Chương 70
huangxy531509390
27/10/2020
Tại bệnh viện tư nhân của Lang Trạch Thiên, ba phòng cấp cứu đều sáng đèn. Nhâm Thiên Tường ngồi ở trước cửa một phòng, hai tay nắm chặt cùng một chỗ, lông mày vẫn nhăn chặt.
Văn Dục nhẹ nhàng cầm lấy tay Thiên Tường, nhẹ giọng trấn an: “Sẽ không có việc gì đâu. Tường, bá phụ sẽ không có việc gì a!”
-“Dục nhi…” Nhâm Thiên Tường thật sâu nhìn Văn Dục, ôm lấy Văn Dục, đem mặt vùi vào hõm vai Văn Dục, thanh âm có chút phát run “Nếu phụ thân cũng…”
-“Sẽ không a! Thiên Tường, bá phụ có một đứa con vĩ đại như ngươi ở đây, hắn không muốn phải rời đi a! Tin ta a, bá phụ sẽ không có việc gì!” Văn Dục nhẹ nhàng vỗ về Thiên Tường, lo lắng nhìn cánh cửa phòng cấp cứu còn đang đóng chặt.
Lang Trạch Thiên đi đến gần Nhâm Thiên Tường, nhìn cửa phòng cấp cứu, cúi đầu nói: “Thật có lỗi a, chúng ta đã tới chậm!”.
-“Từ lúc nào?” Nhâm Thiên Tường cúi đầu hỏi, cũng không ngẩng đầu lên.
-“Chúng ta không dám hành động thiếu suy nghĩ. Tổ chức của mặt nạ bạc, mỗi người đều đã trải qua quá trình huấn luyện rất đáng sợ, giống như địa ngục vậy…Từng Nguy lại là loại người khó lường…Ta sợ nếu tùy tiện lao ra sẽ nguy hiểm, cho nên đã nghĩ nên giải quyết từng tên một, không nghĩ tới…”
-“Khẩu súng mà nữ nhân kia rút ra là từ người của ngươi hay người của hắn?”
-“…Là người của ta, thực xin lỗi…Là tại ta sơ sẩy…” Lang Trạch Thiên xin lỗi, ngẩng đầu nhìn. “Ta không nghĩ nữ nhân kia lại ghê gớm như vậy. Ta đã cho xử phạt hai tên kia rồi!”
-“Vậy lúc ả bóp cò súng, vì sao không ngăn ả lại? Nếu không có Từng Nguy, ta cùng Dục Nhi không phải đều đã chết rồi sao?” Nhâm Thiên Tường ngẩng đầu lên, có chút tức giận nhìn Lang Trạch Thiên.
-âThiên TÆ°á»ng, lúc ấy ả Äang phát Äiên mà bắn lung tung, cÄn bản không thá» tá»i gần a!â VÄn Dục bắt lấy hai bà n tay lạnh lẽo của Thiên TÆ°á»ng.
-âVáºy vì sao không xông lên mà bắt ả lại a!!!â Cứ nghÄ© Äến nữ nhân kia thiếu chút nữa bắn trúng Nhâm Äoạn Phong, trái tim hắn lại thấy kinh hoảng.
-âNếu Tát Äế chết á» chá» nà y, không chá» có phụ thân ngÆ°Æ¡i sẽ phải chá»u phiá»n toái, toà n bá» công ty của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng sẽ bá» vạ lây a. Gia tá»c của Tát Äế không thá» xem thÆ°á»ng a!â Lang Trạch Thiên nhÄn mà y. Nếu không lo lắng Äến mấy chuyá»n nà y, hắn cÅ©ng Äã sá»m xá» lý ả nữ nhân kiêu ngạo kia.
-âTa cóc thèm quan tâm Äến mấy chuyá»n Äó, ta chá» muá»n phụ thân của ta a!â Nhâm Thiên TÆ°á»ng cắn chặt Äôi môi tái nhợt, Äiên cuá»ng gà o thét, nhìn cánh cá»a còn Äang Äóng chặt kia âTa khó khÄn biết mấyâ¦khó khÄn biết mấy má»i biết Äược sá»± thá»±câ¦Không thá» cứ nhÆ° váºy Äã xongâ¦Không thá»!!! Ta muá»n chÃnh tai ta nghe Äược hắn nói vá»i ta những gì Từng Nguy Äã nóiâ¦Hắn không thá» cứ nhÆ° váºy mà â¦â Äá»t nhiên nhÆ° là nói không Äược nữa, Nhâm Thiên TÆ°á»ng tá»±a Äầu và o trên vai VÄn Dục, nÆ°á»c mắt lẳng lặng rÆ¡i. Mẫu thân, phụ thân không có phản bá»i chúng ta aâ¦Từ Äầu Äến giá», phụ thân Äá»u yêu chúng ta. Mẫu thân nói rất Äúng, phải tin tÆ°á»ng phụ thân⦠NhÆ°ng mà ta Äã háºn hắn suá»t mÆ°á»i hai nÄm, hắn rá»t cục Äã Äau khá» Äến thế nà o? Phụ thân, van cầu ngÆ°Æ¡i, tá»nh lại Äi. Ta muá»n chÃnh má»m nói vá»i ngÆ°Æ¡i má»t tiếng thá»±c xin lá»i. Phụ thânâ¦
VÄn Dục Æ°u thÆ°Æ¡ng vá» nhẹ vai Thiên TÆ°á»ng, ôn nhu nói: âÄừng sợ aâ¦Bá phụ nhất Äá»nh sẽ không có viá»c gìâ¦â
Lang Trạch Thiên quay mặt Äi, không nói gì. Thiên TÆ°á»ng, ngÆ°Æ¡i hẳn là nên cảm tạ Từng Nguy. Hắn Äã dùng sinh má»nh của mình Äi che chá» ngÆ°á»i hắn yêuâ¦phụ thân của ngÆ°Æ¡iâ¦
Quay Äầu lại, Viên Ngang Äứng á» cách Äó không xa, lẳng lặng nhìn Thiên TÆ°á»ng. DÆ°á»ng nhÆ° nháºn thấy Äược Äiá»u gì, hắn ngẩng Äầu nhìn. Tầm mắt liá»n Äụng phải ánh mắt của Lang Trạch Thiên. Sau Äó hắn thản nhiên ná» nụ cÆ°á»i, quay Äi, nhìn cÄn phòng cấp cứu trÆ°á»c mặt. Äèn vẫn sángâ¦Bên trong, nam nhân Äã dùng thân mình mà Äỡ Äạn cho Äoạn Phong kia rá»t cuá»c nghÄ© thế nà o? Rõ rà ng vẫn Äá»u á» bên cạnh Nhâm Äoạn Phong, vì sao lại lá»±a chá»n phÆ°Æ¡ng thức nà y ÄỠép buá»c Nhâm Äoạn Phong? Rõ rà ng có rất nhiá»u cÆ¡ há»i, nhÆ°ng tại sao lại phải là m nhÆ° váºy? Ngay từ Äầu, hắn cÅ©ng không muá»n thÆ°Æ¡ng tá»n Nhâm Thiên TÆ°á»ng và VÄn Dục. NhÆ°ng nếu chá» vì muá»n Äá»i phó vá»i Tát Äế mà là m nhÆ° váºy thì tháºt không giá»ng vá»i tác phong của sát thủ mặt nạ bạc a.
Từng Nguy, ngÆ°Æ¡i là má»t kẻ ngu xuẩn hay khôn khéo Äây? NgÆ°Æ¡i rá»t cục thắng hay là thua? Nhâm Äoạn Phong vì ngÆ°Æ¡i mà bắn Tát Äếâ¦Bá»i vì ngÆ°Æ¡i, hắn gà o thét kêu tên ngÆ°Æ¡i, vì ngÆ°Æ¡i mà rÆ¡i lá». NhÆ°ng hắn không phải bá»i vì có cảm tình vá»i ngÆ°Æ¡i a. Ai cÅ©ng không thá» Äi chứng minh Äược Äiá»u nà yâ¦Mau tá»nh lại Äi, sau Äó Äi tìm nam nhân kia há»i Äáp án. Ta cÅ©ng muá»n biết, Nhâm Äoạn Phong nếu còn có thá» sá»ng, hắn liá»u có thá» trá» lại bên cạnh ngÆ°Æ¡i không aâ¦
TrÆ°á»c cá»a má»t cÄn phòng cấp cứu khác, Ãu DÆ°Æ¡ng huynh Äá» có chút buá»n rầu, Äang thÆ°Æ¡ng lượng nên xá» lý Tát Äế nhÆ° thế nà o. Nữ nhân nà y có má»t thế lá»±c háºu thuẫn phÃa sau không thá» xem thÆ°á»ng. Giá» lại là tại Nhâm Äoạn Phong bắn ả, nhỡ may mà truy cứu ra thìâ¦Xem ra tá»t nhất phải mau chóng tìm ra cà ng nhiá»u thứ có thá» uy hiếp Äược Tát Äếâ¦
Má»t Äêm nà y, nhất Äá»nh không thá» yên á»nâ¦
Văn Dục nhẹ nhàng cầm lấy tay Thiên Tường, nhẹ giọng trấn an: “Sẽ không có việc gì đâu. Tường, bá phụ sẽ không có việc gì a!”
-“Dục nhi…” Nhâm Thiên Tường thật sâu nhìn Văn Dục, ôm lấy Văn Dục, đem mặt vùi vào hõm vai Văn Dục, thanh âm có chút phát run “Nếu phụ thân cũng…”
-“Sẽ không a! Thiên Tường, bá phụ có một đứa con vĩ đại như ngươi ở đây, hắn không muốn phải rời đi a! Tin ta a, bá phụ sẽ không có việc gì!” Văn Dục nhẹ nhàng vỗ về Thiên Tường, lo lắng nhìn cánh cửa phòng cấp cứu còn đang đóng chặt.
Lang Trạch Thiên đi đến gần Nhâm Thiên Tường, nhìn cửa phòng cấp cứu, cúi đầu nói: “Thật có lỗi a, chúng ta đã tới chậm!”.
-“Từ lúc nào?” Nhâm Thiên Tường cúi đầu hỏi, cũng không ngẩng đầu lên.
-“Chúng ta không dám hành động thiếu suy nghĩ. Tổ chức của mặt nạ bạc, mỗi người đều đã trải qua quá trình huấn luyện rất đáng sợ, giống như địa ngục vậy…Từng Nguy lại là loại người khó lường…Ta sợ nếu tùy tiện lao ra sẽ nguy hiểm, cho nên đã nghĩ nên giải quyết từng tên một, không nghĩ tới…”
-“Khẩu súng mà nữ nhân kia rút ra là từ người của ngươi hay người của hắn?”
-“…Là người của ta, thực xin lỗi…Là tại ta sơ sẩy…” Lang Trạch Thiên xin lỗi, ngẩng đầu nhìn. “Ta không nghĩ nữ nhân kia lại ghê gớm như vậy. Ta đã cho xử phạt hai tên kia rồi!”
-“Vậy lúc ả bóp cò súng, vì sao không ngăn ả lại? Nếu không có Từng Nguy, ta cùng Dục Nhi không phải đều đã chết rồi sao?” Nhâm Thiên Tường ngẩng đầu lên, có chút tức giận nhìn Lang Trạch Thiên.
-âThiên TÆ°á»ng, lúc ấy ả Äang phát Äiên mà bắn lung tung, cÄn bản không thá» tá»i gần a!â VÄn Dục bắt lấy hai bà n tay lạnh lẽo của Thiên TÆ°á»ng.
-âVáºy vì sao không xông lên mà bắt ả lại a!!!â Cứ nghÄ© Äến nữ nhân kia thiếu chút nữa bắn trúng Nhâm Äoạn Phong, trái tim hắn lại thấy kinh hoảng.
-âNếu Tát Äế chết á» chá» nà y, không chá» có phụ thân ngÆ°Æ¡i sẽ phải chá»u phiá»n toái, toà n bá» công ty của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng sẽ bá» vạ lây a. Gia tá»c của Tát Äế không thá» xem thÆ°á»ng a!â Lang Trạch Thiên nhÄn mà y. Nếu không lo lắng Äến mấy chuyá»n nà y, hắn cÅ©ng Äã sá»m xá» lý ả nữ nhân kiêu ngạo kia.
-âTa cóc thèm quan tâm Äến mấy chuyá»n Äó, ta chá» muá»n phụ thân của ta a!â Nhâm Thiên TÆ°á»ng cắn chặt Äôi môi tái nhợt, Äiên cuá»ng gà o thét, nhìn cánh cá»a còn Äang Äóng chặt kia âTa khó khÄn biết mấyâ¦khó khÄn biết mấy má»i biết Äược sá»± thá»±câ¦Không thá» cứ nhÆ° váºy Äã xongâ¦Không thá»!!! Ta muá»n chÃnh tai ta nghe Äược hắn nói vá»i ta những gì Từng Nguy Äã nóiâ¦Hắn không thá» cứ nhÆ° váºy mà â¦â Äá»t nhiên nhÆ° là nói không Äược nữa, Nhâm Thiên TÆ°á»ng tá»±a Äầu và o trên vai VÄn Dục, nÆ°á»c mắt lẳng lặng rÆ¡i. Mẫu thân, phụ thân không có phản bá»i chúng ta aâ¦Từ Äầu Äến giá», phụ thân Äá»u yêu chúng ta. Mẫu thân nói rất Äúng, phải tin tÆ°á»ng phụ thân⦠NhÆ°ng mà ta Äã háºn hắn suá»t mÆ°á»i hai nÄm, hắn rá»t cục Äã Äau khá» Äến thế nà o? Phụ thân, van cầu ngÆ°Æ¡i, tá»nh lại Äi. Ta muá»n chÃnh má»m nói vá»i ngÆ°Æ¡i má»t tiếng thá»±c xin lá»i. Phụ thânâ¦
VÄn Dục Æ°u thÆ°Æ¡ng vá» nhẹ vai Thiên TÆ°á»ng, ôn nhu nói: âÄừng sợ aâ¦Bá phụ nhất Äá»nh sẽ không có viá»c gìâ¦â
Lang Trạch Thiên quay mặt Äi, không nói gì. Thiên TÆ°á»ng, ngÆ°Æ¡i hẳn là nên cảm tạ Từng Nguy. Hắn Äã dùng sinh má»nh của mình Äi che chá» ngÆ°á»i hắn yêuâ¦phụ thân của ngÆ°Æ¡iâ¦
Quay Äầu lại, Viên Ngang Äứng á» cách Äó không xa, lẳng lặng nhìn Thiên TÆ°á»ng. DÆ°á»ng nhÆ° nháºn thấy Äược Äiá»u gì, hắn ngẩng Äầu nhìn. Tầm mắt liá»n Äụng phải ánh mắt của Lang Trạch Thiên. Sau Äó hắn thản nhiên ná» nụ cÆ°á»i, quay Äi, nhìn cÄn phòng cấp cứu trÆ°á»c mặt. Äèn vẫn sángâ¦Bên trong, nam nhân Äã dùng thân mình mà Äỡ Äạn cho Äoạn Phong kia rá»t cuá»c nghÄ© thế nà o? Rõ rà ng vẫn Äá»u á» bên cạnh Nhâm Äoạn Phong, vì sao lại lá»±a chá»n phÆ°Æ¡ng thức nà y ÄỠép buá»c Nhâm Äoạn Phong? Rõ rà ng có rất nhiá»u cÆ¡ há»i, nhÆ°ng tại sao lại phải là m nhÆ° váºy? Ngay từ Äầu, hắn cÅ©ng không muá»n thÆ°Æ¡ng tá»n Nhâm Thiên TÆ°á»ng và VÄn Dục. NhÆ°ng nếu chá» vì muá»n Äá»i phó vá»i Tát Äế mà là m nhÆ° váºy thì tháºt không giá»ng vá»i tác phong của sát thủ mặt nạ bạc a.
Từng Nguy, ngÆ°Æ¡i là má»t kẻ ngu xuẩn hay khôn khéo Äây? NgÆ°Æ¡i rá»t cục thắng hay là thua? Nhâm Äoạn Phong vì ngÆ°Æ¡i mà bắn Tát Äếâ¦Bá»i vì ngÆ°Æ¡i, hắn gà o thét kêu tên ngÆ°Æ¡i, vì ngÆ°Æ¡i mà rÆ¡i lá». NhÆ°ng hắn không phải bá»i vì có cảm tình vá»i ngÆ°Æ¡i a. Ai cÅ©ng không thá» Äi chứng minh Äược Äiá»u nà yâ¦Mau tá»nh lại Äi, sau Äó Äi tìm nam nhân kia há»i Äáp án. Ta cÅ©ng muá»n biết, Nhâm Äoạn Phong nếu còn có thá» sá»ng, hắn liá»u có thá» trá» lại bên cạnh ngÆ°Æ¡i không aâ¦
TrÆ°á»c cá»a má»t cÄn phòng cấp cứu khác, Ãu DÆ°Æ¡ng huynh Äá» có chút buá»n rầu, Äang thÆ°Æ¡ng lượng nên xá» lý Tát Äế nhÆ° thế nà o. Nữ nhân nà y có má»t thế lá»±c háºu thuẫn phÃa sau không thá» xem thÆ°á»ng. Giá» lại là tại Nhâm Äoạn Phong bắn ả, nhỡ may mà truy cứu ra thìâ¦Xem ra tá»t nhất phải mau chóng tìm ra cà ng nhiá»u thứ có thá» uy hiếp Äược Tát Äếâ¦
Má»t Äêm nà y, nhất Äá»nh không thá» yên á»nâ¦
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.