Chương 770: Hành trình tinh không
Thạch Tam
20/04/2018
Vũ La đi ở trên Cô Lang Tinh chỉ chốc lát đã nhìn thấy ba huyết án chém
giết, hai vụ đã chết người, một vụ cũng là trọng thương. Đối với đám
người từ bên ngoài tới này, thế lực bản xứ trên Cô Lang Tinh đang âm
thầm dùng ánh mắt không có ý tốt đánh giá bọn họ. Chẳng qua bởi vì trong đội ngũ có một cường giả nhị phẩm thượng, những người còn lại đều là
hạng người thực lực cường hãn, mới không có ai tới tìm phiền toái.
Vũ La nhìn nhìn người phía sau, một gã tiêu sư hiểu ý, tiến lên nói:
- Đại nhân, muốn tìm hướng đạo, tốt nhất là đi tới quán trà, nơi đó loại người nào cũng có.
Tiên Nhân thọ nguyên kéo dài, tầng chót của Tiên giới có quá nhiều Tiên Nhân tu luyện không nên, mỗi ngày không có việc gì, quán trà chính là nơi tụ tập của loại người này. Loại người này bản lĩnh lớn không có, thế nhưng đối với một ít chuyện xưa, tin tức của Tiên giới lại cực kỳ rõ ràng.
Vũ La gật đầu một, tiêu sư kia liền đi trước tìm người hỏi đường, đi tới một quán trà phụ cận.
So với sự phồn vinh cực độ trên Cửu Dương Tinh, nơi này chỉ có thể dùng từ lụn bại để hình dung. Tẩy Tâm Trà Xã này nghe nói là một nhà tốt nhất trong vòng trăm dặm phụ cận, thế nhưng ở trong mắt của Vũ La, còn không bằng một ít trà lâu danh giá ở Ngũ Phương Giới.
Chỉ là một tòa tiểu lâu hai tầng bằng gỗ, tường bên ngoài loang lổ, không ít chỗ đã tróc sơn.
Một đám người như vậy đi vào, cũng không sinh ra bao nhiêu ảnh hưởng đối với trà lâu ồn ào tiếng người này, cũng chỉ có mấy trà khách ngồi dựa vào cửa lạnh lùng liếc mắt nhìn bọn họ. Nơi biên giới, loại người nào cũng có, đội ngũ như vậy cũng gần như mỗi ngày đều có thể nhìn thấy.
Người hầu trà vắt khăn mặt trên vai vội vàng nghênh đón, khuôn mặt tươi cười rạng rỡ hỏi:
- Khách quan, uống trà hay là tìm người?
Vũ La mỉm cười, thật đúng là phục vụ chu đáo. Tiêu sư lúc trước đoán chừng đã được Tiêu Minh Viễn căn dặn, chuyện đối ngoại giao thiệp hắn dốc sức phụ trách, không đi làm phiền Vũ La.
Tiêu sư ném một miếng tiên ngọc cho người hầu trà, cắt đứt sự nịnh nọt của người hầu trà, nói:
- Vừa uống trà, vừa tìm người. Đi tìm cho ta mấy người hướng đạo tới đây, chúng ta muốn đi Ngự Xạ Tinh. Đừng nghĩ làm lấy lệ, cứ tìm tới đây vài người, chúng ta tự chọn.
- Khụ, khách quan, theo như ngài nói. Ngài chờ một chút, sẽ tới ngay.
Người hầu trà bước nhanh đi.
Trước khi đi, Vũ La đã giao giới chỉ tiến vào tinh không phù đảo kia cho Lão Hắc, để hắn đi tinh không phù đảo trước chuẩn bị. Bên cạnh Vũ La thật sự thiếu một người đứng ra xử lý việc vặt.
Tiêu sư này họ Hoàng, tên chỉ có một chữ Hầu, nhưng thật ra rất khôn khéo và giỏi giang.
Hoàng Hầu chào hỏi mọi người, chọn một bàn sạch sẽ ngồi xuống. Ba người Dạ Huy cũng không ngồi, lạnh lùng đứng ở phía sau Vũ La. Người hầu trà rất nhanh đã mang lên một ấm trà ngon, mấy tiêu sư uống ứng ực như trâu một phen. Lương Mạt Vũ đối với trà như vậy tự nhiên là cũng không thèm nhìn, lão Tứ Lăng Hổ Quy hiếu kỳ quan sát xung quanh.
Đợi không đến một nén nhang, người hầu trà liền dẫn ba người tới, Hoàng Hầu nhìn Vũ La, Vũ La tùy ý nói:
- Ngươi xem rồi chọn một người đi, người thành thực, chín chắn là được.
Hoàng Hầu gật đầu.
Vũ La nói rất đơn giản, hắn lại không dám qua loa, ở bên cạnh thấp giọng hỏi hắn hồi lâu mới lưu lại một người, dẫn tới ra mắt Vũ La.
- Tiên sinh, hắn gọi là Lục Giới, đối với tinh cầu xung quanh đều rất quen thuộc.
Lục Giới con mắt không lớn, màu da hơi có chút vàng, một bộ dạng hạ nhân, nhìn thấy Vũ La vội vàng hành lễ:
- Tiểu nhân Lục Giới, ra mắt chủ gia tiên sinh.
Vũ La gật đầu:
- Đi, lập tức lên đường.
Mọi người cũng không lề mề lâu, lập tức đứng dậy, Hoàng Hầu thanh toán tiền, sau đó theo đi ra.
Mọi người tới đi vội vàng dẫn tới sự chú ý của một ít trà khách bên cạnh. Một gã trà khách kéo người hầu trà:
- Hắc, những tên kia muốn đi đâu?
Người hầu trà tròng mắt đảo liên hồi, không có trả lời.Người kia tiện tay ném ra nửa khối tiên ngọc, lúc này người hầu trà mới nói:
- Nghe nói là đi Ngự Xạ Tinh.
Người kia cau mày:
- Vì sao gần đây nhiều người muốn đi Ngự Xạ Tinh như vậy?
Đám người Vũ La vừa ra khỏi cửa, trên con đường trước mặt đúng lúc có người đi tới, nhìn thấy bọn họ lập tức hỏi:
- Các ngươi là tiêu cục sao? Tiếp nhận thuê không?
Vũ La vừa liếc mắt đã nhìn ra người này là nữ cải nam trang, chẳng qua cải trang tương đối xảo diệu, dung mạo cũng đã cải biến, nhìn qua giống như là một hán tử lôi thôi gầy yếu.
Vũ La khoát tay:
- Không phải.
Người kia chắp tay, nói câu xin lỗi, tiến vào quán trà phía sau.
Đám người Vũ La rời khỏi phố xá sầm uất tìm một địa phương hoang vắng, phóng chiếc thuyền nhỏ kia ra, mọi người lên thuyền bay đi Ngự Xạ Tinh.
Lộ trình lúc trước đều có thể lựa chọn xuyên qua không gian, thế nhưng Ngự Xạ Tinh là một tinh cầu vô chủ, tự nhiên không có ai lại bỏ ra nhiều tiền như vậy dựng tiên trận truyền tống gì đó ở trên Ngự Xạ Tinh, cũng chỉ có thể dựa vào chính mình phi hành đi.
Mặc dù nói Cô Lang Tinh là tinh cầu thương nghiệp gần Ngự Xạ Tinh nhất, thế nhưng tinh không mênh mông, chuyến bay này cũng phải bốn năm ngày. Mọi người buồn chán liền ở trong buông nhỏ trên thuyền đả tọa tu luyện.
Vũ La lại bắt đầu nghiên cứu chiếc thuyền nhỏ này.
Thực ra cũng không có gì hay để nghiên cứu, nếu như thật sự có chỗ nào đặc biệt, Tiêu Minh Viễn cũng sẽ không đem thứ này làm món nợ nhân tình tặng cho hắn. Vũ La chỉ là muốn xem thử một chút, đồ vật đến từ Loa Toàn Tinh Tý rốt cuộc có chỗ nào bất đồng.
Hắn phóng nguyên hồn ra, chậm rãi chìm vào trong thân thuyền.
Lúc trước hắn đã kiểm tra qua một lần rồi, thân thuyền sử dụng một loại tài liệu giống như tảng đá chế tạo mà thành, đáng tiếc Vũ La đối với các loại tài liệu của Tiên giới hiểu biết có hạn, cũng không nhìn ra rốt cuộc là tài liệu gì.
Trong thân thuyền phong ấn hai tiên trận cổ xưa, hai tiên trận này làm cho chiếc thuyền này có được lực phòng ngự không tồi.
Ngoại trừ điều này, ở bên ngoài thân thuyền còn có một ít trận pháp bị tổn hại.
Những trận pháp này đã trải qua Nhị ca của Tiêu Minh Viễn kiểm tra vô số lần, khẳng định không có cách nào tu bổ.
Đây là tiên trận của thời kỳ Thái cổ, đã sớm thất truyền, tìm khắp toàn bộ Tu Chân Giới cũng không có ai hiểu được. Vũ La cũng lười đi nghiên cứu, mà chuyên tâm nhìn hai trận pháp phòng ngự hoàn chỉnh kia.
Trận pháp này mặc dù không phức tạp, thế nhưng nguyên lý sử dụng cơ bản lại khác một trời một vực với tiên trận hiện tại. Vũ La đã nghiên cứu nửa ngày vẫn không hiểu ra sao. Mất tròn một ngày hắn mời tìm hiểu rõ một ít quy tắc vận hành lực lượng cơ bản.
Nhưng cũng chỉ là hiểu được mà thôi, muốn phục chế còn kém xa không có khả năng.
Huống chi hai trận pháp này mặc dù cổ xưa, nhưng uy lực cũng không xuất sắc hơn so với tiên trận hiện tại, không có giá trị phục chế.
Vũ La lại mất nửa ngày, cuối cùng cũng hiểụ được thấu triệt hai trận pháp này, thế nhưng sau khi tìm hiểu thấu triệt lại có nghi vấn mới nổi lên trong đầu: Trong hai trận pháp này, có ít nhất ba phần là không có bất luận tác dụng gì.
Khi Vũ La vừa phát hiện điểm này, bản thân cũng có chút hoài nghi, có phải mình đã suy diễn sai rồi không?
Nếu như nói một trận pháp có một phần của một trận pháp là vô dụng, vậy còn có khả năng, dù sao tiêu chuẩn của Tiên Nhân triện khắc trận pháp cũng có cao có thấp. Thế nhưng ba phần thì tiên trận này có thể nói là tác phẩm “thất bại”.
Chiến thuyền nhỏ này chế tác hoàn mỹ. Nhìn thế nào cũng không giống một tác phẩm thất bại.
Vũ La lại cẩn thận kiểm tra một lần, xác định mình không có tính sai, đích thật là có ba phần hoàn toàn vô dụng, chí ít là ở dưới tình trạng hiện tại là hoàn toàn vô dụng.
Hắn cảm giác có chút không thích hợp, lại nghiên cứu một phen, cuối cùng phát hiện một ít chỗ dị thường.Hai trận pháp phòng ngự này của thuyền nhỏ thực ra cũng không phải là cô lập mà là có liên quan qua lại với những trận pháp đã tổn hại bên ngoài thuyền nhỏ. Chẳng qua bởi vì thời gian quá dài, những bộ phận liên quan qua hại này dã mơ hồ không cách nào nhận rõ.
Hơn nữa những mối liên quan này vốn đã rất ít.
Trận pháp phối hợp lẫn nhau, điều này dẫn đến sự hứng thú của Vũ La, ý niệm này và Tam Phù không hẹn mà hợp.
Hẳn theo ý nghĩ này nghiên cứu tiếp, thế nhưng lại mất trọn vẹn một đêm vẫn không có chút thu hoạch. Những trận pháp bên ngoài kia, hư hao thật sự là quá nghiêm trọng, căn bản không nhìn ra có chỗ lợi gì.
Vũ La chán nản từ bỏ cách nghĩ này, chuyển qua nghiên cứu những bộ phận liên quan kia.
Mặc dù những bộ phận liên quan kia đã sắp hoàn toàn tiêu tán, thế nhưng chung quy vẫn là hoàn chỉnh, còn có một chút đầu mối.
Vũ La đã mất trọn một ngày, cuối cùng sắp xếp ra những bộ phận liên quan này.
Dựa theo suy đoán của hắn, chiến thuyền nhỏ này năm đó hẳn cũng là một món trọng bảo!
Hắn phân loại những bộ phận liên quan này, phát hiện chủ yếu có ba loại lớn, hai loại trước rất dễ dàng đoán được, một là gia tăng phòng ngự, một nhất định là gia tăng công kích.
Một loại cuối cùng, Vũ La có một suy đoán: Ngưng kết tiên nguyên khí.
Nói cách khác rất có khả năng chiến thuyền này ở thời đại Thái cổ chính là một pháo đài chiến đấu công thủ vẹn toàn.
Những phát hiện này làm cho Vũ La nổi lên tâm tư: Mình có thể bổ sung hoàn chỉnh những trận pháp bên ngoài hay không? Quá thật hắn không hiểu những tiên trận cổ xưa của thời kỳ Thái cổ này, thế nhưng hắn hiểu Tam Phù.
Chiến thuyền nhỏ này lợi dụng liên quan, phối hợp qua lại giữa các trận pháp đề thăng lực chiến đấu của thuyền nhỏ, điều này nhất trí với lý niệm cơ bản của Tam Phù.
Khác nhau lớn nhất của Tam Phù và chiến thuyền nhỏ này không phải ở những trận pháp này, mà ở có một hạch tâm: Linh phù.
Vũ La có thể gióng một tiếng chuông làm kinh động thiên hạ, luyện chế ra Tam Phù không giống bình thường, nhân tố quan trọng nhất chính là hắn đầu tiên là một vị phù sư hùng mạnh.
Hẳn có được pháp môn của Thực Phù, Cửu Chuyển Luyện Phù, linh phù luyện chế không giống người thường.
Vũ La đã hiểu được phương thức liên quan giữa hai tiên trận hạch tâm của chiến thuyền nhỏ này với trận pháp bên ngoài, đã có thể thay những trận pháp bên ngoài này thành tiên trận hiện tại.
Hoặc là lớn mật hơn một chút, đơn giản đổi thành Phù Hạch Tiên Binh.
Cách nghĩ này đột nhiên xuất hiện ở trong đầu Vũ La, thật giống như cỏ xuân sau cơn mưa sinh trưởng lên không thể ngăn chận.
Tính toán thời gian, hắn nghiên cứu chiến thuyền nhỏ này đã dùng thời gian hai ngày hai đêm, khoảng cách đến Ngự Xạ Tinh còn có lộ trình tròn hai ngày, thời gian coi như dư dả.
Vũ La muốn bổ sung đầu tiên là lực công kích của thuyền nhỏ.
Hiện tại phòng ngự không có vấn đề, nhưng không có thủ đoạn công kích. Hắn suy nghĩ một phen, trong lòng đã có tính toán.
Thời gian hai ngày hai đêm, đủ để Vũ La luyện chế một món Phù Hạch Tiên Binh phẩm chất không tồi, thế nhưng muốn luyện chế ra một món Phù Hạch Tiên Binh có thể phối hợp với tiên trận Thái cổ để sử dụng lại không có khả năng.
Thời gian hai ngày hai đêm này, Vũ La cũng chỉ là từng bước hoàn thiện mạch suy nghĩ của mình, suy diễn sự phối hợp của Phù Hạch Tiên Binh và hai tiên trận Thái cổ này.
Mặc dù cũng không có thực sự động thủ luyện chế, thế nhưng Vũ La đã nghĩ sẵn trong đầu, nếu như sau này có thời gian, bất cứ lúc nào cũng có thể khởi công.
- Tiên sinh, chúng ta tới rồi.
Hoàng Hầu đánh thức Vũ La. Từ trong tinh không nhìn lại, Ngự Xạ Tinh giống như là một viên bảo thạch lục sắc mỹ lệ, có thể nghĩ là biết thảm thực vật của mặt ngoài tinh cầu này rậm rạp như thế nào.
Lương Mạt Vũ đứng bên cạnh hắn, nói:
- Nói ra có chút kỳ quái, tinh cầu sinh cơ dạt dào như vậy thường thường không có sản xuất gì, những tinh cầu hoàn cảnh ác liệt kia lại là sản vật phong phú. Cho nên trong Cửu Giới Tinh Hà có trên chín phần tinh cầu hoang vu, đều là tinh cầu đẹp như thế này.Vũ La thản nhiên nói:
- Nếu như tinh cầu sinh cơ dạt dào như thế này cũng có sản vật phong phú, chỉ sợ Tiên Nhân của Cửu Giới Tinh Hà sẽ chen chúc mà tới, bản thân tinh cầu căn bản sẽ không sinh ra sinh mệnh trí tuệ.
Lương Mạt Vũ sửng sốt, chậm rãi gật đầu:
- Trước đây ta thật không nghĩ tới cách nói này của ngươi, ừm, dường như thật sự là có chuyện như vậy...
Khi chiến thuyền nhỏ kia từ trong tinh không đáp xuống trên Ngự Xạ Tinh, Vũ La nhìn thấy bên ngoài Ngự Xạ Tinh có ba tầng cương phong cường liệt bảo vệ, khi chiến thuyền nhỏ xuyên qua ba tầng cương phong này, Long Nguyên của Vũ La tiêu hao kịch liệt, bên ngoài thuyền nhỏ phụt ra quang mang cường liệt.
Xuyên qua ba tầng cương phong, một thân Long Nguyên của Vũ La không ngờ đã tiêu hao bốn phần!
Lương Mạt Vũ nhìn ra Vũ La vừa mới tiến vào Tiên giới không lâu, giải thích:
- Đó là cương phong bảo vệ tinh cầu, không có ba tầng cương phong này, không khí trên tinh cầu sẽ tán dật ra. Hơn nữa sinh vật bên ngoài cũng có thể tùy ý ra vào tinh cầu này.
Vũ La gật đầu, trong lòng nghĩ đến những cương phong mà mình gặp phải dưới thế giới nền đất của Ngũ Phương Giới cũng tương tự như cương phong ở bên ngoài tinh cầu này, thậm chí càng thêm đáng sợ.
Thuyền nhỏ đáp xuống, đám người Vũ La đi ra, hắn liền tiện tay thu món Tiên Khí này lại.
Xung quanh là rừng cây rậm rạp, địa phương bọn họ đặt chân là một mảnh đất trống trong rừng. Vũ La hít sâu một hơi, cảm giác trong không khí mang theo mùi ẩm ướt đặc hữu của rừng rậm, không khác nhiều lắm so với Ngũ Phương Giới. Chỉ là nơi này chính là Tiên giới, đẳng cấp của khung lực lượng cơ bản phải cao hơn rất nhiều, trong không khí xung quanh chính là một đám khí tiên linh lơ lửng chuyển động, lực lượng có thể vận dụng lớn hơn so với ở Ngũ Phương Giới.
Thể hiện trực tiếp nhất chính là, cây cối ở Ngũ Phương Giới bình thường cao chừng mười trượng, ở đây lại có thể cao đến trăm trượng. Trong rừng rậm xung quanh đập vào mắt đều là đại thụ bốn năm người ôm không hết.
Đã đến nơi này, Vũ La mới nói mục đích căn bản chuyến đi này của mình cho Lục Giới:
- Nghe nói tinh cầu này gần đây đã xuất hiện một món thiên địa Linh Vật, ngươi rất quen thuộc đối với nơi này hẳn là nghe nói qua chứ?
Lục Giới nghe hắn nói xong không khỏi nở nụ cười, lắc đầu nói:
- Tiên sinh, nói thật cho ngươi biết, không phải tiểu nhân lừa tiền thuê của các ngươi, nếu như ngài sớm nói ra là tới tìm món thiên địa Linh Vật kia ở Cô Lang Tinh, thì tiểu nhân cũng sẽ nói thật với ngài, ngài cũng sẽ không cần tiêu tiền uổng phí thế này.
Đám người Vũ La sửng sốt:
- Xảy ra chuyện gì?
Lục Giới thành thật bẩm báo:
- Vật kia không phải là gần đây mới xuất hiện, người ở xung quanh Ngự Xạ Tinh đều biết, đại khái là ngàn năm trước đã xuất hiện rồi. Chỉ là chưa từng có ai có thể bắt được, năm đó khi phát hiện, cũng từng dấy lên một phong trào rầm rộ, không ít cao thủ đến đây bắt, nhưng đều chán nản trở về. Gần đây cũng không biết xảy ra chuyện gì, có người lại nhắc tới tin tức này, lại có rất nhiều người đến đây. Trước các ngài đã có hai mươi tám người tìm đến tiểu nhân, bọn họ cũng ở nơi này một tháng, nhưng không chút thu hoạch, về sau đã nghe khuyến cáo của tiểu nhân đều sớm trở về.
Hắn vừa nói như thế, Hoàng Hầu có chút há hốc mồm, nhìn Lăng Hổ Quy một chút, người sau lại là vẻ mặt thờ ơ.
Lương Mạt Vũ ngược lại đã hứng thú:
- Hả, thú vị như vậy sao? Ngươi nói xem, thứ này rốt cuộc là cái gì?
Lục Giới chỉ có cười khổ:
- Tiên sinh, tiểu nhân có tiêu chuẩn gì sao có thể phân biệt rõ ràng thứ đó là gì? Chẳng qua tiểu nhân thật ra nghe nói, thứ kia cực không dễ chọc, có lời đồn thứ kia chính là tinh hạch của tinh cầu này biến thành, không chỉ vô cùng linh xảo, hơn nữa lực lượng có thể vận dụng cực lớn.
- Tinh hạch!
Lương Mạt Vũ cũng giật mình, nhìn Vũ La một chút, nở nụ cười xấu xa:
- Vũ La, ngươi nếu như có thể bắt được một tinh hạch, đó chính là kiếm một khoản lớn.
Vũ La nhìn nhìn người phía sau, một gã tiêu sư hiểu ý, tiến lên nói:
- Đại nhân, muốn tìm hướng đạo, tốt nhất là đi tới quán trà, nơi đó loại người nào cũng có.
Tiên Nhân thọ nguyên kéo dài, tầng chót của Tiên giới có quá nhiều Tiên Nhân tu luyện không nên, mỗi ngày không có việc gì, quán trà chính là nơi tụ tập của loại người này. Loại người này bản lĩnh lớn không có, thế nhưng đối với một ít chuyện xưa, tin tức của Tiên giới lại cực kỳ rõ ràng.
Vũ La gật đầu một, tiêu sư kia liền đi trước tìm người hỏi đường, đi tới một quán trà phụ cận.
So với sự phồn vinh cực độ trên Cửu Dương Tinh, nơi này chỉ có thể dùng từ lụn bại để hình dung. Tẩy Tâm Trà Xã này nghe nói là một nhà tốt nhất trong vòng trăm dặm phụ cận, thế nhưng ở trong mắt của Vũ La, còn không bằng một ít trà lâu danh giá ở Ngũ Phương Giới.
Chỉ là một tòa tiểu lâu hai tầng bằng gỗ, tường bên ngoài loang lổ, không ít chỗ đã tróc sơn.
Một đám người như vậy đi vào, cũng không sinh ra bao nhiêu ảnh hưởng đối với trà lâu ồn ào tiếng người này, cũng chỉ có mấy trà khách ngồi dựa vào cửa lạnh lùng liếc mắt nhìn bọn họ. Nơi biên giới, loại người nào cũng có, đội ngũ như vậy cũng gần như mỗi ngày đều có thể nhìn thấy.
Người hầu trà vắt khăn mặt trên vai vội vàng nghênh đón, khuôn mặt tươi cười rạng rỡ hỏi:
- Khách quan, uống trà hay là tìm người?
Vũ La mỉm cười, thật đúng là phục vụ chu đáo. Tiêu sư lúc trước đoán chừng đã được Tiêu Minh Viễn căn dặn, chuyện đối ngoại giao thiệp hắn dốc sức phụ trách, không đi làm phiền Vũ La.
Tiêu sư ném một miếng tiên ngọc cho người hầu trà, cắt đứt sự nịnh nọt của người hầu trà, nói:
- Vừa uống trà, vừa tìm người. Đi tìm cho ta mấy người hướng đạo tới đây, chúng ta muốn đi Ngự Xạ Tinh. Đừng nghĩ làm lấy lệ, cứ tìm tới đây vài người, chúng ta tự chọn.
- Khụ, khách quan, theo như ngài nói. Ngài chờ một chút, sẽ tới ngay.
Người hầu trà bước nhanh đi.
Trước khi đi, Vũ La đã giao giới chỉ tiến vào tinh không phù đảo kia cho Lão Hắc, để hắn đi tinh không phù đảo trước chuẩn bị. Bên cạnh Vũ La thật sự thiếu một người đứng ra xử lý việc vặt.
Tiêu sư này họ Hoàng, tên chỉ có một chữ Hầu, nhưng thật ra rất khôn khéo và giỏi giang.
Hoàng Hầu chào hỏi mọi người, chọn một bàn sạch sẽ ngồi xuống. Ba người Dạ Huy cũng không ngồi, lạnh lùng đứng ở phía sau Vũ La. Người hầu trà rất nhanh đã mang lên một ấm trà ngon, mấy tiêu sư uống ứng ực như trâu một phen. Lương Mạt Vũ đối với trà như vậy tự nhiên là cũng không thèm nhìn, lão Tứ Lăng Hổ Quy hiếu kỳ quan sát xung quanh.
Đợi không đến một nén nhang, người hầu trà liền dẫn ba người tới, Hoàng Hầu nhìn Vũ La, Vũ La tùy ý nói:
- Ngươi xem rồi chọn một người đi, người thành thực, chín chắn là được.
Hoàng Hầu gật đầu.
Vũ La nói rất đơn giản, hắn lại không dám qua loa, ở bên cạnh thấp giọng hỏi hắn hồi lâu mới lưu lại một người, dẫn tới ra mắt Vũ La.
- Tiên sinh, hắn gọi là Lục Giới, đối với tinh cầu xung quanh đều rất quen thuộc.
Lục Giới con mắt không lớn, màu da hơi có chút vàng, một bộ dạng hạ nhân, nhìn thấy Vũ La vội vàng hành lễ:
- Tiểu nhân Lục Giới, ra mắt chủ gia tiên sinh.
Vũ La gật đầu:
- Đi, lập tức lên đường.
Mọi người cũng không lề mề lâu, lập tức đứng dậy, Hoàng Hầu thanh toán tiền, sau đó theo đi ra.
Mọi người tới đi vội vàng dẫn tới sự chú ý của một ít trà khách bên cạnh. Một gã trà khách kéo người hầu trà:
- Hắc, những tên kia muốn đi đâu?
Người hầu trà tròng mắt đảo liên hồi, không có trả lời.Người kia tiện tay ném ra nửa khối tiên ngọc, lúc này người hầu trà mới nói:
- Nghe nói là đi Ngự Xạ Tinh.
Người kia cau mày:
- Vì sao gần đây nhiều người muốn đi Ngự Xạ Tinh như vậy?
Đám người Vũ La vừa ra khỏi cửa, trên con đường trước mặt đúng lúc có người đi tới, nhìn thấy bọn họ lập tức hỏi:
- Các ngươi là tiêu cục sao? Tiếp nhận thuê không?
Vũ La vừa liếc mắt đã nhìn ra người này là nữ cải nam trang, chẳng qua cải trang tương đối xảo diệu, dung mạo cũng đã cải biến, nhìn qua giống như là một hán tử lôi thôi gầy yếu.
Vũ La khoát tay:
- Không phải.
Người kia chắp tay, nói câu xin lỗi, tiến vào quán trà phía sau.
Đám người Vũ La rời khỏi phố xá sầm uất tìm một địa phương hoang vắng, phóng chiếc thuyền nhỏ kia ra, mọi người lên thuyền bay đi Ngự Xạ Tinh.
Lộ trình lúc trước đều có thể lựa chọn xuyên qua không gian, thế nhưng Ngự Xạ Tinh là một tinh cầu vô chủ, tự nhiên không có ai lại bỏ ra nhiều tiền như vậy dựng tiên trận truyền tống gì đó ở trên Ngự Xạ Tinh, cũng chỉ có thể dựa vào chính mình phi hành đi.
Mặc dù nói Cô Lang Tinh là tinh cầu thương nghiệp gần Ngự Xạ Tinh nhất, thế nhưng tinh không mênh mông, chuyến bay này cũng phải bốn năm ngày. Mọi người buồn chán liền ở trong buông nhỏ trên thuyền đả tọa tu luyện.
Vũ La lại bắt đầu nghiên cứu chiếc thuyền nhỏ này.
Thực ra cũng không có gì hay để nghiên cứu, nếu như thật sự có chỗ nào đặc biệt, Tiêu Minh Viễn cũng sẽ không đem thứ này làm món nợ nhân tình tặng cho hắn. Vũ La chỉ là muốn xem thử một chút, đồ vật đến từ Loa Toàn Tinh Tý rốt cuộc có chỗ nào bất đồng.
Hắn phóng nguyên hồn ra, chậm rãi chìm vào trong thân thuyền.
Lúc trước hắn đã kiểm tra qua một lần rồi, thân thuyền sử dụng một loại tài liệu giống như tảng đá chế tạo mà thành, đáng tiếc Vũ La đối với các loại tài liệu của Tiên giới hiểu biết có hạn, cũng không nhìn ra rốt cuộc là tài liệu gì.
Trong thân thuyền phong ấn hai tiên trận cổ xưa, hai tiên trận này làm cho chiếc thuyền này có được lực phòng ngự không tồi.
Ngoại trừ điều này, ở bên ngoài thân thuyền còn có một ít trận pháp bị tổn hại.
Những trận pháp này đã trải qua Nhị ca của Tiêu Minh Viễn kiểm tra vô số lần, khẳng định không có cách nào tu bổ.
Đây là tiên trận của thời kỳ Thái cổ, đã sớm thất truyền, tìm khắp toàn bộ Tu Chân Giới cũng không có ai hiểu được. Vũ La cũng lười đi nghiên cứu, mà chuyên tâm nhìn hai trận pháp phòng ngự hoàn chỉnh kia.
Trận pháp này mặc dù không phức tạp, thế nhưng nguyên lý sử dụng cơ bản lại khác một trời một vực với tiên trận hiện tại. Vũ La đã nghiên cứu nửa ngày vẫn không hiểu ra sao. Mất tròn một ngày hắn mời tìm hiểu rõ một ít quy tắc vận hành lực lượng cơ bản.
Nhưng cũng chỉ là hiểu được mà thôi, muốn phục chế còn kém xa không có khả năng.
Huống chi hai trận pháp này mặc dù cổ xưa, nhưng uy lực cũng không xuất sắc hơn so với tiên trận hiện tại, không có giá trị phục chế.
Vũ La lại mất nửa ngày, cuối cùng cũng hiểụ được thấu triệt hai trận pháp này, thế nhưng sau khi tìm hiểu thấu triệt lại có nghi vấn mới nổi lên trong đầu: Trong hai trận pháp này, có ít nhất ba phần là không có bất luận tác dụng gì.
Khi Vũ La vừa phát hiện điểm này, bản thân cũng có chút hoài nghi, có phải mình đã suy diễn sai rồi không?
Nếu như nói một trận pháp có một phần của một trận pháp là vô dụng, vậy còn có khả năng, dù sao tiêu chuẩn của Tiên Nhân triện khắc trận pháp cũng có cao có thấp. Thế nhưng ba phần thì tiên trận này có thể nói là tác phẩm “thất bại”.
Chiến thuyền nhỏ này chế tác hoàn mỹ. Nhìn thế nào cũng không giống một tác phẩm thất bại.
Vũ La lại cẩn thận kiểm tra một lần, xác định mình không có tính sai, đích thật là có ba phần hoàn toàn vô dụng, chí ít là ở dưới tình trạng hiện tại là hoàn toàn vô dụng.
Hắn cảm giác có chút không thích hợp, lại nghiên cứu một phen, cuối cùng phát hiện một ít chỗ dị thường.Hai trận pháp phòng ngự này của thuyền nhỏ thực ra cũng không phải là cô lập mà là có liên quan qua lại với những trận pháp đã tổn hại bên ngoài thuyền nhỏ. Chẳng qua bởi vì thời gian quá dài, những bộ phận liên quan qua hại này dã mơ hồ không cách nào nhận rõ.
Hơn nữa những mối liên quan này vốn đã rất ít.
Trận pháp phối hợp lẫn nhau, điều này dẫn đến sự hứng thú của Vũ La, ý niệm này và Tam Phù không hẹn mà hợp.
Hẳn theo ý nghĩ này nghiên cứu tiếp, thế nhưng lại mất trọn vẹn một đêm vẫn không có chút thu hoạch. Những trận pháp bên ngoài kia, hư hao thật sự là quá nghiêm trọng, căn bản không nhìn ra có chỗ lợi gì.
Vũ La chán nản từ bỏ cách nghĩ này, chuyển qua nghiên cứu những bộ phận liên quan kia.
Mặc dù những bộ phận liên quan kia đã sắp hoàn toàn tiêu tán, thế nhưng chung quy vẫn là hoàn chỉnh, còn có một chút đầu mối.
Vũ La đã mất trọn một ngày, cuối cùng sắp xếp ra những bộ phận liên quan này.
Dựa theo suy đoán của hắn, chiến thuyền nhỏ này năm đó hẳn cũng là một món trọng bảo!
Hắn phân loại những bộ phận liên quan này, phát hiện chủ yếu có ba loại lớn, hai loại trước rất dễ dàng đoán được, một là gia tăng phòng ngự, một nhất định là gia tăng công kích.
Một loại cuối cùng, Vũ La có một suy đoán: Ngưng kết tiên nguyên khí.
Nói cách khác rất có khả năng chiến thuyền này ở thời đại Thái cổ chính là một pháo đài chiến đấu công thủ vẹn toàn.
Những phát hiện này làm cho Vũ La nổi lên tâm tư: Mình có thể bổ sung hoàn chỉnh những trận pháp bên ngoài hay không? Quá thật hắn không hiểu những tiên trận cổ xưa của thời kỳ Thái cổ này, thế nhưng hắn hiểu Tam Phù.
Chiến thuyền nhỏ này lợi dụng liên quan, phối hợp qua lại giữa các trận pháp đề thăng lực chiến đấu của thuyền nhỏ, điều này nhất trí với lý niệm cơ bản của Tam Phù.
Khác nhau lớn nhất của Tam Phù và chiến thuyền nhỏ này không phải ở những trận pháp này, mà ở có một hạch tâm: Linh phù.
Vũ La có thể gióng một tiếng chuông làm kinh động thiên hạ, luyện chế ra Tam Phù không giống bình thường, nhân tố quan trọng nhất chính là hắn đầu tiên là một vị phù sư hùng mạnh.
Hẳn có được pháp môn của Thực Phù, Cửu Chuyển Luyện Phù, linh phù luyện chế không giống người thường.
Vũ La đã hiểu được phương thức liên quan giữa hai tiên trận hạch tâm của chiến thuyền nhỏ này với trận pháp bên ngoài, đã có thể thay những trận pháp bên ngoài này thành tiên trận hiện tại.
Hoặc là lớn mật hơn một chút, đơn giản đổi thành Phù Hạch Tiên Binh.
Cách nghĩ này đột nhiên xuất hiện ở trong đầu Vũ La, thật giống như cỏ xuân sau cơn mưa sinh trưởng lên không thể ngăn chận.
Tính toán thời gian, hắn nghiên cứu chiến thuyền nhỏ này đã dùng thời gian hai ngày hai đêm, khoảng cách đến Ngự Xạ Tinh còn có lộ trình tròn hai ngày, thời gian coi như dư dả.
Vũ La muốn bổ sung đầu tiên là lực công kích của thuyền nhỏ.
Hiện tại phòng ngự không có vấn đề, nhưng không có thủ đoạn công kích. Hắn suy nghĩ một phen, trong lòng đã có tính toán.
Thời gian hai ngày hai đêm, đủ để Vũ La luyện chế một món Phù Hạch Tiên Binh phẩm chất không tồi, thế nhưng muốn luyện chế ra một món Phù Hạch Tiên Binh có thể phối hợp với tiên trận Thái cổ để sử dụng lại không có khả năng.
Thời gian hai ngày hai đêm này, Vũ La cũng chỉ là từng bước hoàn thiện mạch suy nghĩ của mình, suy diễn sự phối hợp của Phù Hạch Tiên Binh và hai tiên trận Thái cổ này.
Mặc dù cũng không có thực sự động thủ luyện chế, thế nhưng Vũ La đã nghĩ sẵn trong đầu, nếu như sau này có thời gian, bất cứ lúc nào cũng có thể khởi công.
- Tiên sinh, chúng ta tới rồi.
Hoàng Hầu đánh thức Vũ La. Từ trong tinh không nhìn lại, Ngự Xạ Tinh giống như là một viên bảo thạch lục sắc mỹ lệ, có thể nghĩ là biết thảm thực vật của mặt ngoài tinh cầu này rậm rạp như thế nào.
Lương Mạt Vũ đứng bên cạnh hắn, nói:
- Nói ra có chút kỳ quái, tinh cầu sinh cơ dạt dào như vậy thường thường không có sản xuất gì, những tinh cầu hoàn cảnh ác liệt kia lại là sản vật phong phú. Cho nên trong Cửu Giới Tinh Hà có trên chín phần tinh cầu hoang vu, đều là tinh cầu đẹp như thế này.Vũ La thản nhiên nói:
- Nếu như tinh cầu sinh cơ dạt dào như thế này cũng có sản vật phong phú, chỉ sợ Tiên Nhân của Cửu Giới Tinh Hà sẽ chen chúc mà tới, bản thân tinh cầu căn bản sẽ không sinh ra sinh mệnh trí tuệ.
Lương Mạt Vũ sửng sốt, chậm rãi gật đầu:
- Trước đây ta thật không nghĩ tới cách nói này của ngươi, ừm, dường như thật sự là có chuyện như vậy...
Khi chiến thuyền nhỏ kia từ trong tinh không đáp xuống trên Ngự Xạ Tinh, Vũ La nhìn thấy bên ngoài Ngự Xạ Tinh có ba tầng cương phong cường liệt bảo vệ, khi chiến thuyền nhỏ xuyên qua ba tầng cương phong này, Long Nguyên của Vũ La tiêu hao kịch liệt, bên ngoài thuyền nhỏ phụt ra quang mang cường liệt.
Xuyên qua ba tầng cương phong, một thân Long Nguyên của Vũ La không ngờ đã tiêu hao bốn phần!
Lương Mạt Vũ nhìn ra Vũ La vừa mới tiến vào Tiên giới không lâu, giải thích:
- Đó là cương phong bảo vệ tinh cầu, không có ba tầng cương phong này, không khí trên tinh cầu sẽ tán dật ra. Hơn nữa sinh vật bên ngoài cũng có thể tùy ý ra vào tinh cầu này.
Vũ La gật đầu, trong lòng nghĩ đến những cương phong mà mình gặp phải dưới thế giới nền đất của Ngũ Phương Giới cũng tương tự như cương phong ở bên ngoài tinh cầu này, thậm chí càng thêm đáng sợ.
Thuyền nhỏ đáp xuống, đám người Vũ La đi ra, hắn liền tiện tay thu món Tiên Khí này lại.
Xung quanh là rừng cây rậm rạp, địa phương bọn họ đặt chân là một mảnh đất trống trong rừng. Vũ La hít sâu một hơi, cảm giác trong không khí mang theo mùi ẩm ướt đặc hữu của rừng rậm, không khác nhiều lắm so với Ngũ Phương Giới. Chỉ là nơi này chính là Tiên giới, đẳng cấp của khung lực lượng cơ bản phải cao hơn rất nhiều, trong không khí xung quanh chính là một đám khí tiên linh lơ lửng chuyển động, lực lượng có thể vận dụng lớn hơn so với ở Ngũ Phương Giới.
Thể hiện trực tiếp nhất chính là, cây cối ở Ngũ Phương Giới bình thường cao chừng mười trượng, ở đây lại có thể cao đến trăm trượng. Trong rừng rậm xung quanh đập vào mắt đều là đại thụ bốn năm người ôm không hết.
Đã đến nơi này, Vũ La mới nói mục đích căn bản chuyến đi này của mình cho Lục Giới:
- Nghe nói tinh cầu này gần đây đã xuất hiện một món thiên địa Linh Vật, ngươi rất quen thuộc đối với nơi này hẳn là nghe nói qua chứ?
Lục Giới nghe hắn nói xong không khỏi nở nụ cười, lắc đầu nói:
- Tiên sinh, nói thật cho ngươi biết, không phải tiểu nhân lừa tiền thuê của các ngươi, nếu như ngài sớm nói ra là tới tìm món thiên địa Linh Vật kia ở Cô Lang Tinh, thì tiểu nhân cũng sẽ nói thật với ngài, ngài cũng sẽ không cần tiêu tiền uổng phí thế này.
Đám người Vũ La sửng sốt:
- Xảy ra chuyện gì?
Lục Giới thành thật bẩm báo:
- Vật kia không phải là gần đây mới xuất hiện, người ở xung quanh Ngự Xạ Tinh đều biết, đại khái là ngàn năm trước đã xuất hiện rồi. Chỉ là chưa từng có ai có thể bắt được, năm đó khi phát hiện, cũng từng dấy lên một phong trào rầm rộ, không ít cao thủ đến đây bắt, nhưng đều chán nản trở về. Gần đây cũng không biết xảy ra chuyện gì, có người lại nhắc tới tin tức này, lại có rất nhiều người đến đây. Trước các ngài đã có hai mươi tám người tìm đến tiểu nhân, bọn họ cũng ở nơi này một tháng, nhưng không chút thu hoạch, về sau đã nghe khuyến cáo của tiểu nhân đều sớm trở về.
Hắn vừa nói như thế, Hoàng Hầu có chút há hốc mồm, nhìn Lăng Hổ Quy một chút, người sau lại là vẻ mặt thờ ơ.
Lương Mạt Vũ ngược lại đã hứng thú:
- Hả, thú vị như vậy sao? Ngươi nói xem, thứ này rốt cuộc là cái gì?
Lục Giới chỉ có cười khổ:
- Tiên sinh, tiểu nhân có tiêu chuẩn gì sao có thể phân biệt rõ ràng thứ đó là gì? Chẳng qua tiểu nhân thật ra nghe nói, thứ kia cực không dễ chọc, có lời đồn thứ kia chính là tinh hạch của tinh cầu này biến thành, không chỉ vô cùng linh xảo, hơn nữa lực lượng có thể vận dụng cực lớn.
- Tinh hạch!
Lương Mạt Vũ cũng giật mình, nhìn Vũ La một chút, nở nụ cười xấu xa:
- Vũ La, ngươi nếu như có thể bắt được một tinh hạch, đó chính là kiếm một khoản lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.