươi dám chọc vào bản tôn, tìm cái chết!

Kim Long lạnh lùng cười nói:

- Ngươi cho rằng ngươi có thể bị thương trẫm sao?

Tam Túc Kim Ô quát:

- Đại Trăn hoàng triều? Ngươi chỉ là hoàng triều, nếu là dế triều thì đúng là ta không làm gì được ngươi, nhưng, ngươi vẻn vẹn chỉ là hoàng triều! Kim Long khí vận chẳng qua là hoàng triều Kim Long!

Khi Tam Túc Kim Ô nói chuyện thì quất cánh tới, như vạch một đường kim hà.

Đuôi rồng vung, va vào nhau.

Ầm!

Va chạm mãnh liệt, tiếng nổ vang vọng thiên địa. Chấn động mạnh mẽ, khiến các dân chúng Yến Kinh ngã ngồi xuống đất.

- Grao!

- Oa!

- Grao!

Một rồng một quạ đột nhiên đánh giáp lá cà, ánh sáng vàng rực rỡ chói mắt.

Vô số lực lượng, pháp lực biến ảo, lấy các loại hình dạng bùng phát. Trên bầu trời ánh sáng vàng bao phủ một con rồng, con quạ, như hình thành mặt trời.

Rồng quạ chiến đấu, ánh sáng càng rực rỡ hơn, chớp mắt khiến các tu giả không thể nhìn thẳng.

Ầm ầm!

Toàn Yến Kinh đều run rẩy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tiên Quốc Đại Đế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook