Chương 557
Lục Giới
09/11/2023
“Đánh thì đánh, cũng không cần phải bán sức vậy chứ?”, một vị trưởng lão của nhà họ Tư Đồ mặt mày chẳng mấy dễ chịu nhìn sang Tư Đồ Nam trên chiến đài. Tư Đồ Nam chính là người của nhà họ Tư Đồ bọn họ, ngộ nhỡ hắn có mệnh hệ gì thì không ổn.
“Nếu đánh tiếp như vậy thì chẳng phải sẽ thua sao?”, Công Tôn Trí chưởng giáo Thanh Vân Tông mặt mày tối sầm cả lại.
Trên chiến đài, Lý Tinh Hồn tái mặt, Tư Đồ Nam ở phía đối diện như muốn bùng nổ, hắn không thể không thận trọng khi ra tay. Có vài lần hắn buộc phải thi triển bí pháp đối kháng, lâu dần, nhiều bí pháp mật lần lượt được sử dụng.
“Tư đồ sư huynh, sau trận so tài tam tông ta mời huynh uống rượu”, Diệp Thành thầm cười, vì cách đánh chí mạng của Tư Đồ Nam ép Lý Tinh Hồn phải xuất ra những chiêu bài cuối cùng khiến hắn ta lại học được không ít bí pháp mạnh.
“Ngươi đang lẩm bẩm gì thế?”, ở bên, Sở Huyên mấy lần liếc nhìn Diệp Thành.
“Không có gì ạ”, Diệp Thành vừa dùng Tiên Luân Nhãn diễn tiến bí thuật vừa mỉm cười.
“Có vấn đề này, ta vẫn luôn muốn hỏi ngươi. Ngươi và Huyền Linh Chi Thể từng là người thương của nhau, ngươi…ngươi chưa từng có gì với cô ấy chứ?”
“Con thì có thể làm gì cô ấy?”, Diệp Thành nhướng vai: “Người ta căn bản không quan tâm tới con, vả lại người đừng thấy bộ dạng bình thường của con nghênh ngang, thực ra con là một người rất bảo thủ, không phải cứ tự nhiên mà làm mấy chuyện lên giường đâu, những việc như vậy con chưa bao giờ làm cả”.
Câu này quả là người nói vô tình mà người nghe hữu ý. Sở Linh ở bên chợt húng hắng ho, trợn mắt nhìn Diệp Thành. Ngươi còn nói ngươi bảo thủ? Đêm phong lưu đó sao không nói ra?
Cảm nhận được Sở Linh đang trợn mắt nhìn mình, Diệp Thành ho hắng, vội quay mặt đi.
Rầm! Rầm!
Trận đại chiến trên chiến đài vẫn tiếp diễn, cả hai tên chiến gần ba trăm hiệp mà vẫn chưa kết thúc.
Tư Đồ Nam ngày thường ngỗ ngược mà hôm nay lại rất ra dáng đàn anh đáng tin cậy. Mặc dù toàn thân đẫm máu nhưng hắn vẫn dốc hết sức tung đại chiêu.
Lại nhìn về phía Lý Tinh Hồn, hắn thật sự hận đến mức nghiến răng kèn kẹt, kể cả là hắn thì cũng trong tình trạng thảm hại, ngoài một tấm ngọc bài trong tay ra thì chiêu bài cuối cùng của hắn cũng bị Tư Đồ Nam ép phải dùng.
“Đại hội tam tông có cấm ăn đan dược trong quá trình thi đấu không ạ?”, Tư Đồ Nam đang đại chiến thì liếc xuống nhìn Ngô Trường Thanh bên dưới chiến đài.
Lời này của hắn suýt chút nữa khiến Lý Tinh Hồn ói ra máu.
Còn muốn ăn đan dược bổ sung linh lực, tên khốn khiếp nhà ngươi muốn đánh chết ta trên chiến đài phải không?
“Đại hội tam tông cấm dùng đan dược”, Ngô Trường Thanh đang nhắm mắt nghỉ ngơi thản nhiên lên tiếng.
Nếu mà trong khi thi đấu, ngươi một viên đan dược, ta uống bình linh dịch, một trận quyết đấu không diễn ra ba ngày ba đêm mới lạ, như vậy thì không biết đại hội tam tông phải kéo dài tới bao giờ mới kết thúc.
“Không cho ăn thì thôi vậy”, Tư Đồ Nam trên chiến đài ngừng tấn công, có vẻ như hắn đã hao tổn quá nhiều sức lực nên bước chân lảo đảo.
“Dừng, ta nhận thua”, Tư Đồ Nam dứt khoát hét lên.
Nói rồi, Tư Đồ Nam với thân hình nhơ nhuốc máu nhảy xuống chiến đài, linh lực sớm đã hao kiệt nên có đánh tiếp cũng chẳng có ý nghĩa gì, vả lại mục đích của hắn cũng đã đạt được, hắn cũng chỉ có thể làm tới đây mà thôi.
“Nếu đánh tiếp như vậy thì chẳng phải sẽ thua sao?”, Công Tôn Trí chưởng giáo Thanh Vân Tông mặt mày tối sầm cả lại.
Trên chiến đài, Lý Tinh Hồn tái mặt, Tư Đồ Nam ở phía đối diện như muốn bùng nổ, hắn không thể không thận trọng khi ra tay. Có vài lần hắn buộc phải thi triển bí pháp đối kháng, lâu dần, nhiều bí pháp mật lần lượt được sử dụng.
“Tư đồ sư huynh, sau trận so tài tam tông ta mời huynh uống rượu”, Diệp Thành thầm cười, vì cách đánh chí mạng của Tư Đồ Nam ép Lý Tinh Hồn phải xuất ra những chiêu bài cuối cùng khiến hắn ta lại học được không ít bí pháp mạnh.
“Ngươi đang lẩm bẩm gì thế?”, ở bên, Sở Huyên mấy lần liếc nhìn Diệp Thành.
“Không có gì ạ”, Diệp Thành vừa dùng Tiên Luân Nhãn diễn tiến bí thuật vừa mỉm cười.
“Có vấn đề này, ta vẫn luôn muốn hỏi ngươi. Ngươi và Huyền Linh Chi Thể từng là người thương của nhau, ngươi…ngươi chưa từng có gì với cô ấy chứ?”
“Con thì có thể làm gì cô ấy?”, Diệp Thành nhướng vai: “Người ta căn bản không quan tâm tới con, vả lại người đừng thấy bộ dạng bình thường của con nghênh ngang, thực ra con là một người rất bảo thủ, không phải cứ tự nhiên mà làm mấy chuyện lên giường đâu, những việc như vậy con chưa bao giờ làm cả”.
Câu này quả là người nói vô tình mà người nghe hữu ý. Sở Linh ở bên chợt húng hắng ho, trợn mắt nhìn Diệp Thành. Ngươi còn nói ngươi bảo thủ? Đêm phong lưu đó sao không nói ra?
Cảm nhận được Sở Linh đang trợn mắt nhìn mình, Diệp Thành ho hắng, vội quay mặt đi.
Rầm! Rầm!
Trận đại chiến trên chiến đài vẫn tiếp diễn, cả hai tên chiến gần ba trăm hiệp mà vẫn chưa kết thúc.
Tư Đồ Nam ngày thường ngỗ ngược mà hôm nay lại rất ra dáng đàn anh đáng tin cậy. Mặc dù toàn thân đẫm máu nhưng hắn vẫn dốc hết sức tung đại chiêu.
Lại nhìn về phía Lý Tinh Hồn, hắn thật sự hận đến mức nghiến răng kèn kẹt, kể cả là hắn thì cũng trong tình trạng thảm hại, ngoài một tấm ngọc bài trong tay ra thì chiêu bài cuối cùng của hắn cũng bị Tư Đồ Nam ép phải dùng.
“Đại hội tam tông có cấm ăn đan dược trong quá trình thi đấu không ạ?”, Tư Đồ Nam đang đại chiến thì liếc xuống nhìn Ngô Trường Thanh bên dưới chiến đài.
Lời này của hắn suýt chút nữa khiến Lý Tinh Hồn ói ra máu.
Còn muốn ăn đan dược bổ sung linh lực, tên khốn khiếp nhà ngươi muốn đánh chết ta trên chiến đài phải không?
“Đại hội tam tông cấm dùng đan dược”, Ngô Trường Thanh đang nhắm mắt nghỉ ngơi thản nhiên lên tiếng.
Nếu mà trong khi thi đấu, ngươi một viên đan dược, ta uống bình linh dịch, một trận quyết đấu không diễn ra ba ngày ba đêm mới lạ, như vậy thì không biết đại hội tam tông phải kéo dài tới bao giờ mới kết thúc.
“Không cho ăn thì thôi vậy”, Tư Đồ Nam trên chiến đài ngừng tấn công, có vẻ như hắn đã hao tổn quá nhiều sức lực nên bước chân lảo đảo.
“Dừng, ta nhận thua”, Tư Đồ Nam dứt khoát hét lên.
Nói rồi, Tư Đồ Nam với thân hình nhơ nhuốc máu nhảy xuống chiến đài, linh lực sớm đã hao kiệt nên có đánh tiếp cũng chẳng có ý nghĩa gì, vả lại mục đích của hắn cũng đã đạt được, hắn cũng chỉ có thể làm tới đây mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.