Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Chương 99: Hoàn cảnh xa lạ (4)
Vong Ký Hô Hấp Miêu
11/12/2016
Sau khi Tiểu Thỏ nghe xong nhất thời lặng im.
Lúc tiết học tự học lộn xộn sắp kết thúc, cô giáo Đinh rốt cục đến đây.
Cô ấy đẩy cửa ra đi vào phòng học, viền mắt có một chút đỏ lên, kiểu tóc cũng có chút lộn xộn.
Phòng học một giây trước còn ồn ào nháy mắt liền yên tĩnh trở lại.
Cô giáo Đinh chậm rãi đi lên bục giảng, ánh mắt nhìn tất cả học sinh xung quanh một vòng, ánh mắt dừng lại trên người Tiểu Thỏ chốc lát, sau đó mở miệng giọng nói khàn khàn nói: " Các học sinh, sau này cô sẽ không dạy các em nữa, ngày mai sẽ có giáo viên Ngữ Văn mới tới dạy các em, các em phải chăm chỉ nghe giảng, chăm chỉ học tập biết không?"
"...."
Bên trong phòng học một mảnh yên tĩnh, không có học sinh trả lời.
Sau một lúc lâu, có học sinh giơ tay hỏi: " Cô giáo, vì sao cô không dạy bọn em?"
" Bởi vì trong nhà cô có việc, sau này sẽ không thể dạy các em, các em phải nghe lời giáo viên mới tới nghe không."
" Vậy sau này cô sẽ trở lại gặp chúng ta sao?"
" Sẽ..." Viền mắt cô giáo Đinh càng ngày càng đỏ, cô ấy hít hít cái mũi, đưa tay lau mắt một cái, sau đó cười nói: " Cô sẽ nhớ các em."
"..." Tiểu Thỏ cắn môi mình nhìn cô giáo Đinh trên bục, cảm thấy mình cũng sắp khóc, cô rất muốn giơ tay hỏi cô giáo Đinh một chút vấn đề, nhưng mà nghĩ nửa ngày, thế nhưng không biết một chút mình nên hỏi thế là tốt hay không nữa.
Chuông tan học rất nhanh liền vang lên, cô giáo Đinh nói một tiếng tạm biệt với tất cả học sinh sau đó xoay người lau mắt đi ra ngoài.
Lớp học cực kỳ yên tĩnh, người nào cũng không có di chuyển.
Tiểu Thỏ ngồi ở trên ghế chần chờ hai giây sau đó đột nhiên đứng dậy từ cửa sau đi ra ngoài.
" Tiểu Thỏ, Tiểu Thỏ.... Cậu muốn đi đâu?" Trình Thi Đồng nhìn bóng dáng Tiểu Thỏ đi ra ngoài vội vàng lên tiếng gọi cô.
Tiểu Thỏ không có trả lời, trực tiếp ra khỏi phòng học, hướng cô giáo Đinh cúi đầu đi đường phía trước vọt tới.
" Đinh.... Cô giáo Đinh..." Tiểu Thỏ chạy đến trước mặt cô ấy, thở hổn hển gọi cô ấy một tiếng.
Cô giáo Đinh ngẩng đầu lên nhìn Tiểu Thỏ trước mắt, khóe miệng hiện lên một cái tươi cười ôn nhu nói: " Tiểu Thỏ, sao vậy?"
" Cô.... Thật sự không dạy bọn em nữa sao?" Tiểu Thỏ giương mắt nhìn cô ấy, mở miệng hỏi.
" Uh`m...." Cô giáo Đinh nhẹ nhàng gật đầu, cắn môi trầm mặc chốc lát, đột nhiên ngồi xổm xuống, hai tay đỡ cánh tay Tiểu Thỏ nói: " Cô làm sai một chuyện, cho nên phải đi, em về sau phải học tập thật giỏi biết không?"
" Nhưng mà.... Nhưng mà em cực kỳ thích cô giáo Đinh ....." Tiểu Thỏ nhịn không được, nước mắt từ trong hốc mắt rơi xuống.
Cô giáo Đinh nhìn Tiểu Thỏ, nhịn không được đưa tay lau hai mắt của mình cười nói: " Cô cũng thích em, thật sự.... Rất tốt, ít nhất còn có học sinh thích cô...."
Tiểu Thỏ cảm thấy ngực mình giống như đè ép một tảng đá lớn, buồn bực, cô lại muốn nói chút gì nhưng một chữ đều nói không nên lời.
" Được rồi, cô phải đi rồi." Cô giáo Đinh đưa tay ôm ôm Tiểu Thỏ, vỗ vỗ đầu của cô nói: " Cô sẽ nhớ em."
" Cô giáo Đinh...." Tiểu Thỏ nhìn cô ấy chậm rãi đứng dậy, kéo tóc quăn thật dài ra sau tai, sau đó phất phất tay với cô, rời khỏi.
Không biết tại sao trong lòng Tiểu Thỏ đột nhiên sinh ra một loại dự cảm, cô giáo Đinh cô thích nhất có lẽ sẽ không còn trở về nhìn bọn họ nữa.
Lúc tiết học tự học lộn xộn sắp kết thúc, cô giáo Đinh rốt cục đến đây.
Cô ấy đẩy cửa ra đi vào phòng học, viền mắt có một chút đỏ lên, kiểu tóc cũng có chút lộn xộn.
Phòng học một giây trước còn ồn ào nháy mắt liền yên tĩnh trở lại.
Cô giáo Đinh chậm rãi đi lên bục giảng, ánh mắt nhìn tất cả học sinh xung quanh một vòng, ánh mắt dừng lại trên người Tiểu Thỏ chốc lát, sau đó mở miệng giọng nói khàn khàn nói: " Các học sinh, sau này cô sẽ không dạy các em nữa, ngày mai sẽ có giáo viên Ngữ Văn mới tới dạy các em, các em phải chăm chỉ nghe giảng, chăm chỉ học tập biết không?"
"...."
Bên trong phòng học một mảnh yên tĩnh, không có học sinh trả lời.
Sau một lúc lâu, có học sinh giơ tay hỏi: " Cô giáo, vì sao cô không dạy bọn em?"
" Bởi vì trong nhà cô có việc, sau này sẽ không thể dạy các em, các em phải nghe lời giáo viên mới tới nghe không."
" Vậy sau này cô sẽ trở lại gặp chúng ta sao?"
" Sẽ..." Viền mắt cô giáo Đinh càng ngày càng đỏ, cô ấy hít hít cái mũi, đưa tay lau mắt một cái, sau đó cười nói: " Cô sẽ nhớ các em."
"..." Tiểu Thỏ cắn môi mình nhìn cô giáo Đinh trên bục, cảm thấy mình cũng sắp khóc, cô rất muốn giơ tay hỏi cô giáo Đinh một chút vấn đề, nhưng mà nghĩ nửa ngày, thế nhưng không biết một chút mình nên hỏi thế là tốt hay không nữa.
Chuông tan học rất nhanh liền vang lên, cô giáo Đinh nói một tiếng tạm biệt với tất cả học sinh sau đó xoay người lau mắt đi ra ngoài.
Lớp học cực kỳ yên tĩnh, người nào cũng không có di chuyển.
Tiểu Thỏ ngồi ở trên ghế chần chờ hai giây sau đó đột nhiên đứng dậy từ cửa sau đi ra ngoài.
" Tiểu Thỏ, Tiểu Thỏ.... Cậu muốn đi đâu?" Trình Thi Đồng nhìn bóng dáng Tiểu Thỏ đi ra ngoài vội vàng lên tiếng gọi cô.
Tiểu Thỏ không có trả lời, trực tiếp ra khỏi phòng học, hướng cô giáo Đinh cúi đầu đi đường phía trước vọt tới.
" Đinh.... Cô giáo Đinh..." Tiểu Thỏ chạy đến trước mặt cô ấy, thở hổn hển gọi cô ấy một tiếng.
Cô giáo Đinh ngẩng đầu lên nhìn Tiểu Thỏ trước mắt, khóe miệng hiện lên một cái tươi cười ôn nhu nói: " Tiểu Thỏ, sao vậy?"
" Cô.... Thật sự không dạy bọn em nữa sao?" Tiểu Thỏ giương mắt nhìn cô ấy, mở miệng hỏi.
" Uh`m...." Cô giáo Đinh nhẹ nhàng gật đầu, cắn môi trầm mặc chốc lát, đột nhiên ngồi xổm xuống, hai tay đỡ cánh tay Tiểu Thỏ nói: " Cô làm sai một chuyện, cho nên phải đi, em về sau phải học tập thật giỏi biết không?"
" Nhưng mà.... Nhưng mà em cực kỳ thích cô giáo Đinh ....." Tiểu Thỏ nhịn không được, nước mắt từ trong hốc mắt rơi xuống.
Cô giáo Đinh nhìn Tiểu Thỏ, nhịn không được đưa tay lau hai mắt của mình cười nói: " Cô cũng thích em, thật sự.... Rất tốt, ít nhất còn có học sinh thích cô...."
Tiểu Thỏ cảm thấy ngực mình giống như đè ép một tảng đá lớn, buồn bực, cô lại muốn nói chút gì nhưng một chữ đều nói không nên lời.
" Được rồi, cô phải đi rồi." Cô giáo Đinh đưa tay ôm ôm Tiểu Thỏ, vỗ vỗ đầu của cô nói: " Cô sẽ nhớ em."
" Cô giáo Đinh...." Tiểu Thỏ nhìn cô ấy chậm rãi đứng dậy, kéo tóc quăn thật dài ra sau tai, sau đó phất phất tay với cô, rời khỏi.
Không biết tại sao trong lòng Tiểu Thỏ đột nhiên sinh ra một loại dự cảm, cô giáo Đinh cô thích nhất có lẽ sẽ không còn trở về nhìn bọn họ nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.