Tiên Vương Trở Về

Chương 17: Hắn Chính Là Thanh Vân(P1)

Miếu Đông Hải

23/07/2020

Trận tỷ võ ngày càng diễn ra gây cấn, ngay lúc này đây đã còn ba người với đấu khí bát đoạn đang chuẩn bị tùy thời điểm tiếp tục diễn ra tranh tài.

Người thứ nhất là Lý Hàng hai mươi ba tuổi, thuộc lý gia con cháu người, trong lâm Hải quận mặt dù làm ăn so với Lăng gia thua kém nhưng cũng là một nhà giàu có.

Cái thứ hai là Kỳ Phó Hùng hai mươi bốn tuổi người của Kỳ gia tộc cũng là một nhà thương nhân, nhưng là người này cũng là đường ca của Lăng Hi Vũ, từ nhỏ hai người cũng được mọi người xem như là một cái thanh mai trúc mã.

Cái còn lại đương nhiên không ai khác Trần Hải, hắn mặt dù có chút xấu, thế nhưng là hai mươi mốt tuổi cũng đã đạt đến đấu khí bát đoạn, trong trần gia tộc hắn cũng được coi là một cái trăm năm xứng đáng bồi dưỡng người.

Lúc này hai cái Lý Hàng cùng với Trần Hải cũng đã bước lên sân thi đấu.

- Trần công tử! Mời.

Lý Hàng biết là Trần Hải một người có bối cảnh hùng hậu nên hắn khách khí hướng đối phương thi lễ.

- Hừ… cũng chỉ là một cái Lý gia nho nhỏ cũng dám cùng bản công tử tranh thê tử, rất nhanh ngươi sẽ hối hận về hành động ngu xuẩn này.

Trần Hải khinh thường nói.

Lý Hàng xấu hổ cười một cái im lặng không nói, hắn biết là lần này sẽ cùng người người này Trần Hải phát sinh xung đột là việc không tránh khỏi, nhưng là được gia tộc ủng hộ hắn sao lại không dám tranh chứ, hắn cũng là một trong những cái hoa si yêu thích lăng tiểu thư

- Lý Hàng là một người thiên phú không tệ.

Bên trên mấy cái gia tộc đang ngồi, Lăng Thiên Lập cũng mở miệng khen.

- Haha, nhi tử ta không tệ chứ, lại nói Lăng huyn ta với ngươi thân thiết đã lâu nếu như mối hôn sự này có thể thể thành không phải chúng ta thân càng thêm thân sao.

Ngồi bên cạnh Lăng Thiên Lập, gia chủ Lý gia Lý Minh Thương một cái hào hữu của hắn lúc này cũng đã chen vào ngồi cười vui vẽ nói chuyện.

- Haizz… hi vọng có thể như vậy cũng tốt.

Hắn thở dài nói.

Dù sao hôm nay con gái hắn nhất định phải chọn ra một cái hôn phu, nếu như có thể cùng người này Lý gia kết thân không phải việc làm ăn của Lăng gia cũng dễ dàng hơn một chút, lại có thể tránh đi phần nào đó Trần gia uy hiếp, người trong Lăng gia cũng sẽ không đối với con gái hắn gây khó xử nữa.

Hai nhà thông hôn việc làm ăn của hai nhà liền có thể mở rộng lên mấy phần sản nghiệp, sao Lý gia không nghĩ được việc này chứ, vì vậy Lý gia cũng ủng hộ công tử nhà mình bước lên tranh thê tử.

- Thiết nguyên quyền

- Xuy….xuy….

Lý Hàng phi thân lên cuồn cuộn đấu khí ngưng tụ, một quyền đánh ra tiếng xé gió rít gào đánh đến thân thể của Trần Hải.

- Chút tài vặt.

Trần Hài đứng tại chỗ không có nhúc nhích, khinh thường nói.

- Ông… ông…

Quyền này đánh đến Trần Hải trước ngực, nhưng hắn không có chút hề hấng gì vẫn đứng nguyên một chỗ không xê dịch nữa bước.

- Vị Trần công tử này luyện thể chất đã bá đạo như vậy sao.

Nhìn một màng trước mắt không khỏi khiến tất cả mọi người nơi này cảm thấy giật mình.

- Ăn ta một quyền đi…. Kim ưng phá đỉnh.

- Ầm… ầm.. ầm



Trần Hải nắm đấm ngưng tụ ra một đạo kim quang sáng óng ánh, sau đó một quyền đi ra bạo kích trùng điệp làm cho gấn một phần năm cái lôi đài bị tàn phá.

- Là vũ kỹ huyền cấp hạ phẩm.

Nhất thời làm mấy vị gia chủ đang ngồi bên trên không khỏi giật mình đứng lên nhất thanh nhị sở hô.

Gia tộc của bọn họ xem võ kỹ phàm cấp thượng phẩm cũng như báu vật rồi, mà hôm nay vậy mà thấy được uy lực của võ kỹ huyền cấp không khỏi khiến bọn họ có chút ước ao.

- Haizz… không hổ trần gia con cháu, như vậy luyện thể đã quá nghịch thiên rồi, giờ lại thêm một cái võ kỹ huyền cấp, trận này con trai ta Lý Hàng chắc bại rồi.

Lý Minh Thương thở dài một tiếng, hi vọng con trai mình thua sẽ không quá thảm liền tốt rồi.

- Lợi hại, lại là công pháp huyền cấp.

Mà bên kia Thanh Vân nhìn đến kim ưng phá đỉnh quyền thì trong cơn ngủ gục đã sớm tỉnh lại chăm chú nhìn xem.

Nếu như để đám người Tần Hạo biết được công tử nhà mình thế mà để ý đến một cái công pháp huyền cấp hạ phẩm thì không khỏi cười sặc sụa, như thế nào công thân phận một cái hoàng tử liền thiếu chút công pháp rác rưởi ấy sao.

Lý Hàng nhờ vào cùng một cái đẳng cấp bát cảnh đấu khí cùng với chiêu thức của Trần Hải né tranh, nhưng là bất lợi công pháp quá lớn hắn cũng khó có thể thắng được.

- Minh chung trảo…

Trần Hải nhìn Lý Hàng né tránh liền khinh bỉ sau đó một trảo úp đến liền đem bả vai của Lý Hàng xé ránh một mảnh.

- Á………

Lý Hàng đau đớn thét lên, hắn bị tên này chiêu này lần nữa làm cho hoảng sợ.

- Vậy mà lài một cái võ kỹ huyền cấp nữa.

Mọi người thấy vậy liền một mặt dọa sợ choáng váng, võ kỹ huyền cấp đều là rau cải sao như thế nào trước mặt vị Trần công tử này lại dễ dàng lấy ra đến như vậy.

Lý Hàng nhìn đến một cái công pháp huyền cấp nữa được đối phương xuất ra, hắn liền mất đi ý chí chiến đấu, hắn quyết định bỏ cuộc.

- Ta nhận…….

- Phanh… phanh…

Trần Hải sao có thể để đối phương nhận thua được, hắn Kim ưng phá đỉnh liền liên tục hướng đối phương tàn nhẫn nện xuống.

Toàn trường nhìn đến Lý Hàng công tử toàn thân bị phế đến nổi mất đi ý thức thì không khỏi hít một ngụm khí lạnh.

- Người này thật tàn nhẫn.

Không ít người xem cả người rung nhẹ lẩm bẩm với nhau.

- Khốn kiếp, Trần công tử ngươi thật quá đáng.

Lý Minh Thương nhìn đến con của mình toàn thân bị phế đi giận đến hai con mắt đỏ ngầu, hắn mất đi kiểm soát trong người nguyên lực bàn bạc phát ra phi thân hướng võ đài đánh tới.

Nhất thời một cái thị vệ đằng sau Trần Hải cũng nhanh chóng phi thân chắn trước người Trần Hải, sau đó đem một quyền đánh tới Lý Minh Thương.

- Ông… ông… phanh… phanh.

Một lần nữa toàn trường khiếp sợ, Lý Minh Thương một cái nguyên nhân cảnh cao thủ vậy mà bị một cái thị vệ đánh cho bay ra ngoài.

- Vậy mà thị vệ lại là một nguyên nhân cảnh cao thủ, còn mạnh hơn cả Lý gia chủ nữa chứ.

- Haizz…Vị này Trần gia công tử không thể trêu vào.



Nhìn đến cái kia Trần công tử ngang ngược bá đạo thì không khỏi khiến cho không ít người nơi này đưa ra quyết định.

Trần Hải nhìn xem Lý Minh Thương ngã nhào xuống đất khinh bỉ lạnh lùng nói:

- Nhớ kỹ, chống lại bản công tử người đều không có cái nào kết cục tốt cả, đây coi như các ngươi một bài học

Mấy người Lý gia trưởng lão xem đến gia chủ cùng công tử nhà mình bị đánh như vậy không khỏi khuông mặt tức giận nóng rát lên, nhưng bọn họ không thể làm gì được hơn cũng chỉ có thể nhịn.

- Kỳ nhi, ngươi cũng đừng đi lên.

Ngồi bên cạnh Lý gia, Kỳ gia chủ Kỳ Công Minh gia chủ hướng con trai mình khuyên

- Phụ thân! Người cũng biết từ nhỏ ta đã rất thích nàng ấy, nhi tử không thể sống thiếu nàng ấy được.

Kỳ Phó Hùng ngữ khí mười phần kiên quyết nói.

Gia đình Lăng gia cùng kỳ gia có mối quang hệ thông gia từ đời trước, vì vậy từ nhỏ Kỳ Phó Hùng cùng Lăng Hi Vũ chơi rất thân với nhau, thậm chí hai nhà còn ngầm đồng ý để hai người kết thân.

Vì vậy từ lúc trưởng thành Kỳ Phó Hùng đã xem Lăng Hi Vũ như vợ tương lai của mình rồi.

Kỳ Công Minh nhìn ra được con trai mình ý đã quyết nên cũng không ngăn cản nữa, hắn cũng chỉ biết thở dài bất đắc dĩ.

Kỳ Phó Hùng một thân diệm sa trắng tinh phiêu dật bước lên kháng đài, nhìn đến Trần Hải nói:

- Trần công tử mời.

- Lại một cái tìm chết người.

Trần Hải khinh bỉ lạnh lùng nói.

Mà đám đông lúc này xem đến Phó Hùng bước ra sân thì không khỏi bội phúc dũng khí của hắn, đương nhiên bọn họ sẽ không cho Phó Hùng này có thể thắng được Trần Hải

- Haizz… là một cái si tình á.

Đỗ Hiểu nghi ngồi bên cạnh con gái của mình nhìn đến Kỳ Phó Hùng không khỏi bội phục, sau đó nhìn con gái nói:

- Con gái à hay là dừng việc tỷ võ này lại đi, tên Phó Hùng tiểu tử này thực lực đúng thật sự làm người không sai, ta và phụ thân con sẽ cố hết sức giúp ngươi cùng hắn thành đôi, cũng không cần gả cho Trần Hải tên này nữa.

Bà có thể nhìn ra Phó Hùng đối với con gái mình một lòng một dạ, với lại hai đứa nhỏ này không phải đã cùng nhau lớn lên sao, bà tin chắc rằng hai người ở giữa cũng có tình cảm.

Lăng Hi Vũ không để ý đến lời mẫu thân mình nói, mà lúc này đang nhìn chằm chằm tên kia trong đám đông vẫn đang bất động xem tỷ võ thì không khỏi căm tức.

Nàng đúng là cùng Phó Hùng cùng nhau lớn lên thế nhưng là nàng chỉ xem hắn như một cái biểu ca của mình không hơn không kém.

Đối với Thanh Vân thì lại khác, người này ngày thường luôn khi dễ nàng, thế nhưng ở bên cạnh hắn lại cho nàng một cái cảm giác đặc biệt vui vẻ, rất hạnh phúc.

- Phanh… Phanh….

Không ngoài dự đoán, Phó Hùng trên lôi đài đã không đỡ nổi ba chiêu liền bị đánh cho cả người bầm dập, nhưng hắn vẫn ngoan cố không sợ chết kiên trì đứng lên.

- Đúng là một cái tình si.

Mọi người xem đến như vậy một cái tiểu tử cứng đầu như vậy không khỏi có chút bội phục, cùng thương tiếc lẩm bẩm với nhau nói:

- Không cần đánh nữa, biểu ca ngươi mau lui xuống.

Lăng Hi Vũ vẫn luôn lạnh nhạt im lặng bỗng dưng lúc này liền mở miệng nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Tiên Vương Trở Về

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook