Chương 5
Minh Tinh
25/04/2015
Chuyện ân ái của “ vợ chồng Tương thị” rất nhanh đã truyền đi khắp toàn bộ khách sạn Hương Cách Lý Lạp. Mà Tương Thừa Lăng chính mình lại không hề có cảm giác phiền phức,lại yêu cầu Lôi Mạn Mạn lúc nào cũng phải luôn luôn bên mình để hầu hạ .
Lôi Mạn Mạn thật sự bất hạnh, ngay sau khi vào ở khách sạn một ngày, liền trở thành nữ giúp việc cho Tương Thừa Lăng. Mỗi lần trong nàng xuất hiện ý nghĩ phản kháng, hắn liền vỗ vỗ hay bàn tay ra vẽ uy hiếp, bức nàng ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ.
Nếu quan hệ của hai người đã được công khai tại khách sạn, hiện tại muốn nghỉ đến đổi ý thì cũng đã quá muộn. Cho nên nàng mặc dù sâu tận đáy lòng đem cái tên Tương Thừa Lăng ngàn lần mắng chửi khốn kiếp, nhưng vì hoàn thành bài phỏng vấn, nàng nhẫn !
May mắn nàng cũng đã có kinh nghiệm làm công, đối với chuyện hầu hạ loại người này cũng tương đối dễ dàng thực hiện. Hơn nữa với việc Tương Thừa Lăng giả làm lão công cũng hỗ trợ không ích thuận lợi cho bài phóng vấn của nàng.
Mới sử dụng bất quá vài ba chiêu, nàng cũng đã thu thập được một ít tin tức, ngoại trừ ăn uống, tắm suối nước nóng, ngủ qua đêm tại bờ biển…Mỗi đôi vợ chồng trước khi đến tham gia chương trình đều có thể nhận được lễ vật.
Mà hấp dẫn người ta nhất đó là khách sạn tổ chức các loại hoạt động dành cho các cặp đôi, mục đích chính là khiến cho tình cảm vợ chồng ngày càng trở nên ấm áp, lãng mạn , có thể tổ chức được như vậy quả thật quản lí của khách sạn thật sự hiểu lòng người.
Đáng tiếc, từ sau khi trở thành nữ giúp việc cho Tương Thừa Lăng mỗi ngày đều bị hắn phân phó làm hết việc này đến việc khác, từ hấp nóng áo sơ mi, đến lau giày da, chuẩn bị nước tắm, nấu nước trà, pha cà phê… tất cả đều đến tay nàng làm.
Nhìn thấy cảnh các cặp vợ chồng thực sự vui vẻ , chỉ có riêng nàng vừa phải thức đem viết bài phỏng vấn, lại vừa phải hầu hạ đại thiếu gia cả ngày mệt đến khô người.
Cuối cùng sau một đêm đàn phán , lại phải vô cùng vất vả mới hoàn thành xong vô số chuyện mà tên Tương Thừa Lăng đáng ghét cố ý giao cho nàng , hắn rốt cục cũng đáp ứng yêu cầu cùng nàng xuống đại sảnh tha gia đại tiệc.
Vì khách sạn hôm nay có hoạt động đặc biệt diễn ra tại phòng khách lại sử dụng cách thức tổ chức Trung – Tây kết hợp làm cho Lôi Mạn Mạn nóng lòng muốn chính mình trải nghiệm, nhưng đối với Tương Thừa Lăng lại có chút không hứng thú.
“ Bất quá chỉ là một cái yến tiệc , người có cần thiết phải bày ra cái bộ dạng biểu tình tham lam đó không ?”
Xem cái bộ dạng chảy nước miếng ròng ròng của nàng cũng thực thú vị. Nhưng thân phận hiện tại của nàng chính là “ lão bà” cảu hắn, là đại diện của xã hội thượng lưu, đại diện cho thục nữ thế nhưng bộ dạng của nàng thực sự hoàn toàn không cách nào phù hợp.
Dù muốn nhịn hắn , nhưng Lôi Mạn Mạn vẫn tức giận lườm hắn một cái,thuận tay nhấc đũa nhét một miếng cá vào miệng, ra sức nhấm nháp. “ Ân, món < Fan> này được làm thật sự rất ngon, vừa đẹp mắt lại rất ngon miệng” ( Hic mình cũng không biết “ fan” là món gì nên để nguyên văn bản dịch )
Lời nàng vừa ra khỏi miệng ngay lập tức nhận lấy ánh mắt khác thường của những người xung quanh, thế nhưng Lôi Mạn Mạn lại hoàn toàn không biết cứ tiếp tục tấn công đối với món ngon trước mắt.
Tương Thừa Lăng cũng bởi vì nàng gọi cái món “ Fan” kia mà hơi nhăn nhăn gương mătj anh tuấn, nhìn nàng ăn uống không giữ gìn hình tượng, lúc nhai nuốt có khi còn thật dung sức phát ra âm thanh, nhịn không được đem môi tiến đến sát tai nàng nói nhỏ “ Kia không phải < Fan> mà là vây cá”.
“ Cái gì ? “ Nàng cố ý kêu thật sự lớn tiếng, lại cố ý đưj ghé tới “ ngươi nói thứ này thật sự không phải < Fan> mà là vây cá ? Có lầm hay không a ! Nó bộ dạng rõ ràng cùng < Fan> giống như đúc, nói vậy vây cá chắc hẳn là xương cá,nhưng mà ngươi xem thứ này rõ ràng vừa giòn lại vừa mềm.Cùng với một phen giải thích của nàng là nụ cười có ý tứ của mấy đôi vợ chông đang dung cơm bên cạnh.
Sắc mặt Tương Thừa Lăng lúc này đen đi vài phần, trở thành tiêu điểm bị mọi người chê cười , hơn nữa cái ngôi “ Thê tử” đang ngồi bên cạnh mình lại không biết điều đến cực điểm, cảm giác lúc này thật sự rất tệ a.
Tiếp tục ra sức ăn uống, Lôi Mạn Mạn “ hoàn toàn không để ý tới” sắc mặt xanh mét của người bên cạnh. Một bên khoa trương phát huy khả năng ăn uống, một bên dung bàn tay đầy mỡ vỗ vỗ bả vai “ Lão công” nhà mình.
“ Thực sự đã làm cho các vị chê cười, lão công của ta trước khi kết hôn, nói thích nhất ở ta chính là bộ dạng thật tình này , nhất là khi ta ngoáy lỗ mui, khui ngón chân lại làm cho hắn yêu đến phát cuồng…” Hoàn toàn không để ý đến ánh mắt kinh ngạc của mọi người, vẻ mặt của nàng hết sức chân thật hướng đến Tương Thừa Lăng “ Lão công, ta nói có đúng không ?” Nói xong còn nghịch ngợm nhìn hắn chớp chớp mắt, đáy mắt hiện lên một tia khiêu khích cùng bỡn cợt.
Tương Thừa Lăng dù sao cũng là người thông minh, nhìn gần vẻ mặt kia liền biết chủ ý của nàng là đánh vào cái gì. Tốt lắm, nữ nhân này quả nhiên bắt đầu phản kháng, hắn đã nghĩ nàng làm sao có thể ngoan ngoãn để hắn khi dễ, chỉ là hắn không nghĩ tới là nàng sẽ sử dụng chiêu này.
Biết hắn trọng sỉ diện lại cố ý trước mặt mọi người làm cho hắn mất mặt. Tuy loại hành vi này cũng thật nhàm chán, nhưng từ nàng mà ra lại khiến cho hắn cảm thấy bội phần đáng yêu. Xem nàng chu cái miệng hồng hồng, bên môi còn dính dầu mỡ, hắn nhịn không được nở nụ cười, cầm lấy khăn tay nhẹ nhàng vươn qua khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng mà giúp nàng lau chùi.
“ Mạn Mạn thật bướng bỉnh, cư nhiên đem chuyện riêng của chúng ta nói cho người khác nghe, cũng không sợ mọi người nghe xong sau liền chê cười ngươi sao ?”
Mạn Mạn bị hành động đột nhiên của hắn làm cho hoảng sợ. Động tác của hắn rất nhẹ, tựa như phụ thân đang giúp lau nước miếng cho nữ hài nhi nghịch ngợm, dường như trong măt còn mang theo ý cười sủng nịnh.
Cuối cùng hắn cũng đem khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng lau sạch, Tương Thừa Lăng mỉm cười có lỗi nhìn mọi người nói “ đều do ta ngày thường quản giáo không nghiêm, xem, nàng đều là do ta làm hư mất rồi”
Nhất thời, Lôi Mạn Mạn lại trở thành tiêu điểm đàm luận của mọi người. Có hâm mộ, có ghen tị, lại cũng có một đám nữ nhân lại nói nàng cuư nhiên là loại không biết phân biệt chính mình làm cho lão công mất mặt xấu hổ” .
Duy chỉ có Tương Thừa Lăng trong mắt có ý cười ái muội, thấy nàng ngây ngốc,liền tiến đến bên tai nàng ôn nhu nói “ Thật cao hứng, rút cục người cũng hiểu được mà phản kích, mà ta cung thập phần cao hứng chờ mong tiếp theo sẽ có việc gì kinh hỉ sẽ xảy ra”.
Lôi Mạn Mạn thật sự bất hạnh, ngay sau khi vào ở khách sạn một ngày, liền trở thành nữ giúp việc cho Tương Thừa Lăng. Mỗi lần trong nàng xuất hiện ý nghĩ phản kháng, hắn liền vỗ vỗ hay bàn tay ra vẽ uy hiếp, bức nàng ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ.
Nếu quan hệ của hai người đã được công khai tại khách sạn, hiện tại muốn nghỉ đến đổi ý thì cũng đã quá muộn. Cho nên nàng mặc dù sâu tận đáy lòng đem cái tên Tương Thừa Lăng ngàn lần mắng chửi khốn kiếp, nhưng vì hoàn thành bài phỏng vấn, nàng nhẫn !
May mắn nàng cũng đã có kinh nghiệm làm công, đối với chuyện hầu hạ loại người này cũng tương đối dễ dàng thực hiện. Hơn nữa với việc Tương Thừa Lăng giả làm lão công cũng hỗ trợ không ích thuận lợi cho bài phóng vấn của nàng.
Mới sử dụng bất quá vài ba chiêu, nàng cũng đã thu thập được một ít tin tức, ngoại trừ ăn uống, tắm suối nước nóng, ngủ qua đêm tại bờ biển…Mỗi đôi vợ chồng trước khi đến tham gia chương trình đều có thể nhận được lễ vật.
Mà hấp dẫn người ta nhất đó là khách sạn tổ chức các loại hoạt động dành cho các cặp đôi, mục đích chính là khiến cho tình cảm vợ chồng ngày càng trở nên ấm áp, lãng mạn , có thể tổ chức được như vậy quả thật quản lí của khách sạn thật sự hiểu lòng người.
Đáng tiếc, từ sau khi trở thành nữ giúp việc cho Tương Thừa Lăng mỗi ngày đều bị hắn phân phó làm hết việc này đến việc khác, từ hấp nóng áo sơ mi, đến lau giày da, chuẩn bị nước tắm, nấu nước trà, pha cà phê… tất cả đều đến tay nàng làm.
Nhìn thấy cảnh các cặp vợ chồng thực sự vui vẻ , chỉ có riêng nàng vừa phải thức đem viết bài phỏng vấn, lại vừa phải hầu hạ đại thiếu gia cả ngày mệt đến khô người.
Cuối cùng sau một đêm đàn phán , lại phải vô cùng vất vả mới hoàn thành xong vô số chuyện mà tên Tương Thừa Lăng đáng ghét cố ý giao cho nàng , hắn rốt cục cũng đáp ứng yêu cầu cùng nàng xuống đại sảnh tha gia đại tiệc.
Vì khách sạn hôm nay có hoạt động đặc biệt diễn ra tại phòng khách lại sử dụng cách thức tổ chức Trung – Tây kết hợp làm cho Lôi Mạn Mạn nóng lòng muốn chính mình trải nghiệm, nhưng đối với Tương Thừa Lăng lại có chút không hứng thú.
“ Bất quá chỉ là một cái yến tiệc , người có cần thiết phải bày ra cái bộ dạng biểu tình tham lam đó không ?”
Xem cái bộ dạng chảy nước miếng ròng ròng của nàng cũng thực thú vị. Nhưng thân phận hiện tại của nàng chính là “ lão bà” cảu hắn, là đại diện của xã hội thượng lưu, đại diện cho thục nữ thế nhưng bộ dạng của nàng thực sự hoàn toàn không cách nào phù hợp.
Dù muốn nhịn hắn , nhưng Lôi Mạn Mạn vẫn tức giận lườm hắn một cái,thuận tay nhấc đũa nhét một miếng cá vào miệng, ra sức nhấm nháp. “ Ân, món < Fan> này được làm thật sự rất ngon, vừa đẹp mắt lại rất ngon miệng” ( Hic mình cũng không biết “ fan” là món gì nên để nguyên văn bản dịch )
Lời nàng vừa ra khỏi miệng ngay lập tức nhận lấy ánh mắt khác thường của những người xung quanh, thế nhưng Lôi Mạn Mạn lại hoàn toàn không biết cứ tiếp tục tấn công đối với món ngon trước mắt.
Tương Thừa Lăng cũng bởi vì nàng gọi cái món “ Fan” kia mà hơi nhăn nhăn gương mătj anh tuấn, nhìn nàng ăn uống không giữ gìn hình tượng, lúc nhai nuốt có khi còn thật dung sức phát ra âm thanh, nhịn không được đem môi tiến đến sát tai nàng nói nhỏ “ Kia không phải < Fan> mà là vây cá”.
“ Cái gì ? “ Nàng cố ý kêu thật sự lớn tiếng, lại cố ý đưj ghé tới “ ngươi nói thứ này thật sự không phải < Fan> mà là vây cá ? Có lầm hay không a ! Nó bộ dạng rõ ràng cùng < Fan> giống như đúc, nói vậy vây cá chắc hẳn là xương cá,nhưng mà ngươi xem thứ này rõ ràng vừa giòn lại vừa mềm.Cùng với một phen giải thích của nàng là nụ cười có ý tứ của mấy đôi vợ chông đang dung cơm bên cạnh.
Sắc mặt Tương Thừa Lăng lúc này đen đi vài phần, trở thành tiêu điểm bị mọi người chê cười , hơn nữa cái ngôi “ Thê tử” đang ngồi bên cạnh mình lại không biết điều đến cực điểm, cảm giác lúc này thật sự rất tệ a.
Tiếp tục ra sức ăn uống, Lôi Mạn Mạn “ hoàn toàn không để ý tới” sắc mặt xanh mét của người bên cạnh. Một bên khoa trương phát huy khả năng ăn uống, một bên dung bàn tay đầy mỡ vỗ vỗ bả vai “ Lão công” nhà mình.
“ Thực sự đã làm cho các vị chê cười, lão công của ta trước khi kết hôn, nói thích nhất ở ta chính là bộ dạng thật tình này , nhất là khi ta ngoáy lỗ mui, khui ngón chân lại làm cho hắn yêu đến phát cuồng…” Hoàn toàn không để ý đến ánh mắt kinh ngạc của mọi người, vẻ mặt của nàng hết sức chân thật hướng đến Tương Thừa Lăng “ Lão công, ta nói có đúng không ?” Nói xong còn nghịch ngợm nhìn hắn chớp chớp mắt, đáy mắt hiện lên một tia khiêu khích cùng bỡn cợt.
Tương Thừa Lăng dù sao cũng là người thông minh, nhìn gần vẻ mặt kia liền biết chủ ý của nàng là đánh vào cái gì. Tốt lắm, nữ nhân này quả nhiên bắt đầu phản kháng, hắn đã nghĩ nàng làm sao có thể ngoan ngoãn để hắn khi dễ, chỉ là hắn không nghĩ tới là nàng sẽ sử dụng chiêu này.
Biết hắn trọng sỉ diện lại cố ý trước mặt mọi người làm cho hắn mất mặt. Tuy loại hành vi này cũng thật nhàm chán, nhưng từ nàng mà ra lại khiến cho hắn cảm thấy bội phần đáng yêu. Xem nàng chu cái miệng hồng hồng, bên môi còn dính dầu mỡ, hắn nhịn không được nở nụ cười, cầm lấy khăn tay nhẹ nhàng vươn qua khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng mà giúp nàng lau chùi.
“ Mạn Mạn thật bướng bỉnh, cư nhiên đem chuyện riêng của chúng ta nói cho người khác nghe, cũng không sợ mọi người nghe xong sau liền chê cười ngươi sao ?”
Mạn Mạn bị hành động đột nhiên của hắn làm cho hoảng sợ. Động tác của hắn rất nhẹ, tựa như phụ thân đang giúp lau nước miếng cho nữ hài nhi nghịch ngợm, dường như trong măt còn mang theo ý cười sủng nịnh.
Cuối cùng hắn cũng đem khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng lau sạch, Tương Thừa Lăng mỉm cười có lỗi nhìn mọi người nói “ đều do ta ngày thường quản giáo không nghiêm, xem, nàng đều là do ta làm hư mất rồi”
Nhất thời, Lôi Mạn Mạn lại trở thành tiêu điểm đàm luận của mọi người. Có hâm mộ, có ghen tị, lại cũng có một đám nữ nhân lại nói nàng cuư nhiên là loại không biết phân biệt chính mình làm cho lão công mất mặt xấu hổ” .
Duy chỉ có Tương Thừa Lăng trong mắt có ý cười ái muội, thấy nàng ngây ngốc,liền tiến đến bên tai nàng ôn nhu nói “ Thật cao hứng, rút cục người cũng hiểu được mà phản kích, mà ta cung thập phần cao hứng chờ mong tiếp theo sẽ có việc gì kinh hỉ sẽ xảy ra”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.