Tiểu Thư Nghịch Ngợm - Annaluong

Chương 43

Annaluong

09/03/2016

Ở khu giải trí.

Nó vô tư kéo hắn đi chơi hết trò này đến trò kia, hết câu cá lại đến đập thú...nó còn cố ý lấy cái búa nhựa dùng đập mấy con thú nhô lên để đánh lên đầu hắn nữa cơ, đánh xong còn cười hì hì. Hắn chỉ biết xoa đầu chứ cũng không nỡ làm gì nó. Nhìn nó hôm nay thật rạng rỡ.

-Em dám vào kia không?-hắn hỏi nó, tay chỉ vào nhà ma phía trước khi cả 2 đang ngồi ăn kem.

-Hả? À cái đó á, chuyện nhỏ-nó vô tư nói

"Con gái thường sợ ma lắm, chắc là giả bộ nói để mình không vào thôi" hắn thầm nghĩ rồi nói:

-Vậy lát mình vào đó nhé.

-Ok-nó vừa ăn kem vừa trả lời.

Sau khi ăn kem, nó kéo hắn đi 1 mạch đến gần chỗ nhà ma mà không cần hắn nói gì hết. Tìm 1 góc khuất nó bắt đầu ngồi xuống lấy ra 1 hộp phấn còn mới tinh từ trong cái bóp, bắt đầu bôi bôi,trét trét đánh thật đậm làm hắn khó hiểu.

-Em làm gì vậy?-Hắn nhíu mày hỏi. Cũng đúng thôi, vào nhà ma tự nhiên lôi đồ ra make up à, bình thường cũng có khi nào thấy nó xài mấy cái này đâu. Thật khó hiểu.

-Anh yên lặng chút đi, gần xong rồi-nó vừa nói vừa kẻ mắt đen sì

Nghe nó nói vậy hắn cũng không để ý lắm nữa, lấy điện thoại ra chơi game chờ nó.

5p sau....

-Xong-nó nói rồi nhìn hắn cười hì hì làm hắn chết khiếp.



-Khiếp đi, em vào nhà ma đi dọa ma người ta à?-hắn bất ngờ khi thấy mặt nó bây giờ, y như ma, tóc thì rủ xuống, mặt trắng toát, mắt đen sì, nó còn lấy son bôi lên khóe miệng cho đỏ đỏ giống máu nữa chứ, lại còn vẽ 1 đường giống như đường chỉ may bên má nữa, hôm nay còn mặc đầm trắng mới ghê chứ. Nhìn nó bây giờ chỉ được miêu tả trong 2 từ thôi "Khủng khiếp".

-Hề hề, đã đi chơi thì phải quẫy hết mình chứ, mau mau mua vé rồi vào nhà ma thôi.

Nó không biết lấy từ đâu ra 1 cái mũ lưỡi trai đội sụp xuống che mặt mình lại rồi đẩy hắn đi mua vé tiện thể mua thêm mấy...cục đá lạnh.

Hắn chỉ biết lắc đầu làm theo. Cái tính nghịch ngợm đi đâu cũng chọc phá người ta mà.

Sau khi mua vé, 2 người cùng nhau tiến vào trong nhà ma. Nó và hắn đứng phía ngoài ngoài gần cửa vào, gỡ mũ ra, xõa tóc xuống, nó đưa tay vào túi đá cho lạnh một chút, chờ người bước vào. Những người vừa mới bước vào nhìn thấy nó thì giật mình, nó còn đưa bàn tay lạnh toát lên chạm vào mặt người ta, độ sợ của mấy người đó phải nói là tăng thêm mấy phần, mặt giờ xanh lè, cắt không 1 giọt máu. Nó từ từ mở miệng, giọng nói trở nên cao vút, trong trẻo nhưng lại rợn người từ từ hỏi từng chữ.

- Các ngươi đi đâu?

Khỏi phải nói cũng biết, mấy người đó thần hồn nát thần tính, sợ chết khiếp vội bỏ chạy thật mau.

Nó cười haha kiểu thích thú lắm, hắn không nhịn được cũng bật cười. Nó thật...lắm trò mà. Hai người tiếp tục đi, nó giờ đã đội nón lại bình thường, những con ma gớm ghiếc bắt đầu hiện ra dọa nó và hắn. Hắn vẫn bình thản đi, còn nó không những không sợ mà còn tỏ ra thích thú, thậm chí nó còn đưa bàn tay còn hơi lạnh của mình chạm vào mặt mấy con ma đó, miệng mấp máy.

-Bằng hữu...

Làm mấy con ma giả đó cũng giật mình nhưng vì làm việc trong nhà ma, được luyện độ can đảm nên cũng vẫn bình tĩnh tiếp tục dọa. Cái nón rơi ra, tóc nó xõa lòa xòa thêm cái kiểu trang điểm của nó làm con ma kia bị đơ, nó nhanh chóng lướt qua thật mau làm họ sau khi tỉnh lại không thấy nó đâu càng tăng thêm độ hoang mang. Hắn đi cách nó 1 đoạn để mấy người kia khỏi phát hiện, thấy nó dọa người như vậy thì lắc đầu bó tay. Nó tiếp tục dọa thêm không biết bao nhiêu là người nữa rồi mới nhanh chóng đội mũ lén đi ra khỏi nhà ma, chạy nhanh về phía nhà vệ sinh để tẩy trang. Xong xuôi nó bước ra nhìn hắn cười toe, dơ 2 ngón tay trước mặt tinh nghịch.

-Thế nào? Vui không?-nó hỏi hắn, miệng vẫn nhe răng ra cười.

-Anh thua em rồi đó-hắn vừa cười vừa lắc đầu-Nghịch hết chỗ nói mà.

-Kaka, không nghịch thì đâu phải Trần Gia Hân-nó cười điệu cười khủng bố tiếp tục nắm tay hắn dắt đi chơi đủ trò cho đến khi khu giải trí gần đóng cửa 2 người mới chịu đi về, kết thúc 1 ngày quậy phá của nó.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Thư Nghịch Ngợm - Annaluong

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook