Chương 25: C25: 25. Tiết Lộ
Nguyễn Ngọc
19/05/2022
Không ngờ phản ứng mạnh mẽ của Mai Chi, Hoàng Nam vội ép người vào người cô, lấy tay bịt miệng, ngăn không cho cô làm loạn.
- Suỵt!
Ngón trỏ đặt trên miệng, mặt Hoàng Nam gần như chạm vào mặt Mai Chi, giữa hai người không còn khoảng cách. Hơi thở nóng hổi của anh làm cô đỏ bừng, liền gật đầu đồng ý im lặng.
Hai người giữ tư thế này vài phút chờ nghe động tĩnh bên ngoài. Khi chắc chắn không có ai đến, Hoàng Nam mới thả lỏng Mai Chi, tiếp tục chất vấn cô.
- Một quán không đủ à?
- Đủ, rất đủ, nếu anh không tống cho em thêm 50 miệng ăn.
Trừng mắt nhìn anh, Mai Chi hậm hự trả lời. Thấy anh vẫn ngẩng người không hiểu ý mình, cô phun ra một tràng.
- Bọn Báo Đen. Là ai bảo bọn chúng đến tìm em? Là ai nói bọn chúng rằng em sẽ thu nhận tất cả?
Thì ra là đám Đại Hổ. Hoàng Nam không ngờ tụi nó lại nghe lời anh đi theo Mai Chi, thành ra bắt cô phải nghĩ cách tạo việc cho chúng để chúng không quay lại đường cũ.
Biết Hoàng Nam đã hiểu chuyện, Mai Chi thu lại vẻ bực bội, thay đổi chủ đề.
- Bây giờ đến lượt anh.
- Ừm,... Ở đây sẽ diễn ra cuộc họp kín giữa các quan chức cao cấp và với quân đội Pháp. Anh muốn tìm tin tức.
- Để làm gì?
- Anh làm việc cho một tổ chức ngầm. Bọn anh nghi ngờ quân Pháp đang cấu kết với người trong chính phủ, đưa vũ khí vào nước để gây chiến tranh.
Dù giọng điệu Hoàng Nam bình thản, tiết lộ của anh vẫn làm Mai Chi bàng hoàng. Cô chợt nhớ về số súng đạn phát hiện ở bến Bạch Dương dạo nọ. Hẳn phải có vài trăm kiện hàng. Nếu số hàng này là của Pháp, bắt buộc phải có kẻ đứng sau mở đường mới có thể vận chuyển dễ dàng. Theo Hoàng Nam, kẻ này phải có chân vững chắc trong chính quyền, mà cha cô lại thân thiết với đại tá Philippe. Chẳng lẽ...? Vẻ mặt trầm ngầm của Mai Chi không qua mắt được Hoàng Nam.
- Em biết được gì à?
- Không phải, chỉ là em nhớ đến chuyện cũ.
- Chuyện cũ?
- Anh nhớ vụ nổ ở Bạch Dương không? Nguyên nhân là do băng Báo Đen tìm ra được vũ khí giấu ở đó, rồi tùy tiện nghịch dại.
- Vũ khí? Tại sao em không nói cho anh biết?
- Lúc đó anh bị thương, em định sau này sẽ nói nhưng rồi nhiều chuyện xảy ra sau đó...
Mai Chi ngập ngừng, không nói hết câu. Đã có nhiều chuyện xảy ra, nhất là chuyện giữa hai người, để rồi họ đường ai nấy đi...
Cả hai cùng trầm mặc nhìn nhau.
- Được rồi, em cứ lo việc của em, chuyện này để anh!
- Đừng, chuyện này rất nguy hiểm.
Cái níu áo bất ngờ của Mai Chi làm tim Hoàng Nam nhói lên. Anh nhớ cái cảm giác này. Thật tuyệt khi biết có người lo lắng cho mình. Chỉ có điều, mọi thứ không còn như trước...
- Em không cần để ý, anh không còn là người hầu của em.
Câu nói lạnh lùng của anh làm nắm tay cô cứng đơ. Ừa, họ không còn quan hệ, chuyện ai nấy lo.
Bỏ Mai Chi lại một mình, Hoàng Nam nhanh chóng ra ngoài, nét bi thương trong ánh mắt của anh cũng biến mất.
Thay áo xong, Mai Chi đi đến quầy bar, sàn nhảy. Theo kế hoạch ban đầu của cô, sau giờ làm việc, cô sẽ tận dụng cơ hội để quay lại cuộc đời tiểu thư ngày trước. Vậy mà... Ngồi giữa các ông tây, bà đầm ăn mặc lòe loẹt, Mai Chi trong chiếc áo đầm đơn giản mà tao nhã lại càng nổi bật. Nhiều chàng trai đến bắt chuyện làm quen nhưng chỉ nhận được cái lắc đầu hời hợt. Cả tâm trí của cô đang tập trung vào phòng khách lớn nằm giữa nơi này và dãy phòng ngủ hạng 2. Hai gã cơ bắp lực lưỡng đứng gác cửa, không để ai tự tiện đến gần. Lâu lâu có vài phóng viên được phép vào chụp ảnh, làm phóng sự,... đúng theo mục đích của cuộc dạo biển hôm nay.
Từ xa Mai Chi nhận ra Hoàng Nam cùng vài người phục vụ, chắc là người của anh, đang lượn lờ xung quanh. Họ muốn mang một vài thức uống vào trong nhưng đều bị hai tên bảo vệ từ chối. Có cần phải canh phòng kỹ thế không?...
Trong hành lang gần khu vực nhà kho, Hoàng Nam và Phi Hùng đang bàn cách nhanh chóng đột nhập vào phòng khách kia để cài máy nghe lén. Chỉ còn 45 phút nữa, cuộc họp kín sẽ bắt đầu. Họ không còn nhiều thời gian.
Đang nói gì đó, Phi Hùng chợt im bặt, hất đầu với Hoàng Nam, ra hiệu nhìn đằng sau. Mai Chi từ khi nào đã đứng khoanh tay, dựa tường quan sát họ. Dù đã biết vẻ đẹp thoắt ẩn thoắt hiện của cô, Hoàng Nam vẫn ngẩng người trước bóng hình trước mặt. Chiếc áo đầm màu tím nhạt, ôm nhẹ phần trên cơ thể rồi xòe tà bên dưới, khoe trọn đường cong quyến rũ cùng đôi chân thẳng tuột. Mái tóc búi gọn cùng vài lọn tóc rơi hững hờ trên bờ vai thanh mảnh, làm tăng thêm nét sắc sảo của khuôn mặt hoàn hảo.
Đưa mắt nhìn Hoàng Nam, Mai Chi nhẹ nghiêng đầu. Cô muốn anh đi theo cô. Dù không biết làm sao Hoàng Nam quen được cô gái xinh đẹp này, Phi Hùng vẫn giữ ý, để anh đi một mình. Đến một chỗ khuất, Mai Chi hỏi thẳng Hoàng Nam.
- Anh tin bọn họ?
- Không hẳn, anh chỉ muốn khám phá sự thật đằng sau.
Mai Chi nhìn anh trầm ngâm rồi kéo tay anh đi.
- Vậy mình đi nào.
- Đi đâu?
- Không phải anh muốn vào cái phòng khách đó?
- Suỵt!
Ngón trỏ đặt trên miệng, mặt Hoàng Nam gần như chạm vào mặt Mai Chi, giữa hai người không còn khoảng cách. Hơi thở nóng hổi của anh làm cô đỏ bừng, liền gật đầu đồng ý im lặng.
Hai người giữ tư thế này vài phút chờ nghe động tĩnh bên ngoài. Khi chắc chắn không có ai đến, Hoàng Nam mới thả lỏng Mai Chi, tiếp tục chất vấn cô.
- Một quán không đủ à?
- Đủ, rất đủ, nếu anh không tống cho em thêm 50 miệng ăn.
Trừng mắt nhìn anh, Mai Chi hậm hự trả lời. Thấy anh vẫn ngẩng người không hiểu ý mình, cô phun ra một tràng.
- Bọn Báo Đen. Là ai bảo bọn chúng đến tìm em? Là ai nói bọn chúng rằng em sẽ thu nhận tất cả?
Thì ra là đám Đại Hổ. Hoàng Nam không ngờ tụi nó lại nghe lời anh đi theo Mai Chi, thành ra bắt cô phải nghĩ cách tạo việc cho chúng để chúng không quay lại đường cũ.
Biết Hoàng Nam đã hiểu chuyện, Mai Chi thu lại vẻ bực bội, thay đổi chủ đề.
- Bây giờ đến lượt anh.
- Ừm,... Ở đây sẽ diễn ra cuộc họp kín giữa các quan chức cao cấp và với quân đội Pháp. Anh muốn tìm tin tức.
- Để làm gì?
- Anh làm việc cho một tổ chức ngầm. Bọn anh nghi ngờ quân Pháp đang cấu kết với người trong chính phủ, đưa vũ khí vào nước để gây chiến tranh.
Dù giọng điệu Hoàng Nam bình thản, tiết lộ của anh vẫn làm Mai Chi bàng hoàng. Cô chợt nhớ về số súng đạn phát hiện ở bến Bạch Dương dạo nọ. Hẳn phải có vài trăm kiện hàng. Nếu số hàng này là của Pháp, bắt buộc phải có kẻ đứng sau mở đường mới có thể vận chuyển dễ dàng. Theo Hoàng Nam, kẻ này phải có chân vững chắc trong chính quyền, mà cha cô lại thân thiết với đại tá Philippe. Chẳng lẽ...? Vẻ mặt trầm ngầm của Mai Chi không qua mắt được Hoàng Nam.
- Em biết được gì à?
- Không phải, chỉ là em nhớ đến chuyện cũ.
- Chuyện cũ?
- Anh nhớ vụ nổ ở Bạch Dương không? Nguyên nhân là do băng Báo Đen tìm ra được vũ khí giấu ở đó, rồi tùy tiện nghịch dại.
- Vũ khí? Tại sao em không nói cho anh biết?
- Lúc đó anh bị thương, em định sau này sẽ nói nhưng rồi nhiều chuyện xảy ra sau đó...
Mai Chi ngập ngừng, không nói hết câu. Đã có nhiều chuyện xảy ra, nhất là chuyện giữa hai người, để rồi họ đường ai nấy đi...
Cả hai cùng trầm mặc nhìn nhau.
- Được rồi, em cứ lo việc của em, chuyện này để anh!
- Đừng, chuyện này rất nguy hiểm.
Cái níu áo bất ngờ của Mai Chi làm tim Hoàng Nam nhói lên. Anh nhớ cái cảm giác này. Thật tuyệt khi biết có người lo lắng cho mình. Chỉ có điều, mọi thứ không còn như trước...
- Em không cần để ý, anh không còn là người hầu của em.
Câu nói lạnh lùng của anh làm nắm tay cô cứng đơ. Ừa, họ không còn quan hệ, chuyện ai nấy lo.
Bỏ Mai Chi lại một mình, Hoàng Nam nhanh chóng ra ngoài, nét bi thương trong ánh mắt của anh cũng biến mất.
Thay áo xong, Mai Chi đi đến quầy bar, sàn nhảy. Theo kế hoạch ban đầu của cô, sau giờ làm việc, cô sẽ tận dụng cơ hội để quay lại cuộc đời tiểu thư ngày trước. Vậy mà... Ngồi giữa các ông tây, bà đầm ăn mặc lòe loẹt, Mai Chi trong chiếc áo đầm đơn giản mà tao nhã lại càng nổi bật. Nhiều chàng trai đến bắt chuyện làm quen nhưng chỉ nhận được cái lắc đầu hời hợt. Cả tâm trí của cô đang tập trung vào phòng khách lớn nằm giữa nơi này và dãy phòng ngủ hạng 2. Hai gã cơ bắp lực lưỡng đứng gác cửa, không để ai tự tiện đến gần. Lâu lâu có vài phóng viên được phép vào chụp ảnh, làm phóng sự,... đúng theo mục đích của cuộc dạo biển hôm nay.
Từ xa Mai Chi nhận ra Hoàng Nam cùng vài người phục vụ, chắc là người của anh, đang lượn lờ xung quanh. Họ muốn mang một vài thức uống vào trong nhưng đều bị hai tên bảo vệ từ chối. Có cần phải canh phòng kỹ thế không?...
Trong hành lang gần khu vực nhà kho, Hoàng Nam và Phi Hùng đang bàn cách nhanh chóng đột nhập vào phòng khách kia để cài máy nghe lén. Chỉ còn 45 phút nữa, cuộc họp kín sẽ bắt đầu. Họ không còn nhiều thời gian.
Đang nói gì đó, Phi Hùng chợt im bặt, hất đầu với Hoàng Nam, ra hiệu nhìn đằng sau. Mai Chi từ khi nào đã đứng khoanh tay, dựa tường quan sát họ. Dù đã biết vẻ đẹp thoắt ẩn thoắt hiện của cô, Hoàng Nam vẫn ngẩng người trước bóng hình trước mặt. Chiếc áo đầm màu tím nhạt, ôm nhẹ phần trên cơ thể rồi xòe tà bên dưới, khoe trọn đường cong quyến rũ cùng đôi chân thẳng tuột. Mái tóc búi gọn cùng vài lọn tóc rơi hững hờ trên bờ vai thanh mảnh, làm tăng thêm nét sắc sảo của khuôn mặt hoàn hảo.
Đưa mắt nhìn Hoàng Nam, Mai Chi nhẹ nghiêng đầu. Cô muốn anh đi theo cô. Dù không biết làm sao Hoàng Nam quen được cô gái xinh đẹp này, Phi Hùng vẫn giữ ý, để anh đi một mình. Đến một chỗ khuất, Mai Chi hỏi thẳng Hoàng Nam.
- Anh tin bọn họ?
- Không hẳn, anh chỉ muốn khám phá sự thật đằng sau.
Mai Chi nhìn anh trầm ngâm rồi kéo tay anh đi.
- Vậy mình đi nào.
- Đi đâu?
- Không phải anh muốn vào cái phòng khách đó?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.