Chương 43: Chap 42
Heo Lườii Biếng ( Mỡ Mỡ)
26/06/2024
Mặc dù nói vậy ông biết bà rất lo cho con gái của mình. Cố Hải Thượng cố tình ăn xong đi ngủ sớm để bà có thời gian về nhà thăm con gái mình. Thấy ông đã ngủ say bà cằm theo túi xách bản thân rời đi. Cố Hải Thượng mới mở mắt nhìn căn phòng trông trải.
Lúc trở về bà thấy Mạc Chỉ Nhược và Bí Ngô đang ngồi xem phim hoạt hình trong phòng khách còn anh đang đọc tài liệu gần đó .
Mạc Chỉ Nhược thấy mẹ trở về liền chạy lon ton tới chỗ bà .
"Mẹ ."
"Bảo Bối ! Con đã ăn tối chưa!"
"Con đã ăn với anh Khải và Bí Ngô."
"Vậy hả con có ngoan không?"
"Nhược Nhược rất nghe lời." - Mạc Chỉ Nhược nhìn bà .
Lưu Xuyến Chi cũng chỉ ở với cô vài tiếng phải trở về bệnh viện. Mạc Chỉ Nhược nhìn mẹ rời đi bám lấy người anh.
"Không sao mẹ sẽ sớm về thôi! Chúng ta đi ngủ thôi!" -Lục Thiên Khải ôm lấy cô trở về nhà.
Lục Thiên Khải vốn đang bận rộn trong phòng thì có cuộc điện thoại của Lưu Tiến Thành đến.
"Alo."
"Cậu cút về đây cho tôi."
Sau đó Lưu Tiền Thành tắt máy.Lục Thiên Khải giật mình không lẽ cô có chuyện gì lên ông mới tức giận nhưng vậy anh không kịp cằm theo áo khoác liền chạy ra khỏi phòng chạy về nhà. Thấy Mạc Chỉ Nhược đang ôm lấy mẹ trên sofa còn Lưu Tiến Thành tức giận đi lại gần đó vừa thấy anh ông ta hét lên .
"Đồ cầm thú nhà cậu, sao cậu lỡ làm chuyện đó với con bé !"
"Có chuyện gì ?"- Lục Thiên Khải đi tới gần cô và mẹ nhẹ nhàng hỏi.
"Cậu nói em có thai rồi !"- Mạc Chỉ Nhược ngập ngừng nói.
Lục Thiên Khải giật mình kéo cô lại phía mình.
"Thật không?"
"Ữ cậu nói nhiều nhất là 5 tuần!"
" Hôm nay con bé không chịu ăn ta lo quá mới bảo cậu nó qua khám ."- Lưu Xuyến Chi cũng giải thích thêm.
"Vậy thì tốt quá rồi! Nhưng em không được biến ăn nữa!"
"Tốt con khỉ nhà cậu."-Lưu Tiến Thành vẫn tức giận hét lên cháu gái ông đáng yêu như thế lại bị tên này đối xử đổi bại .
"Không phải trước đây cậu không muốn có con nữa sao bỗng nhiên lại."
"Con biết mẹ và cậu sẽ tức giận hành động con với cô ấy nhưng đây là mong muốn của cô ấy."- Lục Thiên Khải
dịu dàng xoa mặt cô.
Nhớ đứa bé đã mất anh hổ thẹn với cô rất nhiều coi như anh bù đắp cho cô .Lưu Xuyến Chi thở dài dú sao hai người cũng là vợ chồng có con là chuyện dương nhiên bà không thể vì con gái khờ khạo của bản thân mà khiến họ không có con .
"Nhược Nhược em có muốn sinh con cho anh không , sinh thêm em cho Bí Ngô !"- Lục Thiên Khải dịu dàng sờ má cô hỏi
Mạc Chỉ Nhược nhìn anh lại giống như chú mèo nhỏ e thẹn gật đầu .
"Nhược Nhược muốn."
Giống như anh nói đó là mong muốn của cô hai người lớn cũng không thể nói thêm vào. Vì lần trước Bí Ngô năm sai tư thế khiến cô mất nửa cái mạng nhỏ. Lần này anh càng chăm sóc cô kỹ hơn để Bánh Bao của họ an toàn tới thế giới này. Dưới sự chăm sóc ba người Bánh Bao lớn rất nhanh còn là con gái khiến Lục Thiên Khải vui đến nỗi muốn cho cả thế giới biết. Cũng gần đến sinh nhật Bí Ngô anh quyết định mở bữa tiệc mời quan khách tới.
Không biết làm sao Phùng Quân Huần lại có thiệp mời tới bữa tiệc. Từ xa ông ta nhìn thấy vợ cũ và con gái đang mang thai . Sau khi sự cố ba năm trước sảy ra ông ta biết được đứa con gái ông ta vứt bỏ lại leo lên được giường kẻ nhiều tiền đáng tiếc ông ta không có cơ hội tiếp cận. Ba năm nay gia tộc Lục gia sống rất yên lặng không có tiệc tùng gì lớn giờ bống nhiên tổ chức sinh nhật cho cậu cả trong gia đình vào tiểu học quả đúng là chuyện lớn khó khắn lắm ông ta với có giấy mới tới.
Lúc trở về bà thấy Mạc Chỉ Nhược và Bí Ngô đang ngồi xem phim hoạt hình trong phòng khách còn anh đang đọc tài liệu gần đó .
Mạc Chỉ Nhược thấy mẹ trở về liền chạy lon ton tới chỗ bà .
"Mẹ ."
"Bảo Bối ! Con đã ăn tối chưa!"
"Con đã ăn với anh Khải và Bí Ngô."
"Vậy hả con có ngoan không?"
"Nhược Nhược rất nghe lời." - Mạc Chỉ Nhược nhìn bà .
Lưu Xuyến Chi cũng chỉ ở với cô vài tiếng phải trở về bệnh viện. Mạc Chỉ Nhược nhìn mẹ rời đi bám lấy người anh.
"Không sao mẹ sẽ sớm về thôi! Chúng ta đi ngủ thôi!" -Lục Thiên Khải ôm lấy cô trở về nhà.
Lục Thiên Khải vốn đang bận rộn trong phòng thì có cuộc điện thoại của Lưu Tiến Thành đến.
"Alo."
"Cậu cút về đây cho tôi."
Sau đó Lưu Tiền Thành tắt máy.Lục Thiên Khải giật mình không lẽ cô có chuyện gì lên ông mới tức giận nhưng vậy anh không kịp cằm theo áo khoác liền chạy ra khỏi phòng chạy về nhà. Thấy Mạc Chỉ Nhược đang ôm lấy mẹ trên sofa còn Lưu Tiến Thành tức giận đi lại gần đó vừa thấy anh ông ta hét lên .
"Đồ cầm thú nhà cậu, sao cậu lỡ làm chuyện đó với con bé !"
"Có chuyện gì ?"- Lục Thiên Khải đi tới gần cô và mẹ nhẹ nhàng hỏi.
"Cậu nói em có thai rồi !"- Mạc Chỉ Nhược ngập ngừng nói.
Lục Thiên Khải giật mình kéo cô lại phía mình.
"Thật không?"
"Ữ cậu nói nhiều nhất là 5 tuần!"
" Hôm nay con bé không chịu ăn ta lo quá mới bảo cậu nó qua khám ."- Lưu Xuyến Chi cũng giải thích thêm.
"Vậy thì tốt quá rồi! Nhưng em không được biến ăn nữa!"
"Tốt con khỉ nhà cậu."-Lưu Tiến Thành vẫn tức giận hét lên cháu gái ông đáng yêu như thế lại bị tên này đối xử đổi bại .
"Không phải trước đây cậu không muốn có con nữa sao bỗng nhiên lại."
"Con biết mẹ và cậu sẽ tức giận hành động con với cô ấy nhưng đây là mong muốn của cô ấy."- Lục Thiên Khải
dịu dàng xoa mặt cô.
Nhớ đứa bé đã mất anh hổ thẹn với cô rất nhiều coi như anh bù đắp cho cô .Lưu Xuyến Chi thở dài dú sao hai người cũng là vợ chồng có con là chuyện dương nhiên bà không thể vì con gái khờ khạo của bản thân mà khiến họ không có con .
"Nhược Nhược em có muốn sinh con cho anh không , sinh thêm em cho Bí Ngô !"- Lục Thiên Khải dịu dàng sờ má cô hỏi
Mạc Chỉ Nhược nhìn anh lại giống như chú mèo nhỏ e thẹn gật đầu .
"Nhược Nhược muốn."
Giống như anh nói đó là mong muốn của cô hai người lớn cũng không thể nói thêm vào. Vì lần trước Bí Ngô năm sai tư thế khiến cô mất nửa cái mạng nhỏ. Lần này anh càng chăm sóc cô kỹ hơn để Bánh Bao của họ an toàn tới thế giới này. Dưới sự chăm sóc ba người Bánh Bao lớn rất nhanh còn là con gái khiến Lục Thiên Khải vui đến nỗi muốn cho cả thế giới biết. Cũng gần đến sinh nhật Bí Ngô anh quyết định mở bữa tiệc mời quan khách tới.
Không biết làm sao Phùng Quân Huần lại có thiệp mời tới bữa tiệc. Từ xa ông ta nhìn thấy vợ cũ và con gái đang mang thai . Sau khi sự cố ba năm trước sảy ra ông ta biết được đứa con gái ông ta vứt bỏ lại leo lên được giường kẻ nhiều tiền đáng tiếc ông ta không có cơ hội tiếp cận. Ba năm nay gia tộc Lục gia sống rất yên lặng không có tiệc tùng gì lớn giờ bống nhiên tổ chức sinh nhật cho cậu cả trong gia đình vào tiểu học quả đúng là chuyện lớn khó khắn lắm ông ta với có giấy mới tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.