Chương 676: Tiên mộ kinh biến (Hạ)
Thạch Tam
19/04/2018
Trong chín người khổng lồ nước này có một người tháo hộp vũ khí từ sau
lưng xuống, tiện tay vỗ mạnh một, một cánh cung màu lam hoàn toàn do
nước hồ ngưng kết mà thành xuất hiện trên tay nó. Nó giương cung lắp
tên, không cần nhắm bắn mạnh ra.
Vù...
Một tiếng rít gió nặng nề vang lên, mũi tên nước dài bốn chục trượng xuyên qua không trung, xuất hiện ngay giữa các tu sĩ.
Một tiếng nổ vang, bọt nước văng tung tóe bay đầy trời, còn chí mạng hơn cả phi kiếm. Chỉ sau một mũi tên, tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tục, có vài chục tên tu sĩ chết oan chết uổng.
Tốc độ của đám người khổng lồ nước này cực nhanh, khoảng cách hàng chục dặm chỉ mất một khắc đã tiến tới bờ hồ. Vũ La vung tay lên, ba trăm khẩu Hồng Vũ tiên pháo dâng lên sau lưng hắn, hợp thành phương trận chỉnh tề.
Hào quang sáng rực từ Hồng Vũ tiên pháo dâng lên, mấy chục vạn Ngọc Tủy trong khoảnh khắc hóa thành năng lượng tinh thuần nhất.
Rầm rầm rầm...
Tiên pháo rống giận, chín người khổng lồ nước bị pháo bắn ngã nghiêng ngã ngửa, bọt nước văng ra khắp nơi. Nhưng sau một trăm lần bắn đầu tiên, vẫn chưa có một người khổng lồ nước nào ngã xuống.
Một trăm khẩu Hồng Vũ tiên pháo kế tiếp khai hỏa, lần này rốt cục bắn tan xác ba người khổng lồ nước.
Ba trăm khẩu Hồng Vũ tiên pháo bắn hết một lượt, mới bắn cho cả chín người khổng lồ nước trở thành bọt nước.
Cơ mặt Vũ La giật giật, mơ hồ cảm thấy không ổn.
Bên bờ hồ, chín người khổng lồ nước biến thành nước hồ, ào ào chảy xuôi trở về trong hồ lớn, để lại trên mặt đất chín con rối vỡ tan tành.
Vũ La vừa nhìn thấy đám con rối kia, vẻ mặt hắn như vừa bị ai giáng cho một quyền thật mạnh. Chín người khổng lồ nước này là do chín con rối làm hạch tâm điều khiển, nói cách khác, trong Tiên mộ có bao nhiêu con rối là có thể chế tạo ra bấy nhiêu người khổng lồ nước.
Nhưng ba trăm khẩu Hồng Vũ tiên pháo bắn hết một lượt mới bắn tan tác được chín người khổng lồ nước, mặc dù gần đây hắn có phát chút tài, nhưng có thể chịu được bao nhiêu lần bắn?
Nhưng những tu sĩ kia không hiểu, thấy Vũ La lại một lần nữa cứu vớt mọi người, nhất thời cùng kêu lên hoan hô. Nhưng rất nhanh những tiếng hoan hô này đã bị tiếng nước chảy nổ vang trong hồ lớn đè ép xuống.
Còn sót lại hơn một ngàn bốn trăm tên tu sĩ quay đầu nhìn lại, cả đám trợn mắt há mồm.
Trong hồ lớn dâng lên ba mươi sáu đạo cột nước khổng lồ, rất nhanh lại có ba mươi sáu người khổng lồ nước vọt lên.
- Không thể đánh thắng được, chạy cho mau...
Cũng không biết là người nào kêu lên một tiếng, tất cả tu sĩ không cần suy nghĩ đã chấp nhận những lời này, mạnh ai nấy phóng xuất pháp bảo phi thuẫn của mình ra, giải tán lập tức, chia ra bốn phương tám hướng bỏ chạy.
Tiên mộ màu xanh hóa thành màu đỏ, Vũ La cũng biết chỉ sợ chuyện này lại là một trường kiếp nạn.
Sắc mặt Xiêm trưởng lão biến hóa liên hồi, thình lình chộp lấy tay Vũ La:
- Vũ Đại nhân, mau khai pháo, ta lấy danh dự Cổ Ngọc thế gia đảm bảo với ngươi, chỉ cần ngươi có thể bắn cho chín ngôi Huyết Trủng này mở ra, hao tổn bao nhiêu Ngọc Tủy, Cổ Ngọc thế gia ta sẽ đền lại đủ cho ngươi!
Vũ La sửng sốt:
- Rốt cục lão muốn làm gì?
Ngọc Cửu Long cùng Xiêm trưởng lão đến từ Cổ Ngọc thế gia, đây là một thị tộc cổ xưa. Mặc dù Tiên mộ Hoài Sơn hà hấp dẫn người ta, nhưng vẫn chưa tới mức kinh động tới thị tộc cổ xưa. Ngoại trừ bọn Xiêm trưởng lão, những thị tộc cổ xưa khác cũng không thấy xuất hiện đã nói lên rõ ràng điểm này.
Mà Xiêm trưởng lão chính là Đại trưởng lão Cổ Ngọc thế gia, Ngọc Cửu Long lại là gia chủ tương lai của Cổ Ngọc thế gia. Hai người có địa vị như vậy xuất hiện ở Tiên mộ Hoài Sơn hà, chỉ có một khả năng: Trong Tiên mộ Hoài Sơn hà nhất định có món gì đó mà Cổ Ngọc thế gia quyết lấy cho bằng được.
Vũ La đã sớm hiểu rõ ràng điểm này, chỉ bất quá làm bộ như không biết, theo chân bọn họ là đủ.
Mà bây giờ kẻ địch mạnh ngay trước mắt, Vũ La cần một trợ thủ cấp bách, Xiêm trưởng lão không thể nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất. Nhưng hợp tác cần thẳng thắn, Vũ La quyết định hỏi cho rõ ràng, nếu như thứ mà bọn họ cần cũng không có gì xung đột với thứ mình cần, cho bọn họ cũng được. Hai bên liên thủ, còn có sức liều mạng.Xiêm trưởng lão cũng hiểu điểm này, bèn nói thật nhanh:
- Chúng ta chỉ cần trái tim chủ nhân Tiên mộ này!
Vũ La lập tức nói:
- Không thành vấn đề!
Bây giờ không phải là lúc so đo tính toán ân oán trước kia, Ngọc Cửu Long cũng hiểu rất rõ ràng điểm này. Nếu đoạt được trái tim kia thuận lợi, sẽ có tác dụng vô cùng quan trọng với chuyện tương lai y kế nhiệm chức gia chủ, còn có chuyện tương lai phi thăng Tiên giới. Cho nên Xiêm trưởng lão vừa ra hiệu, Ngọc Cửu Long lập tức lấy từ trữ vật không gian của mình ra một khối ngọc trong suốt óng ánh, không chút do dự giao cho Vũ La.
Vũ La nhận lấy vật kia xem thử, thậm chí hắn cũng chưa từng thấy qua vật này. Thứ này có hơi giống ngọc thạch, nhưng vô cùng trong suốt, cho dù là pha lê cũng vậy mà thôi.
- Đây chính là một khối Ngọc Tinh do thượng cổ Tiên Nhân lưu lại trên thế giới này. Căn cứ theo điển tịch cổ xưa ghi lại, loại Ngọc Tinh này chính là Tiên Nhân thượng giới sử dụng làm nguồn năng lượng bổ sung. Cũng giống như chúng ta sử dụng ngọc túy, Ngọc Tủy vậy.
Vũ La rõ ràng cảm nhận được bên trong Ngọc Tinh chỉ to bằng quả trứng gà này ẩn chứa năng lượng kinh khủng như núi như bể. Cho dù là gom hết tất cả Ngọc Tủy có trên người mình, cũng không so được một phần mười Ngọc Tinh này.
E rằng Ngọc Tinh này là vật trân quý nhất của Cổ Ngọc thế gia.
Xem ra vì trái tim kia, Cổ Ngọc thế gia đã dốc sạch vốn liếng của mình.
Có được Ngọc Tinh này, lòng tin Vũ La tăng mạnh, không chút do dự nói:
- Cứ giao hết tất cả con rối cho ta!
Ba trăm khẩu Hồng Vũ tiên pháo không tiếc rẻ Ngọc Tủy chút nào, điên cuồng oanh tạc. Ba mươi sáu người khổng lồ nước chạy như điên mà đến, tựa hồ cũng muốn vọt tới trước mặt Vũ La trước khi mình bị bắn cho tan xác.
Nhưng Vũ La chưa từng được sử dụng Hồng Vũ tiên pháo một cách thống khoái như vậy, một khi thi triển ra dĩ nhiên là như cá gặp nước, Hồng Vũ tiên pháo oanh tạc không hề ngừng nghỉ. Lúc ba mươi sáu người khổng lồ nước vọt tới trước người Vũ La sáu trăm trượng, tất cả đều bị nổ thành bọt nước.
- Ha ha ha! Đã quá!
Vũ La gầm lên giận dữ, một cỗ khoái ý xông thẳng lên đỉnh đầu, không khỏi hào tình nổi lên, chỉ vào chín Huyết Trủng trong hồ quát lớn:
- Còn bao nhiêu nữa, cứ việc đến đây đi!
Rầm rầm rầm...
Tiếng nước chảy nổ vang, phảng phất như đáp lại lời Vũ La, những cột nước khổng lồ thi nhau phóng vút lên cao, lần này kéo dài nửa canh giờ. Chờ tất cả cột nước rơi xuống hết, một tòa binh trận rất lớn hiện ra trước mặt Vũ La.
Binh trận có hình chữ Hồi vây Cửu Trủng Liên Hoàn ở trung ương. Bốn bên, mỗi bên đều có một trăm người khổng lồ nước.
Cả bốn trăm người khổng lồ nước, trầm thấp mà chỉnh tề phóng về phía Vũ La.
Vũ La cảm giác được rõ ràng đây chính là một cánh quân đội, kỷ luật nghiêm minh, hành động chỉnh tề. Bốn trăm người khổng lồ nước chỉnh tề từ trận chữ Hồi biến thành phương trận, sải bước chạy nhanh về phía Vũ La. Cho dù là tốc độ nhanh như vậy, trận thế của chúng vẫn không chút rối loạn.
Mặt Ngọc Cửu Long cũng trở nên trắng xác, không ngừng thúc giục Vũ La:
- Mau nổ pháo, mau nổ pháo!
Ngọc Cửu Long có thái độ thất thố như vậy, thật sự là không thể trách y, bất kể là người nào đối mặt với binh trận như vậy cũng sẽ kinh hồn khiếp vía. Mà theo suy nghĩ của y, thứ duy nhất có thể chống lại được binh trận này chính là Hồng Vũ tiên pháo của Vũ La.
Không cần y nhắc nhở, Vũ La cũng lập tức phát động Hồng Vũ tiên pháo.
Nhưng lần này mới vừa khai pháo, bên trong binh trận trầm mặc bỗng nhiên phát ra một tiếng rống chỉnh tề giận dữ. Tiếng rống này vô cùng quái dị, tuyệt đối không phải là sinh linh có thể phát ra.
Vù...
Một tiếng rít gió nặng nề vang lên, mũi tên nước dài bốn chục trượng xuyên qua không trung, xuất hiện ngay giữa các tu sĩ.
Một tiếng nổ vang, bọt nước văng tung tóe bay đầy trời, còn chí mạng hơn cả phi kiếm. Chỉ sau một mũi tên, tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tục, có vài chục tên tu sĩ chết oan chết uổng.
Tốc độ của đám người khổng lồ nước này cực nhanh, khoảng cách hàng chục dặm chỉ mất một khắc đã tiến tới bờ hồ. Vũ La vung tay lên, ba trăm khẩu Hồng Vũ tiên pháo dâng lên sau lưng hắn, hợp thành phương trận chỉnh tề.
Hào quang sáng rực từ Hồng Vũ tiên pháo dâng lên, mấy chục vạn Ngọc Tủy trong khoảnh khắc hóa thành năng lượng tinh thuần nhất.
Rầm rầm rầm...
Tiên pháo rống giận, chín người khổng lồ nước bị pháo bắn ngã nghiêng ngã ngửa, bọt nước văng ra khắp nơi. Nhưng sau một trăm lần bắn đầu tiên, vẫn chưa có một người khổng lồ nước nào ngã xuống.
Một trăm khẩu Hồng Vũ tiên pháo kế tiếp khai hỏa, lần này rốt cục bắn tan xác ba người khổng lồ nước.
Ba trăm khẩu Hồng Vũ tiên pháo bắn hết một lượt, mới bắn cho cả chín người khổng lồ nước trở thành bọt nước.
Cơ mặt Vũ La giật giật, mơ hồ cảm thấy không ổn.
Bên bờ hồ, chín người khổng lồ nước biến thành nước hồ, ào ào chảy xuôi trở về trong hồ lớn, để lại trên mặt đất chín con rối vỡ tan tành.
Vũ La vừa nhìn thấy đám con rối kia, vẻ mặt hắn như vừa bị ai giáng cho một quyền thật mạnh. Chín người khổng lồ nước này là do chín con rối làm hạch tâm điều khiển, nói cách khác, trong Tiên mộ có bao nhiêu con rối là có thể chế tạo ra bấy nhiêu người khổng lồ nước.
Nhưng ba trăm khẩu Hồng Vũ tiên pháo bắn hết một lượt mới bắn tan tác được chín người khổng lồ nước, mặc dù gần đây hắn có phát chút tài, nhưng có thể chịu được bao nhiêu lần bắn?
Nhưng những tu sĩ kia không hiểu, thấy Vũ La lại một lần nữa cứu vớt mọi người, nhất thời cùng kêu lên hoan hô. Nhưng rất nhanh những tiếng hoan hô này đã bị tiếng nước chảy nổ vang trong hồ lớn đè ép xuống.
Còn sót lại hơn một ngàn bốn trăm tên tu sĩ quay đầu nhìn lại, cả đám trợn mắt há mồm.
Trong hồ lớn dâng lên ba mươi sáu đạo cột nước khổng lồ, rất nhanh lại có ba mươi sáu người khổng lồ nước vọt lên.
- Không thể đánh thắng được, chạy cho mau...
Cũng không biết là người nào kêu lên một tiếng, tất cả tu sĩ không cần suy nghĩ đã chấp nhận những lời này, mạnh ai nấy phóng xuất pháp bảo phi thuẫn của mình ra, giải tán lập tức, chia ra bốn phương tám hướng bỏ chạy.
Tiên mộ màu xanh hóa thành màu đỏ, Vũ La cũng biết chỉ sợ chuyện này lại là một trường kiếp nạn.
Sắc mặt Xiêm trưởng lão biến hóa liên hồi, thình lình chộp lấy tay Vũ La:
- Vũ Đại nhân, mau khai pháo, ta lấy danh dự Cổ Ngọc thế gia đảm bảo với ngươi, chỉ cần ngươi có thể bắn cho chín ngôi Huyết Trủng này mở ra, hao tổn bao nhiêu Ngọc Tủy, Cổ Ngọc thế gia ta sẽ đền lại đủ cho ngươi!
Vũ La sửng sốt:
- Rốt cục lão muốn làm gì?
Ngọc Cửu Long cùng Xiêm trưởng lão đến từ Cổ Ngọc thế gia, đây là một thị tộc cổ xưa. Mặc dù Tiên mộ Hoài Sơn hà hấp dẫn người ta, nhưng vẫn chưa tới mức kinh động tới thị tộc cổ xưa. Ngoại trừ bọn Xiêm trưởng lão, những thị tộc cổ xưa khác cũng không thấy xuất hiện đã nói lên rõ ràng điểm này.
Mà Xiêm trưởng lão chính là Đại trưởng lão Cổ Ngọc thế gia, Ngọc Cửu Long lại là gia chủ tương lai của Cổ Ngọc thế gia. Hai người có địa vị như vậy xuất hiện ở Tiên mộ Hoài Sơn hà, chỉ có một khả năng: Trong Tiên mộ Hoài Sơn hà nhất định có món gì đó mà Cổ Ngọc thế gia quyết lấy cho bằng được.
Vũ La đã sớm hiểu rõ ràng điểm này, chỉ bất quá làm bộ như không biết, theo chân bọn họ là đủ.
Mà bây giờ kẻ địch mạnh ngay trước mắt, Vũ La cần một trợ thủ cấp bách, Xiêm trưởng lão không thể nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất. Nhưng hợp tác cần thẳng thắn, Vũ La quyết định hỏi cho rõ ràng, nếu như thứ mà bọn họ cần cũng không có gì xung đột với thứ mình cần, cho bọn họ cũng được. Hai bên liên thủ, còn có sức liều mạng.Xiêm trưởng lão cũng hiểu điểm này, bèn nói thật nhanh:
- Chúng ta chỉ cần trái tim chủ nhân Tiên mộ này!
Vũ La lập tức nói:
- Không thành vấn đề!
Bây giờ không phải là lúc so đo tính toán ân oán trước kia, Ngọc Cửu Long cũng hiểu rất rõ ràng điểm này. Nếu đoạt được trái tim kia thuận lợi, sẽ có tác dụng vô cùng quan trọng với chuyện tương lai y kế nhiệm chức gia chủ, còn có chuyện tương lai phi thăng Tiên giới. Cho nên Xiêm trưởng lão vừa ra hiệu, Ngọc Cửu Long lập tức lấy từ trữ vật không gian của mình ra một khối ngọc trong suốt óng ánh, không chút do dự giao cho Vũ La.
Vũ La nhận lấy vật kia xem thử, thậm chí hắn cũng chưa từng thấy qua vật này. Thứ này có hơi giống ngọc thạch, nhưng vô cùng trong suốt, cho dù là pha lê cũng vậy mà thôi.
- Đây chính là một khối Ngọc Tinh do thượng cổ Tiên Nhân lưu lại trên thế giới này. Căn cứ theo điển tịch cổ xưa ghi lại, loại Ngọc Tinh này chính là Tiên Nhân thượng giới sử dụng làm nguồn năng lượng bổ sung. Cũng giống như chúng ta sử dụng ngọc túy, Ngọc Tủy vậy.
Vũ La rõ ràng cảm nhận được bên trong Ngọc Tinh chỉ to bằng quả trứng gà này ẩn chứa năng lượng kinh khủng như núi như bể. Cho dù là gom hết tất cả Ngọc Tủy có trên người mình, cũng không so được một phần mười Ngọc Tinh này.
E rằng Ngọc Tinh này là vật trân quý nhất của Cổ Ngọc thế gia.
Xem ra vì trái tim kia, Cổ Ngọc thế gia đã dốc sạch vốn liếng của mình.
Có được Ngọc Tinh này, lòng tin Vũ La tăng mạnh, không chút do dự nói:
- Cứ giao hết tất cả con rối cho ta!
Ba trăm khẩu Hồng Vũ tiên pháo không tiếc rẻ Ngọc Tủy chút nào, điên cuồng oanh tạc. Ba mươi sáu người khổng lồ nước chạy như điên mà đến, tựa hồ cũng muốn vọt tới trước mặt Vũ La trước khi mình bị bắn cho tan xác.
Nhưng Vũ La chưa từng được sử dụng Hồng Vũ tiên pháo một cách thống khoái như vậy, một khi thi triển ra dĩ nhiên là như cá gặp nước, Hồng Vũ tiên pháo oanh tạc không hề ngừng nghỉ. Lúc ba mươi sáu người khổng lồ nước vọt tới trước người Vũ La sáu trăm trượng, tất cả đều bị nổ thành bọt nước.
- Ha ha ha! Đã quá!
Vũ La gầm lên giận dữ, một cỗ khoái ý xông thẳng lên đỉnh đầu, không khỏi hào tình nổi lên, chỉ vào chín Huyết Trủng trong hồ quát lớn:
- Còn bao nhiêu nữa, cứ việc đến đây đi!
Rầm rầm rầm...
Tiếng nước chảy nổ vang, phảng phất như đáp lại lời Vũ La, những cột nước khổng lồ thi nhau phóng vút lên cao, lần này kéo dài nửa canh giờ. Chờ tất cả cột nước rơi xuống hết, một tòa binh trận rất lớn hiện ra trước mặt Vũ La.
Binh trận có hình chữ Hồi vây Cửu Trủng Liên Hoàn ở trung ương. Bốn bên, mỗi bên đều có một trăm người khổng lồ nước.
Cả bốn trăm người khổng lồ nước, trầm thấp mà chỉnh tề phóng về phía Vũ La.
Vũ La cảm giác được rõ ràng đây chính là một cánh quân đội, kỷ luật nghiêm minh, hành động chỉnh tề. Bốn trăm người khổng lồ nước chỉnh tề từ trận chữ Hồi biến thành phương trận, sải bước chạy nhanh về phía Vũ La. Cho dù là tốc độ nhanh như vậy, trận thế của chúng vẫn không chút rối loạn.
Mặt Ngọc Cửu Long cũng trở nên trắng xác, không ngừng thúc giục Vũ La:
- Mau nổ pháo, mau nổ pháo!
Ngọc Cửu Long có thái độ thất thố như vậy, thật sự là không thể trách y, bất kể là người nào đối mặt với binh trận như vậy cũng sẽ kinh hồn khiếp vía. Mà theo suy nghĩ của y, thứ duy nhất có thể chống lại được binh trận này chính là Hồng Vũ tiên pháo của Vũ La.
Không cần y nhắc nhở, Vũ La cũng lập tức phát động Hồng Vũ tiên pháo.
Nhưng lần này mới vừa khai pháo, bên trong binh trận trầm mặc bỗng nhiên phát ra một tiếng rống chỉnh tề giận dữ. Tiếng rống này vô cùng quái dị, tuyệt đối không phải là sinh linh có thể phát ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.