Tiêu Dao Vương Tuyệt Sủng Hãn Phi
Chương 89: Ngày mai đi cùng ta có được không?
Mộng Lí Đào Túy
21/12/2016
“ Nàng cứ ngủ trước,
ta sẽ không làm phiền đâu, ta chỉ muốn nhìn thấy nàng ngủ.” Đông Phương
Dịch Hàn cười với vẻ ranh mãnh, đôi mắt chứa tình cảm dịu dàng nhìn
Thương Lung Tình, nhẹ nhàng nói.
Trong nháy mắt trên trán Thương Lung Tình xẹt qua qua mấy vạch đen, tên nhãi này sao có thể vô vị như thế? Ngắm nàng ngủ? Bị hắn nhìn như vậy, làm sao mà nàng ngủ được? Ngẫm lại rồi thôi, hắn muốn xem thì cho hắn xem đi, nếu cùng hắn tranh luận tiếp nữa, đoán chừng trời sắp sáng luôn mất, vẫn là cứ giả mù lăn qua lăn lại cho rồi. Không để ý hắn tiếp nữa, trực tiếp xoay người, đưa lưng về phía hắn...
Đông Phương Dịch Hàn thấy nàng xoay người đưa lưng về phía hắn, cũng không lên tiếng nữa, chỉ thản nhiên tiếp tục nhìn. Mãi cho đến khi nghe được tiếng hít thở đều đều của nàng, mới nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng, trong lòng ngọt ngào ngủ say theo nàng...
Vừa mới rạng sáng ngày thứ hai, đột nhiên Thương Lung Tình không biết nói gì, lại bất đắc dĩ phát hiện vậy mà nàng lại bỏ lỡ thời gian luyện tập buổi sáng. Mắt mở ra nhìn ánh mặt trời tươi đẹp ngoài cửa sổ, bầu trời xanh thẳm, trong lòng thật sự vui sướng....
Quay đầu, hơi sững sờ, mới phát hiện Đông Phương Dịch Hàn đang ngủ say bên cạnh mình, bỗng nhiên nổi lên ý nghĩ trêu cợt hắn. Nàng cầm đuôi tóc của mình, nhẹ nhàng đụng vào mũi hắn, chỉ thấy hắn hơi nhíu mi, lại khôi phục bộ dáng ban đầu. Lại dùng đuôi tóc gãi ngứa, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười hứng thú.
“A...” Giữa ngay lúc đang chơi đùa vui vẻ, lại không nghĩ rằng bị Đông Phương Dịch Hàn xoay người một cái, đè nàng ở dưới cơ thể hắn, nàng hoảng sợ, kêu lên một tiếng.
“ Lung nhi, đùa vui không?” Đông Phương Dịch Hàn trừng mắt nhìn, trên khuôn mặt nở nụ cười yêu nghiệt, khiến Thương Lung Tình sững sờ, chỉ biết ngơ ngác nhìn hắn.
“ Không tồi.” Thương Lung Tình hoàn hồn, không nóng không vội trả lờn hắn một câu. Ánh mắt lóe ra, không nhìn Đông Phương Dịch Hàn nữa, trong lòng có hơi tức giận, không nghĩ tới chỉ vì nụ cười của hắn thôi mà nàng đã biến thành kẻ háo sắc rồi.
“ Nói như vậy, nương tử có ý không hài lòng hả?” Đông Phương Dịch Hàn nghe vậy, có phần ảo não, hắn phải làm thế nào mới khiến cho Thương Lung Tình hài lòng đây?
Trong nháy mắt trên mặt Thương Lung Tình xuất hiện mấy vạch đen, xem bộ dáng thần nhãi này vướng mắc, chẳng lẽ tưởng thật hả? Vậy mà lại để ý lời nàng nói? Nàng chỉ là tùy tiện đáp lời thôi mà.
“ Hài lòng, ai nói không hài lòng đâu.” Thương Lung Tình đành chịu, ánh mắt chớp chớp, cười khẽ nhìn Đông Phương Dịch Hàn. Hai tay tự nhiên vòng qua cổ của hắn, hơi thở nóng ẩm thổi vào bên tai hắn, mập mờ nói không nên lời...
“ Thật sự sao, Lung nhi.” Trong mắt Đông Phương Dịch Hàn hiện lên tia vui mừng, tâm tình vui sướng, thâm tình nhìn Thương Lung Tình, nói bằng chất giọng dịu dàng.
“ Được rồi, thức dậy thôi nào.” Thương Lung Tình nhẹ nhàng đẩy Đông Phương Dịch Hàn ra, thản nhiên nói.
“ Ưm...” Đông Phương Dịch Hàn không chút nghĩ ngợi mà hôn Thương Lung Tình, gắt gao ôm nàng, trong nháy mắt trong phòng càng trở nên thêm ám muội, phút chốc nhiệt độ tăng cao.
Rất lâu qua đi, hai người đều thở hào hển, Đông Phương Dịch Hàn nhìn vẻ mặt trắng hồng hào của Thương Lung Tình, không dời mắt, cứ ngơ ngác nhìn như vậy. Trong lòng tràn ngập cảm giác hạnh phúc.
“ Lung nhi, nàng có biết một tổ chức có tên là Đế Quốc Kỳ Minh không?” Hình như Đông Phương Dịch Hàn nhớ tới cái gì đó, ánh mắt nhìn Thương Lung Tình không rời, chỉ sợ bỏ qua bất kỳ tin tức gì.
“ Sao đột nhiên hỏi vấn đề này?” Thương Lung Tình nhíu mày, không trực tiếp trả lời vấn đề của hắn, mà hỏi lại hắn.
“ Gần đây ở Thiên Long quốc nổi lên tổ chức Đế Quốc Kỳ Minh này, dường như tốc độ phát triển thật sự nhanh, mà còn có ý cạnh tranh làm ăn với Kỳ Môn nữa, ta đối với tổ chức này cũng chỉ mới nghe tới lần đầu, nghe nói chiêu thức của bọn hắn rất kỳ lạ.” Đông Phương Dịch Hàn có vẻ nghĩ ngơi nhìn Thương Lung Tình nói. Trong lòng luôn luôn có loại cảm giác, tổ chức này hẳn là có quan hệ với nàng.
“ À... phải không?” Thương Lung Tình thản nhiên hỏi lại, mặt không chút thay đổi, có vẻ không hề kinh ngạc trước lời nói của Đông Phương Dịch Hàn, hình như đã sớm có dự đoán.
“ Ừm, Lung nhi, biết sao?” Trong con mắt Đông Phương Dịch Hàn hiện lên sự chờ mong, dường như rất muốn biết đến tột cùng tổ chức này có phải do Thương Lung Tình lập ra hay không?
“ Vì sao cho rằng thiếp sẽ biết?” Trong lòng Thương Lung Tình chợt hiện lên sự kinh ngạc, xem ra suy nghĩ của Đông Phương Dịch Hàn này rất nhanh nhạy, thoáng cái lại có thể đoán được là liên quan đến nàng.
“ Nghe nói chiêu thuật của bọn hắn đặc biệt, suy nghĩ đầu tiên của ta là có liên quan đến nàng, bởi vì chiêu thức của nàng cũng rất đặc biệt.” Đông Phương Dịch Hàn cũng không chút nào giấu giếm nhìn Thương Lung Tình nói.
“ Ha ha, phải không? Chiêu thức đặc biệt thế nào?” Thương Lung Tình nhìn Đông Phương Dịch Hàn, nàng thản nhiên hỏi, vẻ mặt có một chút tươi cười nhàn nhạt.
“ Không biết, dù sao chính là cảm giác đặc biệt, không phải người bình thường có thể làm được.” Đông Phương Dịch Hàn nghĩ nghĩ, có hơi mất tự nhiên nói. Trong lòng cũng buồn bực, nói không ra được loại cảm giác vào lúc này.
“ Vậy chàng tính giải quyết tổ chức này ra sao?” Thương Lung Tình cố ý hỏi, tay nhẹ nhàng vuốt ve sợi tóc của mình, tựa như đang tự hỏi mình vậy.
“ Hướng Tam đã đưa bái thiếp ( thư mời) cho bọn hắn, mời bọn họ ngày mai ra bên ngoài trình diễn võ nghệ. Lung Tình, ngày mai đi cùng ta được không?” Đông Phương Dịch Hàn có hơi chờ mong nhìn Thương Lung Tình, hy vọng nàng sẽ đáp ứng đi xem với hắn. Tuy trong lòng hắn cảm thấy chuyện này có quan hệ với Thương Lung Tình, nhưng nàng lại không có phản ứng gì, chẳng lẽ không phải?
“ Chàng không sợ thiếp đi sẽ biết quá nhiều tin tức của bọn chàng sao?” Đôi mắt Thương Lung Tình chớp chớp, cố tình nhắc nhở nói, cười như không cười nhìn hắn.
“ Có cái gì phải sợ, nàng là nương tử của ta, nếu biết được thì có sao nào.” Vẻ mặt Đông Phương Dịch Hàn như không thèm để ý, ngược lại trong lòng rất chờ mong Thương Lung Tình có thể cùng nhau tham dự.
Trong nháy mắt trên trán Thương Lung Tình xẹt qua qua mấy vạch đen, tên nhãi này sao có thể vô vị như thế? Ngắm nàng ngủ? Bị hắn nhìn như vậy, làm sao mà nàng ngủ được? Ngẫm lại rồi thôi, hắn muốn xem thì cho hắn xem đi, nếu cùng hắn tranh luận tiếp nữa, đoán chừng trời sắp sáng luôn mất, vẫn là cứ giả mù lăn qua lăn lại cho rồi. Không để ý hắn tiếp nữa, trực tiếp xoay người, đưa lưng về phía hắn...
Đông Phương Dịch Hàn thấy nàng xoay người đưa lưng về phía hắn, cũng không lên tiếng nữa, chỉ thản nhiên tiếp tục nhìn. Mãi cho đến khi nghe được tiếng hít thở đều đều của nàng, mới nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng, trong lòng ngọt ngào ngủ say theo nàng...
Vừa mới rạng sáng ngày thứ hai, đột nhiên Thương Lung Tình không biết nói gì, lại bất đắc dĩ phát hiện vậy mà nàng lại bỏ lỡ thời gian luyện tập buổi sáng. Mắt mở ra nhìn ánh mặt trời tươi đẹp ngoài cửa sổ, bầu trời xanh thẳm, trong lòng thật sự vui sướng....
Quay đầu, hơi sững sờ, mới phát hiện Đông Phương Dịch Hàn đang ngủ say bên cạnh mình, bỗng nhiên nổi lên ý nghĩ trêu cợt hắn. Nàng cầm đuôi tóc của mình, nhẹ nhàng đụng vào mũi hắn, chỉ thấy hắn hơi nhíu mi, lại khôi phục bộ dáng ban đầu. Lại dùng đuôi tóc gãi ngứa, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười hứng thú.
“A...” Giữa ngay lúc đang chơi đùa vui vẻ, lại không nghĩ rằng bị Đông Phương Dịch Hàn xoay người một cái, đè nàng ở dưới cơ thể hắn, nàng hoảng sợ, kêu lên một tiếng.
“ Lung nhi, đùa vui không?” Đông Phương Dịch Hàn trừng mắt nhìn, trên khuôn mặt nở nụ cười yêu nghiệt, khiến Thương Lung Tình sững sờ, chỉ biết ngơ ngác nhìn hắn.
“ Không tồi.” Thương Lung Tình hoàn hồn, không nóng không vội trả lờn hắn một câu. Ánh mắt lóe ra, không nhìn Đông Phương Dịch Hàn nữa, trong lòng có hơi tức giận, không nghĩ tới chỉ vì nụ cười của hắn thôi mà nàng đã biến thành kẻ háo sắc rồi.
“ Nói như vậy, nương tử có ý không hài lòng hả?” Đông Phương Dịch Hàn nghe vậy, có phần ảo não, hắn phải làm thế nào mới khiến cho Thương Lung Tình hài lòng đây?
Trong nháy mắt trên mặt Thương Lung Tình xuất hiện mấy vạch đen, xem bộ dáng thần nhãi này vướng mắc, chẳng lẽ tưởng thật hả? Vậy mà lại để ý lời nàng nói? Nàng chỉ là tùy tiện đáp lời thôi mà.
“ Hài lòng, ai nói không hài lòng đâu.” Thương Lung Tình đành chịu, ánh mắt chớp chớp, cười khẽ nhìn Đông Phương Dịch Hàn. Hai tay tự nhiên vòng qua cổ của hắn, hơi thở nóng ẩm thổi vào bên tai hắn, mập mờ nói không nên lời...
“ Thật sự sao, Lung nhi.” Trong mắt Đông Phương Dịch Hàn hiện lên tia vui mừng, tâm tình vui sướng, thâm tình nhìn Thương Lung Tình, nói bằng chất giọng dịu dàng.
“ Được rồi, thức dậy thôi nào.” Thương Lung Tình nhẹ nhàng đẩy Đông Phương Dịch Hàn ra, thản nhiên nói.
“ Ưm...” Đông Phương Dịch Hàn không chút nghĩ ngợi mà hôn Thương Lung Tình, gắt gao ôm nàng, trong nháy mắt trong phòng càng trở nên thêm ám muội, phút chốc nhiệt độ tăng cao.
Rất lâu qua đi, hai người đều thở hào hển, Đông Phương Dịch Hàn nhìn vẻ mặt trắng hồng hào của Thương Lung Tình, không dời mắt, cứ ngơ ngác nhìn như vậy. Trong lòng tràn ngập cảm giác hạnh phúc.
“ Lung nhi, nàng có biết một tổ chức có tên là Đế Quốc Kỳ Minh không?” Hình như Đông Phương Dịch Hàn nhớ tới cái gì đó, ánh mắt nhìn Thương Lung Tình không rời, chỉ sợ bỏ qua bất kỳ tin tức gì.
“ Sao đột nhiên hỏi vấn đề này?” Thương Lung Tình nhíu mày, không trực tiếp trả lời vấn đề của hắn, mà hỏi lại hắn.
“ Gần đây ở Thiên Long quốc nổi lên tổ chức Đế Quốc Kỳ Minh này, dường như tốc độ phát triển thật sự nhanh, mà còn có ý cạnh tranh làm ăn với Kỳ Môn nữa, ta đối với tổ chức này cũng chỉ mới nghe tới lần đầu, nghe nói chiêu thức của bọn hắn rất kỳ lạ.” Đông Phương Dịch Hàn có vẻ nghĩ ngơi nhìn Thương Lung Tình nói. Trong lòng luôn luôn có loại cảm giác, tổ chức này hẳn là có quan hệ với nàng.
“ À... phải không?” Thương Lung Tình thản nhiên hỏi lại, mặt không chút thay đổi, có vẻ không hề kinh ngạc trước lời nói của Đông Phương Dịch Hàn, hình như đã sớm có dự đoán.
“ Ừm, Lung nhi, biết sao?” Trong con mắt Đông Phương Dịch Hàn hiện lên sự chờ mong, dường như rất muốn biết đến tột cùng tổ chức này có phải do Thương Lung Tình lập ra hay không?
“ Vì sao cho rằng thiếp sẽ biết?” Trong lòng Thương Lung Tình chợt hiện lên sự kinh ngạc, xem ra suy nghĩ của Đông Phương Dịch Hàn này rất nhanh nhạy, thoáng cái lại có thể đoán được là liên quan đến nàng.
“ Nghe nói chiêu thuật của bọn hắn đặc biệt, suy nghĩ đầu tiên của ta là có liên quan đến nàng, bởi vì chiêu thức của nàng cũng rất đặc biệt.” Đông Phương Dịch Hàn cũng không chút nào giấu giếm nhìn Thương Lung Tình nói.
“ Ha ha, phải không? Chiêu thức đặc biệt thế nào?” Thương Lung Tình nhìn Đông Phương Dịch Hàn, nàng thản nhiên hỏi, vẻ mặt có một chút tươi cười nhàn nhạt.
“ Không biết, dù sao chính là cảm giác đặc biệt, không phải người bình thường có thể làm được.” Đông Phương Dịch Hàn nghĩ nghĩ, có hơi mất tự nhiên nói. Trong lòng cũng buồn bực, nói không ra được loại cảm giác vào lúc này.
“ Vậy chàng tính giải quyết tổ chức này ra sao?” Thương Lung Tình cố ý hỏi, tay nhẹ nhàng vuốt ve sợi tóc của mình, tựa như đang tự hỏi mình vậy.
“ Hướng Tam đã đưa bái thiếp ( thư mời) cho bọn hắn, mời bọn họ ngày mai ra bên ngoài trình diễn võ nghệ. Lung Tình, ngày mai đi cùng ta được không?” Đông Phương Dịch Hàn có hơi chờ mong nhìn Thương Lung Tình, hy vọng nàng sẽ đáp ứng đi xem với hắn. Tuy trong lòng hắn cảm thấy chuyện này có quan hệ với Thương Lung Tình, nhưng nàng lại không có phản ứng gì, chẳng lẽ không phải?
“ Chàng không sợ thiếp đi sẽ biết quá nhiều tin tức của bọn chàng sao?” Đôi mắt Thương Lung Tình chớp chớp, cố tình nhắc nhở nói, cười như không cười nhìn hắn.
“ Có cái gì phải sợ, nàng là nương tử của ta, nếu biết được thì có sao nào.” Vẻ mặt Đông Phương Dịch Hàn như không thèm để ý, ngược lại trong lòng rất chờ mong Thương Lung Tình có thể cùng nhau tham dự.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.