Tiểu Thư Bướng Bỉnh Và Hoàng Tử Cố Chấp
Chương 62
Kid
07/06/2013
Đó là lúc Lu rơi xuống....lúc Lu chết....và đó cũng là lúc vua Roenxi đưa Lu tới một nơi bí mật mà không ai biết.Và rồi Lu sống lại....cậu ngỡ ngàng hỏi vua Roenxi
_Không...không phải tôi chết rồi sao?
_Đúng....hoàng tử đã chết...nhưng ta đã dùng một phương pháp để cứu lại hoàng tử
_Phương pháp gì vậy?....Lu hỏi với giọng hồi hộp
_Ta không thể cho hoàng tử biết được....đó là một bí quyết của ta....
_Thế nhưng tại sao ngài lại cứu tôi....?Đất nước ngài là thù địch với tôi mà
_Ta không quan tâm....chỉ cần hoàng tử là người....ta sẽ cứu.....
_Vậy à....thế cám ơn lòng tốt của ngài nghen....
_Không có gì...nhưng hoàng tử à....ta có chuyện muốn nói với hoàng tử
_Chuyện gì....?Ngài cứ nói
_XIn hoàng tử đừng đến gần Tulip nữa.....
_Sao?....Cái gì....vì con ngài ư?.....Không bao giờ.....Lu phản kháng lại lời nói của vua Roenxi...thế nhưng,vua Roenxi vẫn bình tĩnh đáp
_Nếu hoàng tử muốn tốt cho Tulip
_Là sao?....tôi không hiểu
_Hoàng tử không được nói điều này cho bất cứ ai biết....nếu không thì Tulip sẽ chết....
_Gì cơ?.....Lu lại ngạc nhiên há hốc miêng....
_Ta sẽ giải thích cho hoàng tử biết.....hoàng tử nghe kĩ đây....
Và thế là một lần nữa vua Roenxi đằng hắng giọng rồi nói
_Thế giới này là một thế giới đặc biệt....những người chết nào ở thế giới Tulip có nguyện vọng muốn gặp người họ gặp thì họ sẽ ở thế giới này....Và Tulip là một trong những trường hợp đó.....
_Là sao....tôi không hiểu....Lu thất vọng nói
_Hoàng tử là người đã chết....và ước vọng lớn nhất của cậu là được gặp Tulip và được bày tỏ tấm lòng của mình cho cô ấy biết....
_Thế thì tại sao tôi không nên gặp cô ấy?
_Bởi vì hoàng tử là một hồn ma.....hoàng tử chỉ là người thật khi hoàng tử ở thế giới này....và nếu hoàng tử tiếp xúc Tulip....cô ấy sẽ mất sinh khí và càng ngày càng yêu....nếu cứ tiếp tục thì cô ấy sẽ chết mất.....
Lu nghe đến vậy,cậu tái mặt nhìn bâng quơ ở nơi nào đó....Vua Roenxi vẫn tiếp tục nói
_Nếu hoàng tử mà nói điều này cho một ai đó biết....Tulip sẽ chết....hãy tránh xa Tulip để bảo vệ tính mạng cho cô ấy....hãy nhớ lời ta......
_LUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUU...............ra đây đi mà....huhuhuhu......Tiếng khóc của Tulip đưa Lu trở lại hiện thực....cậu từ từ bước xuống nhà và mở cửa ra....
Liệu Lu sẽ làm gì...
_LUUUUUUUUUUUUUUUUU.....Tulip hét lên khi thấy Lu ló mặt ra....cô nở một nụ cười yếu ớt trong làn nước mắt đó.....Lu nắm chặt tay khi thấy Tulip như vậy....Cậu thở dài nói
_Em vào nhà đi.....khờ quá......mưa ướt hết rồi đó.....
Vừa dứt lời,Lu quay lưng bước vào nhà và tất nhiên theo sau là Tulip.....Căn nhà đẹp đẽ của Lu làm Tulip ngạc nhiên.Cô nói
_Nhà anh đẹp quá....
_Em quá khen rồi....em vào thay áo quần đi.....
NÓI xong,Lu đôi bộ đồ pijama cho Tulip....Tulip lẳng lặng bước vào phòng vệ sinh sau khi được Lu chỉ dẫn....Một lát sau,cô trở ra với bộ mặt thật là đáng yêu khiến Lu đỏ mặt quay lưng đi....Cậu thầm nghĩ
_Khỉ thật....tại sao cô ấy đáng yêu quá vậy....làm thế sao ta quên được em hả Tulip?....Nhưng dòng cảm nghĩ ấy đã bị tiếng nói của Tulip phá vỡ
_Em biết mà....em biết anh yêu em mà Lu....
_Tulip....nghe anh nói đây....anh không hề yêu em.....người anh yêu là Laura......
_Hả....cái gì......?Câu trả lời bất ngờ của LU khiến Tulip há hốc miệng nhìn....Cô bắt đầu lắp bắp...._Gì thế.....em...em...không....không....tin....đâu....
_Nhưng đó là sự thật....em không thấy Laura không lấy Ren sao?
Câu hỏi vội của Lu khiến Tulip ngỡ ngàng....cô im lặng cuối mặt xuống....Một thời gian lâu thật lâu không ai nói gì....Cuối cùng Tulip lên tiếng
_Nếu vậy thì trước khi chia tay,anh cho em một kỉ niệm cuối với anh được không Taylor?
Cô gọi tên thật của Lu khiến Lu đau lòng....cậu nắm chặt tay nói với giọng bình thường
_Ý em là sao?....Anh không hiểu
_Ở với em đêm nay nhé....chỉ một đêm thôi....hãy coi em như là vợ mới cưới của anh nhé Taylor
_Anh.....Lu bâng quơ trước câu nói của Tulip....5 phút sau,cậu từ từ gật đầu đồng ý.....
Khi Lu vừa gật đầu đồng ý,Tulip liền kéo Lu đến cạnh mình và nói
_Anh ngồi đó đi....em làm cơm tối cho anh ăn....
_Ừm....hì....cám ơn em....
_Đợi em nhé.....
Tulip mỉm cười rồi chạy vào bếp nấu ăn.....Lu nhìn theo cái bóng dáng của cô bé mà lòng đau như cắt....Một lát sau,Tulip trở ra với 2 dĩa cơm gà.....Cô nói
_Em chỉ biết nấu thế thôi....vì em nhớ hồi nhỏ,cơm gà là món ăn anh thích nhất....
_Trí nhớ em tốt thật đấy.Anh ước gì anh có cái trí nhớ đó....
_Dẹp anh đi....chọc người ta hoài.....thôi ăn nào........
Thế là cả hai bắt đầu ăn....Lu mỉm cười nhìn Tulip nói
_Cơm gà gì dở ẹc.....nhạt nhẽo quá.....cho em 20 điểm.....
_Hử.....Dở ẹc đâu....ăn được mà>"<
_Xì....đối với anh là dở đấy.....
_pLè plè.....dở ẹc thì thôi....đưa em ăn hết cho
_EM ăn hết anh lấy chi ăn....hok đưa đó.....
_Thích ăn thì nói....bày đặt không hà....
_Nhóc này tự tin quá à....
_Anh ăn hết đi....tụi mình còn ra công viên chơi....em chỉ còn có đúng 6 tiếng nữa thôi à....ăn nhanh đi anh
_Ừm.....
Cả hai im lặng và tiếp tục ăn....Một lát sau,Lu đưa cho Tulip bộ áo quần hip hop lúc cậu còn lớp 10 cho Tulip....Lu nói
_Em mặc áo quần vào đi
_Ừm...đợi em tí nha
Chưa đầy hai phút,Tulip trở ra với bộ mặt đầy gợi cảm khiến Lu đỏ mặt nói
_Em dễ thương quá.....
_Tất nhiên....em mà....vợ của anh mà....hehe......Tulip vừa dứt câu liền phá lên cười....Lu béo má Tulip nói
_Con nhóc này cái tính vẫn không thay đổi nhỉ
_Em mà thay đổi thì còn ai yêu em nữa hả?...
_Chà chà....ghê nhỉ....
_Hok nói nữa....đi thôi nào Lu
Tulip kéo tay Lu chạy ra khỏi nhà.....Cô vừa chạy vừa hỏi
_Tại sao nhà anh lại nằm ở nơi vắng lặng quá vậy....?
_Để nhát ma mấy người yếu tim như em đó....hehe.....
_Hừ....anh ác nha....
_Mới biết hả nhóc....
_Á....tức quá....dám nói lại em kìa....
_Chứ sao nữa...tới rồi đó....
Lu và Tulip dừng chân trước một khu công viên rộng lớn.....CẬu bắt đầu hỏi
_Em muốn chơi trò gì trước....?
_Vào nhà kiếng đi....em nghe nói chỗ đó đẹp lắm
_Ừ.....
Lu gật đầu đồng ý....thế là cậu mua vé cho cả hai đứa vào....Tulip nhìn những chiếc gương chiếu vào mình và nói
_Đẹp chưa.....anh chụp cùng em một tấm ảnh nha
_Thôi đi.....anh xấu thế này....
_Xấu cái đầu anh....tới đây nào.....
Tulip kéo Lu tới và dùng điện thoại mình chụp hình....Sau đó....cô xem bức ảnh mình vừa chụp và cười híp mắt....Lu bắt đầu nói
_Tại sao em yêu anh hả Tulip?
_Hỏi vô duyên chưa.....em yêu anh từ hồi còn nhỏ kia....
_Trời....con nít ranh nghen....
_Bộ anh không có cảm giác với em à....
_Không....anh chỉ xem em là em gái thôi
Lu vừa dứt lời....nụ cười trên môi Tulip tắt ngấm....CÔ cuối mặt xuống nói chậm rãi.....
_Thôi....em không muốn chơi công viên nữa....chúng ta về nhà nhé....
_Trời....pó tay em....
_Em pó chân anh....em đi bán heo....haha
_Bán anh ai mà dám mua trời....
_Em mua....
_Thôi về nào....
Tulip lại tự quyết định và kéo Lu trở về nhà....Tại nhà Lu...Tulip ngồi lên ghế sofa và từ từ hỏi
_Anh cho em một đêm lãng mạn ngọt ngào nhé....được không?...CHúng ta không còn nhiều thời gian nữa.....
_ý em là.....?Lu mấp máy môi hỏi lửng...
_Vâng ạ....ý em là thế.....Tulip gật đầu....Lu hốt hoảng nói
_Không được....Anh không làm được....anh không thể làm điều đó với người anh không yêu....
_Lu....chỉ một lần thôi....xin anh đấy....xin anh đấy mà....
Liệu Lu có chấp nhận?....
_Ừm....nếu em muốn.....thôi em lên giường đi.....trước khi mọi chuyện xảy ra....anh muốn uống một ít rượu.....em uống với anh nhé
_DẠ....Tulip gật đầu rồi mỉm cười trước quyết định của Lu.....
Trong khi đó....tại bếp....Lu nhìn chai rượu mà lòng thầm nói
_Anh xin lỗi em Tulip à....em phải sống tốt nhé
Thấy Lu đi lâu....Tulip lên tiếng gọi....
_Lu ơi.....SAo lâu vậy?
_Anh lên giờ.....nãy giờ anh đi toilet
_Nhanh nghen anh
Lu bước lên với 2 cốc rượu đầy....cậu đưa cho Tulip một cốc rồi cậu giữ một cốc.....cả hai người uống hết một hơi....mặt Tulip giờ đỏ ửng cả lên....Lu đưa tay cởi từng nút áo trên người Tulip ra....Cậu vội thốt lên
_Tulip à.....em đẹp quá....
_ANh quá khen ùi.....Tulip đỏ mặt cuối xuống nói...Và rồi Lu chợt phát hiện ra cánh bướm rất thật trên ngực Tulip....Cậu đặt tay lên ngực Tulip và hỏi
_Em xăm hình con bướm này à?
_COn bướm nào cơ?
Tulip cuối xuống nhìn nhưng chẳng thấy gì cả....Lu ngạc nhiên khi Tulip thật thà nói vậy....Cậu lặng yên không nói gì.....và rồi....Lu bắt đầu hôn lên môi Tulip....chỉ có vậy....chỉ có vậy.....và rồi Tulip nhắm mắt.....Ở ngoài phòng khách,Lu cầm điện thoại gọi tới số Ren
_ALo?....Ren phải không?
_Lu à....Ông muốn gì?
_Tới nhà tôi ngay....đón Tulip về dùm tôi với
_Mắc mớ gì tôi phải đón cô ta về chứ?
_Nếu ông hiểu thì ông cũng sẽ làm thôi
Nghe vậy....Ren im lặng suy nghĩ một hồi rồi hỏi
_Nhà ông ở đâu ai mà biết....
_chỗ đó.....ở đấy......Lu chỉ đường cho Ren rồi dập máy.....
Cậu quay trở vào phòng ngủ và nhìn Tulip lần cuối.....Rồi Lu hôn nhẹ lên trán Tulip....thì thầm nói nhỏ
_EM à.....anh yêu em nhiều lắm....nhưng nếu anh cố chấp đến với em thì em sẽ chết.....anh không thể vì lợi ích của mình mà hại em....em hãy cứ quên anh đi nhé Tulip.....
LU nhìn Tulip lần cuối rồi mặc áo và bước nhanh ra ngoài....Không hiểu sao lúc ấy....nước mắt Tulip rơi không ngừng
15 phút sau,Ren đứng trước nhà của Lu....cậu ngạc nhiên khi ở đó là một khu rừng hoang vu....Ren đứng trước nhà Lu bấm chuông....mãi nhưng vẫn không có ai trả lời.....Ren lầm bầm
_Thằng khỉ này....mày làm gì vậy....lừa tao hả.....
Ren đá vào cái cổng....ai dè cái cổng từ từ mở ra.....Ren ngạc nhiên bước vào....mở cửa....chẳng thấy bóng một ai....cậu đi hết phòng này đến phòng khác và ngạc nhiên khi thấy Tulip đang nằm ở đó.....Nhắm mắt một cách vô tình......Ren hốt hoảng chạy đến bên Tulip,lay Tulip nói
_EM....em tỉnh dậy đi....Tulip....em sao vậy......?
Không có tiếng đáp trả.....Ren vôi khoác chiếc áo của mình lên Tulip rồi bế Tulip lên xe và chạy về phía hoàng cung của mình......
MỘt lát sau,Ren bế Tulip vào lâu đầi và hớt ha hớt hải gọi.....bây đâu....truyền thái y.......truyền thái y.....Nicky và Pyo đứng dậy khi thấy Tulip đang nhắm mắt trên tay Ren....Cả hai đều chạy theo Ren vào phòng......
CHuyện gì xảy ra....
_Ren....Tulip bị gì vậy?.....Pyo hỏi nhanh
_Em không biết.......Lu gọi điện bảo em tới nhà nó đón Tulip về.....khi em tới chẳng thấy ai mà chỉ thấy Tulip nằm im lìm.....
_Thái y đến rồi anh Ren....Nicky mở cửa nhanh vào phòng Ren.....
Ren thấy vậy liền nhích người sang một bên....thái y sà xuống khám cho Tulip....một thời gian....một thời gian rất lâu.....Ren nóng lòng hỏi
_Sao rồi....cô ấy bị gì?....Trả lời ta nhanh....
_Thưa hoàng tử....tạm thời công chúa chỉ ngủ một thời gian nhưng nếu để lâu dài thì thần e là không qua khỏi?
_Ý người là sao?....SAo lại không qua khỏi?.....Ren hỏi vội một cách lo sợ
_E hèm......thái y....người có thể về được rồi.....vua Roenxi ở đâu lên tiếng cắt ngang lời đối thoại giữa thái y và Ren.....Ren,Pyo và Nicky thấy thế liền bất bình lên tiếng
_Phụ hoàng.....tại sao cha cắt ngang cuộc đối thoại của tụi con?....Tại sao hả....cha có biết Tulip sẽ....sẽ không qua khỏi không?
_Ta biết....thì sao nào...các hoàng tử của một đất nước mà quỵ lụy vì một đứa con gái là sao hả?.....CÁc con hãy nghĩ lại chính bản thân mình xem có xứng danh với chức vị hoàng tử không?...Thôi hãy chăm sóc cho Tulip đi....cho công chúa uống viên thuốc này....nửa canh giờ sau cô ấy sẽ tỉnh.....
Vừa dứt lời,vua Roenxi quay lưng lại và bước đi,để lại đằng sau,6 cặp mắt đầy thất vọng của Ren,Nicky và Pyo....Ren tức tối đập tay vào tường nói
_Chuyện gì đang xaỷ ra chứ....tại sao lại như vậy?....Vua cha ác quá
_Em không thể tin được phụ hoàng lại nhẫn tâm nói như vậy
_Các em à....có lẽ sắp có chuyện xảy ra với Tulip....mà không chỉ có Tulip....còn có Layon nữa
_HảAAAAAAAAAAAAAAAAA......Nicky hét lên như không thể tin đựoc vào tai mình.....Ren nhìn qua Pyo một cách lo lắng....Nicky giờ bắt đầu hoảng sợ thật sự....
_Pyo....em biết anh biết đang có chuyện gì xảy ra...làm ơn nói cho em đi mà Pyo....giúp em cứu Tulip đi mà....Ren nói trong tuyệt vong....Pyo thấy cậu em trai mình thế nên rất đau lòng....Nhưng cậu không thể nói....vẫn im lặng suy nghĩ một hồi gì đó rất lâu....rồi lát sau,Pyo thở dài nói
_Nếu phụ hoàng nói không được thì ta cũng nói không được Ren à.....Cho ta xin lỗi em nhé.....
_Anh.....Ren cứng họng,cậu không thể nói gì nữa liền quay trở về giường,nơi Tulip đang nằm.....Ren nắm tay Tulip lại và lầm bẩm
_Cho dù thế nào,anh nhất định phải cứu em....nếu em mà chết thì anh cũng sẽ chết chung với em.....
Nicky giờ mới mở thốt được lên tiếng....cậu nhìn qua Pyo hỏi
_Nếu Tulip không qua khỏi có nghĩa là Layon cũng không qua khỏi phải không anh Pyo?
_Có lẽ vậy em à.....Nhưng ta hứa ta sẽ không để hai em ấy chết đâu....hãy tin ở ta....
_Em tin anh....nếu có chuyện gì cần tụi em....thì hãy cứ gặp em.....em sẽ giúp anh....
_Ừm....em đừng lo....giờ em giúp anh cho Tulip uống thuốc đi
Pyo chìa viên thuốc mà vua Roenxi đã đưa cho mình rồi cậu đưa cho Ren....đút Tulip uống
MỘt lát sau,Tulip ho lên dữ dội và ói ra tất cả những gì cô đã ăn,đã uống.....Ren kêu người dọn sạch rồi thay áo cho Tulip....15 phút sau,Tulip từ từ mở mắt....cô nhận ra đó là phòng của mình và Ren...Tulip bỗng ngồi tỉnh dậy hét
_Lu....Lu....anh đâu rồi....
Ren nghe giọng Tulip vang lên liền chạy vào....cậu nắm chặt tay Tulip nói
_Em đừng tìm Lu nữa....cậu ta đã đi rồi....
_Không....không....em không tin....em phải đi tìm Lu.....Tulip nói to....
_Tulip à....em đừng như vậy được không....đừng làm thế mà.....Ren nói dứt lời liền im lặng....Tulip sợ cái im lặng đó....cô ngước lên nhìn Ren....và bịt miệng lại khi thấy Ren đang khóc....Tulip chầm chậm đưa tay lên má lau nước mắt của Ren...cô nói nhỏ chỉ đủ để hai đứa nghe thấy
_Anh đừng khóc Ren à.....anh là hoàng tử của nước.....anh không thể khóc vì em....em xin lỗi....em sẽ không như vậy nữa....._Những lời phát ra lúc này của Tulip là những lời rất thật....Ren thấy vậy liền nói.....cậu nói nhưng như đang tâm sự với chính mình
_Tulip à....em là người anh yêu nhất trên đời này....chưa bao giờ anh khóc vì một người con gái nào khác ngoài em.....Hứa với anh đừng khóc nữa.....hứa với anh nhé Tulip yêu của anh.....
Tulip không nói gì chỉ im lặng gật đầu nhè nhẹ.....Chuyện gì xảy ra tiếp....
_Không...không phải tôi chết rồi sao?
_Đúng....hoàng tử đã chết...nhưng ta đã dùng một phương pháp để cứu lại hoàng tử
_Phương pháp gì vậy?....Lu hỏi với giọng hồi hộp
_Ta không thể cho hoàng tử biết được....đó là một bí quyết của ta....
_Thế nhưng tại sao ngài lại cứu tôi....?Đất nước ngài là thù địch với tôi mà
_Ta không quan tâm....chỉ cần hoàng tử là người....ta sẽ cứu.....
_Vậy à....thế cám ơn lòng tốt của ngài nghen....
_Không có gì...nhưng hoàng tử à....ta có chuyện muốn nói với hoàng tử
_Chuyện gì....?Ngài cứ nói
_XIn hoàng tử đừng đến gần Tulip nữa.....
_Sao?....Cái gì....vì con ngài ư?.....Không bao giờ.....Lu phản kháng lại lời nói của vua Roenxi...thế nhưng,vua Roenxi vẫn bình tĩnh đáp
_Nếu hoàng tử muốn tốt cho Tulip
_Là sao?....tôi không hiểu
_Hoàng tử không được nói điều này cho bất cứ ai biết....nếu không thì Tulip sẽ chết....
_Gì cơ?.....Lu lại ngạc nhiên há hốc miêng....
_Ta sẽ giải thích cho hoàng tử biết.....hoàng tử nghe kĩ đây....
Và thế là một lần nữa vua Roenxi đằng hắng giọng rồi nói
_Thế giới này là một thế giới đặc biệt....những người chết nào ở thế giới Tulip có nguyện vọng muốn gặp người họ gặp thì họ sẽ ở thế giới này....Và Tulip là một trong những trường hợp đó.....
_Là sao....tôi không hiểu....Lu thất vọng nói
_Hoàng tử là người đã chết....và ước vọng lớn nhất của cậu là được gặp Tulip và được bày tỏ tấm lòng của mình cho cô ấy biết....
_Thế thì tại sao tôi không nên gặp cô ấy?
_Bởi vì hoàng tử là một hồn ma.....hoàng tử chỉ là người thật khi hoàng tử ở thế giới này....và nếu hoàng tử tiếp xúc Tulip....cô ấy sẽ mất sinh khí và càng ngày càng yêu....nếu cứ tiếp tục thì cô ấy sẽ chết mất.....
Lu nghe đến vậy,cậu tái mặt nhìn bâng quơ ở nơi nào đó....Vua Roenxi vẫn tiếp tục nói
_Nếu hoàng tử mà nói điều này cho một ai đó biết....Tulip sẽ chết....hãy tránh xa Tulip để bảo vệ tính mạng cho cô ấy....hãy nhớ lời ta......
_LUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUU...............ra đây đi mà....huhuhuhu......Tiếng khóc của Tulip đưa Lu trở lại hiện thực....cậu từ từ bước xuống nhà và mở cửa ra....
Liệu Lu sẽ làm gì...
_LUUUUUUUUUUUUUUUUU.....Tulip hét lên khi thấy Lu ló mặt ra....cô nở một nụ cười yếu ớt trong làn nước mắt đó.....Lu nắm chặt tay khi thấy Tulip như vậy....Cậu thở dài nói
_Em vào nhà đi.....khờ quá......mưa ướt hết rồi đó.....
Vừa dứt lời,Lu quay lưng bước vào nhà và tất nhiên theo sau là Tulip.....Căn nhà đẹp đẽ của Lu làm Tulip ngạc nhiên.Cô nói
_Nhà anh đẹp quá....
_Em quá khen rồi....em vào thay áo quần đi.....
NÓI xong,Lu đôi bộ đồ pijama cho Tulip....Tulip lẳng lặng bước vào phòng vệ sinh sau khi được Lu chỉ dẫn....Một lát sau,cô trở ra với bộ mặt thật là đáng yêu khiến Lu đỏ mặt quay lưng đi....Cậu thầm nghĩ
_Khỉ thật....tại sao cô ấy đáng yêu quá vậy....làm thế sao ta quên được em hả Tulip?....Nhưng dòng cảm nghĩ ấy đã bị tiếng nói của Tulip phá vỡ
_Em biết mà....em biết anh yêu em mà Lu....
_Tulip....nghe anh nói đây....anh không hề yêu em.....người anh yêu là Laura......
_Hả....cái gì......?Câu trả lời bất ngờ của LU khiến Tulip há hốc miệng nhìn....Cô bắt đầu lắp bắp...._Gì thế.....em...em...không....không....tin....đâu....
_Nhưng đó là sự thật....em không thấy Laura không lấy Ren sao?
Câu hỏi vội của Lu khiến Tulip ngỡ ngàng....cô im lặng cuối mặt xuống....Một thời gian lâu thật lâu không ai nói gì....Cuối cùng Tulip lên tiếng
_Nếu vậy thì trước khi chia tay,anh cho em một kỉ niệm cuối với anh được không Taylor?
Cô gọi tên thật của Lu khiến Lu đau lòng....cậu nắm chặt tay nói với giọng bình thường
_Ý em là sao?....Anh không hiểu
_Ở với em đêm nay nhé....chỉ một đêm thôi....hãy coi em như là vợ mới cưới của anh nhé Taylor
_Anh.....Lu bâng quơ trước câu nói của Tulip....5 phút sau,cậu từ từ gật đầu đồng ý.....
Khi Lu vừa gật đầu đồng ý,Tulip liền kéo Lu đến cạnh mình và nói
_Anh ngồi đó đi....em làm cơm tối cho anh ăn....
_Ừm....hì....cám ơn em....
_Đợi em nhé.....
Tulip mỉm cười rồi chạy vào bếp nấu ăn.....Lu nhìn theo cái bóng dáng của cô bé mà lòng đau như cắt....Một lát sau,Tulip trở ra với 2 dĩa cơm gà.....Cô nói
_Em chỉ biết nấu thế thôi....vì em nhớ hồi nhỏ,cơm gà là món ăn anh thích nhất....
_Trí nhớ em tốt thật đấy.Anh ước gì anh có cái trí nhớ đó....
_Dẹp anh đi....chọc người ta hoài.....thôi ăn nào........
Thế là cả hai bắt đầu ăn....Lu mỉm cười nhìn Tulip nói
_Cơm gà gì dở ẹc.....nhạt nhẽo quá.....cho em 20 điểm.....
_Hử.....Dở ẹc đâu....ăn được mà>"<
_Xì....đối với anh là dở đấy.....
_pLè plè.....dở ẹc thì thôi....đưa em ăn hết cho
_EM ăn hết anh lấy chi ăn....hok đưa đó.....
_Thích ăn thì nói....bày đặt không hà....
_Nhóc này tự tin quá à....
_Anh ăn hết đi....tụi mình còn ra công viên chơi....em chỉ còn có đúng 6 tiếng nữa thôi à....ăn nhanh đi anh
_Ừm.....
Cả hai im lặng và tiếp tục ăn....Một lát sau,Lu đưa cho Tulip bộ áo quần hip hop lúc cậu còn lớp 10 cho Tulip....Lu nói
_Em mặc áo quần vào đi
_Ừm...đợi em tí nha
Chưa đầy hai phút,Tulip trở ra với bộ mặt đầy gợi cảm khiến Lu đỏ mặt nói
_Em dễ thương quá.....
_Tất nhiên....em mà....vợ của anh mà....hehe......Tulip vừa dứt câu liền phá lên cười....Lu béo má Tulip nói
_Con nhóc này cái tính vẫn không thay đổi nhỉ
_Em mà thay đổi thì còn ai yêu em nữa hả?...
_Chà chà....ghê nhỉ....
_Hok nói nữa....đi thôi nào Lu
Tulip kéo tay Lu chạy ra khỏi nhà.....Cô vừa chạy vừa hỏi
_Tại sao nhà anh lại nằm ở nơi vắng lặng quá vậy....?
_Để nhát ma mấy người yếu tim như em đó....hehe.....
_Hừ....anh ác nha....
_Mới biết hả nhóc....
_Á....tức quá....dám nói lại em kìa....
_Chứ sao nữa...tới rồi đó....
Lu và Tulip dừng chân trước một khu công viên rộng lớn.....CẬu bắt đầu hỏi
_Em muốn chơi trò gì trước....?
_Vào nhà kiếng đi....em nghe nói chỗ đó đẹp lắm
_Ừ.....
Lu gật đầu đồng ý....thế là cậu mua vé cho cả hai đứa vào....Tulip nhìn những chiếc gương chiếu vào mình và nói
_Đẹp chưa.....anh chụp cùng em một tấm ảnh nha
_Thôi đi.....anh xấu thế này....
_Xấu cái đầu anh....tới đây nào.....
Tulip kéo Lu tới và dùng điện thoại mình chụp hình....Sau đó....cô xem bức ảnh mình vừa chụp và cười híp mắt....Lu bắt đầu nói
_Tại sao em yêu anh hả Tulip?
_Hỏi vô duyên chưa.....em yêu anh từ hồi còn nhỏ kia....
_Trời....con nít ranh nghen....
_Bộ anh không có cảm giác với em à....
_Không....anh chỉ xem em là em gái thôi
Lu vừa dứt lời....nụ cười trên môi Tulip tắt ngấm....CÔ cuối mặt xuống nói chậm rãi.....
_Thôi....em không muốn chơi công viên nữa....chúng ta về nhà nhé....
_Trời....pó tay em....
_Em pó chân anh....em đi bán heo....haha
_Bán anh ai mà dám mua trời....
_Em mua....
_Thôi về nào....
Tulip lại tự quyết định và kéo Lu trở về nhà....Tại nhà Lu...Tulip ngồi lên ghế sofa và từ từ hỏi
_Anh cho em một đêm lãng mạn ngọt ngào nhé....được không?...CHúng ta không còn nhiều thời gian nữa.....
_ý em là.....?Lu mấp máy môi hỏi lửng...
_Vâng ạ....ý em là thế.....Tulip gật đầu....Lu hốt hoảng nói
_Không được....Anh không làm được....anh không thể làm điều đó với người anh không yêu....
_Lu....chỉ một lần thôi....xin anh đấy....xin anh đấy mà....
Liệu Lu có chấp nhận?....
_Ừm....nếu em muốn.....thôi em lên giường đi.....trước khi mọi chuyện xảy ra....anh muốn uống một ít rượu.....em uống với anh nhé
_DẠ....Tulip gật đầu rồi mỉm cười trước quyết định của Lu.....
Trong khi đó....tại bếp....Lu nhìn chai rượu mà lòng thầm nói
_Anh xin lỗi em Tulip à....em phải sống tốt nhé
Thấy Lu đi lâu....Tulip lên tiếng gọi....
_Lu ơi.....SAo lâu vậy?
_Anh lên giờ.....nãy giờ anh đi toilet
_Nhanh nghen anh
Lu bước lên với 2 cốc rượu đầy....cậu đưa cho Tulip một cốc rồi cậu giữ một cốc.....cả hai người uống hết một hơi....mặt Tulip giờ đỏ ửng cả lên....Lu đưa tay cởi từng nút áo trên người Tulip ra....Cậu vội thốt lên
_Tulip à.....em đẹp quá....
_ANh quá khen ùi.....Tulip đỏ mặt cuối xuống nói...Và rồi Lu chợt phát hiện ra cánh bướm rất thật trên ngực Tulip....Cậu đặt tay lên ngực Tulip và hỏi
_Em xăm hình con bướm này à?
_COn bướm nào cơ?
Tulip cuối xuống nhìn nhưng chẳng thấy gì cả....Lu ngạc nhiên khi Tulip thật thà nói vậy....Cậu lặng yên không nói gì.....và rồi....Lu bắt đầu hôn lên môi Tulip....chỉ có vậy....chỉ có vậy.....và rồi Tulip nhắm mắt.....Ở ngoài phòng khách,Lu cầm điện thoại gọi tới số Ren
_ALo?....Ren phải không?
_Lu à....Ông muốn gì?
_Tới nhà tôi ngay....đón Tulip về dùm tôi với
_Mắc mớ gì tôi phải đón cô ta về chứ?
_Nếu ông hiểu thì ông cũng sẽ làm thôi
Nghe vậy....Ren im lặng suy nghĩ một hồi rồi hỏi
_Nhà ông ở đâu ai mà biết....
_chỗ đó.....ở đấy......Lu chỉ đường cho Ren rồi dập máy.....
Cậu quay trở vào phòng ngủ và nhìn Tulip lần cuối.....Rồi Lu hôn nhẹ lên trán Tulip....thì thầm nói nhỏ
_EM à.....anh yêu em nhiều lắm....nhưng nếu anh cố chấp đến với em thì em sẽ chết.....anh không thể vì lợi ích của mình mà hại em....em hãy cứ quên anh đi nhé Tulip.....
LU nhìn Tulip lần cuối rồi mặc áo và bước nhanh ra ngoài....Không hiểu sao lúc ấy....nước mắt Tulip rơi không ngừng
15 phút sau,Ren đứng trước nhà của Lu....cậu ngạc nhiên khi ở đó là một khu rừng hoang vu....Ren đứng trước nhà Lu bấm chuông....mãi nhưng vẫn không có ai trả lời.....Ren lầm bầm
_Thằng khỉ này....mày làm gì vậy....lừa tao hả.....
Ren đá vào cái cổng....ai dè cái cổng từ từ mở ra.....Ren ngạc nhiên bước vào....mở cửa....chẳng thấy bóng một ai....cậu đi hết phòng này đến phòng khác và ngạc nhiên khi thấy Tulip đang nằm ở đó.....Nhắm mắt một cách vô tình......Ren hốt hoảng chạy đến bên Tulip,lay Tulip nói
_EM....em tỉnh dậy đi....Tulip....em sao vậy......?
Không có tiếng đáp trả.....Ren vôi khoác chiếc áo của mình lên Tulip rồi bế Tulip lên xe và chạy về phía hoàng cung của mình......
MỘt lát sau,Ren bế Tulip vào lâu đầi và hớt ha hớt hải gọi.....bây đâu....truyền thái y.......truyền thái y.....Nicky và Pyo đứng dậy khi thấy Tulip đang nhắm mắt trên tay Ren....Cả hai đều chạy theo Ren vào phòng......
CHuyện gì xảy ra....
_Ren....Tulip bị gì vậy?.....Pyo hỏi nhanh
_Em không biết.......Lu gọi điện bảo em tới nhà nó đón Tulip về.....khi em tới chẳng thấy ai mà chỉ thấy Tulip nằm im lìm.....
_Thái y đến rồi anh Ren....Nicky mở cửa nhanh vào phòng Ren.....
Ren thấy vậy liền nhích người sang một bên....thái y sà xuống khám cho Tulip....một thời gian....một thời gian rất lâu.....Ren nóng lòng hỏi
_Sao rồi....cô ấy bị gì?....Trả lời ta nhanh....
_Thưa hoàng tử....tạm thời công chúa chỉ ngủ một thời gian nhưng nếu để lâu dài thì thần e là không qua khỏi?
_Ý người là sao?....SAo lại không qua khỏi?.....Ren hỏi vội một cách lo sợ
_E hèm......thái y....người có thể về được rồi.....vua Roenxi ở đâu lên tiếng cắt ngang lời đối thoại giữa thái y và Ren.....Ren,Pyo và Nicky thấy thế liền bất bình lên tiếng
_Phụ hoàng.....tại sao cha cắt ngang cuộc đối thoại của tụi con?....Tại sao hả....cha có biết Tulip sẽ....sẽ không qua khỏi không?
_Ta biết....thì sao nào...các hoàng tử của một đất nước mà quỵ lụy vì một đứa con gái là sao hả?.....CÁc con hãy nghĩ lại chính bản thân mình xem có xứng danh với chức vị hoàng tử không?...Thôi hãy chăm sóc cho Tulip đi....cho công chúa uống viên thuốc này....nửa canh giờ sau cô ấy sẽ tỉnh.....
Vừa dứt lời,vua Roenxi quay lưng lại và bước đi,để lại đằng sau,6 cặp mắt đầy thất vọng của Ren,Nicky và Pyo....Ren tức tối đập tay vào tường nói
_Chuyện gì đang xaỷ ra chứ....tại sao lại như vậy?....Vua cha ác quá
_Em không thể tin được phụ hoàng lại nhẫn tâm nói như vậy
_Các em à....có lẽ sắp có chuyện xảy ra với Tulip....mà không chỉ có Tulip....còn có Layon nữa
_HảAAAAAAAAAAAAAAAAA......Nicky hét lên như không thể tin đựoc vào tai mình.....Ren nhìn qua Pyo một cách lo lắng....Nicky giờ bắt đầu hoảng sợ thật sự....
_Pyo....em biết anh biết đang có chuyện gì xảy ra...làm ơn nói cho em đi mà Pyo....giúp em cứu Tulip đi mà....Ren nói trong tuyệt vong....Pyo thấy cậu em trai mình thế nên rất đau lòng....Nhưng cậu không thể nói....vẫn im lặng suy nghĩ một hồi gì đó rất lâu....rồi lát sau,Pyo thở dài nói
_Nếu phụ hoàng nói không được thì ta cũng nói không được Ren à.....Cho ta xin lỗi em nhé.....
_Anh.....Ren cứng họng,cậu không thể nói gì nữa liền quay trở về giường,nơi Tulip đang nằm.....Ren nắm tay Tulip lại và lầm bẩm
_Cho dù thế nào,anh nhất định phải cứu em....nếu em mà chết thì anh cũng sẽ chết chung với em.....
Nicky giờ mới mở thốt được lên tiếng....cậu nhìn qua Pyo hỏi
_Nếu Tulip không qua khỏi có nghĩa là Layon cũng không qua khỏi phải không anh Pyo?
_Có lẽ vậy em à.....Nhưng ta hứa ta sẽ không để hai em ấy chết đâu....hãy tin ở ta....
_Em tin anh....nếu có chuyện gì cần tụi em....thì hãy cứ gặp em.....em sẽ giúp anh....
_Ừm....em đừng lo....giờ em giúp anh cho Tulip uống thuốc đi
Pyo chìa viên thuốc mà vua Roenxi đã đưa cho mình rồi cậu đưa cho Ren....đút Tulip uống
MỘt lát sau,Tulip ho lên dữ dội và ói ra tất cả những gì cô đã ăn,đã uống.....Ren kêu người dọn sạch rồi thay áo cho Tulip....15 phút sau,Tulip từ từ mở mắt....cô nhận ra đó là phòng của mình và Ren...Tulip bỗng ngồi tỉnh dậy hét
_Lu....Lu....anh đâu rồi....
Ren nghe giọng Tulip vang lên liền chạy vào....cậu nắm chặt tay Tulip nói
_Em đừng tìm Lu nữa....cậu ta đã đi rồi....
_Không....không....em không tin....em phải đi tìm Lu.....Tulip nói to....
_Tulip à....em đừng như vậy được không....đừng làm thế mà.....Ren nói dứt lời liền im lặng....Tulip sợ cái im lặng đó....cô ngước lên nhìn Ren....và bịt miệng lại khi thấy Ren đang khóc....Tulip chầm chậm đưa tay lên má lau nước mắt của Ren...cô nói nhỏ chỉ đủ để hai đứa nghe thấy
_Anh đừng khóc Ren à.....anh là hoàng tử của nước.....anh không thể khóc vì em....em xin lỗi....em sẽ không như vậy nữa....._Những lời phát ra lúc này của Tulip là những lời rất thật....Ren thấy vậy liền nói.....cậu nói nhưng như đang tâm sự với chính mình
_Tulip à....em là người anh yêu nhất trên đời này....chưa bao giờ anh khóc vì một người con gái nào khác ngoài em.....Hứa với anh đừng khóc nữa.....hứa với anh nhé Tulip yêu của anh.....
Tulip không nói gì chỉ im lặng gật đầu nhè nhẹ.....Chuyện gì xảy ra tiếp....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.