Tiểu Thư Bướng Bỉnh Và Hoàng Tử Cố Chấp
Chương 33
Kid
07/06/2013
Sau khi dừng lại với cặp đôi Pyo và cặp đôi Julia,chúng ta lại một lần nữa xoay chuyển qua cặp đôi Ren
và Tulip.....Lu vừa dứt lời thì hai người kia đã trố mắt hét lên rồi
nhìn nhau.....Tulip dường như không tin vào tai mình....cô đạp vào tay
Lu và cười xòa
_Anh hay đùa.....nói gì đâu không à.....
_Anh nói thật không đùa với em đâu.....Lu nghiêm mặt nhìn Tulip khiến cô bé tự nhiên rùng mình,một cảm giác lạnh ngắt buốt lên thấu xương.....Tulip sợ hãi từ từ nhìn qua khuôn mặt của Ren lúc đó.....một ánh mắt đáng sợ....một khuôn mặt đỏ bừng nóng hổi đang hiện rõ trên Ren....cô bé nuốt nước bọt ừng ực....và cố hình dung ra mọi chuyện tồi tệ nhất sẽ xảy đến với cô......và đúng y như thế.....Ren dùng hết lực thu nắm tay lại và xông đến Lu....lúc ấy,nhanh như thoắt,Lu nhảy ra và dùng võ thuật của mình đễ đỡ cú đánh của Ren....bất ngờ,Tulip và Laura hét lên hốt hoảng....tiếng thết to đến nỗi khiến mọi người quay mặt lại và ngạc nhiên hốt hoảng khi nhận ra có người dám động đến vị hoàng tử của đất nước....con của vua Roenxi......người người càng ngày càng kéo đến đông hơn....và tất nhiên tất cả các hành động đó đã gây đến sự chsu ý của 4 người còn lại...là Nicky,Layon,Pyo và Julia.....cả 4 người kéo đến khu vực đó và há hốc miệng khi thấy Ren đang dùng hết sức mình đánh nhau với người con trai lạ mặt.....chợt nhận biết ra người đó là ai,Pyo vội vàng nhảy vào ngăn Ren và hét
_Ren....em dừng tay lại....không được đánh hắn...
Ren vẫ còn tức đến nỗi không làm chủ được mình,đảy mạnh Pyo ra và hét
_Hắn là ai mà không được đánh hắn....anh tránh ra....em phải đánh nó....nó dám đòi cướp vợ của em.....
Trong phút chốc,nghe đến đó,4 người há hốc miệng hét to
_Cái gì.....................
Lúc ấy,Ren bất chợt nhớ ra là mình ăn nói kì cục,cậu ngừng tay lại,mặt tức giận hầm hầm bỏ đi để che đậy cái đỏ mặt của mình....Mấy người đứng ngoài bịt miệng cười khúc khích....và câu nói đó cũng khiễn Tulip ngỡ ngàng.......cô bé đứng yên lặng một lát rồi bỏ chạy theo Ren mà không quên nhoái đầu lui chảo Lu.....Tulip gọi với theo
_Ren....đợi Tulip......đợi đã....
2 người vừa đi khỏi thì Pyo thay đổi nét mặt,nhìn qua Lu với ánh mắt lo lắng....cậu đưa tay ra chào Lu....cái chào khiến Nicky,Julia,Laura và Layon bơ ngỡ....
_Chào vị hoàng tử của xứ người..................thay mặt xin lỗi hành động của đứa em ngỗ nghịch của tôi...........
Vậy Lu là hoàng tử của xứ nào....
Một lần nữa há hốc miệng,Nicky hốt hoảng lắp bắp hỏi Pyo
_Anh....anh....anh...Pyo....chuyện này....chuyện này là sao....người đó là ai?
_Nicky....em ra đây.....Pyo nghiêm mặt tạ tội với mọi người rồi kéo Nicky ra một nơi vắng vẻ......Một lúc sau,cậu chậm rãi nói:
_Lu...hắn ta là con của vua Mike...một nước đang đối đầu với vua cha của mình đó.........
_HẢAAAAAAAAAAAAA...............cái gì????????????????Nicky hét to lên với ánh mắt hốt hoảng thật sự.....rồi định thần lại một lúc....Nicky tiếp tục hỏi_Vậy hắn ta....hắn ta đến đây làm gì vậy anh?
_Ta không biết....ta đang suy nghĩ đến vấn đề đó.....và ta không biết có nên cho vua cha biết chuyện này không.......
_Không xong rồi....hồi nãy anh Ren.....Nicky bắt đầu chuyển sang giọng vẻ lo lắng
_Ta biết....Pyo nói nhanh....rồi cậu lại im lặng ngước mặt lên trời như đang nghĩ ngợi một điều gì đó....lát sau cậu lại tiếp tục nói...._Nhưng Ren làm đúng....nếu ta rơi vào trường hợp của nó ta cũng làm vậy.....
Lần này Nicky thật sự ngạc nhiên vì câu nói của Pyo....cậu gật gù ra vẻ đồng tình với ý kiến đó....Nicky đưa ra sáng kiến ngay lập tức
_Hay là mình tìm cách giải quyết vụ này đi anh
_Tất nhiên rồi....nhưng chuyện đó phải để sau đi....mấy tiểu thư đang đứng đợi chúng ta ở ngoài đó
_Ừ nhỉ...em quên mất....đi thôi.....
Ở một con đường khác,Ren đang cố cặm cụi đi thật nhanh....và tất nhiên theo sau là pé Tulip của chúng ta đang lải nhải rồi
_Ế....Ren....đứng lại coi....nãy Ren nói gì vậy....nói lại Tulip nghe đi
_Im cái coi.....hỏi vô duyên.....Ren đỏ mặt trả lời.....Và điều đó khiến Tulip càng khó hiểu hơn....lại tiếp tục chạy theo lải nhải bên tai Ren
_Nãy Ren nói gì thế....nói lại đi mà....Tulip đã nghe đươc gì đâu....Ren nhận ai là vợ Ren vậy.....?
_Nhận Laura đó....sau này tôi sẽ lấy Laura làm vợ.....
Vừa dứt câu,Ren lại tiếp tục bỏ đi....nhưng lần này cậu cảm giác yên ắng quá.....tiếng nói đã tắt....không còn tiếng bước chân vội chạy theo nữa.....Ren vội đứng khựng lại,quay mặt lui.....cậu thấy Tulip đứng đó,đôi mắt tuy hơi long lanh nước nhưng cô vẫn cười....cười mỉm....nụ cười thật chua chát.....Khoảng khắc ấy lạnh buốt với làn gió thôi vi vu.....Tulip vén tóc đang bay phủ trước mặt rồi gật gù nói
_Tulip hiểu rồi....thôi....chúc Ren với Laura hạnh phúc nha.....sau chuyến đi này,Tulip sẽ nói với vua cha cho hai chúng ta li hôn.....
Vừa dứt câu,Tulip quay lưng lại bước đi một cách nhanh chóng.....đến lúc bấy giờ,nước mắt cô mới tuôn ra không ngừng....cô bé sợ Ren sẽ thấy những giọt nước mắt đó....cô đã tuôn chạy,tuôn chạy trước cái lặng yên của Ren.....vừa chạy cô vừa thầm suy nghĩ:" Ren ngốc....đuổi theo Tulip đi chứ....đuổi theo đi....chả lẽ trong lòng Ren Tulip chả là cái gì ư?....."
Ren đứng đó....nhìn cái hình dáng của Tulip mà cậu đau lòng quá....nhưng vì là hoàng tử con vua....không ai cho phép cậu lụy tình vì một người con gái.....nên thế cậu đành quay lưng đi không một chút xót thương nào hết
_Anh hay đùa.....nói gì đâu không à.....
_Anh nói thật không đùa với em đâu.....Lu nghiêm mặt nhìn Tulip khiến cô bé tự nhiên rùng mình,một cảm giác lạnh ngắt buốt lên thấu xương.....Tulip sợ hãi từ từ nhìn qua khuôn mặt của Ren lúc đó.....một ánh mắt đáng sợ....một khuôn mặt đỏ bừng nóng hổi đang hiện rõ trên Ren....cô bé nuốt nước bọt ừng ực....và cố hình dung ra mọi chuyện tồi tệ nhất sẽ xảy đến với cô......và đúng y như thế.....Ren dùng hết lực thu nắm tay lại và xông đến Lu....lúc ấy,nhanh như thoắt,Lu nhảy ra và dùng võ thuật của mình đễ đỡ cú đánh của Ren....bất ngờ,Tulip và Laura hét lên hốt hoảng....tiếng thết to đến nỗi khiến mọi người quay mặt lại và ngạc nhiên hốt hoảng khi nhận ra có người dám động đến vị hoàng tử của đất nước....con của vua Roenxi......người người càng ngày càng kéo đến đông hơn....và tất nhiên tất cả các hành động đó đã gây đến sự chsu ý của 4 người còn lại...là Nicky,Layon,Pyo và Julia.....cả 4 người kéo đến khu vực đó và há hốc miệng khi thấy Ren đang dùng hết sức mình đánh nhau với người con trai lạ mặt.....chợt nhận biết ra người đó là ai,Pyo vội vàng nhảy vào ngăn Ren và hét
_Ren....em dừng tay lại....không được đánh hắn...
Ren vẫ còn tức đến nỗi không làm chủ được mình,đảy mạnh Pyo ra và hét
_Hắn là ai mà không được đánh hắn....anh tránh ra....em phải đánh nó....nó dám đòi cướp vợ của em.....
Trong phút chốc,nghe đến đó,4 người há hốc miệng hét to
_Cái gì.....................
Lúc ấy,Ren bất chợt nhớ ra là mình ăn nói kì cục,cậu ngừng tay lại,mặt tức giận hầm hầm bỏ đi để che đậy cái đỏ mặt của mình....Mấy người đứng ngoài bịt miệng cười khúc khích....và câu nói đó cũng khiễn Tulip ngỡ ngàng.......cô bé đứng yên lặng một lát rồi bỏ chạy theo Ren mà không quên nhoái đầu lui chảo Lu.....Tulip gọi với theo
_Ren....đợi Tulip......đợi đã....
2 người vừa đi khỏi thì Pyo thay đổi nét mặt,nhìn qua Lu với ánh mắt lo lắng....cậu đưa tay ra chào Lu....cái chào khiến Nicky,Julia,Laura và Layon bơ ngỡ....
_Chào vị hoàng tử của xứ người..................thay mặt xin lỗi hành động của đứa em ngỗ nghịch của tôi...........
Vậy Lu là hoàng tử của xứ nào....
Một lần nữa há hốc miệng,Nicky hốt hoảng lắp bắp hỏi Pyo
_Anh....anh....anh...Pyo....chuyện này....chuyện này là sao....người đó là ai?
_Nicky....em ra đây.....Pyo nghiêm mặt tạ tội với mọi người rồi kéo Nicky ra một nơi vắng vẻ......Một lúc sau,cậu chậm rãi nói:
_Lu...hắn ta là con của vua Mike...một nước đang đối đầu với vua cha của mình đó.........
_HẢAAAAAAAAAAAAA...............cái gì????????????????Nicky hét to lên với ánh mắt hốt hoảng thật sự.....rồi định thần lại một lúc....Nicky tiếp tục hỏi_Vậy hắn ta....hắn ta đến đây làm gì vậy anh?
_Ta không biết....ta đang suy nghĩ đến vấn đề đó.....và ta không biết có nên cho vua cha biết chuyện này không.......
_Không xong rồi....hồi nãy anh Ren.....Nicky bắt đầu chuyển sang giọng vẻ lo lắng
_Ta biết....Pyo nói nhanh....rồi cậu lại im lặng ngước mặt lên trời như đang nghĩ ngợi một điều gì đó....lát sau cậu lại tiếp tục nói...._Nhưng Ren làm đúng....nếu ta rơi vào trường hợp của nó ta cũng làm vậy.....
Lần này Nicky thật sự ngạc nhiên vì câu nói của Pyo....cậu gật gù ra vẻ đồng tình với ý kiến đó....Nicky đưa ra sáng kiến ngay lập tức
_Hay là mình tìm cách giải quyết vụ này đi anh
_Tất nhiên rồi....nhưng chuyện đó phải để sau đi....mấy tiểu thư đang đứng đợi chúng ta ở ngoài đó
_Ừ nhỉ...em quên mất....đi thôi.....
Ở một con đường khác,Ren đang cố cặm cụi đi thật nhanh....và tất nhiên theo sau là pé Tulip của chúng ta đang lải nhải rồi
_Ế....Ren....đứng lại coi....nãy Ren nói gì vậy....nói lại Tulip nghe đi
_Im cái coi.....hỏi vô duyên.....Ren đỏ mặt trả lời.....Và điều đó khiến Tulip càng khó hiểu hơn....lại tiếp tục chạy theo lải nhải bên tai Ren
_Nãy Ren nói gì thế....nói lại đi mà....Tulip đã nghe đươc gì đâu....Ren nhận ai là vợ Ren vậy.....?
_Nhận Laura đó....sau này tôi sẽ lấy Laura làm vợ.....
Vừa dứt câu,Ren lại tiếp tục bỏ đi....nhưng lần này cậu cảm giác yên ắng quá.....tiếng nói đã tắt....không còn tiếng bước chân vội chạy theo nữa.....Ren vội đứng khựng lại,quay mặt lui.....cậu thấy Tulip đứng đó,đôi mắt tuy hơi long lanh nước nhưng cô vẫn cười....cười mỉm....nụ cười thật chua chát.....Khoảng khắc ấy lạnh buốt với làn gió thôi vi vu.....Tulip vén tóc đang bay phủ trước mặt rồi gật gù nói
_Tulip hiểu rồi....thôi....chúc Ren với Laura hạnh phúc nha.....sau chuyến đi này,Tulip sẽ nói với vua cha cho hai chúng ta li hôn.....
Vừa dứt câu,Tulip quay lưng lại bước đi một cách nhanh chóng.....đến lúc bấy giờ,nước mắt cô mới tuôn ra không ngừng....cô bé sợ Ren sẽ thấy những giọt nước mắt đó....cô đã tuôn chạy,tuôn chạy trước cái lặng yên của Ren.....vừa chạy cô vừa thầm suy nghĩ:" Ren ngốc....đuổi theo Tulip đi chứ....đuổi theo đi....chả lẽ trong lòng Ren Tulip chả là cái gì ư?....."
Ren đứng đó....nhìn cái hình dáng của Tulip mà cậu đau lòng quá....nhưng vì là hoàng tử con vua....không ai cho phép cậu lụy tình vì một người con gái.....nên thế cậu đành quay lưng đi không một chút xót thương nào hết
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.