Tiên Vương Trở Về

Chương 8: Trêu Chọc Muội Tử.

Miếu Đông Hải

23/07/2020

- Tiểu tử… giết đại ca ta ngươi đợi ta đến phanh thây ngươi đi…. Phục hổ quyền.

Lùn mặt sẹo đấu khí đi ra từng quyền hổ tượng ngưng tụ bạo phát gầm thét lên.

Thanh Vân lướt qua quyền ý né tránh, hắn một cái gà mờ xuyên không cũng không có gì quyền ảnh, lần đầu xuất thủ để hắn triệt để thất thế.

- Ta con mẹ nó xui xẻo.

Hắn còn chưa có thời gian luyện ra cái gì tuyệt đỉnh công pháp liền như vậy bị một cái mỹ nhân kéo chân, vậy nên trong lòng hắn không khỏi chửi ầm lên: “ Hồng nhan họa thủy”.

Mèo nhỏ một bên nhìn xem chủ nhân xuất thủ ngầm đánh giá: “ mặt dù mới tiếp xúc võ đạo nhưng là kinh nghiệm chiến đấu cũng không có kém, quả nhiên đúng chủ nhân là tiên vương chuyển thế”.

- Khoang đã… hình như chủ nhân đang ngưng tụ quyền pháp.

Mèo nhỏ nghi ngờ nhìn.

Thanh Vân trong lúc thất thế đầu óc bắt đầu nhanh vận chuyển lên, hắn làm ra các động tác giống như là tên lùn mặt thẹo làm, lại một phần tự mình suy diễn ý cảnh.

- Phục hổ quyền...

Hắn quyền vừa ra, đấu khí ngưng tụ thành một đầu bạo hổ gầm lên khí thế so với hổ quyền tên kia đánh ra mạnh gấp mấy lần liền đánh nát đấu khí đổi phương.

Tên lùn mặt sẹo kia bị đấu khí của hắn chấn bay lên, đụng vào vách đá cứng ngã xuống thổ huyết.

- Phốc….

- Không thể nào, ngươi làm sao biết phục hổ quyền, lẽ nào ngươi cũng là người trong gia tộc.

Lùn mặt sẹo loạng choạng đứng lên hoảng sợ nói.

Hắn là chu gia tộc người nên hắn biết chỉ có gia tộc mới được học quyền pháp này, mặt dù là sơ giai hạ phẩm công pháp nhưng cũng là đỉnh cấp sơ giai được các tiểu gia tộc xem như báu vật.

- Nhìn liền học được.

Thanh Vân đắc ý cười.

Thanh Vân rất tin tưởng ngộ tính của mình, hắn xem qua cái gì liền sẽ không quên, thậm chí hắn còn lý giải một cách hoàn mỹ.

- Phốc…

Lùn mặt sạo lại phun ra một ngụm máu, như thế nào một cái thiên tài như vậy mà anh em nhà hắn lại cho là một kẻ ngu suy đây. Lúc này hắn đều đã tin tên này từ đầu đến cuối vẫn đang đùa giỡn với anh em nhà bọn họ.

- Được rồi đại ca ca ngươi nên nhắm mắt được rồi.

Không làm thì thồi nếu đã làm thì làm cho sạch sẽ, hắn không muốn giữ lại một cái tạo phiền phức cho mình.

- Nhị ca… tiểu tạp chủng mau buôn nhị ca ta ra, nếu không ta bẻ gãy cổ nàng.



Cao gầy mặt thẹo nhìn lại nhị ca của hắn bị Thanh Vân khống chế liền tức giận gầm lên nói.

Chỉ trong một canh giờ trôi qua ba huynh đệ của hắn lần lượt ngã xuống hai người, cái này cỡ nào bi thảm. Con mắt hắn đỏ ngầu căm hận nhìn Thanh Vân như muốn ăn tươi nuốt sống.

- À…. Việc này… thôi được rồi, ngươi thả nàng ra, ta để hai người đi.

Thanh Vân bất ngờ, không phải trong cốt truyện nữ chính lạnh lùng xinh đẹp thì rất mạnh sao, vị tỷ tỷ này khí chất khá lạnh đấy, cũng xinh đẹp như tiên tử nữa, sao nàng lại yếu như vậy.

- Tiểu đệ! Xin lỗi ngươi.

Nhìn thấy hắn nhìn nàng trầm tư, nàng còn tưởng là hắn đang lo lắng mình liền cảm thấy ấy này, nếu như nàng biết là tên này không có lo lắng cho mình mà còn đang thầm mắng nàng ngực lớn không có não, thì chắc có lẽ nàng đã cuồng bạo lao lên ăn tươi nuốt sống hắn rồi.

Mặt dù thiên phú nàng không tồi, thế nhưng nàng không giống với hắn như vậy yêu nghiệt có thể vượt cấp giết địch

Trải qua sự kiện lần này nàng nhìn hắn với đôi mắt khác xưa nhiều.

- Tốt… ta qua đưa nhị ca ta đi.

Cao gầy mặt sẹo thả ra Hi Vũ sau đó đi lướt đến nhị ca của hắn, thế nhưng là vừa vòng qua Thanh Vân, con mắt hắn di chuyển, đấu khí ngưng tụ ra hô lên:

- Đi chết đi.

- Vân! Cẩn thận,

Nàng giật mình hướng Thanh Vân nhắc nhở.

- Chút trò mèo… các ngươi đi chết đi.

Hắn đấu khí đã ngưng tụ sẵn, một quyền phục hổ vừa ra đã đem đầu của hai tên này đánh bể.

Mấy tên chó điên này tưởng hắn là người tột chắc, như thế nào lại thả hai tên này đi, bất quá tên ngu xuẩn này lại xuất thủ trước, lý do này cũng khiến hắn giết hai tên này đỡ áy náy hơn nhiều, là ngươi sống ở thế kỷ hai một, hắn cũng không có cuồng huyết.

- Tiểu đệ! Cảm ơn ngươi.

Nàng nhìn hắn ngọt ngào cười nói.

Trải qua sự việc lần này hắn vô tình để cho lòng nàng gợn sóng.

- Tỷ tỷ!... cảm ơn thì miễn đi, có phải là ngươi nên lấy thân báo đáp ta không.

Thanh Vân sờ cằm nói.

- Phốc… tiểu đệ, ngươi nhỏ hơn ta một tuổi nên cũng không cần gọi ta là Tỷ tỷ nữa, cứ gọi ta là Hi Vũ là được rồi.

Nàng không tin là tên này là nói thật đấy, nàng có thể nhìn ra ánh mắt của hắn không có một tia dâm tà nào cả.

- Tốt…. Vũ nhi! Ta biết rồi.

Hắn cười mờ ám nói.



Nghe hắn gọi một tiếng Vũ nhi nàng liền đờ đẫn người, sau đó đỏ mặt quay chổ khác đi nhỏ giọng nói:

- Tiểu lưu manh ta đi ngủ đây, ngủ ngon.

Sau đó nàng liền ngồi xuống một góc, thả lỏng người nhắm mắt.

Hắn có thể thấy được mày liễu của nàng đang rung rung, cả khuông mặt đã phát hồng liền mỉm cười thầm nghĩ: “ chọc ghẹo muội tử đúng thật sự là rất thú vị”.

-----------------------------------------------------------------------------/

Lâm Hải quận; Chu Gia.

Bên trong thư phòng cái kia thiếu nằm đè lên một cái quần áo màu nâu nô tỳ, lúc này hai người trang phục đã không chỉnh tề nằm hì hục trên bàng.

- Ưm.. thiếu gia… ngươi… ngươi nhẹ một chút.

- Haha… tiểu bảo bối, ngươi càng ngày càng đáng yêu.

Một nam, một nữ hoang hỉ dâm tục kêu lên.

- Phanh…

Cửa gỗ nhất thời bị hất mở, tạo ra tiếng động không hề nhỏ đủ để mấy cái kia nô tài hoảng sợ, cả thân thể như không còn đứng vững nữa mà quỳ hết xuống.

Hai cái kia người cũng khựng lại, dừng hết động tác dâm dục tùy ý lật đật đứng lên kéo vội quần áo sau đó cũng hoảng sợ quỳ xuống.

- Cha! Người đến đây làm gì.

Hắn vừa sợ vừa xấu hổ quỳ xuống nói.

- Ngươi… ngươi súc sinh, ta giam ngươi ở đây là vì xem sách, ngươi lại cùng nô tỳ ngang dọc qua lại… ngươi… ngươi một ngày thiếu phụ nữ liền chết sao.

Cái kia khuông mặt trung niên lúc này uy nghiêm mười phần,hắn là chu gia tộc trưởng Chu Hồng, cái kia thanh niên đang quỳ trước mặt là con trai của hắn Chu Nghị nhìn về đứa con trai hư hỏng của mình hận một nổi không thể rèn sắt thành kim.

- Như nhau… Đều bị nín chết.

Hắn nhỏ giọng nói.

- Ngươi… súc sinh, cả ngày chỉ biết chơi gái thì còn có cái gì làm được nữa.

Chu Hồng tức giận đến buộc miệng chửi tục, sau đó lại lắc đầu nói tiếp:

- Ngày mai biểu ca của ngươi tới, ngươi đi xin hắn một cái chức quan để làm đi.

- Phụ thân, con đã biết.

Chu Nghị dõng dạt nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Tiên Vương Trở Về

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook