Chương 52
Getnhat_Khongthatlong
15/11/2013
-” YUN…”.
Tiếng gọi từ phía sau lưng nó vang lên, hơi giật mình vì tiếng gọi quen thuộc , nhanh chóng xoay lưng lại nó nhìn thấy một cô gái xinh đẹp đang nở nụ cười hớn hở với mình. Thay đổi biểu cảm khuôn mặt nó nở nụ cười thật tươi với cô gái đó. Cin chạy thật nhanh về phía nó ôm chầm lấy nó, mắt cô nàng ko khỏi Ngân ngấn nước:
-” Nhớ cậu quá à! Lâu quá ko gặp, ngày càng xinh đó nha…”.
Đạp lại cái ôm đầy tình cảm đó nó cũng vòng tay siết nhẹ lấy cô bạn của mình:
-” Tớ cũng rất nhớ cậu!”.
-” à mà Zan đâu rồi?”. Như nhớ ra một người quan trọng ko kém Cin bỏ nó ra mà hỏi.
-” Cậu ấy đang ngoài bãi đậu xe đấy! Sao cậu lại đột nhiên về đây vậy?”.
-” Hihi… Bí mật! Lần này tớ về còn thêm một món quà bất ngờ cho cậu nữa này…”. Ra chiều bí mật Cin cười và nháy mắt một cái rõ tươi với nó.
Hắn đứng phía sau nó nãy giờ ko hiểu gì cả. Nhìn người con gái xinh đẹp ko kém gì nó trước mặt và thái độ của nó đối với người con gái này thì hắn có thể chắc chắn cố ấy là người rất quan trọng với nó.
Nó hơi khó hiểu khi nhìn thấy thái độ ” gian xảo ” của cô bạn thân . Đây là lần đầu tiên Cin tỏ ra bí mật với nó như vậy. Khẽ nheo mắt khó hiểu nó hỏi ngay:
-” Có gì mà bí mật quá vậy? Làm tớ cũng hồi hộp này…”
Cin ko trả lời nó mà quay đầu về phái chiếc xe ô tô sang trọng phía sau mình kêu lên:
-” Các anh ra được rồi đấy! Định trốn trong xe luôn à!”.
Nhìn theo hướng nhìn của Cin nó thấy cánh cửa xe của chiếc xe ấy bật mở. Một bàn chân đưa ra ngoài, sau đó là nữa người… Cho đến khi một người con trai đẹp như tượng tạc bước hoàn chỉnh ra ngoài và đối diện với tầm nhìn của nó, bàn tay anh vẫn còn nắm hờ trên cửa xe vừa mở ra. Ánh mắt nó ngày càng nheo lại thật nhỏ như để có thể hồi tưởng lại khuôn mặt đang đứng trước mình là ai. Như nhớ ra gì đó , đôi mắt nó mở bừng trở lại, thái độ vô cùng ngập nhiên và xúc động.
Hắn đứng đó nhìn thấy nó như vậy ko khỏi ngạc nhiên. Rốt cuộc người con trai ấy là ai mà khiến nó trở thành như vậy. Đang định giơ tay nắm lấy tay nó , thì đột nhiên nó lại cất bước đi về hướng chàng trai đó. Cánh tay vừa giơ ra của hắn lơ lững trong ko trung . Đưa mắt nhìn xuống bàn tay của mình hắn có cảm giác gì đó rất lo sợ. Sợ sẽ mất nó…
Bước từng bước chậm chạp về phía trước. Ánh mắt vẫn ko khỏi di chuyển khỏi người con trai trước mặt. Đôi mắt ngày càng nặng trĩu những giọt nước .
Người con trai đó cũng rời tay khỏi cánh cửa mà đi về phía nó. Nhưng trong anh có vẽ gấp gáp hơn , chân dường như cũng đi ko vững nữa. Cho đến khi hai người chỉ còn cách nhau hai bước chân nữa thôi thì nó đột ngột dừng lại, chân ko thể nhất nỗi nữa.
-” Yun….”
Vũ ngập ngừng ko thể nói thành lời. Sau ngần ấy năm đây là lần đầu tiên anh gọi tên nó. Mọi cảm xúc như vỡ oà bởi cảm xúc của anh lúc này.
Nó im lặng, nước mắt cứ theo tiếng gọi đó mà rơi xuống. Đây có phải là sự thật? Nó cũng ko biết nữa. Nếu là mơ thì hãy xin cho nó đứng tĩnh lại nữa. Nó ko muốn khi mở mắt ra lại ko thấy anh đâu nữa.
-” Yun…” Tiếng gọi lần nữa lại cất lên. Anh muốn nghe thấy một sự hồi đáp từ nó.
Vẫn chìm vào im lặng. Bàn tay nó ko yên phận mà bắt đầu nâng lên. Đến khi bàn tay sắp đụng đến gương mặt kia , thì đột nhiên lại trở thành nắm đấm. Cứ thế nó đánh mạnh vào vai anh , Như một lời trách mốc.mọi cam rúc kìm nén bấy lâu nay như vỡ oà theo từng cú đấm của nó:
-” Sao anh… Lại đối xử với em như vậy… Đã hứa sẽ bên cạnh em mà… Sau lại bỏ đi… Bây giờ sau lại xuất hiện trước mặt em như vậy chứ… Anh ác lắm… Ác lắm…”.
Vũ nhìn thấy nó như vậy ko khỏi đau lòng. Mỗi giọt nước mắt của nó như lưỡi dao cứa vào Tim anh vậy… Đau… Đau lắm.đưa đôi bàn tay to lớn của mình lên ôm gọn lấy nó vào lòng. Anh gì chặt lấy nó. Như thể sẽ ko khi nào buông nó ra nữa… Miệng anh mấp mái:
-” Anh xin lỗi…”.
Chỉ nhiêu đó thôi cũng khiến ko khí xung quanh chìm xuống. Hắn cúng ko biết vì sau nhưng trong lòng lại vô cùng khó chịu. Khó chịu đến ngạc thở.
Nó trong vòng tay Vũ , cảm nhận hơi ấm từ Vũ truyền đến mình. Những giọt nước mắt thấm ướt cả vai áo anh. Đôi bàn tay vẫn nắm chặt lấy áo anh ko buông như sợ anh sẽ biếng mất lần nữa.
-” Anh đã về bên Yun rồi này. Lần này sẽ ko đi đâu nữa… Mãi bên cạnh em thôi.”. Anh khẽ mỉm cười hạnh phúc khi nói ra những lời bao lâu nay giấu kĩ trong lòng mình. Vòng tay siết chặt chút nữa lấy nó.
-” Này! Cậu trả em tớ cho tớ được rồi đó!”.
Một người con trai nữa lại xuất hiện. Sự xuất hiện của anh khiến mọi người ở đây điều ngạc nhiên. Nếu ai xem tivi thì ko thể ko biết đến anh. Anh là vị giám đốc trẻ – con trai trưởng của tập đoàn The Rose hùng mạnh nhất thế giới. Ko biết hôm nay là ngày gì mà sau những người giàu có nhất và có ảnh hưởng nhất điều tập trung ở đây.
Nó từ từ rời khỏi vòng tay của Vũ mà ngẩn đầu nhìn người vừa nói đó. Một lần nữa lại vô cùng ngạc nhiên. Lần này ko giống lần trước nó ko chậm Chạp nữa mà chạy thật nhanh về phía anh ôm chầm lấy anh:
-” Anh hai!!!”. Tiếng gọi nghe thật thân thương làm sao. Lâu rồi Jon đã ko nghe tiếng gọi quen thuộc này.
-” Yun ngoan! Lớn rồi mà còn mè nheo với anh hả…”. Anh đưa tay vuốt nhẹ lấy tóc của nó.
Nó ko để ý đến câu nói đùa của anh mà dụi đầu vào ngực anh. Càng lúc càng rút sâu vào đó.
-” Nhớ anh quá à! Hai xấu quá đi bỏ Yun ! Yun giận hai !”.
-” Hihi… Hai chỉ muốn tốt cho Yun thôi mà đừng giận hai nha!”.
hai anh em nó cứ như thế. Dù Trãi qua bao nhiêu chuyện hay bao nhiêu thời giân đi nữa thì tình anh em vẫn mãi mãi ko phai. Nhất là đối với nó – người có một gia đình ko đầy đủ.
Ting…Ting…
Đột nhiên phía sau có tiếng kèn ô tô vang lên. Nhưng hầu như ko ai để ý đến nó. Mọi người đều đang tập trung vào anh em nó. Khá bức bội vì ko ai nghe tiếng kèn của mình . Zan bước xuống xe cô vừa lấy xe từ nhà xe lên. Bước về phía đám đông. Ko biết đang xảy ra chuyện gì nữa. Tách đám đông bước vào trong. Những gương mặt quen thuộc đập vào mắt nhỏ. Đang định hỏi đang xảy ra chuyện gì thì Zan trông thấy Cin nhỏ đang đứng bên kia đám đông. Nhanh chóng chạy lại ôm chầm lấy Cin làm Cin khá ngạc nhiên nhưng nhanh chóng cũng ôm lấy Zan:
-” Cậu về khi nào vậy? Sao ko báo mình biết?”.
-” Hihi… Định tạo bất ngờ cho cậu mà.”.
-” Ơ… Nhưng sao ở đây đông quá vậy?”.
Buông Cin ra, Zan thắc mắc quay đầu lại nhìn phía trung tâm . Thì thấy một người con trai đang đứng kế bên đấy. Lúc đầu cô ko nhận ra nhưng đến khi nhận ra rồi thì ko ngần ngại mà chạy đến ôm chầm lấy anh.
-” Anh Vũ!”.
Anh hơi giật mình khi có người ôm lấy mình , nhưng nghe tiếng nói quen thuộc thì anh nhận ra ai ngay. Gỡ Zan ra khỏi người mình anh xoa nhẹ đầu cô:
-” Nhóc con! Lâu rồi ko gặp xinh hẳn ra nha!”.
-” Xì… Ai bảo anh đi luôn mà ko liên lạc về chứ!” Zan biểu môi dễ thương nhìn anh.
Đột nhiên cả người Zan bị một lực đạo nào đó tách ra khỏi người Vũ. Ngước mặt nhìn người con trai đang tức giận đứng trước mặt. Vũ hỏi:
-” Cậu là ai?”
-” Tôi là bạn trai của cô ấy! Anh làm ơn tránh xa bạn gái của tôi.”.
Giọng Gin bá đạo. Vừa nói vừa vòng tay kéo Zan lại sát người mình. Zan ngại ngùng nhìn Vũ cười trừ:
-” Xin lỗi anh…”
Gin ko hiểu chuyện gì cả. Lúc nãy khi anh đến thì trông thấy Gin đang thân mật cùng người con trai này. Khiến anh tức giận mà ko suy nghĩ nhảy vào tách hai người này ra.
-” À… Nhóc con ! Lớn thật rồi nha có bạn trai luôn rồi này!” Anh chọc quê cô khiến cô ko khỏi đỏ mặt mà quay chỗ khác.
-” Ai vậy Zan?”
-” Đây là anh họ của em , cũng như là ” Thanh mai trúc mã ” của Yun đấy!” Zan hào hở giới thiệu.
Câu nói của Zan vô tình lọt vào tai ai đó. Khiến lòng người đó chợt nhói lên.
-” Chào cậu! Tôi là Vũ rất vui được gặp!”.
-” Chào anh! Cứu gọi em là Gin! Xin lỗi về chuyện lúc nãy!”.
Hai người chìa tay ra nhất tay nhau làm quen.
Tiếng gọi từ phía sau lưng nó vang lên, hơi giật mình vì tiếng gọi quen thuộc , nhanh chóng xoay lưng lại nó nhìn thấy một cô gái xinh đẹp đang nở nụ cười hớn hở với mình. Thay đổi biểu cảm khuôn mặt nó nở nụ cười thật tươi với cô gái đó. Cin chạy thật nhanh về phía nó ôm chầm lấy nó, mắt cô nàng ko khỏi Ngân ngấn nước:
-” Nhớ cậu quá à! Lâu quá ko gặp, ngày càng xinh đó nha…”.
Đạp lại cái ôm đầy tình cảm đó nó cũng vòng tay siết nhẹ lấy cô bạn của mình:
-” Tớ cũng rất nhớ cậu!”.
-” à mà Zan đâu rồi?”. Như nhớ ra một người quan trọng ko kém Cin bỏ nó ra mà hỏi.
-” Cậu ấy đang ngoài bãi đậu xe đấy! Sao cậu lại đột nhiên về đây vậy?”.
-” Hihi… Bí mật! Lần này tớ về còn thêm một món quà bất ngờ cho cậu nữa này…”. Ra chiều bí mật Cin cười và nháy mắt một cái rõ tươi với nó.
Hắn đứng phía sau nó nãy giờ ko hiểu gì cả. Nhìn người con gái xinh đẹp ko kém gì nó trước mặt và thái độ của nó đối với người con gái này thì hắn có thể chắc chắn cố ấy là người rất quan trọng với nó.
Nó hơi khó hiểu khi nhìn thấy thái độ ” gian xảo ” của cô bạn thân . Đây là lần đầu tiên Cin tỏ ra bí mật với nó như vậy. Khẽ nheo mắt khó hiểu nó hỏi ngay:
-” Có gì mà bí mật quá vậy? Làm tớ cũng hồi hộp này…”
Cin ko trả lời nó mà quay đầu về phái chiếc xe ô tô sang trọng phía sau mình kêu lên:
-” Các anh ra được rồi đấy! Định trốn trong xe luôn à!”.
Nhìn theo hướng nhìn của Cin nó thấy cánh cửa xe của chiếc xe ấy bật mở. Một bàn chân đưa ra ngoài, sau đó là nữa người… Cho đến khi một người con trai đẹp như tượng tạc bước hoàn chỉnh ra ngoài và đối diện với tầm nhìn của nó, bàn tay anh vẫn còn nắm hờ trên cửa xe vừa mở ra. Ánh mắt nó ngày càng nheo lại thật nhỏ như để có thể hồi tưởng lại khuôn mặt đang đứng trước mình là ai. Như nhớ ra gì đó , đôi mắt nó mở bừng trở lại, thái độ vô cùng ngập nhiên và xúc động.
Hắn đứng đó nhìn thấy nó như vậy ko khỏi ngạc nhiên. Rốt cuộc người con trai ấy là ai mà khiến nó trở thành như vậy. Đang định giơ tay nắm lấy tay nó , thì đột nhiên nó lại cất bước đi về hướng chàng trai đó. Cánh tay vừa giơ ra của hắn lơ lững trong ko trung . Đưa mắt nhìn xuống bàn tay của mình hắn có cảm giác gì đó rất lo sợ. Sợ sẽ mất nó…
Bước từng bước chậm chạp về phía trước. Ánh mắt vẫn ko khỏi di chuyển khỏi người con trai trước mặt. Đôi mắt ngày càng nặng trĩu những giọt nước .
Người con trai đó cũng rời tay khỏi cánh cửa mà đi về phía nó. Nhưng trong anh có vẽ gấp gáp hơn , chân dường như cũng đi ko vững nữa. Cho đến khi hai người chỉ còn cách nhau hai bước chân nữa thôi thì nó đột ngột dừng lại, chân ko thể nhất nỗi nữa.
-” Yun….”
Vũ ngập ngừng ko thể nói thành lời. Sau ngần ấy năm đây là lần đầu tiên anh gọi tên nó. Mọi cảm xúc như vỡ oà bởi cảm xúc của anh lúc này.
Nó im lặng, nước mắt cứ theo tiếng gọi đó mà rơi xuống. Đây có phải là sự thật? Nó cũng ko biết nữa. Nếu là mơ thì hãy xin cho nó đứng tĩnh lại nữa. Nó ko muốn khi mở mắt ra lại ko thấy anh đâu nữa.
-” Yun…” Tiếng gọi lần nữa lại cất lên. Anh muốn nghe thấy một sự hồi đáp từ nó.
Vẫn chìm vào im lặng. Bàn tay nó ko yên phận mà bắt đầu nâng lên. Đến khi bàn tay sắp đụng đến gương mặt kia , thì đột nhiên lại trở thành nắm đấm. Cứ thế nó đánh mạnh vào vai anh , Như một lời trách mốc.mọi cam rúc kìm nén bấy lâu nay như vỡ oà theo từng cú đấm của nó:
-” Sao anh… Lại đối xử với em như vậy… Đã hứa sẽ bên cạnh em mà… Sau lại bỏ đi… Bây giờ sau lại xuất hiện trước mặt em như vậy chứ… Anh ác lắm… Ác lắm…”.
Vũ nhìn thấy nó như vậy ko khỏi đau lòng. Mỗi giọt nước mắt của nó như lưỡi dao cứa vào Tim anh vậy… Đau… Đau lắm.đưa đôi bàn tay to lớn của mình lên ôm gọn lấy nó vào lòng. Anh gì chặt lấy nó. Như thể sẽ ko khi nào buông nó ra nữa… Miệng anh mấp mái:
-” Anh xin lỗi…”.
Chỉ nhiêu đó thôi cũng khiến ko khí xung quanh chìm xuống. Hắn cúng ko biết vì sau nhưng trong lòng lại vô cùng khó chịu. Khó chịu đến ngạc thở.
Nó trong vòng tay Vũ , cảm nhận hơi ấm từ Vũ truyền đến mình. Những giọt nước mắt thấm ướt cả vai áo anh. Đôi bàn tay vẫn nắm chặt lấy áo anh ko buông như sợ anh sẽ biếng mất lần nữa.
-” Anh đã về bên Yun rồi này. Lần này sẽ ko đi đâu nữa… Mãi bên cạnh em thôi.”. Anh khẽ mỉm cười hạnh phúc khi nói ra những lời bao lâu nay giấu kĩ trong lòng mình. Vòng tay siết chặt chút nữa lấy nó.
-” Này! Cậu trả em tớ cho tớ được rồi đó!”.
Một người con trai nữa lại xuất hiện. Sự xuất hiện của anh khiến mọi người ở đây điều ngạc nhiên. Nếu ai xem tivi thì ko thể ko biết đến anh. Anh là vị giám đốc trẻ – con trai trưởng của tập đoàn The Rose hùng mạnh nhất thế giới. Ko biết hôm nay là ngày gì mà sau những người giàu có nhất và có ảnh hưởng nhất điều tập trung ở đây.
Nó từ từ rời khỏi vòng tay của Vũ mà ngẩn đầu nhìn người vừa nói đó. Một lần nữa lại vô cùng ngạc nhiên. Lần này ko giống lần trước nó ko chậm Chạp nữa mà chạy thật nhanh về phía anh ôm chầm lấy anh:
-” Anh hai!!!”. Tiếng gọi nghe thật thân thương làm sao. Lâu rồi Jon đã ko nghe tiếng gọi quen thuộc này.
-” Yun ngoan! Lớn rồi mà còn mè nheo với anh hả…”. Anh đưa tay vuốt nhẹ lấy tóc của nó.
Nó ko để ý đến câu nói đùa của anh mà dụi đầu vào ngực anh. Càng lúc càng rút sâu vào đó.
-” Nhớ anh quá à! Hai xấu quá đi bỏ Yun ! Yun giận hai !”.
-” Hihi… Hai chỉ muốn tốt cho Yun thôi mà đừng giận hai nha!”.
hai anh em nó cứ như thế. Dù Trãi qua bao nhiêu chuyện hay bao nhiêu thời giân đi nữa thì tình anh em vẫn mãi mãi ko phai. Nhất là đối với nó – người có một gia đình ko đầy đủ.
Ting…Ting…
Đột nhiên phía sau có tiếng kèn ô tô vang lên. Nhưng hầu như ko ai để ý đến nó. Mọi người đều đang tập trung vào anh em nó. Khá bức bội vì ko ai nghe tiếng kèn của mình . Zan bước xuống xe cô vừa lấy xe từ nhà xe lên. Bước về phía đám đông. Ko biết đang xảy ra chuyện gì nữa. Tách đám đông bước vào trong. Những gương mặt quen thuộc đập vào mắt nhỏ. Đang định hỏi đang xảy ra chuyện gì thì Zan trông thấy Cin nhỏ đang đứng bên kia đám đông. Nhanh chóng chạy lại ôm chầm lấy Cin làm Cin khá ngạc nhiên nhưng nhanh chóng cũng ôm lấy Zan:
-” Cậu về khi nào vậy? Sao ko báo mình biết?”.
-” Hihi… Định tạo bất ngờ cho cậu mà.”.
-” Ơ… Nhưng sao ở đây đông quá vậy?”.
Buông Cin ra, Zan thắc mắc quay đầu lại nhìn phía trung tâm . Thì thấy một người con trai đang đứng kế bên đấy. Lúc đầu cô ko nhận ra nhưng đến khi nhận ra rồi thì ko ngần ngại mà chạy đến ôm chầm lấy anh.
-” Anh Vũ!”.
Anh hơi giật mình khi có người ôm lấy mình , nhưng nghe tiếng nói quen thuộc thì anh nhận ra ai ngay. Gỡ Zan ra khỏi người mình anh xoa nhẹ đầu cô:
-” Nhóc con! Lâu rồi ko gặp xinh hẳn ra nha!”.
-” Xì… Ai bảo anh đi luôn mà ko liên lạc về chứ!” Zan biểu môi dễ thương nhìn anh.
Đột nhiên cả người Zan bị một lực đạo nào đó tách ra khỏi người Vũ. Ngước mặt nhìn người con trai đang tức giận đứng trước mặt. Vũ hỏi:
-” Cậu là ai?”
-” Tôi là bạn trai của cô ấy! Anh làm ơn tránh xa bạn gái của tôi.”.
Giọng Gin bá đạo. Vừa nói vừa vòng tay kéo Zan lại sát người mình. Zan ngại ngùng nhìn Vũ cười trừ:
-” Xin lỗi anh…”
Gin ko hiểu chuyện gì cả. Lúc nãy khi anh đến thì trông thấy Gin đang thân mật cùng người con trai này. Khiến anh tức giận mà ko suy nghĩ nhảy vào tách hai người này ra.
-” À… Nhóc con ! Lớn thật rồi nha có bạn trai luôn rồi này!” Anh chọc quê cô khiến cô ko khỏi đỏ mặt mà quay chỗ khác.
-” Ai vậy Zan?”
-” Đây là anh họ của em , cũng như là ” Thanh mai trúc mã ” của Yun đấy!” Zan hào hở giới thiệu.
Câu nói của Zan vô tình lọt vào tai ai đó. Khiến lòng người đó chợt nhói lên.
-” Chào cậu! Tôi là Vũ rất vui được gặp!”.
-” Chào anh! Cứu gọi em là Gin! Xin lỗi về chuyện lúc nãy!”.
Hai người chìa tay ra nhất tay nhau làm quen.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.