Chương 4: Chương 4
Vân Quá Thị Phi
21/09/2016
Gian tình !!
Cuối cùng Never vẫn còn có điểm lương tâm chưa bị tàn phá, bảo Bố Bố dùng Sư Đồ Triệu Hoán lôi anh ta trở lại, hộ tống tiểu cung tiễn thủ về tới Chủ Thành.
Chủ Thành chỗ Nhật Thường một đội người đã sớm đợi ở đó, thấy tiểu cung tiễn thủ liền đi đến trêu trọc một phen, dù sao trong Chủ Thành thật sự khó thấy được một acc thấp như vậy.
[Phụ cận] [gặp trở ngại mới dùng sức]: Đã lâu không thấy được bé gái non nớt thế này.
[Phụ cận] [gặp trở ngại mới dùng sức]: Bé cưng bé cưng, đến đọc ám hiệu nào.
[Phụ cận] [gặp trở ngại mới dùng sức]: Công đức vô lượng!
[Phụ cận] [Bố Bố]: ??
[Giơ tay: Vạn thụ vô cương !!!]
[Phụ cận] [thiên sứ gãy cánh]: Không phải là bé hủ rồi.
[Phụ cận] [gặp trở ngại mới dùng sức]: Không quan hệ! Chúng ta có thể từ từ hướng dẫn! Tận tình chỉ bảo!
[Phụ cận] [thiên sứ gãy cánh]: Trước thêm vào công hội đã a!
[Phụ cận] [thiên sứ gãy cánh]: Đồ đệ của hội trưởng sao lại có thể không vào công hội!
Bố Tranh đầu óc choáng váng đã bị kéo vào công hội, mặc dù nghe không hiểu mấy bà này nói cái gì, nhưng thuận lợi tiến vào trong lòng địch nhất định là chuyện tốt a!
Sau đó tại công hội dưới sự tiếp đón chiêu đãi nồng hậu nhiệt tình, Bố Tranh rốt cuộc đã hiểu hủ nữ là cái dạng sinh vật quần thể gì! Toàn bộ khuôn mặt cả thời gian dài bị vây trong trạng thái giật giật cứng ngắc, rồi thỉnh thoảng còn phải nói…
[Công hội] [Bố Bố]: Ai da!
[Công hội] [Bố Bố]: Rất đáng yêu nha!
Đáng yêu cái đầu mi a!
[Công hội] [Bố Bố]: Em nói
[Công hội] [Bố Bố]: Rất duy mỹ (*) nha.
(*)Duy mỹ là chủ nghĩa về cái đẹp tuyệt đối, sự hoàn mỹ tuyệt đối với tôn chỉ “Vì nghệ thuật và nghệ thuật”.
Mỹ cái rắm a, không ngực không mông a!
[Công hội] [Bố Bố]: Thật sao!
[Công hội] [Bố Bố]: Thật kích động a!
Táo bón thích cái rắm a!
Bố Tranh mới biết được, mình thân là một phó hội trưởng quả thật là đã không làm tròn bổn phận! Trước kia cậu thế nào không biết trong công hội lại có loại sinh vật thần kỳ này a.
Tiếp đó chuyện thần kỳ hơn liền xuất hiện…
[Công hội] [thiên sư gãy cánh]: Đúng rồi, vốn hội trưởng và hội phó có thể ghép thành một đôi.
[Công hội] [mi cái tên tiểu yêu tinh]: Tớ cũng cho là thế.
[Công hội] [gặp trở ngại mới dùng sức]: Phúc hắc băng sơn công VS tạc mao táo bạo thụ.
[Công hội] [mi cái tên tiểu yêu tinh]: Thế nhưng hội phó đã qua đời.
[Công hội] [thiên sứ gãy cánh]: Đau lòng a.
[Công hội] [gặp trở ngại mới dùng sức]: Hội phó thế mà lại xóa acc, đau lòng chết em a.
[Công hội] [mi cái tên tiểu yêu tinh]: Đây là tương ái tương sát[yêu nhau mới đánh nhau] trong truyền thuyết sao, chết tiệt.
[Công hội] [Bố Bố]: Ách, các chị ơi…
[Công hội] [Bố Bố]: Hội trưởng là sư phụ em?
[Công hội] [Bố Bố]: Vậy hội phó đó là ai?
[Công hội] [thiên sứ gãy cánh]: Là [Demon] a.
[Công hội] [gặp trở ngại mới dùng sức]: Bố Bố bé xem, cùng hội trưởng là tên tình nhân đó nha! Đều là tiếng Anh.
Tình nhân cái đầu mi a! Đều là tiếng Anh liền thành tình nhân ?!
[Công hội] [Bố Bố]: A…
[Công hội] [Never]: Tập hợp Nhật
[Công hội] [Never]: Tán dóc T
[Công hội] [càng lúc càng xa]: Hội trưởng V5!
Bố Tranh chà chà cánh tay, thật sự là nổi da gà đầy người! Cậu trước kia tổng cộng cùng Never nói không quá 5 câu, ngay cả khi cùng nhau đi Nhật Thường cũng thế, Nhật xong liền tản ra, cái sinh vật thần kỳ này cũng không biết thế nào thấy được hai người bọn họ có gian tình…
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Sư phụ… Em sao cũng vào…
Bố Tranh thật vất vả mới tỉnh lại, vừa thấy màn hình máy tính, Bố Bố mặc váy ngắn xanh lục đang đứng ở cửa cung điện màu vàng kim rực rỡ, bên cạnh là một đội người, đương nhiên có cả cái tên sư phụ tế tự biến thái Never của cậu.
[Đội ngũ] [Never]: Quên T.
[Đội ngũ] [Never]: Giờ T.
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Đừng !!!!
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Sư phụ em sẽ ngoan ngoãn theo phía sau mọi người không quấy rối.
[Đội ngũ] [gặp trở ngại mới dùng sức]: Hội trưởng anh cũng quá bạc tình đi.
[Đội ngũ] [gặp trở ngại mới dùng sức]: Lối ra ở bên trong đó, anh T Bố Bố, bé ấy làm sao ra ngoài a, đều là quái cấp 90…
[Đội ngũ] [thiên sứ gãy cánh]: Hội trưởng đại nhân nhất định là thẹn quá hóa giận.
[Đội ngũ] [thiên sứ gãy cánh]: Phúc hắc công ghét chúng ta bàn tán về tạc mao thụ nhà anh ta ấy mà!
[Đội ngũ] [Bố Bố]:…
[Đội ngũ] [Never]: Đánh.
Never giống như là cái tuyến phân cách im lặng, vừa thốt ra mọi người quả nhiên không hề tám nhảm nữa, xông lên bắt đầu thấy tiểu quái liền chém. Một đội đều là đại hào max 90, trang bị bảo thạch cũng có thể cho là không tệ, đương nhiên so với acc thấp thì Nhật Thường dễ dàng hơn nhiều.
Bố Tranh còn đang suy nghĩ có cần phải sáp lên tìm cái chết vài lần không, như vậy có thể tỏ vẻ mình là một acc mới, là tân thủ. Chỉ có điều không chờ cậu suy nghĩ xong, màn hình đột nhiên liền tối sầm.
[Hệ thống] Bạn đã chết!
[Đội ngũ] [Bố Bố]:
[Đội ngũ] [thiên sứ gãy cánh]: Mẹ nó…
[Đội ngũ] [càng lúc càng xa]: Em gái à em đừng tới gần quá.
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Em sai rồi T-T
[Đội ngũ] [Never]: Ra sau đứng.
Never quăng qua một cái vòng sáng, phím sống lại của Bố Bố liền sáng lên, vừa mới đứng lên cây máu đã được Never thêm đầy.
Bố Bố kiên quyết xoay người lui về phía sau, lùi lùi lùi. Có điều vừa lui lại mấy bước đột nhiên nghĩ đến, có hay không là một chuyện a, mắc gì phải vâng lời vậy a! Chẳng phải cậu tới đây quấy rối Never sao a! Tại sao lại có thể Never bảo cậu ra sau đứng thì liền đến phía sau đứng chứ!
Vậy là…
[Đội ngũ] [Bố Bố]: T-T Em không có cố ý.
[Đội ngũ] [Never]: Đứng ở phía sau cùng.
…
[Đội ngũ] [Bố Bố]: T-T Sư phụ…
[Đội ngũ] [Never]: Ra sau!
…
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Là tiểu quái kia thầm mến em.
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Sư phụ sao anh không để ý tới em T-T
…
Hạ xong một cái Nhật Thường, thiệt khiến cho một đội người quả thật là cạn hơi kiệt sức. Bố Bố nhảy nhót theo tế tự biến thái đi ra, trên đầu vẫn đang đính cấp bậc 10, thanh kinh nghiệm một chút cũng không tăng.
Theo lý mà nói, cho dù đi theo cấp cao hạ Bản Tử thì cấp thấp kinh nghiệm sẽ không nhiều lắm, nhưng dù sao vẫn có. Làm sao chịu nổi Bố Bố một lần rồi lại một lần chết, tuy là có người hồi sinh cũng sẽ tổn thất 2%, kinh nghiệm có được còn không đủ để bù trở lại…
[Công hội][gặp trở ngại mới dùng sức]: Khi đó em là tân thủ cũng tiểu bạch [ở đây hàm ý ngu ngốc] như vậy sao?
[Công hội] [thiên sứ gãy cánh]:
[Công hội] [mi cái tên tiểu yêu tinh]: Em á? Nhớ lại năm đó mà kinh hoàng.
Cùng lúc đó, Never cùng Bố Bố ở phó bản Sư Đồ…
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Sư phụ anh cũng đánh đi a!
[Đội ngũ] [Never]: Cấp thấp không thể ăn không kinh nghiệm.
[Đội ngũ] [Never]: Độ thuần phục kỹ năng cũng phải đề cao.
[Đội ngũ] [Bố Bố]: = =
Đây rốt cuộc là ai chỉnh ai a…
Cuối cùng Never vẫn còn có điểm lương tâm chưa bị tàn phá, bảo Bố Bố dùng Sư Đồ Triệu Hoán lôi anh ta trở lại, hộ tống tiểu cung tiễn thủ về tới Chủ Thành.
Chủ Thành chỗ Nhật Thường một đội người đã sớm đợi ở đó, thấy tiểu cung tiễn thủ liền đi đến trêu trọc một phen, dù sao trong Chủ Thành thật sự khó thấy được một acc thấp như vậy.
[Phụ cận] [gặp trở ngại mới dùng sức]: Đã lâu không thấy được bé gái non nớt thế này.
[Phụ cận] [gặp trở ngại mới dùng sức]: Bé cưng bé cưng, đến đọc ám hiệu nào.
[Phụ cận] [gặp trở ngại mới dùng sức]: Công đức vô lượng!
[Phụ cận] [Bố Bố]: ??
[Giơ tay: Vạn thụ vô cương !!!]
[Phụ cận] [thiên sứ gãy cánh]: Không phải là bé hủ rồi.
[Phụ cận] [gặp trở ngại mới dùng sức]: Không quan hệ! Chúng ta có thể từ từ hướng dẫn! Tận tình chỉ bảo!
[Phụ cận] [thiên sứ gãy cánh]: Trước thêm vào công hội đã a!
[Phụ cận] [thiên sứ gãy cánh]: Đồ đệ của hội trưởng sao lại có thể không vào công hội!
Bố Tranh đầu óc choáng váng đã bị kéo vào công hội, mặc dù nghe không hiểu mấy bà này nói cái gì, nhưng thuận lợi tiến vào trong lòng địch nhất định là chuyện tốt a!
Sau đó tại công hội dưới sự tiếp đón chiêu đãi nồng hậu nhiệt tình, Bố Tranh rốt cuộc đã hiểu hủ nữ là cái dạng sinh vật quần thể gì! Toàn bộ khuôn mặt cả thời gian dài bị vây trong trạng thái giật giật cứng ngắc, rồi thỉnh thoảng còn phải nói…
[Công hội] [Bố Bố]: Ai da!
[Công hội] [Bố Bố]: Rất đáng yêu nha!
Đáng yêu cái đầu mi a!
[Công hội] [Bố Bố]: Em nói
[Công hội] [Bố Bố]: Rất duy mỹ (*) nha.
(*)Duy mỹ là chủ nghĩa về cái đẹp tuyệt đối, sự hoàn mỹ tuyệt đối với tôn chỉ “Vì nghệ thuật và nghệ thuật”.
Mỹ cái rắm a, không ngực không mông a!
[Công hội] [Bố Bố]: Thật sao!
[Công hội] [Bố Bố]: Thật kích động a!
Táo bón thích cái rắm a!
Bố Tranh mới biết được, mình thân là một phó hội trưởng quả thật là đã không làm tròn bổn phận! Trước kia cậu thế nào không biết trong công hội lại có loại sinh vật thần kỳ này a.
Tiếp đó chuyện thần kỳ hơn liền xuất hiện…
[Công hội] [thiên sư gãy cánh]: Đúng rồi, vốn hội trưởng và hội phó có thể ghép thành một đôi.
[Công hội] [mi cái tên tiểu yêu tinh]: Tớ cũng cho là thế.
[Công hội] [gặp trở ngại mới dùng sức]: Phúc hắc băng sơn công VS tạc mao táo bạo thụ.
[Công hội] [mi cái tên tiểu yêu tinh]: Thế nhưng hội phó đã qua đời.
[Công hội] [thiên sứ gãy cánh]: Đau lòng a.
[Công hội] [gặp trở ngại mới dùng sức]: Hội phó thế mà lại xóa acc, đau lòng chết em a.
[Công hội] [mi cái tên tiểu yêu tinh]: Đây là tương ái tương sát[yêu nhau mới đánh nhau] trong truyền thuyết sao, chết tiệt.
[Công hội] [Bố Bố]: Ách, các chị ơi…
[Công hội] [Bố Bố]: Hội trưởng là sư phụ em?
[Công hội] [Bố Bố]: Vậy hội phó đó là ai?
[Công hội] [thiên sứ gãy cánh]: Là [Demon] a.
[Công hội] [gặp trở ngại mới dùng sức]: Bố Bố bé xem, cùng hội trưởng là tên tình nhân đó nha! Đều là tiếng Anh.
Tình nhân cái đầu mi a! Đều là tiếng Anh liền thành tình nhân ?!
[Công hội] [Bố Bố]: A…
[Công hội] [Never]: Tập hợp Nhật
[Công hội] [Never]: Tán dóc T
[Công hội] [càng lúc càng xa]: Hội trưởng V5!
Bố Tranh chà chà cánh tay, thật sự là nổi da gà đầy người! Cậu trước kia tổng cộng cùng Never nói không quá 5 câu, ngay cả khi cùng nhau đi Nhật Thường cũng thế, Nhật xong liền tản ra, cái sinh vật thần kỳ này cũng không biết thế nào thấy được hai người bọn họ có gian tình…
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Sư phụ… Em sao cũng vào…
Bố Tranh thật vất vả mới tỉnh lại, vừa thấy màn hình máy tính, Bố Bố mặc váy ngắn xanh lục đang đứng ở cửa cung điện màu vàng kim rực rỡ, bên cạnh là một đội người, đương nhiên có cả cái tên sư phụ tế tự biến thái Never của cậu.
[Đội ngũ] [Never]: Quên T.
[Đội ngũ] [Never]: Giờ T.
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Đừng !!!!
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Sư phụ em sẽ ngoan ngoãn theo phía sau mọi người không quấy rối.
[Đội ngũ] [gặp trở ngại mới dùng sức]: Hội trưởng anh cũng quá bạc tình đi.
[Đội ngũ] [gặp trở ngại mới dùng sức]: Lối ra ở bên trong đó, anh T Bố Bố, bé ấy làm sao ra ngoài a, đều là quái cấp 90…
[Đội ngũ] [thiên sứ gãy cánh]: Hội trưởng đại nhân nhất định là thẹn quá hóa giận.
[Đội ngũ] [thiên sứ gãy cánh]: Phúc hắc công ghét chúng ta bàn tán về tạc mao thụ nhà anh ta ấy mà!
[Đội ngũ] [Bố Bố]:…
[Đội ngũ] [Never]: Đánh.
Never giống như là cái tuyến phân cách im lặng, vừa thốt ra mọi người quả nhiên không hề tám nhảm nữa, xông lên bắt đầu thấy tiểu quái liền chém. Một đội đều là đại hào max 90, trang bị bảo thạch cũng có thể cho là không tệ, đương nhiên so với acc thấp thì Nhật Thường dễ dàng hơn nhiều.
Bố Tranh còn đang suy nghĩ có cần phải sáp lên tìm cái chết vài lần không, như vậy có thể tỏ vẻ mình là một acc mới, là tân thủ. Chỉ có điều không chờ cậu suy nghĩ xong, màn hình đột nhiên liền tối sầm.
[Hệ thống] Bạn đã chết!
[Đội ngũ] [Bố Bố]:
[Đội ngũ] [thiên sứ gãy cánh]: Mẹ nó…
[Đội ngũ] [càng lúc càng xa]: Em gái à em đừng tới gần quá.
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Em sai rồi T-T
[Đội ngũ] [Never]: Ra sau đứng.
Never quăng qua một cái vòng sáng, phím sống lại của Bố Bố liền sáng lên, vừa mới đứng lên cây máu đã được Never thêm đầy.
Bố Bố kiên quyết xoay người lui về phía sau, lùi lùi lùi. Có điều vừa lui lại mấy bước đột nhiên nghĩ đến, có hay không là một chuyện a, mắc gì phải vâng lời vậy a! Chẳng phải cậu tới đây quấy rối Never sao a! Tại sao lại có thể Never bảo cậu ra sau đứng thì liền đến phía sau đứng chứ!
Vậy là…
[Đội ngũ] [Bố Bố]: T-T Em không có cố ý.
[Đội ngũ] [Never]: Đứng ở phía sau cùng.
…
[Đội ngũ] [Bố Bố]: T-T Sư phụ…
[Đội ngũ] [Never]: Ra sau!
…
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Là tiểu quái kia thầm mến em.
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Sư phụ sao anh không để ý tới em T-T
…
Hạ xong một cái Nhật Thường, thiệt khiến cho một đội người quả thật là cạn hơi kiệt sức. Bố Bố nhảy nhót theo tế tự biến thái đi ra, trên đầu vẫn đang đính cấp bậc 10, thanh kinh nghiệm một chút cũng không tăng.
Theo lý mà nói, cho dù đi theo cấp cao hạ Bản Tử thì cấp thấp kinh nghiệm sẽ không nhiều lắm, nhưng dù sao vẫn có. Làm sao chịu nổi Bố Bố một lần rồi lại một lần chết, tuy là có người hồi sinh cũng sẽ tổn thất 2%, kinh nghiệm có được còn không đủ để bù trở lại…
[Công hội][gặp trở ngại mới dùng sức]: Khi đó em là tân thủ cũng tiểu bạch [ở đây hàm ý ngu ngốc] như vậy sao?
[Công hội] [thiên sứ gãy cánh]:
[Công hội] [mi cái tên tiểu yêu tinh]: Em á? Nhớ lại năm đó mà kinh hoàng.
Cùng lúc đó, Never cùng Bố Bố ở phó bản Sư Đồ…
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Sư phụ anh cũng đánh đi a!
[Đội ngũ] [Never]: Cấp thấp không thể ăn không kinh nghiệm.
[Đội ngũ] [Never]: Độ thuần phục kỹ năng cũng phải đề cao.
[Đội ngũ] [Bố Bố]: = =
Đây rốt cuộc là ai chỉnh ai a…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.