Chương 996: Khai chiến!
Lục Giới
14/11/2021
Khai chiến!
Khi cả hai đang ngỡ ngàng thì Diệp Thành đã bước trên biển tinh hà, đầu lơ lửng thần đỉnh, tay cầm Bá Long Đao sát phạt, khí huyết sục sôi khiến chân nguyên của hắn vô cùng dồi dào, toàn thân có ánh sáng vàng kim bao quanh, trong hư không, hắn trở nên hết sức choán mắt.
Bát Hoang Trảm!
Tới khi Chung Giang và Hồng Trần Tuyết nhìn thì Diệp Thành đã vung đao quét qua hư không, người của Thị Huyết Điện bao gồm cả kẻ mạnh ở cảnh giới Không Minh còn đang ngỡ ngàng thì đã bị đánh cho tới mức trở tay không kịp.
“Sao hắn còn sống?”, thấy Diệp Thành đại triển thần uy, một lão già ở cảnh giới Chuẩn Thiên mặc huyết bào và bà lão lưng gù cùng người của Thị Huyết Điện nhất loạt tỏ vẻ kinh ngạc.
“Hắn…chẳng phải trước đó hắn bị mưu sát sao?”, đám đệ tử của Nhân Hoàng trong kết giới cũng hết sức bất ngờ.
Bát Hoang Trảm!
Khi tất cả mọi người còn đi từ bất ngờ này tới bất ngờ khác thì Diệp Thành hung hãn đã lại lần nữa vung Bá Long Đao.
Phụt!
Không trung nhuốm màu máu.
Quả thực, đúng như Diệp Thành nghĩ, sự bá đạo của Bá Long Đao kết hợp với Bát Hoang Trảm mang tới uy lực tuyệt đối, đến cả tu sĩ ở cảnh giới Không Minh cũng bị chém làm đôi chứ đừng nói là những tu sĩ ở cảnh giới Linh Hư.
“Muốn chết”, lão già mặc huyết bào lập tức sát phạt tới, bàn tay vung về phía Diệp Thành.
“Đối thủ của ngươi là ta”, không đợi bàn tay của lão già kia giáng xuống, Chung Giang đã lập tức xông ra khỏi kết giới, tung một chưởng đánh tan bàn tay kia, sau đó ông ta lại tung tiếp chưởng khiến lão già mặc huyết bào lập tức bị đánh bay đi.
“Chung Giang”, bà lão lưng gù như nhận ra Chung Giang: “Ngươi…ngươi vẫn còn ở Nhân Hoàng?”
“Cho nên hôm nay các ngươi đến đây rồi thì không cần thiết phải về nữa”, giọng nói lạnh băng vang vọng khắp đất trời, Hồng Trần Tuyết cũng bước ra, toàn thân có thần hoa bao quanh giống như vị tiên nữ từ Cửu Trùng Thiên.
“Ngươi…”, thấy Hồng Trần Tuyết khí thế ngút trời, bà lão kia lại lần nữa thay đổi sắc mặt: “Ngươi không bị thương?”
“Nếu không thì sao?”, Hồng Trần Tuyết lạnh giọng, bước ra, bà ta di chuyển cả trăm trượng sát phạt tới trước mặt bà lão kia, rồi tung một chưởng mà chẳng có lời nói nào báo trước.
Khi bà lão kia còn đang trong trạng thái ngỡ ngàng thì đã vội vàng phòng ngự trong trạng thái bị động, thế nhưng vẫn bị Hồng Trần Tuyết đánh lùi về sau và phun ra máu.
Giết!
Chung Giang lạnh giọng gằn lên, ông ta cứ thế lao như bay về phía lão già mặc huyết bào bị đánh bay đi trước đó.
Giết!
Hồng Trần Tuyết với uy thế mạnh mẽ tiếp tục sát phạt về phía bà lão lưng gù kia.
Khi cả hai đang ngỡ ngàng thì Diệp Thành đã bước trên biển tinh hà, đầu lơ lửng thần đỉnh, tay cầm Bá Long Đao sát phạt, khí huyết sục sôi khiến chân nguyên của hắn vô cùng dồi dào, toàn thân có ánh sáng vàng kim bao quanh, trong hư không, hắn trở nên hết sức choán mắt.
Bát Hoang Trảm!
Tới khi Chung Giang và Hồng Trần Tuyết nhìn thì Diệp Thành đã vung đao quét qua hư không, người của Thị Huyết Điện bao gồm cả kẻ mạnh ở cảnh giới Không Minh còn đang ngỡ ngàng thì đã bị đánh cho tới mức trở tay không kịp.
“Sao hắn còn sống?”, thấy Diệp Thành đại triển thần uy, một lão già ở cảnh giới Chuẩn Thiên mặc huyết bào và bà lão lưng gù cùng người của Thị Huyết Điện nhất loạt tỏ vẻ kinh ngạc.
“Hắn…chẳng phải trước đó hắn bị mưu sát sao?”, đám đệ tử của Nhân Hoàng trong kết giới cũng hết sức bất ngờ.
Bát Hoang Trảm!
Khi tất cả mọi người còn đi từ bất ngờ này tới bất ngờ khác thì Diệp Thành hung hãn đã lại lần nữa vung Bá Long Đao.
Phụt!
Không trung nhuốm màu máu.
Quả thực, đúng như Diệp Thành nghĩ, sự bá đạo của Bá Long Đao kết hợp với Bát Hoang Trảm mang tới uy lực tuyệt đối, đến cả tu sĩ ở cảnh giới Không Minh cũng bị chém làm đôi chứ đừng nói là những tu sĩ ở cảnh giới Linh Hư.
“Muốn chết”, lão già mặc huyết bào lập tức sát phạt tới, bàn tay vung về phía Diệp Thành.
“Đối thủ của ngươi là ta”, không đợi bàn tay của lão già kia giáng xuống, Chung Giang đã lập tức xông ra khỏi kết giới, tung một chưởng đánh tan bàn tay kia, sau đó ông ta lại tung tiếp chưởng khiến lão già mặc huyết bào lập tức bị đánh bay đi.
“Chung Giang”, bà lão lưng gù như nhận ra Chung Giang: “Ngươi…ngươi vẫn còn ở Nhân Hoàng?”
“Cho nên hôm nay các ngươi đến đây rồi thì không cần thiết phải về nữa”, giọng nói lạnh băng vang vọng khắp đất trời, Hồng Trần Tuyết cũng bước ra, toàn thân có thần hoa bao quanh giống như vị tiên nữ từ Cửu Trùng Thiên.
“Ngươi…”, thấy Hồng Trần Tuyết khí thế ngút trời, bà lão kia lại lần nữa thay đổi sắc mặt: “Ngươi không bị thương?”
“Nếu không thì sao?”, Hồng Trần Tuyết lạnh giọng, bước ra, bà ta di chuyển cả trăm trượng sát phạt tới trước mặt bà lão kia, rồi tung một chưởng mà chẳng có lời nói nào báo trước.
Khi bà lão kia còn đang trong trạng thái ngỡ ngàng thì đã vội vàng phòng ngự trong trạng thái bị động, thế nhưng vẫn bị Hồng Trần Tuyết đánh lùi về sau và phun ra máu.
Giết!
Chung Giang lạnh giọng gằn lên, ông ta cứ thế lao như bay về phía lão già mặc huyết bào bị đánh bay đi trước đó.
Giết!
Hồng Trần Tuyết với uy thế mạnh mẽ tiếp tục sát phạt về phía bà lão lưng gù kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.