Tiểu Tâm Phiến Tử

Chương 3: Chương 3

Vân Quá Thị Phi

21/09/2016

Bái sư

Tiểu cung tiễn thủ cấp 10 đáng thương hấp ta hấp tấp chạy đuổi theo tên biến thái tế tự nửa ngày, cuối cùng bị tiểu quái gặm chết ở bản đồ dã ngoại, nằm ngay đơ khoảng chừng nửa phút, đã nhìn thấy bóng áo trắng kia bay bay càng lúc càng xa, bao phủ trong ánh hào quang mặt trời…

Sau đó tâm tình Bố Tranh cực kỳ kém logout đi ngủ…

Sáng hôm sau còn có lớp, lúc giữa trưa trở về qua quít tuồn hết hộp cơm vực dậy đủ tinh thần xông lên trò chơi. Chỉ có điều acc tiểu nữ cấp 10 đáng thương đang ở bản đồ dã ngoại, tiểu quái bên cạnh một điểm cũng không thương hoa tiếc ngọc, vừa qua khỏi thời gian bảo hộ của hệ thống đã bị té nhào xuống đất.

Trong Triệu Hoán, người chơi đã chết có thể về điểm hồi sinh sống lại, hoặc có thể ngay tại chỗ sống lại. Tại chỗ sống lại không chỉ rụng kinh nghiệm còn khả năng văng trang bị, cũng may dưới cấp 10 sẽ không bị rụng kinh nghiệm.

Bố Tranh mở bản đồ ra, nơi này là bản đồ dã ngoại thăng cấp 40, acc trước kia của cậu đã sớm max level cũng không thế nào tới đây, đối với chỗ này không quá quen thuộc. Mà cái acc cấp 10 này còn không có mang Địa Đồ Thải Toàn [là cái khi đến 1 bản đồ mới tự động mở toàn bản đồ mà không phải đi từng ngóc ngách], những nơi chưa đi tới trên bản đồ tất cả đều là màu đen không hiện ra, trạm dịch chuyển cùng điểm hồi sinh không biết ở đâu. Bố bố cũng chỉ có thể nằm ngay đơ tại chờ tại chỗ sống lại…

Lần đầu tử vong chỉ cần chờ 15 giây có thể tại chỗ sống lại, lần thứ hai thì mất 30 giây, lần thứ ba là 1 phút, lần thứ tư là 2 phút… Bố Bố nằm trên mặt đất, màn hình biểu thị thời gian chờ còn lại 7 phút 25 giây… [=))]

[Mật] bạn nói với [Tiện Thần]: Lão Tiện, cứu mạng…

[Mật] [Tiện Thần] nói với bạn: Sao vậy người anh em

[Mật] bạn nói với [Tiện Thần]: Thất Lạc Lĩnh…

[Mật] bạn nói với [Tiện Thần]: Tìm tế tự tới hồi sinh tao…

[Mật] [Tiện Thần] nói với bạn: Tao ngất, mày đã 40? Thăng cấp nhanh vậy.

[Mật] bạn nói với [Tiện Thần]: Ông cấp 10.

[Mật] [Tiện Thần] nói với bạn: Mày chờ chút.

[Mật] [Tiện Thần] nói với bạn: Vậy mày chạy tới chỗ 40 tìm ngược à.

[Mật] bạn nói với [Tiện Thần]: Mau tới !! Đừng nói nhảm nữa.

Bố Bố ngửa đầu nhìn trời, thấy tiểu quái ở bên cạnh lượn tới lượn lui, thời gian còn lại 6 phút 11 giây… Trong lòng tính toán như thế nào dụ dỗ quyến rũ tên hội trưởng biến thái.

Đột nhiên màn hình chợt lóe, lựa chọn sống lại liền sáng lên. Bố Tranh dứt khoát nhấn vào, bên cạnh Tiện Thần là một pháp sư, một kỹ năng quần công liền đem tất cả tiểu quái xung quanh tiêu diệt gọn gàng sạch sẽ.

Bố Bố chưa kịp nói lời nào, đột nhiên mắt sáng lên, trong màn hình thình lình có một tế tự trang phục trường bào màu trắng, tóc đen dài cùng quần áo đối lập rõ ràng, trên người một vòng quầng sáng màu bạc, vừa thấy đã biết toàn thân đều là trang bị cực phẩm. Nhưng mà cái này không phải điều quan trọng! Quan trọng nhất chính là trên đầu người này đính lên “Never”!

[Mật] bạn nói với [Tiện Thần]: Mẹ nó, mày thế nào lại cùng đi với anh ta.

[Mật] bạn nói với [Tiện Thần]: Mau nói anh ta thu tao làm đồ đệ !!

[Mật] [Tiện Thần] nói với bạn: Vừa rồi ở cùng một chỗ hạ bản sao.

[Mật] [Tiện Thần] nói với bạn: Mày muốn làm gì.



[Phụ cận] [Bố Bố]: Ái da

[Phụ cận] [Bố Bố]: Anh zai tế tự, cám ơn nhiều

[Phụ cận] [Bố Bố]: Anh zai tế tự, anh thật là lợi hại a.

[Phụ cận] [Bố Bố]: Anh zai tế tự, anh thu em làm đồ đệ được không.

[Phụ cận] [Bố Bố]: Hâm mộ anh lắm.

[Mật] [Tiện Thần] nói với bạn: Mày đừng như thế, thật mất mặt!

Tiểu cung tiễn thủ hoàn toàn không nhìn thấy pm của Tiện Thần, vây quanh Never lượn lờ mấy vòng, một cái phụ cận tiếp theo một cái phụ cận, xem như chỉ có một mình Never ở bên cạnh.

[Phụ cận] [Never]: Tôi không thu nhân yêu.

Hộc máu…

Bố Tranh thiếu chút nữa bị một câu của anh ta nghẹn chết! Cái đồ biến thái mặt chết, không lên tiếng còn tốt, vừa nói ra liền là chữ không kinh người chết không yên!

[Phụ cận] [Bố Bố]: Anh zai tế tự anh sao có thể nói người ta như vậy

[Phụ cận] [Bố Bố]: Người ta sao lại là nhân yêu chứ

[Phụ cận] [Bố Bố]: Người ta rõ ràng là con gái mà

[Phụ cận] [Bố Bố]: Không tin anh hỏi anh Tiện Thần xem!

[Mật] [Tiện Thần] nói với bạn: Này này! Anh hai! Đừng có hại người vậy chứ!

[Mật] bạn nói với [Tiện Thần]: Nói mau.

[Phụ cận][Tiện Thần]: Bố Bố này là một em gái đó ha ha.

[Mật] [Tiện Thần] nói với bạn: Tao khinh bỉ mày.

Bố Tranh không cần tốn thời gian lý sự với Tiện Thần, ở bên cạnh Never xoay hai vòng, sau đó ném qua yêu cầu bái sư. Vốn nghĩ đối phương không có khả năng dễ dàng như vậy mà thu nhận, ai ngờ chợt nghe “đinh” một tiếng, hệ thông tin tức tới.

[Hệ thống] [Never] đã thu nhận bạn làm đồ đệ! Nhiệm vụ bái sư mời đến xxxxx…

Bố Tranh khinh thường bĩu môi, quả nhiên vừa nghe là nữ liền thu, không biết đối diện máy tính có phải là một ông chú ngoài 40 đáng khinh không.

[Phụ cận] [Bố Bố]: Ai da, sư phụ anh thu em làm đồ đệ.



[Phụ cận] [Bố Bố]: Thật là vui a

[Mật][Tiện Thần] nói với bạn: Tao ngất, mày có thể bình thường chút không?

[Mật][Tiện Thần] nói với bạn: Tao toàn thân đều nổi hết da gà.

[Mật] bạn nói với [Tiện Thần]: Anh zai Tiện Thần cám ơn anh nhoa, mời lập tức bấm nút đi

[Mật] [Tiện Thần] nói với bạn: Rồi rồi tao đi.

Bố Bố nhanh chóng ném qua một lời mời tổ đội, có điều đối phương ở trong đội, đành phải quăng lại cái yêu cầu tổ đội.

[Đội ngũ] [gặp trở ngại mới dùng sức]: Cái bợn cấp 10 này là gì đây

[Đội ngũ] [Bố Bố]: Chào mọi người

~[Đội ngũ] [Never]: Đồ đệ của anh.

[Đội ngũ] [thiên sứ gãy cánh]: Cậu đừng có nói với chúng tôi là cậu muốn dẫn đồ đệ cấp 10 đi Nhật Thường nha.

[Đội ngũ] [Thiển Lam. Ái]: Phải a, hội trưởng anh không phải muốn dẫn cô ta đi Nhật Thường chứ.

[Đội ngũ] [Bố Bố]: A ?! Không thể dẫn thêm người sao?

[Đội ngũ] [Bố Bố]: Em sẽ thật ngoan thật biết điều đi theo, không quấy rối.

[Đội ngũ] [Bố Bố]: Người ta muốn xem xem đại phó bản có hình dáng gì a

[Đội ngũ] [càng lúc càng xa]: Lão N ông thu được một cô bé dễ thương à

[Đội ngũ] [Never]: Đồ đệ.

[Đội ngũ] [Never]: Anh trước đi Nhật [Nhật Thường], lát nữa dẫn em đi làm nhiệm vụ sư đồ.

Khóe miệng Bố Tranh run run, cậu còn chưa kịp nói gì đã bị tên biến thái sư phụ một cước đá bay khỏi đội ngũ…

[Phụ cận] [Bố Bố]: Sư phụ !!!

Bố Tranh trong lòng im lặng khạc nhổ, biến thái động tác cũng rất nhanh đi, ngay tức khắc liền đem cậu đá ra, đây chính là bản đồ 40 a! Anh tốt xấu gì cũng phải mang tôi trở về thành đã chứ!

Khi phụ cận Bố Bố phát ra tên biến thái tế tự bên cạnh đã sớm không còn bóng dáng, sử dụng hồi thành phù liền biến mất…

[Mật] bạn nói với [Never]: Sư phụ anh tốt xấu gì cũng phải mang em về chứ a T-T

[Mật] bạn nói với [Never]: Em chết nữa rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Tâm Phiến Tử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook