Chương 771: Hành trình tinh không 2
Thạch Tam
20/04/2018
Vũ La bĩu môi:
- Ngươi không cần kích ta, nếu như đã tới, ta sẽ không dễ dàng trở về như vậy.
Hắn nhìn Lục Giới một chút, lại hỏi:
- Thứ kia thường thường xuất hiện ở địa phương nào?
Lục Giới lắc đầu:
- Điều này ta thật không biết, cũng không ai biết.
Vũ La sờ sờ cằm:
- Bỏ đi, trước khoan lo nghĩ nhiều như vậy, an doanh dựng trại, chúng ta ở tạm nơi này.
Loại chuyện an doanh dựng trại này không cần Vũ La quan tâm, tự có Dạ Huy dẫn hai cận vệ và các tiêu sư đi làm. Bọn họ an doanh dựng trại không có nhiều kiêng kỵ như hành quân đánh trận.
Lương Mạt Vũ thích ở chỗ cao, tiểu lâu hai tầng của hắn chính là minh chứng. Vũ La cũng thích tầm nhìn trống trải, mặc dù lão Tứ Lăng Hổ Quy đối với an doanh dụng trại rất có hứng thú lại bị hai người trực tiếp bỏ quên.
Doanh địa đã kiến tạo trên một ngọn núi cao nhất phụ cận. Trên vị trí dưới đỉnh núi chừng ba mươi trượng vừa hay có một chỗ vách núi, phía dưới là một mảnh đất trống không lớn không nhỏ, Vũ La lựa chọn đặt doanh địa ở đây.
Dạ Huy dẫn người chặt đại thụ, vận chuyển cự thạch, xây thành mấy gian phòng.
Trong toàn bộ quá trình kiến tạo, trên bầu trời luôn có một đàn chim đại bàng cực lớn sải cánh dài quá mười trượng bay qua bay lại, hiếu kỳ quan sát bọn họ, phát ra từng tiếng kêu lảnh lót.
Doanh địa dựng xong, sắc trời cũng đã trở nên tối.
Ngự Xạ Tinh rất giống với Ngũ Phương Giới, chỉ có một mặt trời, nhiệt độ không khí cũng không sai biệt lắm. Thế nhưng khi trăng lên, từ đường chân trời một lần xuất hiện sáu mặt trăng, giống như một chuỗi minh châu mỹ lệ, treo ở trên bầu trời thoáng lệch về phía Bắc. Nói là buổi tối, thực ra cũng không tối tăm gì.
Ánh trăng chiếu xuống, ẩn chứa một loại năng lượng kỳ diệu, dung hợp với khí tiên linh dồi dào trên Ngự Xạ Tinh, có trợ giúp rất lớn đối với Tiên Nhân tu hành.
Ngoại trừ Vũ La, tất cả mọi người đã phát hiện ích lợi này, ai nấy lập tức bỏ hết chuyện trên người xuống xếp bằng đả tọa. Vũ La vô cùng phiền muộn, trong lòng càng quyết tâm lần này nhất định phải tìm được món thiên địa Linh Vật kia.
Hẳn không có việc gì, liền trở về trong phòng của mình, suy nghĩ đem món Phù Hạch Tiên Binh đã cấu tứ tốt luyện chế ra.
Người tu hành đều có bố trí tiên trận của mình, không cần Vũ La quan tâm, hắn đơn giản vung tay lên, rãi linh văn ra khắp bầu trời, phong ấn gian phòng của mình lại, bắt đầu bế quan.
Món Phù Hạch Tiên Binh này, chính là vì phối hợp sử dụng với chiến thuyền nhỏ kia.
Mặc dù nhìn qua chiến thuyền nhỏ cũng không cao giá gì, nhưng dù sao cũng là vật khai quật ra từ Loa Toàn Tinh Tý, hơn nữa tài liệu luyện chế chiến thuyền nhỏ này, theo quan sát của Vũ La vô cùng bất phàm. Chiến thuyền nhỏ này năm đó nhất định cũng là một món trọng bảo, nói không chừng còn có bí mật mà mình chưa phát hiện.
Hơn nữa món Phù Hạch Tiên Binh này chính là đặt ở trên thuyền nhỏ, cũng có thể tháo xuống. Tương lai nếu như mình có Tiên Khí phi hành cỡ lớn tốt hơn, thì dỡ đến đặt trên đó là được.
Sở dĩ Vũ La cẩn thận như vậy hoàn toàn là bởi vì lần này hắn chuẩn bị hạ vốn gốc.
Trước khi chia tay với Lão Hắc, hắn đã bảo Lão Hắc mua cho mình không ít tài liệu trân quý, năm đó là thông qua hệ thống giao dịch vượt không gian kia của Tiên Ma thương hành. Bởi vì chuyện của Phương Địch Hương, Vũ La đã có ấn tượng với Thập Phương thương hành.
Lúc này, những tài liệu trân quý này vừa lúc phát huy công dụng.
Hẳn đã tính toán một chút, chỉ là tài liệu vận dụng lần này đã phải tiêu hao hết một trăm mười vạn tiên ngọc, mà đây còn không phải là đầu tư lớn nhất, đầu tư lớn nhất chính là một đạo Thiên Mệnh Thần Phù.
Tam Phù Thiên Công bình thường có thể dùng một tấm linh phù đẳng cấp cao làm hạch tâm đã không tồi rồi, nhưng Vũ La không giống với bọn họ, trên người Vũ La có mấy đạo Thiên Mệnh Thần Phù, hơn nữa hắn không giống người khác chỉ có thể sử dụng một tấm, hắn có Phong Thần Bảng không chịu hạn chế này.Vũ La đã tra xét trữ hàng của mình một chút, nếu như là Phù Hạch Tiên Binh tính công kích, hắn chọn một đạo Thiên Mệnh Thần Phù tam phẩm Thái Thượng Kiếm Chú làm hạch tâm của món Phù Hạch Tiên Binh này.
Căn cứ thiết kế của Vũ La, Phù Hạch Tiên Binh vận dụng đạo Thiên Mệnh Thần Phù này làm hạch tâm, có thể trong nháy mắt phóng ra vạn đạo kiếm khí, phá hủy tất cả địch nhân chắn ở trước mặt.
Vấn đề duy nhất hiện tại chính là Thiên Mệnh Thần Phù sau khi tới Tiên giới, rốt cuộc có biến hóa gì hay không?
Vũ La dù sao cũng là Tam Phù Thiên Công “tự học thành tài”, không ai chỉ điểm, mặc dù luôn có suy nghĩ thần kỳ, nhưng khuyết điểm lớn nhất chính là căn cơ không vững, một ít thứ tối cơ bản ngược lại không biết.
Xung quanh cũng không có Tam Phù Thiên Công khác, cho dù là hắn muốn đi thỉnh giáo cũng không có đối tượng để hắn không ngại học hỏi kẻ dưới.
Không làm rõ được sự khác biệt của Thiên Mệnh Thần Phù ở Ngũ Phương Giới và Tiên giới, trong lòng Vũ La thủy chung cảm thấy không cam lòng. Hắn ở Tiên giới ngưng luyện linh phù, dùng tự nhiên là khí tiên linh phiêu dật xung quanh, cho dù hắn hiện tại vẫn như trước là thân thể phàm tục.
Thế nhưng Thiên Mệnh Thần Phù lại là từ hạ giới mang lên.
Trong lòng Vũ La có năm thành nắm chắc, Thiên Mệnh Thần Phù ở Tiên giới vẫn trân quý như trước, năm đó ở Đông Thổ, viên thiên ngoại vẫn thạch kia, đó là thượng giới có người muốn tính toán nhờ Địa Hỏa Kim Kỳ Lân, thai nghén một đạo Thiên Mệnh Thần Phù.
Thế nhưng hắn thủy chung cảm thấy có điểm không thích hợp, Thiên Mệnh Thần Phù của hạ giới sử dụng ở Tiên giới, làm sao cũng có chút nói không thông.
Vì bảo hiểm, Vũ La quyết định làm hai chuẩn bị.
Hắn vào trong Thiên Phủ Chi Quốc cẩn thận nghiên cứu Thái Thượng Kiếm Chú kia một lần, trong lòng suy diễn vô số lần, kết luận nếu như mình phục chế, phải làm sao có thể đạt được ba thành uy lực của tấm Thái Thượng Kiếm Chú này. Đừng xem thường ba thành này, Thiên Mệnh Thần Phù chính là thần vật thiên địa, chính là do tự nhiên dưỡng dục vô số năm lại dưới cơ duyên xảo hợp mới có thể hình thành.
Loại vật thiên tạo này, điêu luyện sắc sảo, tuyệt đối không ai có thể bắt chước.
Vũ La có thể bảo lưu ba thành uy lực đã vô cùng không dễ dàng. Nếu như để Hướng Cuồng Ngôn biết, nhất định sẽ đố kị trăm năm không cho hắn ăn thịt chim nướng.
Vũ La chuẩn bị tốt tài liệu, vận chuyển pháp môn Thực Phù bắt đầu phục chế linh phù, sau đó lại dùng pháp môn tinh luyện của Cửu Chuyển Luyện Phù.
Lần bế quan này thời gian bất tri bất giác trôi qua.
Vũ La phục chế ra Kiếm Chú Linh Phù cũng đã là chuyện của ba ngày sau.
Hắn đã thí nghiệm một chút uy lực của tấm linh phù này ở trong Thiên Phủ Chi Quốc, xem như hài lòng, lần đầu tiên phục khắc Thiên Mệnh Thần Phù miễn cưỡng đạt tới yêu cầu.
Trên thực tế quyết định phục chế này đối với Vũ La mà nói, là một thất bại nho nhỏ.
Nếu như không phải trên Ngự Xạ Tinh này, ánh sáng của sáu mặt trăng dung hợp với khí tiên linh, hắn nuốt những khí tiên linh này vào trong cơ thể, đối với luyện chế linh phù cũng có lợi thật lớn, khả năng sẽ không đạt đến tiêu chuẩn ba thành.
Có thể thấy được Thiên Mệnh Thần Phù quả nhiên là thiên địa thần tú tạo hóa mà thành, tuyệt đối không phải sức người có thể phục chế.
Đã có linh phù, kế tiếp chính là luyện chế Phù Hạch Tiên Binh.
Bởi vì lúc trước đã được nghĩ sẵn trong đầu, luyện chế Phù Hạch Tiên Binh ngược lại rất nhanh, chỉ mất thời gian một ngày đã đại thể thành hình. Thế nhưng đến một bước này, Vũ La đột nhiên lại có mấy tia linh cảm mới, đối với toàn bộ tác phẩm cũng không có cải biến lớn gì, thế nhưng đối với chi tiết của tác phẩm lại là một sự hoàn thiện vô cùng đáng quý.
Những cải biến này lại mất thời gian thêm một ngày.
Làm xong những cải biến này, Vũ La trang bị thêm Kiếm Chú linh phù vào, tác phẩm này xem như là đã hoàn thành.
Nhưng thách thức chân chính mới xem như chính thức bắt đầu!
Dù sao, gắn Phù Hạch Tiên Binh lên thuyền nhỏ cũng chỉ là suy diễn của Vũ La, rốt cuộc có thể thành công hay không không ai biết, trong lòng bản thân Vũ La cũng không chắc chắn.
- Ngươi không cần kích ta, nếu như đã tới, ta sẽ không dễ dàng trở về như vậy.
Hắn nhìn Lục Giới một chút, lại hỏi:
- Thứ kia thường thường xuất hiện ở địa phương nào?
Lục Giới lắc đầu:
- Điều này ta thật không biết, cũng không ai biết.
Vũ La sờ sờ cằm:
- Bỏ đi, trước khoan lo nghĩ nhiều như vậy, an doanh dựng trại, chúng ta ở tạm nơi này.
Loại chuyện an doanh dựng trại này không cần Vũ La quan tâm, tự có Dạ Huy dẫn hai cận vệ và các tiêu sư đi làm. Bọn họ an doanh dựng trại không có nhiều kiêng kỵ như hành quân đánh trận.
Lương Mạt Vũ thích ở chỗ cao, tiểu lâu hai tầng của hắn chính là minh chứng. Vũ La cũng thích tầm nhìn trống trải, mặc dù lão Tứ Lăng Hổ Quy đối với an doanh dụng trại rất có hứng thú lại bị hai người trực tiếp bỏ quên.
Doanh địa đã kiến tạo trên một ngọn núi cao nhất phụ cận. Trên vị trí dưới đỉnh núi chừng ba mươi trượng vừa hay có một chỗ vách núi, phía dưới là một mảnh đất trống không lớn không nhỏ, Vũ La lựa chọn đặt doanh địa ở đây.
Dạ Huy dẫn người chặt đại thụ, vận chuyển cự thạch, xây thành mấy gian phòng.
Trong toàn bộ quá trình kiến tạo, trên bầu trời luôn có một đàn chim đại bàng cực lớn sải cánh dài quá mười trượng bay qua bay lại, hiếu kỳ quan sát bọn họ, phát ra từng tiếng kêu lảnh lót.
Doanh địa dựng xong, sắc trời cũng đã trở nên tối.
Ngự Xạ Tinh rất giống với Ngũ Phương Giới, chỉ có một mặt trời, nhiệt độ không khí cũng không sai biệt lắm. Thế nhưng khi trăng lên, từ đường chân trời một lần xuất hiện sáu mặt trăng, giống như một chuỗi minh châu mỹ lệ, treo ở trên bầu trời thoáng lệch về phía Bắc. Nói là buổi tối, thực ra cũng không tối tăm gì.
Ánh trăng chiếu xuống, ẩn chứa một loại năng lượng kỳ diệu, dung hợp với khí tiên linh dồi dào trên Ngự Xạ Tinh, có trợ giúp rất lớn đối với Tiên Nhân tu hành.
Ngoại trừ Vũ La, tất cả mọi người đã phát hiện ích lợi này, ai nấy lập tức bỏ hết chuyện trên người xuống xếp bằng đả tọa. Vũ La vô cùng phiền muộn, trong lòng càng quyết tâm lần này nhất định phải tìm được món thiên địa Linh Vật kia.
Hẳn không có việc gì, liền trở về trong phòng của mình, suy nghĩ đem món Phù Hạch Tiên Binh đã cấu tứ tốt luyện chế ra.
Người tu hành đều có bố trí tiên trận của mình, không cần Vũ La quan tâm, hắn đơn giản vung tay lên, rãi linh văn ra khắp bầu trời, phong ấn gian phòng của mình lại, bắt đầu bế quan.
Món Phù Hạch Tiên Binh này, chính là vì phối hợp sử dụng với chiến thuyền nhỏ kia.
Mặc dù nhìn qua chiến thuyền nhỏ cũng không cao giá gì, nhưng dù sao cũng là vật khai quật ra từ Loa Toàn Tinh Tý, hơn nữa tài liệu luyện chế chiến thuyền nhỏ này, theo quan sát của Vũ La vô cùng bất phàm. Chiến thuyền nhỏ này năm đó nhất định cũng là một món trọng bảo, nói không chừng còn có bí mật mà mình chưa phát hiện.
Hơn nữa món Phù Hạch Tiên Binh này chính là đặt ở trên thuyền nhỏ, cũng có thể tháo xuống. Tương lai nếu như mình có Tiên Khí phi hành cỡ lớn tốt hơn, thì dỡ đến đặt trên đó là được.
Sở dĩ Vũ La cẩn thận như vậy hoàn toàn là bởi vì lần này hắn chuẩn bị hạ vốn gốc.
Trước khi chia tay với Lão Hắc, hắn đã bảo Lão Hắc mua cho mình không ít tài liệu trân quý, năm đó là thông qua hệ thống giao dịch vượt không gian kia của Tiên Ma thương hành. Bởi vì chuyện của Phương Địch Hương, Vũ La đã có ấn tượng với Thập Phương thương hành.
Lúc này, những tài liệu trân quý này vừa lúc phát huy công dụng.
Hẳn đã tính toán một chút, chỉ là tài liệu vận dụng lần này đã phải tiêu hao hết một trăm mười vạn tiên ngọc, mà đây còn không phải là đầu tư lớn nhất, đầu tư lớn nhất chính là một đạo Thiên Mệnh Thần Phù.
Tam Phù Thiên Công bình thường có thể dùng một tấm linh phù đẳng cấp cao làm hạch tâm đã không tồi rồi, nhưng Vũ La không giống với bọn họ, trên người Vũ La có mấy đạo Thiên Mệnh Thần Phù, hơn nữa hắn không giống người khác chỉ có thể sử dụng một tấm, hắn có Phong Thần Bảng không chịu hạn chế này.Vũ La đã tra xét trữ hàng của mình một chút, nếu như là Phù Hạch Tiên Binh tính công kích, hắn chọn một đạo Thiên Mệnh Thần Phù tam phẩm Thái Thượng Kiếm Chú làm hạch tâm của món Phù Hạch Tiên Binh này.
Căn cứ thiết kế của Vũ La, Phù Hạch Tiên Binh vận dụng đạo Thiên Mệnh Thần Phù này làm hạch tâm, có thể trong nháy mắt phóng ra vạn đạo kiếm khí, phá hủy tất cả địch nhân chắn ở trước mặt.
Vấn đề duy nhất hiện tại chính là Thiên Mệnh Thần Phù sau khi tới Tiên giới, rốt cuộc có biến hóa gì hay không?
Vũ La dù sao cũng là Tam Phù Thiên Công “tự học thành tài”, không ai chỉ điểm, mặc dù luôn có suy nghĩ thần kỳ, nhưng khuyết điểm lớn nhất chính là căn cơ không vững, một ít thứ tối cơ bản ngược lại không biết.
Xung quanh cũng không có Tam Phù Thiên Công khác, cho dù là hắn muốn đi thỉnh giáo cũng không có đối tượng để hắn không ngại học hỏi kẻ dưới.
Không làm rõ được sự khác biệt của Thiên Mệnh Thần Phù ở Ngũ Phương Giới và Tiên giới, trong lòng Vũ La thủy chung cảm thấy không cam lòng. Hắn ở Tiên giới ngưng luyện linh phù, dùng tự nhiên là khí tiên linh phiêu dật xung quanh, cho dù hắn hiện tại vẫn như trước là thân thể phàm tục.
Thế nhưng Thiên Mệnh Thần Phù lại là từ hạ giới mang lên.
Trong lòng Vũ La có năm thành nắm chắc, Thiên Mệnh Thần Phù ở Tiên giới vẫn trân quý như trước, năm đó ở Đông Thổ, viên thiên ngoại vẫn thạch kia, đó là thượng giới có người muốn tính toán nhờ Địa Hỏa Kim Kỳ Lân, thai nghén một đạo Thiên Mệnh Thần Phù.
Thế nhưng hắn thủy chung cảm thấy có điểm không thích hợp, Thiên Mệnh Thần Phù của hạ giới sử dụng ở Tiên giới, làm sao cũng có chút nói không thông.
Vì bảo hiểm, Vũ La quyết định làm hai chuẩn bị.
Hắn vào trong Thiên Phủ Chi Quốc cẩn thận nghiên cứu Thái Thượng Kiếm Chú kia một lần, trong lòng suy diễn vô số lần, kết luận nếu như mình phục chế, phải làm sao có thể đạt được ba thành uy lực của tấm Thái Thượng Kiếm Chú này. Đừng xem thường ba thành này, Thiên Mệnh Thần Phù chính là thần vật thiên địa, chính là do tự nhiên dưỡng dục vô số năm lại dưới cơ duyên xảo hợp mới có thể hình thành.
Loại vật thiên tạo này, điêu luyện sắc sảo, tuyệt đối không ai có thể bắt chước.
Vũ La có thể bảo lưu ba thành uy lực đã vô cùng không dễ dàng. Nếu như để Hướng Cuồng Ngôn biết, nhất định sẽ đố kị trăm năm không cho hắn ăn thịt chim nướng.
Vũ La chuẩn bị tốt tài liệu, vận chuyển pháp môn Thực Phù bắt đầu phục chế linh phù, sau đó lại dùng pháp môn tinh luyện của Cửu Chuyển Luyện Phù.
Lần bế quan này thời gian bất tri bất giác trôi qua.
Vũ La phục chế ra Kiếm Chú Linh Phù cũng đã là chuyện của ba ngày sau.
Hắn đã thí nghiệm một chút uy lực của tấm linh phù này ở trong Thiên Phủ Chi Quốc, xem như hài lòng, lần đầu tiên phục khắc Thiên Mệnh Thần Phù miễn cưỡng đạt tới yêu cầu.
Trên thực tế quyết định phục chế này đối với Vũ La mà nói, là một thất bại nho nhỏ.
Nếu như không phải trên Ngự Xạ Tinh này, ánh sáng của sáu mặt trăng dung hợp với khí tiên linh, hắn nuốt những khí tiên linh này vào trong cơ thể, đối với luyện chế linh phù cũng có lợi thật lớn, khả năng sẽ không đạt đến tiêu chuẩn ba thành.
Có thể thấy được Thiên Mệnh Thần Phù quả nhiên là thiên địa thần tú tạo hóa mà thành, tuyệt đối không phải sức người có thể phục chế.
Đã có linh phù, kế tiếp chính là luyện chế Phù Hạch Tiên Binh.
Bởi vì lúc trước đã được nghĩ sẵn trong đầu, luyện chế Phù Hạch Tiên Binh ngược lại rất nhanh, chỉ mất thời gian một ngày đã đại thể thành hình. Thế nhưng đến một bước này, Vũ La đột nhiên lại có mấy tia linh cảm mới, đối với toàn bộ tác phẩm cũng không có cải biến lớn gì, thế nhưng đối với chi tiết của tác phẩm lại là một sự hoàn thiện vô cùng đáng quý.
Những cải biến này lại mất thời gian thêm một ngày.
Làm xong những cải biến này, Vũ La trang bị thêm Kiếm Chú linh phù vào, tác phẩm này xem như là đã hoàn thành.
Nhưng thách thức chân chính mới xem như chính thức bắt đầu!
Dù sao, gắn Phù Hạch Tiên Binh lên thuyền nhỏ cũng chỉ là suy diễn của Vũ La, rốt cuộc có thể thành công hay không không ai biết, trong lòng bản thân Vũ La cũng không chắc chắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.