Chương 20
Rin
19/02/2016
-Thẩm Duật,thế nào?Cô ấy có làm sao hay không?
-Phàm Ngự,cô ấy đã qua khỏi nhưng não của cô ấy đã bị mất đi 1 phần kí ức e là trong khoảng thời gian này cô ấy sẽ không nhớ được bất cứ 1 thứ gì!
-Mất trí nhớ?Cậu đùa tôi à?
-Cô ấy trước đây cũng đã mất trí nhớ
-Tìm ra nguyên nhân vì sao chưa?
-Tai nạn của cô ấy giống hệt với tai nạn của Mịch Nhi,đều ko thấy người sau khi nhập viện
-Có khi nào cô ấy là Mịch Nhi ko?
Kết thúc cuộc nói chuyện với Thẩm Duật,Phàm Ngự vội vàng đi về phòng bệnh của nó.Đến nơi,nó vẫn đang hôn mê,cúi người hôn lên trán nó.
“Píp”
-Alo!-giọng Travis nhẹ nhàng vang lên
-Anh,có phải là người nhà của Hoàng Anh Nhi?-Phàm Ngự lên tiếng
-Anh là ai?Sao lại cầm di động của em gái tôi?
-Xin lỗi,là do tài xế của tôi lái xe ko cẩn thận sơ ý đụng phải cô ấy
-Cái gì?Tiểu Nha Đầu bị đụng xe?Anh đùa tôi chắc?Con bé đang ở đâu?
-Bệnh viện Lệ Nguyên
Travis cúp máy,tức tốc lao ra xe,phóng thẳng tới bệnh viện.Chỉ chưa đến 10 phút anh tới cổng bệnh viện
-Xin lỗi,phòng bệnh của bệnh nhân Hoàng Anh Nhi!
-Dạ,đợi chút!-Y tá lễ tân còn đang mải ngắm vẻ đẹp trai ngời ngời của Travis
-Nhanh con mẹ nó lên!-Travis bắt đầu cáu lên.Đã gấp rồi còn gặp phải bọn mê trai
-Dạ dạ!-Y tá lễ tân nhìn Travis nổi giận mà hoảng sợ,vội vội vàng vàng tìm thông tin
-Hoàng Anh Nhi,em thử làm sao xem!Anh sẽ hận em đến chết!
Y tá lễ tân nghe Travis lẩm bẩm mà cảm giác giống như là cậu đến đòi nợ bệnh nhân ko bằng
-Dạ,bệnh….bệnh nhân ở phòng V.Vip 412,khu…khu điều trị đặc biệt ạ!
Travis chạy vụt đi,bỏ mặc y tá lễ tân đứng 1 chỗ sợ hãi.Đạp cửa chạy vào phòng
-Tiểu Nha Đầu!-Travis chạy lại ôm lấy nó
-Xin lỗi,chúng ta quen nhau không?-nó đẩy người Travis ra
-Tracy!
-Tôi không quen Tracy.Cô ấy là người quan trọng của anh sao?
-Ừ,cô ấy rất rất quan trọng với anh!
-Tôi cần nói chuyện với anh!-Phàm Ngự chen vào lời Travis
Phàm Ngự và Travis ra ngoài
-Cô ấy mất trí nhớ rồi!
-Anh nói cái gì?Tiểu Nha Đầu mất trí nhớ!
Phàm Ngự cứ mặc im cho Travis túm cổ áo
-Chết tiệt!
Travis lao vào phòng
-Em có thể nói anh nghe tên em hay không?
-Hoàng Anh Nhi!
-Anh là Hoàng Anh Vũ,anh trai song sinh của em!
-Anh trai song sinh?
-Đúng vậy!Anh là Travis,em là Tracy,anh hay gọi em là Tiểu Nha Đầu
-Travis?Tracy?Tiểu Nha Đầu?
-Ừ!
-Bây giờ em đang ở bệnh viện Lệ Nguyên.
-Gia cảnh nhà em,à không,nhà mình như thế nào?
-Gia cảnh của em rất tốt.Em là đại tiểu thư của Hoàng Gia.Trước giờ em chưa phải động 1 ngón tay vào việc gì!
-Em bao nhiêu tuổi?Đang làm nghề gì?Lúc rảnh rỗi em hay Làm những gì?
-Tiểu Nha Đầu,em năm nay 17 tuổi.Đang là học sinh.Em thích làm bánh lúc rảnh rỗi nhất!
~~~~~~~~
Thời gian:30 phút trước khi nó về nhà
-Anh Minh Khải,anh say rồi!Lạc Vĩ Liên lên giọng nói
-Con mẹ nó,cô biến cho tôi!
-Anh à,em là Vĩ Liên!
-Vĩ Liên,Vĩ Liếc gì,cô biến con mẹ nó đi!
Lạc Vĩ Liên bám dai như đỉa,đương nhiên sẽ ko bỏ về.Nhân lúc hắn ko để ý liền đổ thuốc kích dục vào rượu của hắn.Hắn càng uống,thuốc càng phát huy tác dụng.Nhưng,khi chuẩn bị hôn thì hắn lăn đùng ra ngủ nên Lạc Vĩ Liên lột đồ của hắn cộng ả ra rồi nằm trên sofa.
Đến lúc nó về thì nhìn thấy,soạn đồ,để thư lên bàn và bỏ đi.Hắn sau khi tỉnh dậy nhìn thấy hoàn cảnh của chính mình cộng thêm nội dung bức thư làm hắn muốn bóp chết Lạc Vĩ Liên.Con mẹ nó,hắn hận ả ta
(Còn tiếp)
-Phàm Ngự,cô ấy đã qua khỏi nhưng não của cô ấy đã bị mất đi 1 phần kí ức e là trong khoảng thời gian này cô ấy sẽ không nhớ được bất cứ 1 thứ gì!
-Mất trí nhớ?Cậu đùa tôi à?
-Cô ấy trước đây cũng đã mất trí nhớ
-Tìm ra nguyên nhân vì sao chưa?
-Tai nạn của cô ấy giống hệt với tai nạn của Mịch Nhi,đều ko thấy người sau khi nhập viện
-Có khi nào cô ấy là Mịch Nhi ko?
Kết thúc cuộc nói chuyện với Thẩm Duật,Phàm Ngự vội vàng đi về phòng bệnh của nó.Đến nơi,nó vẫn đang hôn mê,cúi người hôn lên trán nó.
“Píp”
-Alo!-giọng Travis nhẹ nhàng vang lên
-Anh,có phải là người nhà của Hoàng Anh Nhi?-Phàm Ngự lên tiếng
-Anh là ai?Sao lại cầm di động của em gái tôi?
-Xin lỗi,là do tài xế của tôi lái xe ko cẩn thận sơ ý đụng phải cô ấy
-Cái gì?Tiểu Nha Đầu bị đụng xe?Anh đùa tôi chắc?Con bé đang ở đâu?
-Bệnh viện Lệ Nguyên
Travis cúp máy,tức tốc lao ra xe,phóng thẳng tới bệnh viện.Chỉ chưa đến 10 phút anh tới cổng bệnh viện
-Xin lỗi,phòng bệnh của bệnh nhân Hoàng Anh Nhi!
-Dạ,đợi chút!-Y tá lễ tân còn đang mải ngắm vẻ đẹp trai ngời ngời của Travis
-Nhanh con mẹ nó lên!-Travis bắt đầu cáu lên.Đã gấp rồi còn gặp phải bọn mê trai
-Dạ dạ!-Y tá lễ tân nhìn Travis nổi giận mà hoảng sợ,vội vội vàng vàng tìm thông tin
-Hoàng Anh Nhi,em thử làm sao xem!Anh sẽ hận em đến chết!
Y tá lễ tân nghe Travis lẩm bẩm mà cảm giác giống như là cậu đến đòi nợ bệnh nhân ko bằng
-Dạ,bệnh….bệnh nhân ở phòng V.Vip 412,khu…khu điều trị đặc biệt ạ!
Travis chạy vụt đi,bỏ mặc y tá lễ tân đứng 1 chỗ sợ hãi.Đạp cửa chạy vào phòng
-Tiểu Nha Đầu!-Travis chạy lại ôm lấy nó
-Xin lỗi,chúng ta quen nhau không?-nó đẩy người Travis ra
-Tracy!
-Tôi không quen Tracy.Cô ấy là người quan trọng của anh sao?
-Ừ,cô ấy rất rất quan trọng với anh!
-Tôi cần nói chuyện với anh!-Phàm Ngự chen vào lời Travis
Phàm Ngự và Travis ra ngoài
-Cô ấy mất trí nhớ rồi!
-Anh nói cái gì?Tiểu Nha Đầu mất trí nhớ!
Phàm Ngự cứ mặc im cho Travis túm cổ áo
-Chết tiệt!
Travis lao vào phòng
-Em có thể nói anh nghe tên em hay không?
-Hoàng Anh Nhi!
-Anh là Hoàng Anh Vũ,anh trai song sinh của em!
-Anh trai song sinh?
-Đúng vậy!Anh là Travis,em là Tracy,anh hay gọi em là Tiểu Nha Đầu
-Travis?Tracy?Tiểu Nha Đầu?
-Ừ!
-Bây giờ em đang ở bệnh viện Lệ Nguyên.
-Gia cảnh nhà em,à không,nhà mình như thế nào?
-Gia cảnh của em rất tốt.Em là đại tiểu thư của Hoàng Gia.Trước giờ em chưa phải động 1 ngón tay vào việc gì!
-Em bao nhiêu tuổi?Đang làm nghề gì?Lúc rảnh rỗi em hay Làm những gì?
-Tiểu Nha Đầu,em năm nay 17 tuổi.Đang là học sinh.Em thích làm bánh lúc rảnh rỗi nhất!
~~~~~~~~
Thời gian:30 phút trước khi nó về nhà
-Anh Minh Khải,anh say rồi!Lạc Vĩ Liên lên giọng nói
-Con mẹ nó,cô biến cho tôi!
-Anh à,em là Vĩ Liên!
-Vĩ Liên,Vĩ Liếc gì,cô biến con mẹ nó đi!
Lạc Vĩ Liên bám dai như đỉa,đương nhiên sẽ ko bỏ về.Nhân lúc hắn ko để ý liền đổ thuốc kích dục vào rượu của hắn.Hắn càng uống,thuốc càng phát huy tác dụng.Nhưng,khi chuẩn bị hôn thì hắn lăn đùng ra ngủ nên Lạc Vĩ Liên lột đồ của hắn cộng ả ra rồi nằm trên sofa.
Đến lúc nó về thì nhìn thấy,soạn đồ,để thư lên bàn và bỏ đi.Hắn sau khi tỉnh dậy nhìn thấy hoàn cảnh của chính mình cộng thêm nội dung bức thư làm hắn muốn bóp chết Lạc Vĩ Liên.Con mẹ nó,hắn hận ả ta
(Còn tiếp)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.