Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt

Quyển 5 - Chương 49: ba bên quyết đấu

Bồ Đề Khổ Tâm

14/07/2016

Tin tức Phong Hướng Thiên thăng cấp thần tôn truyền khắp đại lục Vũ Linh rất nhanh, mọi người đều đang chờ xem trận quyết đấu cuối cùng của hai nhà Phong Mạc. Rất nhiều người cảm thấy Mạc gia đánh mất thời cơ tốt nhất chiếm Phong gia, giờ mặc dù bọn họ muốn, cũng không nhất định có thể bắt Phong gia. Bởi vì một thần tôn là có thể sánh ngang với bao nhiêu người của Mạc gia!

Người Mạc gia tự nhiên cũng biết chuyện này, mọi người đều lo lắng Phong gia sẽ tìm đến Mạc gia gây phiền toái, cho nên mặc dù đại hội gia tộc đã xong, bọn họ vẫn không rời khỏi như cũ. Nhưng nhìn thấy Mạc Kính Xuyên và các trưởng lão rất bình tĩnh, biết chắc chắn bọn họ có phòng bị, thì hơi an tâm một chút.

Như mọi người suy nghĩ, sau khi Phong Hướng Thiên bế quan đi ra việc muốn làm nhất là báo thù Mạc gia, nhưng nghĩ đến người của Mạc gia nhiều như vậy, hắn vẫn là với liên hệ Ngô Ba trước, hai người trao đổi một lát, cuối cùng quyết định cùng đi Thành Đức Lan.

Phong Hướng Thiên triệu tập mọi người Phong gia lại, nói: "Nghe nói phân gia Mạc gia đã trở về, mọi người đi xuống chuẩn bị, ngày mai chúng ta đi Thành Đức Lan."

"Vâng, gia chủ." Người Phong gia nghe mệnh lệnh hạ chuẩn bị đồ đạc, chuẩn bị ngày mai đi tìm Mạc gia tính sổ. Giờ gia chủ của bọn họ đã là thần tôn, mọi người Mạc gia chuẩn bị chịu chết đi!

Ngày hôm sau, khi người Mạc gia chuẩn bị xuất môn, phát hiện bên ngoài bị bao vây.

"Mạc gia, đi ra chịu chết đi!" Phong An la lớn với Mạc phủ. Tiếng la này kinh động người trong Mạc gia, đồng thời cũng kinh động những cư dân khác trong Đức Lan Thành, chỉ một lát sau thì tụ tập không ít người xem náo nhiệt, bọn họ đều đứng ở xa xa xem động tĩnh nơi này.

Nhưng Mạc gia lại không có phản ứng gì, cửa lớn vẫn đóng chặt như cũ, điều này làm cho mọi người đều cảm thấy bọn họ sợ hãi không dám đi ra. Tiếng cười nhạo và chửi rủa của Phong gia nổi lên bốn phía. Người xem náo nhiệt thì nghĩ biểu hiện hôm nay của Mạc gia thật khác thường, mặc dù biết không địch lại Phong gia cũng không nên không xuất hiện chứ!

"Người Mạc gia có phải chạy trốn suốt đêm không?" Có người đoán nói.

Nhưng mặc kệ bên ngoài phản ứng thế nào, người Mạc gia chính là không ra.

Phong An thấy mình chửi bậy vô dụng, lui lại bên người Phong Hướng Thiên, nói: "Gia gia, bọn họ vẫn không ra, chúng ta có cần trực tiếp đánh lên không."

Phong Hướng Thiên nhìn Mạc phủ, nâng lên tay phải, nói: "Chờ một chút, chờ bọn họ đến đây đã."

Tự nhiên Phong An biết bọn họ kia là ai, nói một tiếng "Đã biết." Lại chạy đến phía trước chửi bậy.

Người xem náo nhiệt xa xa nhìn thấy biểu hiện hai nhà thì rất là khó hiểu, một thì không ra, một thì không tấn công, hai bên cứ giằng co như vậy.

"Người Mạc gia sau này đừng lấy họ Mạc, sửa thành Quy đi! Ha ha ha!" Phong An cười nhạo.

"Ha ha ha ha!" Những người khác của Phong gia cũng cười to, nói, "Thiếu gia nói quá đúng, rùa đen rút đầu đúng là dạng này !"

"Gọi người nhát gan cũng không tệ, bị gia chủ chúng ta làm sợ tới mức không dám ra ngoài."

"Đúng vậy, gia chủ nhà chúng ta mới là uy vũ thật sự."

"Mạc gia đều là người nhát gan!"

Trong đại viện Mạc gia, Mạc Kính Xuyên nghiêm mặt nhìn Mạc Thu Phong vội vàng xao động.

"Gia gia, bọn họ đã đến cửa nhà chúng ta, ngài kéo con làm gì?" Mạc Thu Phong quay đầu nhìn Mạc Kính Xuyên đang cầm quần áo mình, dùng sức xoay a xoay, muốn tránh khỏi ma trảo của Mạc Kính Xuyên, "Cha, mẫu thân, các ngài bảo gia gia buông ra đi!"

"Gia gia kéo con là vì tốt cho con." Phụ thân Mạc Thu Phong đứng bên cạnh Mạc Kính Xuyên, cái gì cũng không quản.

"Thu Phong, con đừng vội vàng, giờ còn không phải lúc đi ra ngoài." Mẫu thân Mạc Thu Phong cũng mở miệng.

"Vậy chúng ta phải đợi tới khi nào ?! Mọi người nghe xem, bọn họ mắng chúng ta rùa đen rút đầu người nhát gan kìa!" Mạc Thu Phong nghe thấy Phong An nói thế, tức giận giơ chân, "Một lát con đi ra ngoài nhất định phải cho tên hỗn đản này một bài học mới được!"

Mạc Kính Xuyên không để ý tới Mạc Thu Phong, hỏi người bên cạnh: "Thần Điện còn chưa tới sao?"

"Chưa tới."

"Vậy chờ một chút đi." Mạc Kính Xuyên nói.

"Gia gia, vì sao phải đợi người Thần Điện đến mới đi ra?" Mạc Thu Phong nghe thấy Thần Điện, dừng lại hỏi.

"Đỡ phiền toái." Mạc Kính Xuyên phun ra bốn chữ, làm cho những người không rõ lúc trước cười ngất.

Lại một lát sau, người được phái ra từ sáng sớm dùng thông tin thạch truyền tin tức đến, nói người của Thần Điện đã ra khỏi Công hội Linh sư, đang đi tới Mạc gia bên này.

Mạc Kính Xuyên buông quần áo Mạc Thu Phong ra, nói: "Giờ con có thể đi ra ngoài."

Mạc Thu Phong chỉnh sửa quần áo bị kéo lệch, nói: "Hình tượng cũng không còn." Sau đó mới mang theo người hầu của mình ra ngoài.

"Chúng ta cũng đi thôi." Mạc Kính Xuyên nói với người trong viện, "Quản gia, ngươi đi báo cho những người khác chuẩn bị, tùy thời chờ lệnh."

"Vâng, gia chủ." Quản gia nói xong lui ra ngoài.

Phong gia đã ở bên ngoài chửi bậy nửa giờ , vẫn không nhìn thấy người Mạc gia đi ra như cũ, đang chuẩn bị lại mở miệng mắng, Mạc Thu Phong xuất hiện trên đỉnh cửa lớn, từ trên cao nhìn xuống Phong An, cười nói: "A, đâykhông phải thiếu gia Phong gia sao? Sao giống như một người đàn bà chanh chua chửi đổng đứng ở chỗ này vậy? A a a, tố chất Phong gia này nha, tuy rằng ngươi biểu hiện rõ ràng như vậy, nhưng ta lại ngượng ngùng nói rõ. Ai, một nhóm đại lão gia, sao lại lớn lên giống như bà tám vậy ? Nha! Ngươi sẽ không thật sự biến thành nữ nhân chứ? Đến đến đến, nói nói ngươi có phải bây giờ cũng công không được không? Vợ ngươi có phải bởi vì ngươi không được, mới chạy theo người khác không..."

Mạc Thu Phong vừa xuất hiện thì châm chọc Phong An, lời nói làm Phong An tức giận đến hộc máu!

"Người nhát gan đi ra rồi sao ? Ta còn tưởng rằng Mạc gia các ngươi không có người đâu! Chỉ cho vài người các ngươi đi ra, những người khác sẽ không sợ tới mức đi không được chứ ?" Phong An nói.

"Thiết, ngươi tính thân phận gì, ngươi một người đàn bà chanh chua chửi đổng, còn muốn cho bao nhiêu người đi ra? Chỉ một mình ta là có thể bạo ngươi ! Hơn nữa, ngươi bảo đi ra thì đi ra, vậy không phải làm giảm giá trị con người của chúng ta sao? Ngươi cho là mỗi người đều giống như các ngươi thích mất mặt xấu hổ như vậy sao ! Người nhà chúng ta đều là người có thân phận biết không?"

Ý tứ là người Phong gia làm như vậy, thân phận thấp hơn người Mạc gia!

"Ha ha ha!" Nghe thấy lời nói Mạc Thu Phong, không chỉ có người hầu của hắn nở nụ cười, người xem náo nhiệt xa xa cũng cười. Đây mới là cảnh giới mắng chửi người nè!

Phong An không nghĩ tới Mạc Thu Phong mắng cả Phong gia luôn, muốn tiếp tục mắng, đột nhiên cảm thấy sau đó có người đến đây, xoay người nhìn lại, là Ngô Ba mang theo người của Thần Điện xuất hiện sau Phong gia.

"A, sao Phong gia chủ lại ở đây vậy ?" Ngô Ba vừa đến đây thì làm bộ ngẫu nhiên nhìn thấy, kinh ngạc nói với Phong Hướng Thiên.

"Ngô điện chủ, sao ngươi cũng đến đây vậy?" Phong Hướng Thiên hỏi.

"Ta tới bắt Độc Cô Thiên Diệp và hai bằng hữu của nàng. Là những người lần trước chúng ta cùng nhau tìm cũng không tìm được đó. Nghe nói gần đây các nàng trở lại Mạc gia, cho nên ta hôm nay mới mang theo người lại đây." Ngô Ba giải thích.

Mạc Thu Phong nghe người phía dưới nói, cười nhạo một chút. Rõ ràng là hẹn xong rồi muốn cấu kết với nhau làm việc xấu, còn ở nơi này giả bộ vô tình gặp mặt, cũng không biết thẹn chút nào!

"Vậy điện chủ đến trước đi." Phong Hướng Thiên nói.



Ngô Ba gật gật đầu, mang theo người Thần Điện đi lên phía trước, nói: "Mạc gia nghe đây, hôm nay Thần Điện tới bắt Độc Cô Thiên Diệp, mời các ngươi giao người ra đây, chuyện của các ngươi Thần Điện ta sẽ không hỏi tới !"

"Ngô điện chủ à, ngươi tìm cháu ngoại nhỏ của ta sao? Ai nha, thật là không đúng dịp, ngày hôm qua nàng vừa đi khỏi, nếu không ngươi tới một bên đợi chút trước? Có lẽ nàng lập tức trở lại!" Mạc Thu Phong nhìn thấy Ngô Ba, cười hì hì nói.

Diễn trò mà thôi, ai không biết chứ?

Ngô Ba không nghĩ tới Mạc Thu Phong sẽ trả lời như thế, hỏi: "Nàng đi đâu, khi nào thì về ?"

"Ôi, Ngô điện chủ, ngươi cũng biết nàng một nữ hài tử, đi nơi nào chắc chắn sẽ không cho một đại nam nhân như ta biết đâu chứ ? Cho nên ta không biết nàng đi đâu, khi nào thì về tự nhiên ta cũng không biết! Nói không chừng thật sự lập tức sẽ lại, nếu không ngươi đi vào đợi chút?" Mạc Thu Phong giải thích, ánh mắt lại giống như nhìn đứa ngốc.

"Vậy giao ngoại công và cậu nàng ra đây, Thần Điện mời bọn họ đi làm khách." Ngô Ba lui một bước, nói.

"Ngươi là muốn những người Mạc gia ở đại lục Huyền Nguyệt chứ gì. Thật ra giao cho các ngươi cũng có thể, nhưng ngươi cũng biết, bọn họ vừa mới hồi tộc, đều đi từ đường gia tộc bái tế tổ tiên. GIờ cũng không ở đây!" Mạc Thu Phong trả lời, nhìn đến Ngô Ba còn muốn nói chuyện, tiếp tục nói: "Ngô điện chủ sẽ không nói không có bọn họ thì cho người khác của chúng ta đi Thần Điện chứ ?"

Ngô Ba vốn muốn nói thế, nhưng bị Mạc Thu Phong nói như vậy, thì hắn không thể nói nữa. Nghĩ nghĩ nói: "Ngươi sẽ không cố ý gạt ta chứ ?"

Mạc Thu Phong cười cười, hai tay mở ra, nói: "Ngô điện chủ, ngươi nói xem? Xem ta một người thiện lương thành thật như vậy, sao có thể gạt người chứ? Bọn họ thật sự không có ở đây mà! Nếu có, ta sẽ bảo gia gia giao bọn họ ra đây. Nếu ngươi không tin, ta có thể thề đó!"

Nhìn thấy dáng vẻ Mạc Thu Phong, Ngô Ba nhất thời không biết nên trả lời thế nào. Ban đầu nghĩ nếu Mạc gia phản kháng, thì có cơ hội động thủ với Mạc gia, nhưng giờ Mạc Thu Phong nói nếu có người thì sẽ lập tức giao ra, dáng vẻ rất phối hợp, làm cho hắn muốn diễn cũng diễn không được. Hắn hắng giọng một cái, nói: "Gia gia chủ ngươi vẫn còn, vì sao chúng ta đến đây, hắn lại không ra, có phải khinh thường Thần Điện ta không?"

"Làm sao có thể chứ? Chúng ta luôn luôn rất tôn trọng Thần Điện !" Tuy các ngươi cũng chỉ là một đám vô lại tụ tập lại với nhau thành một tổ chức! Vẻ mặt Mạc Thu Phong rất tôn kính, nói: "Ngài nói phải không, gia gia?"

Lời nói Mạc Thu Phong rơi xuống, cửa lớn Mạc gia mở ra, Mạc Kính Xuyên mang theo người Mạc gia đi ra. Sau khi bọn họ đi ra, Mạc Thu Phong rơi xuống bên người bọn họ.

"Chơi đùa vui vẻ chứ ?" Mẫu thân Mạc Thu Phong nhìn Mạc Thu Phong đi xuống, nói.

"Vui vẻ, hắc hắc!" Mạc Thu Phong cười hì hì nói.

Mạc Kính Xuyên đi đến ngoài cửa lớn, chắp tay hành lễ với Ngô Ba, nói: "Ha ha ha, không nghĩ tới Ngô điện chủ cũng đến đây, đến đến đến, mời vào trong!"

"Cái này không cần ! Lần này ta đến là vì mang Độc Cô Thiên Diệp và hai bằng hữu của nàng đi. Lần trước nàng khiêu khích Thần Điện, ra tay rất nặng với Thần Điện, sau khi Linh Vị biết thì rất là tức giận, sau khi biết nàng xuất hiện ở Mạc gia, Linh Vị ra lệnh cho ta nhất định phải mang nàng về! Nghe nói mấy ngày hôm trước mọi người đại lục Huyền Nguyệt trở lại bổn gia các ngươi, Mạc gia chủ, mong ngươi giao người ra đây!" Ngô Ba nhìn thấy Mạc Kính Xuyên, yêu cầu.

"Di? Vừa nãy không phải Thu Phong nói cho ngươi sao? Nàng và những người đó của đại lục Huyền Nguyệt giờ không ở đây, bọn họ vừa mới nhận tổ, sáng sớm hôm nay đi tế bái tổ tiên, mà nha đầu Thiên Diệp kia ngày hôm qua đã rời khỏi!" Mạc Kính Xuyên cũng là dáng vẻ lực bất tòng tâm.

"Cái gì không ở, ta thấy là các ngươi không muốn giao bọn họ ra chứ gì ?!" Sắc mặt Ngô Ba lạnh xuống.

"Làm sao có thể chứ? Chủ yếu là Ngô điện không tin, ngươi có thể phái người đi vào kiểm tra, nếu người đại lục Huyền Nguyệt có một người, Mạc gia ta sẽ gánh chịu tội bao che, nếu không có thật, ta đây sẽ tìm Linh Vị nói chuyện thật tốt!" Mạc Kính Xuyên nói xong cũng tức giận.

Dù sao giờ bọn Mạc Chấn Đình thật sự không ở Mạc phủ, ngươi muốn tìm thì tìm đi, chỉ sợ người của ngươi vào được không ra được!

Ngô Ba cũng biết trong Mạc phủ chắc chắn có mai phục. Thật ra mục đích hôm nay mọi người đều biết, nói lâu như vậy cũng chỉ là muốn tìm cớ thôi. Ai có thể nghĩ Mạc gia có đối sách như vậy chứ!

"Các ngươi có bao che không, Linh Vị sẽ tự biết ! Nhưng là các ngươi đùn đẩy lần nữa, rõ ràng là không để Thần Điện vào trong mắt!" Giờ Ngô Ba cũng không quản hợp lý không hợp lý, chỉ cần nhấc lên quan hệ giữa Mạc gia với Thần Điện là được!

Đúng lúc này, Phong Hướng Thiên đứng lên hắn từ trên ghế, nhìn Mạc Kính Xuyên nói: "Giờ Mạc gia chủ thật là phong cảnh tốt, diệt phân gia ta không nói, ngay cả Thần Điện cũng không để vào mắt !"

"Phong gia chủ nói thật là bất chính xác thực, nếu không phải Phong gia ngươi muốn diệt Mạc gia ta, sao chúng ta có thể làm ra chuyện như vậy chứ?" Mạc Kính Xuyên nói, ý tứ là Phong gia ngươi tự tìm, mình ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo!

"Hừ, ngươi diệt phân gia ta, hôm nay có chuẩn bị chết chưa ?!" Phong Hướng Thiên nói.

"Chuẩn bị chết? Đương nhiên không có! Chúng ta đều rất yêu quý sinh mệnh của mình!" Mạc Kính Xuyên nhìn Phong Hướng Thiên nói, "Không yêu sinh mệnh là đáng xấu hổ !"

Phong Hướng Thiên nghe thấy lời nói của Mạc Kính Xuyên, cũng không bó tay bó chân giống Ngô Ba, cười lạnh nói: "Đó cũng không phải do ngươi !" Nói xong thì bay đến giữa không trung.

Mạc Kính Xuyên cũng biết trận chiến này không tránh được, vừa định đi lên, bị đại trưởng lão bên cạnh giữ chặt, còn chưa nói nói, thì nhìn thấy đại trưởng lão bay lên.

"Để cho lão phu đến thỉnh giáo ngươi đi!" Đại trưởng lão đi đến đối diện Phong Hướng Thiên, nói.

"Hừ, lão bất tử, tuy tuổi ngươi lớn hơn ta không ít, nhưng thực lực của ngươi vẫn không bằng ta, Mạc gia các ngươi là một đám phế vật, ha ha ha ha!" Phong Hướng Thiên nhìn đại trưởng lão nói.

Người Mạc gia thấy Phong Hướng Thiên nhục mạ đại trưởng lão, trong lòng tức giận không thôi, trực tiếp tấn công người Phong gia. Không ít nhà cửa bị phá hủy, những người xem náo nhiệt nhanh chóng lui rất xa, để tránh bị chiến hỏa lan đến.

Mạc Kính Xuyên nhìn Ngô Ba, nói: "Ngô điện chủ, ngươi cũng thấy tình hình bây giờ, có chuyện gì chúng ta nói sau." Nói xong, hắn muốn đi gia nhập chiến đấu.

Ngô Ba ngăn cản đường đi của hắn, nói: "Không được, hôm nay ngươi phải giao người ra đây, bằng không chớ trách ta không khách khí!"

Trong lòng Mạc Kính Xuyên khách sáo một phen, nhưng vẫn tức giận nói: "Ngô điện chủ cố ý như thế, ta cũng không còn cách nào. Giờ tình hình này, ngươi bảo ta giao người, ta cũng không thể không nghi ngờ mục đích chân chính ngươi tới! Nếu ngươi tiếp tục ngăn trở, vậy Kính Xuyên đắc tội !"

Nói xong, hai người trực tiếp động thủ. Người Thần Điện thấy điện chủ mình đã bắt đầu động thủ, cũng công tới người Mạc gia. Hai bênh giao chiến biến thành ba bên giao chiến. Các loại linh kỹ khác hệ, đủ loại linh thú, trên trời có, trên đất cũng không thiếu, hiện trường hỗn loạn một mảnh. Mà phạm vi chiến đấu cũng càng ngày càng rộng, cơ hồ bao trùm một nửa Thành Đức Lan, không ít nhà cửa bị linh kỹ hủy mất.

Tuy người Phong gia bị tổn thất thảm trọng trong lần trước, nhưng lần này người Thần Điện mang đến thực lực cũng không tồi. Quả nhiên là có chuẩn bị mà đến !

Khi mọi người nghĩ lần này Mạc gia xong đời, đột nhiên từ bốn phương tám hướng vọt tới không ít người, tấn công Phong gia và Thần Điện.

"Phân gia Mạc gia!" mọi người nhận ra người đến sau là ai rất nhanh, đúng là phân gia Mạc gia đồn đãi đã quay về.

Ngô Ba nhìn thấy bọn Mạc Chấn Đình, nói: "Quả nhiên là ngươi bao che, rõ ràng bọn họ ngay ở đây, ta xem ngươi còn gì để nói."

"Mắt ngươi mờ rồi hả? ! Không thấy bọn họ là từ bên ngoài đến hả?" Mạc Kính Xuyên như liếc kẻ ngốn nhìn Ngô Ba, nói chuyện cũng không lưu tình chút nào.

Ngay lúc ba bên đánh túi bụi, một giọng nói mềm nhũn truyền đến: "Oa, thiệt nhiều mỹ vị!" Sau đó là tiếng bẹp bẹp ăn cái gì.

Mọi người nhìn lại theo giọng nói, phát hiện ngay khi mọi người chiến đấu, trên ngã tư đường đã bất tri bất giác có đầy hoa ăn thịt người, đóa hoa cực lớn tiếp được thi thể hoặc là người bị thương rơi xuống từ không trung lập tức ăn, máu cũng bị hút khô. Nhưng do trường hợp hỗn loạn nên mọi người không phát hiện, thực nhân hoa ăn là Phong gia và Thần Điện, không có một người Mạc gia nào.

Nhìn thấy thực nhân hoa, mọi người đều biết Bách Lý Tà xuất hiện. Bởi vì lúc trước khi ở thành Phi Sa ‘hắn’ dung thứ này đánh lùi người của Âu Dương gia tộc! Quả nhiên, Độc Cô Thiên Diệp đang ngồi trên ghế do mấy đóa thực nhân hoa làm thành nhìn mọi người chiến đấu. Một đóa hoa thành ghế mềm, một đóa hoa thành chỗ tựa lưng, hai đóa hoa là tay vịn hai bên. Miệng hoa hướng ra ngoài, mọi người đều có thể nhìn thấy răng nanh nguy hiểm dày đặc hàn ý bên trong.

Độc Cô Thiên Diệp ngồi trên đó, tà mị cười.

Ngô Ba nhìn thấy Độc Cô Thiên Diệp, kêu lên: "Bách Lý Tà, cho hoa của ngươi ăn luôn bọn họ!"

Độc Cô Thiên Diệp nhìn dây đang bay lượn thỉnh thoảng kéo người Phong gia và Thần Điện, nói: "Điện chủ, ngươi xem tiểu Đằng nhà ta cánh tay này thật là nhỏ bé, sao đánh thắng được bọn họ chứ?"



Mọi người đều bị lời của ‘hắn’ chọc cười .

Ngô Ba bị lời nói của Độc Cô Thiên Diệp làm tức giận chết khiếp, nhưng thấy dáng vẻ ngơ ngác của ‘hắn’ kia, chỉ có thể chuyên tâm đối phó Mạc Kính Xuyên.

Đúng lúc này, Phong Hướng Thiên một chưởng đánh tới đại trưởng lão, đang chuẩn bị một kích cuối cùng cho ông, hắn lại co rút, rớt xuống từ không trung.

"Gia chủ!" Nhìn thấy Phong Hướng Thiên đến rơi xuống, người Phong gia nhanh chóng chạy lên đón được hắn.

"Gia chủ, ngài thế nào ?"

"Đại trưởng lão, ngài thế nào?"

Hai bên vì vậy tạm thời ngưng đánh nhau, đều tự trở lại trận doanh của mình giằng co .

Phong Hướng Thiên run rẩy một hồi, cảm thấy tốt hơn một chút, đứng lên, lại ngã xuống.

"Gia gia, gia gia, ngài làm sao vậy?" Phong An nâng Phong Hướng Thiên dậy, bị hắn hung hang cầm lấy tay mình, cổ tay bầm tím rất nhanh.

Ngô Ba nhìn thấy dáng vẻ Phong Hướng Thiên, rơi xuống bên người hắn, hỏi: "Hắn là làm sao vậy?"

"Không biết. Nhưng giờ gia gia thật là khó chịu." Phong An trả lời.

Ngô Ba hô với Độc Cô Thiên Diệp: "Bách Lý, ngươi mau tới nhìn xem cho hắn!"

Độc Cô Thiên Diệp nhìn thấy vẻ mặt bọn họ lo lắng, không nhanh không chậm nói: "Yên tâm đi điện chủ, giờ hắn không chết được. Chỉ run rẩy vài cái thì tốt rồi. Lập tức tốt lắm."

"Thật sao?" Người Phong gia hỏi.

"Đương nhiên!" Độc Cô Thiên Diệp trả lời chắc chắn.

Người Phong gia thở dài nhẹ nhõm một hơi, vẻ mặt Ngô Ba lại dùng quái dị nhìn nàng, nói: "Ngươi xem cũng chưa xem, sao có thể biết rõ ràng như vậy?"

Độc Cô Thiên Diệp cười, nói: "Ta đương nhiên biết chứ, bởi vì là ta làm cho hắn thành cái dạng này mà!"

"Cái gì? !" Mọi người Phong gia bị lời nói Độc Cô Thiên Diệp làm sợ ngây người.

"Ngươi làm gì gia gia của ta?" Phong An rống to với Độc Cô Thiên Diệp!

Độc Cô Thiên Diệp điều chỉnh ghế ngồi một chút, bắt chéo chân, thân mình dựa ra sau, cười nhạo nói: "Làm cái gì không phải ngươi thấy được sao?"

"Ngươi dụng độc với gia gia của ta? !" Phong An chất vấn.

Độc Cô Thiên Diệp cười gật đầu thừa nhận .

"Vì sao ngươi phải làm như vậy? Sao ngươi có thể vi phạm ý tứ của ta? !" Ngô Ba không hờn giận nhìn Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Vì sao? Điện chủ ngươi nói vì sao? Đương nhiên là làm cho hôm nay hắn không thể đối phó Mạc gia ! Bằng không để hắn thăng cấp thành công, không phải Mạc gia sẽ gặp tai ương sao!" Độc Cô Thiên Diệp giải thích nói.

Ngô Ba nhìn Độc Cô Thiên Diệp, hồi lâu mới nói: "Ngươi căn bản không bị tẩy não!"

Nếu ‘hắn’ thật sự bị tẩy não, sẽ không vi phạm ý tứ của mình!

"Ngươi nói là hoàng thạch quái trên tế đàn kia hả? Ta vừa vặn có một tảng đá lợi hại hơn nó một chút." Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Lần trước kế hoạch thứ nhất của Phong gia cũng là ngươi nói cho Mạc gia chứ gì? Sau khi ngươi vào Thần Điện ta đối với ngươi không tệ, vì sao ngươi lại phản bội ta?" Ngô Ba nhìn Độc Cô Thiên Diệp hỏi.

"Điện chủ, cũng không thể nói như vậy, ngươi kêu gào muốn bắt ta khắp nơi, sao lại là đối với ta không tệ ? Hôm nay ngươi còn dùng cờ xí bắt ta đến tấn công Mạc gia nữa mà!" Độc Cô Thiên Diệp dung dáng vẻ ta với ngươi không quan hệ nói.

Trừ trưởng lão Mạc gia, những người khác đều bị lời nói Độc Cô Thiên Diệp làm hồ đồ. Hôm nay Thần Điện tới nơi này nơi này không phải vì bắt Độc Cô Thiên Diệp sao? !

"Ngươi là ai?" Ngô Ba nhìn Độc Cô Thiên Diệp, trong mắt lộ ra ánh sáng nguy hiểm.

Độc Cô Thiên Diệp cười cười, tháo mặt nạ xuống, huyễn giới vừa chuyển, từ công tử biến thành mỹ nhân.

"Độc Cô Thiên Diệp? !"

"Bách Lý Tà là Độc Cô Thiên Diệp? !"

"Trời ạ!"

"Hóa ra nàng là Độc Cô Thiên Diệp, khó trách lúc trước Thần Điện và Phong gia tìm nàng khắp nơi đều không tìm được!"

"..."

Mọi người biết rõ Bách Lý Tà, luyện đan tông sư cáp mười, hạng nhất trận đấu luyện đan sư; Độc Cô Thiên Diệp cũng là một nhân vật phong vân, vừa đến đại lục Vũ Linh đã diệt phân gia Phong gia, mấy hôm trước càng bị truyền ồn ào huyên náo vì là song hệ linh sư và lĩnh ngộ lĩnh vực. Ai cũng không nghĩ tới, hai người nhìn như không thể làm chung cư nhiên là cùng một người!

Ngô Ba nhìn nàng trên ghế thực nhân hoa, nói: "Tốt, tốt lắm! Người dám trêu đùa của ta thế giới này còn chưa có!"

"Ta rất vinh hạnh!" Độc Cô Thiên Diệp cười đáp lễ nói.

"Người trêu đùa ta, đều đã biến mất thế giới này!" Ngô Ba thấy Độc Cô Thiên Diệp không hiểu được ý tứ của mình, nói càng thêm trắng ra.

"Ta tin tưởng ngươi rất nhanh sẽ thấy bọn họ." Độc Cô Thiên Diệp nói. Người đến hôm nay, nàng không tính cho bọn họ rời khỏi!

"Chỉ bằng ngươi?" Ngô Ba khinh thường nhìn Độc Cô Thiên Diệp.

"Ha ha, đương nhiên không phải ta, có người rất muốn gặp ngươi một lần, cảm tạ lúc trước ngươi chặn giết hắn, cho hắn tìm được một nửa của hắn." Độc Cô Thiên Diệp nói.

"Ai?"

"Phía sau ngươi." Độc Cô Thiên Diệp chỉ ngón tay, Ngô Ba xoay người sang chỗ khác, nhìn thấy một bóng dáng màu lam cao ngất đứng trên không trung.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Thư Phế Vật Thật Yêu Nghiệt

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook