Chương 997: Khắp nơi chìm trong biển máu
Lục Giới
14/11/2021
Giết!
Diệp Thành vung đại đao, lại một lần nữa gây ra cơn mưa máu.
Giết!
Thấy trận chiến đã bắt đầu, bên trong kết giới của linh sơn Nhân Hoàng, dù là đệ tử của Nhân Hoàng hay trưởng lão của Nhân Hoàng thì đều lần lượt xông lên, bị bao vây lâu như vậy, bọn họ cũng đã phải dồn nén cơn phẫn nộ lâu lắm rồi.
Giết!
Không gian bị phá bỏ, đại quân của Viêm Hoàng tiến đánh tới, người thì đạp trên phi kiếm, người thì ngự trên mây, có người dùng chiến xa, có người cưỡi linh thú, khí thế hào hùng, sát khí ngút trời.
“Các huynh đệ, chúng ta đến rồi”, kẻ mạnh của Viêm Hoàng lần lượt hô lên, giọng nói chấn động đất trời.
“Chúng ta cùng kề vai chiến đấu”.
Máu của tất cả mọi người ở Nhân Hoàng, Viêm Hoàng đều sục sôi, rất nhiều lão bối nước mắt lưng tròng.
Bao nhiêu năm Viêm Hoàng chia cách, tình đồng môn năm xưa lại trở thành kẻ thù, bây giờ lại cùng kề vai sát cánh đối đầu với kẻ thù bên ngoài khiến lòng bọn họ xúc động, khiến Viêm Hoàng như tỉnh lại từ trong giấc ngủ sâu.
Rầm! Đùng!
Trận đại chiến lại lần nữa sục sôi.
Phản công, khí thế ngút trời.
Vốn tưởng rằng sẽ là một bữa tiệc máu nhưng lại xảy ra quá nhiều biến cố khiến người của Thị Huyết Điện bị đánh tới mức trở tay không kịp.
Rất nhiều tên chưa kịp tế gọi binh khí đã bị đại quân của Nhân Hoàng và Viêm Hoàng thôn tính.
Phụt! Phụt! Phụt!
Trong đám người, Diệp Thành như con mãnh thú, chân bước trên tinh hà, thôn tính từng bóng người, Đại La Thần Đỉnh lơ lửng trên đầu tiêu diệt từng tu sĩ, bá long đao trong tay giết hại từng sinh mệnh.
Cả đoạn đường sát phạt khiến con đường hắn đi qua nhuốm đầy máu tươi, hắn giống như mũi đao sáng loáng cứ thế đâm vào tim kẻ địch.
Aaaaa!
Tiếng hét chói tai vang lên, Tiểu Linh Oa cũng đại triển thần uy.
Cớ thể nhỏ bé của hắn chỉ bằng nắm tay nhưng khả năng len lỏi lại vô cùng nhanh chóng, giống như một đạo lưu quang vậy.
Vả lại tên này cũng vô cùng đê tiện, không hề đối đầu trực diện mà toàn đánh theo cách rất hạ đẳng, nó chui vào đũng quần kẻ địch và cứ thế tung chưởng đánh vào “cậu nhỏ” của người ta. Cảm giác thật đau đớn.
“Đừng chỉ đâm đầu vào đánh, thu gom bảo bối đi”, Diệp Thành sát phạt lên phía trước, một đao chém vào một kẻ mạnh khác của Thị Huyết Điện, sau đó hắn lập tức lấy đi túi đựng đồ trong tay áo tên này.
“Ta hiểu rồi, hi hi hi”, Tiểu Linh Oa cũng không cho mình nhàn rỗi, nó lập tức đi theo Diệp Thành, chỉ cần Diệp Thành diệt được một tên là nó lập tức xông lên, không quan tâm xem đó là thứ gì, cứ thế nhét vào người.
Phụt!
Diệp Thành vung đại đao, lại một lần nữa gây ra cơn mưa máu.
Giết!
Thấy trận chiến đã bắt đầu, bên trong kết giới của linh sơn Nhân Hoàng, dù là đệ tử của Nhân Hoàng hay trưởng lão của Nhân Hoàng thì đều lần lượt xông lên, bị bao vây lâu như vậy, bọn họ cũng đã phải dồn nén cơn phẫn nộ lâu lắm rồi.
Giết!
Không gian bị phá bỏ, đại quân của Viêm Hoàng tiến đánh tới, người thì đạp trên phi kiếm, người thì ngự trên mây, có người dùng chiến xa, có người cưỡi linh thú, khí thế hào hùng, sát khí ngút trời.
“Các huynh đệ, chúng ta đến rồi”, kẻ mạnh của Viêm Hoàng lần lượt hô lên, giọng nói chấn động đất trời.
“Chúng ta cùng kề vai chiến đấu”.
Máu của tất cả mọi người ở Nhân Hoàng, Viêm Hoàng đều sục sôi, rất nhiều lão bối nước mắt lưng tròng.
Bao nhiêu năm Viêm Hoàng chia cách, tình đồng môn năm xưa lại trở thành kẻ thù, bây giờ lại cùng kề vai sát cánh đối đầu với kẻ thù bên ngoài khiến lòng bọn họ xúc động, khiến Viêm Hoàng như tỉnh lại từ trong giấc ngủ sâu.
Rầm! Đùng!
Trận đại chiến lại lần nữa sục sôi.
Phản công, khí thế ngút trời.
Vốn tưởng rằng sẽ là một bữa tiệc máu nhưng lại xảy ra quá nhiều biến cố khiến người của Thị Huyết Điện bị đánh tới mức trở tay không kịp.
Rất nhiều tên chưa kịp tế gọi binh khí đã bị đại quân của Nhân Hoàng và Viêm Hoàng thôn tính.
Phụt! Phụt! Phụt!
Trong đám người, Diệp Thành như con mãnh thú, chân bước trên tinh hà, thôn tính từng bóng người, Đại La Thần Đỉnh lơ lửng trên đầu tiêu diệt từng tu sĩ, bá long đao trong tay giết hại từng sinh mệnh.
Cả đoạn đường sát phạt khiến con đường hắn đi qua nhuốm đầy máu tươi, hắn giống như mũi đao sáng loáng cứ thế đâm vào tim kẻ địch.
Aaaaa!
Tiếng hét chói tai vang lên, Tiểu Linh Oa cũng đại triển thần uy.
Cớ thể nhỏ bé của hắn chỉ bằng nắm tay nhưng khả năng len lỏi lại vô cùng nhanh chóng, giống như một đạo lưu quang vậy.
Vả lại tên này cũng vô cùng đê tiện, không hề đối đầu trực diện mà toàn đánh theo cách rất hạ đẳng, nó chui vào đũng quần kẻ địch và cứ thế tung chưởng đánh vào “cậu nhỏ” của người ta. Cảm giác thật đau đớn.
“Đừng chỉ đâm đầu vào đánh, thu gom bảo bối đi”, Diệp Thành sát phạt lên phía trước, một đao chém vào một kẻ mạnh khác của Thị Huyết Điện, sau đó hắn lập tức lấy đi túi đựng đồ trong tay áo tên này.
“Ta hiểu rồi, hi hi hi”, Tiểu Linh Oa cũng không cho mình nhàn rỗi, nó lập tức đi theo Diệp Thành, chỉ cần Diệp Thành diệt được một tên là nó lập tức xông lên, không quan tâm xem đó là thứ gì, cứ thế nhét vào người.
Phụt!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.