Tiểu Thư Phá Phách

Chương 19: Bước Đầu Chuẩn Bị

Anh Đào

17/02/2016

2h chiều

Lan dẫn nó tới quán làm tóc nổi tiếng trong thành phố,bắt nó phải thay đổi kiểu tóc nữ tính hiện tại,vì cô thấy nó chẳng phù hợp với phong cách sexy 1 tí nào

Trong khi nó được Lan dẫn đi làm tóc thì Nhi lại có 1 nhiệm vụ quan trọng khác cần phải làm.Đó là đi shopping mua cho nó vài bộ đồ thật sexy để mai nó mặc đi học.Con mắt thẩm mĩ của Nhi rất tốt nên việc này giao cho cô làm Lan cũng cảm thấy yên tâm hơn.

------

Sau 4 tiếng ngồi im bất động,mặc cho mấy người kia muốn làm gì thì làm thì bây giờ nó đã có 1 mái tóc hoàn toàn mới.Thế chỗ cho mái tóc dài suôn mượt trước kia là 1 mái tóc xoăn 3 màu: đen,đỏ,hồng nhìn khá là mắc cười nhưng theo Lan,mái tóc này lại rất hợp với nó.

Vừa bước ra khỏi quán,đầu nó tự dưng đau nhức dữ dội làm nó mất thăng bằng ngã xuống đất.May sao đúng lúc Lan quay lại nên đỡ kịp.Nhìn sắc mặt nó tái nhợt,Lan hoảng quá la lên

-Mày bị sao thế

-Không sao,chắc tại tao ngồi trong đấy lâu quá nên lúc đứng dậy có hơi choáng tí thôi-Nó lắc đầu

-Thật không? hay để tao đưa mày đi khám nhé

-Thôi thôi,bị choáng có tí xíu mà cũng phải đi khám,mày rỗi hơi quá đấy-Nó phẩy tay rồi ra đường bắt taxi về trường

Lan đi theo nó vào taxi nhưng trong lòng vẫn cảm thấy không yên tâm.

Đó có thật chỉ là cơn chóng mặt bình thường?

Nó với Lan về ktx được 30p thì Nhi cũng về,tay xách 4 5 cái túi hộp màu đen,chắc là quần áo Nhi mua cho nó đây mà.

-Ủa,sao bọn mày về sớm thế?-Nhi ngạc nhiên.Thường thì 2 đứa này trốn đi chơi ít nhất cũng phải nửa đêm mới về.Hôm nay có cơ hội đi ra đi vô thì lại về sớm,bảo sao cô không ngạc nhiên cho được.

-Thích thì về chứ sao,bộ mày giấu cái gì trong phòng sợ bị bọn tao phát hiện à?-Lan đặt đĩa táo mới gọt xuống bàn,nhìn Nhi chằm chằm làm cô nàng sởn gai ốc

-Bỏ ngay cái ánh mắt đó đi cho tao nhờ-Nhi liếc Lan.Cô đặt túi đồ xuống bàn rồi ngồi xuống cạnh nó săm soi-Kiểu này hợp với mày hơn đấy,Anh à

-Chẳng biết có hợp hay không mà tao thấy mình như khỉ tam sắc ấy-nó thở dài,tay nhét 1 miếng táo vào miệng nhai móm mém.Chẳng biết quyết định đi theo Lan lúc ban đầu là đúng hay sai đây nữa

-Mày đang huỷ hoại tác phẩm nghệ thuật của tao đấy con kia-Lan vừa lườm nó vừa kéo mấy túi đồ trên bàn về phía mình.Để cô xem thử cả buổi chiều Nhi mua được những gì nào

-Hở,mày kiếm đâu ra cái áo mỏng teo này thế?-Lan giơ cái áo lên trước mặt mình nhìn thử“Trời ơi,nó xuyên thấu o.O”.Nếu cho nó mặc cái áo này thì đảm bảo“ngày mai em nổi nhất trường”cho xem

Nhi giật áo trên tay Lan,để lại vào túi rồi mang đi cất:

-Mày nên nhớ tao làm cố vấn stylits đấy nhé.À quên,3 người kia mới về,họ rủ bọn mình đi chơi đấy,mau đi thay đồ đi.

Nó hớn hở định chạy đi thay đồ thì bị Lan kéo ngược trở lại

-Mày không được đi



-Tại sao?

Lan thở dài đi xuống bếp mang 1 đống kem socola lên bắt nó ăn

-Trước tiên mày phải tập ăn socola thì mai mới bắt đầu kế hoạch được chứ.Thế nên mày hãy ngoan ngoãn ở nhà ăn hết cái đống này đi,tí nữa tao về kiểm tra đấy.

Nó trợn mắt nhìn đống kem trên bàn,ít cũng phải 20 ly.Bắt nó ăn hết cái đống này á? Mơ đi.

Chờ cho 2 người kia đi khỏi phòng,nó học theo ông già noel mang đống kem đi phân phát cho mỗi phòng 1 ly.Xong xuôi,nó vui vẻ trở về phòng mà quên mất rằng trước khi đi Lan có bảo lúc về sẽ kiểm tra.

Cũng may,tối đó mãi muộn 2 người kia mới về nên nó mới may mắn thoát nạn.Nếu để Lan biết được nó chẳng ăn ly nào thì chắc chắn cô nàng sẽ làm rùng beng lên cho xem.

Nó đang ngủ thì tự dưng thấy 1 bên má ươn ướt.Hàng lông mi bắt đầu động đậy rồi mở ra.Trước mắt nó là 1 con mèo trắng lông xù,2 mắt xanh lè mở to nhìn nó chằm chằm.

Nó hét lên trong sợ hãi,2 tay khua vội con mèo xuống đất.Con mèo đáp đất kêu“méo”như oán hận rồi chạy ra khỏi phòng,để lại đằng sau những tiếng cười man rợn.

Ý thức nhanh chóng quay trở về,nó chợt nhận ra 2 giọng cười này rất quen,hình như là...Nó nhếch mép cười,trong đầu bắt đầu hình thành kế hoạch trả đũa.

Nó nhẹ nhàng bước xuống giường,tay cầm theo chiếc đèn pin đi thẳng về phía phát ra giọng cười man rợn ấy

-Này,sao nó không có động tĩnh gì hết vậy?

-Ai biết,nhỡ nó sợ quá ngất luôn rồi thì sao,tao lo lắm

-Bật điện mau lên

-Ừ,để tao tìm công tắc đã

Một bàn tay vỗ nhẹ lên vai người đang sàm sỡ bức tường

-Đừng có dục

-Ai dục?

-Mày chứ ai,vừa vỗ vai tao đấy thôi

-Khùng hả,ma vỗ vai mày thì có chứ tao vỗ vai mày làm gì

Nói xong câu này cả 2 tự dưng thấy lạnh sống lưng.Cảm giác giống như có ai đó đang nhìn họ chằm chằm từ phía sau vậy

Cả 2 không hẹn mà cùng quay về phía sau.Đập vào mắt họ là 1 khuôn mặt phát sáng,tóc tai rối mù,cái miệng trống rỗng,2 mắt mở to đang lăm lăm nhìn,bọn họ sợ quá hét ầm cả lên rồi ôm nhau ngồi khóc ngon lành

Tách

Bóng điện trong phòng được bật sáng giúp nó có thể dễ dàng nhìn thấy con mồi đáng thương của mình.

-Đã sợ thì đừng có đi doạ người khác-nó thở dài



Nhìn 2 đứa bạn ôm nhau khóc nó cũng cảm thấy mình hơi quá đáng,nhưng“không có lửa làm sao có khói”nếu không phải tại họ thì nó cũng đâu làm như vậy

Bị nó bắt quả tang,đã vậy lại còn bị nó chơi ngược trở lại làm cả 2 xấu hổ khóc còn to hơn lúc bị doạ

-Chúng mày im xem nào,oan ức lắm ý mà khóc-nó quát lớn.Khí thế hùng dũng như hổ đói vồ mồi của nó làm 2 người kia im bặt.Tuy họ chỉ mới chơi thân với nó được vài tháng nhưng ngần ấy thời gian cũng đủ để họ hiểu rõ tính khí dữ dằn của nó“thử đụng vào bà xem,bà cho mày chết”

Không khí đang ồn ào tự nhiên chuyển sang im lặng làm nó cảm thấy hơi khó chịu.

Để đèn pin lên bàn,nó lên tiếng

-Chúng mày rảnh quá hay sao,nửa đêm nửa hôm không lo ngủ lại đi phá người ta thế hả

-Xí xí,tao không có phá,tao chỉ tìm cách gọi mày dậy thôi-Lan rụt dè giải thích,mong rằng nó hiểu cô làm vậy là vì nó mà tha cho cô 1 lần

-Lần sau bỏ cái kiểu gọi này đi nhé,thêm lần nữa chắc tao lên tim quá-nó thở hắt.Dùng mèo gọi người kiểu này chắc chỉ có mình 2 đứa bạn nó nghĩ ra.Cũng may người bị gọi là nó chứ nếu là người khác thì không biết 2 đứa này bị quy vào tội danh gì nữa.Khủng bố tinh thần người khác chăng?

Nó nhìn đồng hồ rồi đi làm vệ sinh cá nhân.Lan với Nhi thấy nó tự động hợp tác thì cũng đi rửa mặt chứ cứ để cái mặt tèm lem thế này khó coi chết đi được.

Xong xuôi,nó ngoan ngoãn ngồi vào bàn để 2 người kia bắt đầu công cuộc chuẩn bị cho kế hoạch cọc đi tìm trâu sắp tới của mình.

2 tiếng sau

Dưới bàn tay khéo léo,con mắt thẩm mĩ tuyệt đỉnh của Lan và Nhi,nó dường như đã biến thành 1 con người hoàn toàn khác.Từ khuôn mặt cho đến cách ăn mặc đều trở lên quyến rũ,ngọt ngào hơn rất nhiều.

Cái áo mỏng teo hôm qua tưởng chừng sẽ làm nó“Lố”nhưng qua con mắt tinh tường của 1 người làm cố vấn stylits chuyên nghiệp,Nhi đã biến chiếc áo quyến rũ quá đà kia trở thành 1 chiếc áo đúng tuổi học sinh khi kết hợp thêm cho áo 1 tấm khăn choàng mỏng để làm tăng độ dày phía trước,còn phía sau được giữ nguyên để lộ ra body chuẩn của nó.Nhi còn chọn cho nó 1 chiếc váy đen ngắn cùng đôi dày đế cao để làm nổi bật lên đôi chân thon dài cũng như vóc dáng lý tưởng đáng mơ ước mà nó đang sở hữu

Nó lúc này so với nó 2 tiếng trước khác nhau 1 trời 1 vực.Khuôn mặt trang điểm đậm càng làm nó trở lên sắc sảo,cuốn hút đến nỗi nó tự nhìn mình trong gương mà còn bị mê hoặc,hắc hắc

Nó xoay 1 vòng trước gương,băn khoăn

-Thế này liệu có ổn không?

-Nhà trường có cấm đâu mà lo-Lan phẩy tay

-Ý tao là tao làm thế có ổn không ấy,dù sao tao cũng là con gái,ai lại đi chủ động thế chứ

-Dù sao mày cũng là 1 tiểu thư cao quý,nhưng sao lại tụt hậu thế chứ.Con gái thời nay bạo dạn lắm,cứ gặp mẫu người lý tưởng là chủ động tấn công liền.Vậy nên,cái chuyện cọc đi tìm trâu bây giờ là việc hết sức bình thường rồi.Có gì đâu mà mày phải ngại.Với lại,tao thấy hình như Huy cũng có ý với mày đấy.Mày chỉ cần cố gắng thêm tí nữa là được.

Nó gật đầu cười khổ,chẳng biết Nhi đang cổ vũ tinh thần cho nó hay đang chê bai nó“tụt hậu”đây nữa.Thật ra thì mấy cái vụ“cọc đi tìm trâu”nó cũng thấy nhiều rồi,tiêu biểu như nhỏ Uyên ấy,cũng chỉ vì mê trai mà bám theo thằng nhỏ sang đến tận Mỹ du học.

Thấy Uyên làm thì dễ chứ đến lượt nó,sao mà khó quá.Mặc dù nó không thuộc tuýp người nhút nhát,hay ngại.Nhưng chẳng hiểu sao lúc này nó lại thấy..hơi sợ.Nếu được như Nhi nói thì tốt,còn nếu như Huy không thích nó mà nó lại chủ động đi tán tỉnh cậu thì chẳng phải là vô duyên lắm hay sao?

-Mày lại suy nghĩ lung tung nữa rồi-Lan cốc đầu nó cho nó tỉnh lại,chứ cứ để nó đứng đấy suy nghĩ thêm tí nữa chắc chắn nó sẽ bỏ cuộc cho xem

-Cầm cặp rồi lên lớp,còn 10p nữa thôi đấy-Nhi dúi cặp vào tay hai người rồi đẩy ra khỏi phòng để mình khoá cửa.Cô làm vậy chủ yếu là để nó phân tán suy nghĩ chứ có đi học muộn vài phút cũng chẳng sao

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Thư Phá Phách

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook