Chương 22:
Giá Cá Lục Nguyệt Siêu Hiện Thực
23/08/2021
Sự thương cảm tạm có một kết thúc.
Tiểu ác ma bắt đầu đến cửa hàng hỗ trợ, dựa vào bề ngoài đã thu hút một lượng lớn các cô gái nhỏ từ các trường cấp hai gần đó, còn có thành phần tri thức đến từ các tòa nhà văn phòng, vì ngắm khuôn mặt đẹp trai mà chạy tới ăn một bát mì.
Nhưng y luôn ở cùng sếp nhỏ, không bao giờ che giấu sự thân thiết giữa hai người, nên hầu hết mọi người đều biết, bông hoa này đã sớm ở cùng một bông hoa khác.
Nhưng mà không ngờ, mức độ phổ biến lại càng cao hơn.
Về phần thân phận hợp pháp, đối với tiểu ác ma mà nói việc này nhỏ như con thỏ, cho nên không cần lo lắng.
Y cũng hạnh phúc khi sống cuộc sống bình thường với củi, gạo, dầu, muối cùng người bạn đời của mình hàng ngày. May mà được sếp nhỏ nhặt được, không phải rơi vào trong tay người xấu, hoặc là trở thành đồ chơi hoặc là bị đem ra nghiên cứu. Đáng sợ hơn chính là bị đào tạo thành một cỗ máy giết người, hoàn toàn đắm chìm trong bóng tối.
Đây hẳn là vận mệnh đã ban ân đi.
Ôm hạnh phúc nho nhỏ, lòng mãn nguyện vô cùng.
So với đối phương nhàn nhã đến không chịu được, sếp nhỏ trông có chút nôn nóng. Nói đến cũng thật không biết xấu hổ, dùng một cái thành ngữ thích hợp nhất chính là “Muốn tìm ngược”.
Đúng vậy, bọn họ vẫn chưa làm đến bước cuối cùng.
Trước khi come out, sếp nhỏ mang tâm lý giấu diếm mọi chuyện, đối với chuyện này không dậy nổi hứng thú; hiện tại come out rồi, hắn lại không thể nào xuống tay, cũng không biết làm cách nào mới có thể dụ dỗ mê hoặc được đối phương.
Tư liệu mà hắn lén xem đã chất thành đống, đồ vật gì đó cần chuẩn bị cũng được giấu kỹ càng, khổ nỗi là muốn mặt dày ra tay thì lại cảm thấy xấu hổ thế nào ấy.
“A…”
Đang cố gắng thử tự mình nới rộng chỗ phía sau, sếp nhỏ như sắp bật khóc, một tay vịn tường một tay đào bới. Nơi bí mật chưa từng được chạm vào lại giống như bông hoa vừa chớm nở, nhờ đầu ngón tay mà hơi hé mở.
Không được, quả nhiên là quá gây khó cho người ta mà.
Cọ sát thật lâu, người bên ngoài suýt chút nữa không khống chế được phá cửa xông vào, sếp nhỏ liên thanh trả lời, luống cuống tay chân mặc áo choàng tắm vào.
Cảm giác bên trong trống rỗng, thật kỳ quái.
Tiểu ác ma bắt đầu đến cửa hàng hỗ trợ, dựa vào bề ngoài đã thu hút một lượng lớn các cô gái nhỏ từ các trường cấp hai gần đó, còn có thành phần tri thức đến từ các tòa nhà văn phòng, vì ngắm khuôn mặt đẹp trai mà chạy tới ăn một bát mì.
Nhưng y luôn ở cùng sếp nhỏ, không bao giờ che giấu sự thân thiết giữa hai người, nên hầu hết mọi người đều biết, bông hoa này đã sớm ở cùng một bông hoa khác.
Nhưng mà không ngờ, mức độ phổ biến lại càng cao hơn.
Về phần thân phận hợp pháp, đối với tiểu ác ma mà nói việc này nhỏ như con thỏ, cho nên không cần lo lắng.
Y cũng hạnh phúc khi sống cuộc sống bình thường với củi, gạo, dầu, muối cùng người bạn đời của mình hàng ngày. May mà được sếp nhỏ nhặt được, không phải rơi vào trong tay người xấu, hoặc là trở thành đồ chơi hoặc là bị đem ra nghiên cứu. Đáng sợ hơn chính là bị đào tạo thành một cỗ máy giết người, hoàn toàn đắm chìm trong bóng tối.
Đây hẳn là vận mệnh đã ban ân đi.
Ôm hạnh phúc nho nhỏ, lòng mãn nguyện vô cùng.
So với đối phương nhàn nhã đến không chịu được, sếp nhỏ trông có chút nôn nóng. Nói đến cũng thật không biết xấu hổ, dùng một cái thành ngữ thích hợp nhất chính là “Muốn tìm ngược”.
Đúng vậy, bọn họ vẫn chưa làm đến bước cuối cùng.
Trước khi come out, sếp nhỏ mang tâm lý giấu diếm mọi chuyện, đối với chuyện này không dậy nổi hứng thú; hiện tại come out rồi, hắn lại không thể nào xuống tay, cũng không biết làm cách nào mới có thể dụ dỗ mê hoặc được đối phương.
Tư liệu mà hắn lén xem đã chất thành đống, đồ vật gì đó cần chuẩn bị cũng được giấu kỹ càng, khổ nỗi là muốn mặt dày ra tay thì lại cảm thấy xấu hổ thế nào ấy.
“A…”
Đang cố gắng thử tự mình nới rộng chỗ phía sau, sếp nhỏ như sắp bật khóc, một tay vịn tường một tay đào bới. Nơi bí mật chưa từng được chạm vào lại giống như bông hoa vừa chớm nở, nhờ đầu ngón tay mà hơi hé mở.
Không được, quả nhiên là quá gây khó cho người ta mà.
Cọ sát thật lâu, người bên ngoài suýt chút nữa không khống chế được phá cửa xông vào, sếp nhỏ liên thanh trả lời, luống cuống tay chân mặc áo choàng tắm vào.
Cảm giác bên trong trống rỗng, thật kỳ quái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.