Tiên Vương Trở Về

Chương 22: Diệt Tộc.

Miếu Đông Hải

23/07/2020

Kỳ gia cùng Lý gia lúc này cũng bước ra hai cái lão già hướng Lăng Phi Vân cười nói:

- Lăng huynh đã lâu không gặp.

- Kỳ Thanh Phong, Lý Minh Võ, cùng hai cái lão bất điểm Lăng gia, các ngươi cuối cùng cũng chịu chui đầu ra rồi hay sao, lần này Chu gia lấy thân phận thành Chủ ra lệnh cho ba nhà các ngươi liên hợp cùng nhau bắt đến người này tội phạm nhiễu loạn lòng dân.

Chu gia phụ Thân Chu Hồng lạnh lùng nói.

- Khốn kiếp Chu Minh Khôn, ngươi nói ai là tội phạm, cả nhà ngươi tất cả mới là tội phạm đấy.

Lăng Hồng Thạch nóng nảy, chống nạnh chửi ầm lên nói.

- Hai vị gia gia! Người mau qua bên này.

Lăng Hi Vũ kéo ống tay áo của Lăng Hồng Thạch, cùng Lăng Thiên Lập đến bên cạnh Thanh Vân.

- Tiểu tử ra mắt hai vị tiền bối.

Hắn nhìn đến hai người cung kính một cái chào hỏi.

- Haha… ngươi sau này cũng không cần gọi cái gì tiền bối nữa rồi, liền trức tiếp gọi chúng ta một tiếng gia gia là tốt nhất.

Lăng Hồng Thạch cười lên ha hả nói.

- Hừ… tiểu tử, mặt dù là cháu gái ta Lăng Hi Vũ thích ngươi, nhưng Lăng gia ta không có nợ ngươi cái gì, ngươi thì tốt rồi, lại đi kéo thù hận cho Lăng gia nhà chúng ta.

Lăng Phi Vân buồn bực nhìn Thanh Vân trách móc.

Thanh Vân chỉ cười nhạt một tiếng hướng hai người nói:

- Hai vị gia gia tốt, các ngươi Lăng gia người cũng không cần thiết phải làm cái gì cả, mọi người chỉ cần đứng một bên xem kịch vui là được.

Hắn đối với lời nói của Lăng Phi Vân không có sinh khí, mặt dù Lăng Phi Vân lời nói mười phần sinh khí , thế nhưng lão vẫn đứng về phía hắn người. Một cái gia tộc có thể chấp nhật bị diệt tộc cũng muốn bảo vệ thân nhân của mình, trong mấy truyện tu tiên thế giới hắn đã từng đọc thì không có cái nào gia tộc làm được điều này cả, cái này gia tộc đúng là để hắn trong lòng sinh ra hảo cảm.

- Không cần làm cái gì, chỉ cần đứng xem kịch vui… tiểu tử ngươi đùa gì chứ.

Mọi người Lăng gia đứng tại nơi này mười phần khiếp sợ nhìn hắn hoài nghi.

- Vân ca…

Lăng Hi Vũ cũng không khỏi hoài nghi nắm chặc tay hắn nhìn đến.

- Đúng đấy, các ngươi chỉ cần đứng nơi này cùng công tử nhà ta chơi là được.

Trần Phi hiếp mắt nhìn bọn hắn, quăng đôi mắt khinh bỉ nói.

- Ồ….

Lời nói này không khỏi để bọn hắn giật mình không thôi, hai cái lão tổ Lăng gia nhìn ra được vị này trẻ tuổi cao thủ không có đơn giản.

Kỳ Phó Hùng đôi mắt si mê nhìn đến Lăng Hi Vũ đôi tay đẹp đang cầm lấy Thanh Vân, hắn trong lòng đầy đố kỵ và ghen ghét, hắn tức giận nhìn nàng nói:

- Hi Vũ biểu muội, lúc này chỉ cần nàng thừa nhận thích ta thì ta sẽ nói với gia gia bảo vệ hắn một mạng chó.

- Đúng đấy, Hi Vũ chất nữ, ta biết ngươi đây nhất thời bị tiểu tử ngông cuồng này trước mặt lừa, dù sao đi chăng nữa ngươi và hùng nhi cũng là thanh mai trúc mã, chỉ cần ngươi hướng với cháu trai của ta cầu tình,thì cho dù liều cả cái mạng già này cũng sẽ quyết giữ lại một mạng của hắn.

Kỳ Thanh Phong nhìn nàng cười nói.

Lăng Hi Vũ nhìn đến vị biểu ca của nàng đang uy hiếp, nàng lúc này nhìn hắn chán ghét hắn đến cực điểm:

- Hừ… Phó Hùng ngày hôm nay ngươi sẽ không còn là biểu ca của ta nữa, ta hiện giờ rất là chán ghét ngươi.

Mà Lăng Thiên Lập phu phụ nhìn đến Phó Hùng cũng quá thất vọng rồi, tên này vậy mà nhân lúc người ta gặp khó khăn liền lợi dụng, người này không khỏi quá tiểu nhân đi.



- Kỳ gia cùng chúng ta Lăng gia từ nay cắt đức quan hệ.

Lăng Thiên Lập lạnh lùng nói.

- Các ngươi cũng nói nhiều như vậy làm gì.

Chu Hồng phụ thân nhìn thấy hai nhà Lăng gia cùng Kỳ gia tình cảm rạng nức không khỏi cười thầm, hắn lạnh lùng nói:

- Tiểu tử, rốt cuộc ngươi có thả Trần Hải công tử ra không.

Thanh Vân cười nhạt một tiếng sau đó đưa chân đá vào vào Trần Hải đang hôn mê nói:

- Đạp đạp… ngươi ngủ rất ngon á.

Trần Hải bị hắn đạp mấy cước liền đau đớn kêu lên:

- Đau nhức… á… ngươi tiện dân, ta sẽ giết sạch cả nhà các ngươi.

Hắn nghe vậy cũng bật cười, tiểu tử này nằm trong tay hắn rồi mà còn phách lối đến như vậy, đúng là một cái cực phẩm á, sau đó hắn nhìn cái này cực phẩm khinh bỉ nói:

- Ta có thể coi như đây là lời trăn trối cuối cùng của ngươi đi.

Đám chu gia người nghe vậy thì hoảng sợ thất thanh kêu lên:

- Tiểu tử ngươi dám.

- Tiểu tử mau dừng tay lại cho ta.

Thanh Vân không để ý đến liền huy động một cước đem đầu của Trần Hải đá nổ.

- Phanh… phanh….

Trần Hải còn không kịp hoảng sợ xin tha thứ liền bị Thanh Vân đá cho nổ đầu.

- Á…..

Lăng Hi Vũ đứng bên cạnh cũng giật mình nhắm mắt hét lớn, đây là lần đầu tiên nàng nhìn được cảnh tượng kinh khủng đến như vậy.

Mà mấy người vây xem cũng giật mình, không nghĩ đến vị công tử trẻ tuổi này lại là một cái tàn nhẫn người.

- Xin lỗi, là ta lực lượng không khống chế tốt , liền dọa đến ngươi rồi.

Thanh Vân cười áy náy vỗ nhẹ vào vai nàng một cái nói.

Thanh Vân không phải là lần đầu tiên hắn giết người nữa rồi, sao hắn có thể rung tay rung chân chứ, hắn đã không còn một cái người sợ máu nữa, mà hắn dường như lúc này đã đối với thế giới nơi đây mười phần hòa nhập.

- Tiểu tử, ngươi muốn chết.

Ba người Chu gia lão tổ cũng đã điên lên rồi, bọn hắn nguyên lực quanh thân kinh khủng bạo phát phi thân lên hướng Thanh Vân đánh tới.

- Hừ… liền không biết sống chết.

Trần Phi cũng phi thân lên đánh đến bà người Chu gia lão tổ.

- Ông… ông.. phanh… phanh…

Lực lượng chân nguyên cảnh nồng đậm phát ra khiến cho không gian xung quanh sinh ra bạo động, từng tiếng va chạm của nguyên lực làm cho không khí xung quanh nổ tung vang trời.

- Lực lượng thật khủng khiếp.

Mà đám người bên dưới nhìn lên thấy một màng như vậy cũng không khỏi khiếp sợ.

- Haha, lần này đúng là thật sảng khoái.

Trần Phi càng đánh càng hăng, mặt dù hắn cùng ba cái cùng cấp đánh đến nhưng cũng không có để đám người Chu gia chiếm được chỗ tốt nào cả.



- Kỳ Thanh Phong, Lý Minh Võ các ngươi còn không mau ra tay.

Ba cái Chu gia lúc này nhìn đến hai người kia vẫn còn im lặng đứng xem thì không khỏi hét lớn.

- Tốt.

Kỳ Thanh Phong cùng Lý Minh Võ lúc này cũng phi người lên.

- Lý Minh Võ ngươi làm cái gì.

- Á… phốc…

Lý Minh Võ không có hướng về Trần Phi đánh tới, mà là một mặt lạnh lùng hướng đến một cái trưởng lão Chu gia đánh tới, người kia liền bất ngờ không kịp né tránh bị một chưởng ăn trọn rớt xuống lôi đài.

- Ngươi khốn kiếp Lý Thanh Phong, Chu gia ta không bỏ qua cho Lý gia nhà các ngươi.

Chu Hồng phụ thân cùng cái còn lại trưởng lão tức giận gầm thét lên.

Mà mọi người ở nơi này xem đến cũng sững sờ, bọn hắn mờ mịt nhìn đến Lý Thanh Phong khó hiểu.

- Lão tổ rốt cuộc là muốn làm cái gì.

Lý gia nhà mấy vị trưởng lão cũng không khỏi bất ngờ nhìn lão tổ của mình nghi vấn, hành động này không phải là muốn tuyên chiến với Trần gia người sao.

- Hừ… phế đi cháu trai ta, các ngươi Chu gia cũng có phần đi.

Sau đó hắn hướng về Thanh Vân ánh mắt đầy cảm kích nói:

- Công tử, ngươi giết Trần Hải, ngươi là Lý gia đại ân, ta đây Lý Thanh Phong lúc này hướng ngươi hiệu trung.

Lý Hàn bị Trần Hải cho phế, Lý Hàn là một người có thiên phú nhất Lý gia, là người có thể kế thừa gia chủ vị trí. Mà hắn bị Chu gia người gián tiếp cho phế đi, đây không phải là tuyệt đường sống của Lý gia sao.

Lại nói vị này công tử là một cái rất có thân phận nên hắn liền liều lĩnh đặt cược một phen.

- Rất tốt, Lý Minh Võ ngươi rất nhanh sẽ biết lần này ngươi làm ra lựa chọn là ỡ nào ngu xuẩn.

Phụ Thân Chu Hồng gầm lên một tiếng tức giận chỉ đến Lý gia lão tổ nói:

- Giết Lý Minh Võ đi, hôm nay ta lấy thân phận thành chủ Lâm Hải quận tuyên bố gia tộc Lý gia cùng Lăng gia ngày hôm nay liền xóa tên trong Lâm Hải quận.

Thanh Vân nhìn đến Lý Minh võ cũng thầm tán thưởng, người này tính cách mười phần liều lĩnh rất dễ dẫn đến tai họa ngập đầu, thế nhưng lão ngày hôm nay làm ra lựa chọn đúng thất sự là quá thông minh.

- Lão bất điểm, bản công tử chưa có nói đấy.

Thanh Vân cảm nhận được khí tức của Tần Hạo đang đến gần, hắn biết thời khắc quan trọng đã đến, hắn ngẩn đầu hướng đến thiên không nghiêm nghị mười phần cương khí nói ra:

- Chu gia thành chủ mưu đồ bất chính đi ngược lại lòng dân, ngày hôm nay bản hoàng tử tạm thời lấy lời nói thay thánh chỉ của phụ hoàng ra lệnh cho ba quân tướng sĩ: “ diệt tộc”.

Nhất thời tất cả mọi người nơi này nghe đến liền ngớ ngẫn

Lăng gia mọi người đều ngây ra.

Kỳ gia ngây ra.

Lý gia cũng ngây ra.

Mà bên kia đám người Chu gia cũng ngây ngẫn.

- Thánh chỉ đến… giết.

Ngay lúc này trên thiên không đã một màu đen khịt, yêu thú đầy trời vỗ cánh tung bay che đi ánh sáng, dưới mặt đất có hàng trăm ngàn con tê giác một sừng đang nối đuôi nhau di chuyển, mặt đất ầm ầm rung lên. Mà trên lừng của mấy trăm ngàn yêu thú là một đại quân cả người khôi giáp, cánh tay bọn họ đã dơ lên đại đao, khuông mặt dữ tợn đầy lạnh lùng hô:

- Giết……………..!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Tiên Vương Trở Về

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook