Chương 411: Thiếu gia nhà giàu hợm hĩnh
Tề Lan
15/02/2024
Khu vực giàu có của Thành phố J được chia thành bốn phần, thứ nhất là
những hào môn thế gia yêu thích sự yên tĩnh, trầm lặng và sống tách biệt với thế giới, họ tập trung ở phía đông nam. Phong cảnh và môi trường ở
đây rất tốt, trang viên nhà họ Tô cũng ở bên này.
Phía chính đông là một loại hào môn khác - gia đình Tư Diệc Nhiên hay khu quân sự của Mộc Quy Phàm, v.v. đều ở đây. Tất nhiên, biệt thự nhà họ Mộc- nơi Mộc Quy Phàm sinh sống trước đây nằm ở một hướng khác.
Những hào môn giàu có nhưng không có xuất thân quý tộc sẽ sống ở vịnh Ngọc Long, ngoài ra, đám nhà giàu mới nổi thích vung tiền qua cửa sổ đều sống ở hoa viên Thanh Sơn.
Hoa viên Thanh Sơn nghe có vẻ rất bình thường nhưng lại nổi tiếng là khu tập trung đám thiếu gia ăn chơi nhà giàu. Khu này nằm ở đầu kia của Công viên Thanh Sơn, diện tích rộng hơn Công viên Thanh Sơn.
Hầu hết các xe chạy về hướng hoa viên Thanh Sơn đều là xe sang như Maserati, Bugatti, Ferrari. Những chiếc xe sang này đều chạy quá tốc độ cho phép, dù sao bị phạt xe này thì còn có xe khác để lượn lờ, đám thiếu gia ăn chơi cũng chẳng lo gì mấy việc trừ điểm trên hệ thống.
Xe của Mộc Quy Phàm lao vào hoa viên Thanh Sơn, một chiếc Maserati lao vút qua xe anh, không chỉ vậy, tên thiếu gia ngồi trong xe mui trần còn huýt sáo và giơ ngón giữa hướng về phía chiếc xe địa hình của Mộc Quy Phàm.
Túc Bảo nhoài người trên cửa sổ xe tò mò hỏi: "Ba, chú ấy giơ ngón tay giữa lên là có ý gì?"
Cô bé bắt trước đưa ngón giữa lên.
Mộc Quy Phàm: “…”
Anh lạnh lùng nhìn chiếc Maserati trước mặt, nói: "Là ý xấu. Con gái đừng làm cử chỉ này, rất thô lỗ."
Túc Bảo nhanh chóng rút ngón tay lại, ngoan ngoãn gật đầu: "Dạ..."
Mộc Quy Phàm đặt tay lên cần số, trầm giọng nói: “Ngồi yên nhé con yêu!”
Túc Bảo lập tức ép mình vào lưng ghế, Cố Tiểu Bát ‘miễn cưỡng đi theo’ còn chưa hiểu chuyện gì sắp xảy ra nên vẫn áp mặt vào cửa kính.
Tiểu Ngũ ở trong túi thú cưng hát: "Cảm giác như đang bay!!!~"
Cố Tiểu Bát: "..."
Cố Tiểu Bát khá cao nên dễ dàng dán mặt vào cửa sổ.
Túc Bảo cười nói: "Chị Tiểu Bát, từ giờ ba em sẽ tăng tốc, nhớ dán lưng vào ghế nha chị!"
"Nhìn em này, em đã dán chặt lưng vào mặt sau của ghế an toàn, phóng mạnh mấy cũng không văng ra được!"
Cố Tiểu Bát: "..."
Cô bé khịt mũi, nhìn ra ngoài cửa sổ, lạnh lùng nói: “Chị không sợ.”
Vừa nói, tay cô bé vừa lặng lẽ nắm chặt vào ghế an toàn.
Túc Bảo nhìn thấu nhưng không nói gì.
Tiểu Ngũ xấu xa nói: "Sợ sao? Sợ thì cứ việc nói ra, không nói ai mà biết được. Sợ có mất mặt gì đâu, nào, dũng cảm nói với em, em rất lợi hại đó chị."
Cố Tiểu Bát: "..."
Đột nhiên cô bé muốn nếm thử mùi vị của thịt vẹt.
Chiếc xe địa hình của Mộc Quy Phàm đang lái về phía hoa viên Thanh Sơn, trong xe có hai đứa trẻ nên Mộc Quy Phàm không quan tâm đến sự thách thức của chiếc Maserati.
Nhưng khi chiếc xe chuẩn bị vượt qua Maserati, chiếc Maserati bất ngờ chuyển làn và đột ngột vượt qua trước mặt Mộc Quy Phàm.
Mộc Quy Phàm nheo mắt lại, kẻ không sợ chết như chủ nhân chiếc xe này mà anh gặp lần gần đây nhất cũng đã chết, đúng là kẻ ngu dốt thấy chết không sờn mà.
Anh không có đam mê theo đuổi xe sang, chiếc xe địa hình này cũng được sản xuất tại Trung Quốc, với sự cải tiến của chính anh, giá nhiều nhất cũng hơn một triệu tệ.
Chiếc Maserati có giá hàng chục triệu tệ nên chắc người trong xe kia coi thường chiếc xe có giá dưới một triệu của anh.
Mộc Quy Phàm lại chuyển làn, chiếc Maserati bám riết không tha, chạy mỗi lúc một hung hãn hơn, Mộc Quy Phàm đi ở làn bên trái thì chiếc Maserati chặn làn đường bên trái.
Khi Mộc Quy Phàm chuyển làn, chiếc Maserati cũng chuyển làn.
Quyết chí chặn trước xe của Mộc Quy Phàm!
Mộc Quy Phàm cười lạnh, khi Maserati lại chuyển làn để chặn anh, anh lập tức 'thoát hiểm khẩn cấp' và vượt qua Maserati.
Bộ vỏ xe địa hình được độ lại đặc biệt khi va chạm với chiếc Maserati, chiếc Maserati bị quẹt một vết dài kèm theo tiếng xèo xèo, thậm chí cửa xe còn bay luôn.
Chủ chiếc Maserati sợ hãi đến mức đồng tử co rút, vô thức bẻ lái, khiến chiếc xe mất lái lao về phía trước, quay vòng tròn trên đường.
Ngay khi chiếc xe sắp tông vào lan can và bay về phía sông Ung Giang, xe của Mộc Quy Phàm cũng 'mất kiểm soát' lao qua, hất đuôi khiến chiếc Maserati trở lại đường đua.
Chiếc Maserati phanh gấp và xe của Mộc Quy Phàm phóng đi, để lại cho chủ nhân chiếc Maserati một làn khói thải.
Tên thiếu gia ăn chơi lái chiếc Maserati bước xuống xe, hai chân nhũn ra, khuỵu xuống đất.
Anh ta sợ chết khiếp!
Suýt nữa hồn vía đã bay lên mây!
Chủ nhân chiếc xe địa hình đã thao tác như thế nào mà có thể chạy xe điêu luyện đến vậy?
Đừng nhìn lối chạy xe ngạo mạn của xe địa hình mà nhầm tưởng chủ xe đã vi phạm quy định giao thông, thực ra nhìn kỹ hơn mới thấy chủ nhân chiếc xe địa hình đang thử nghiệm các giới hạn trong phạm vi của luật lệ giao thông——
Không hề vi phạm luật giao thông!
Cho dù cảnh sát giao thông đến thì trong tình huống này, chủ nhân chiếc Maserati cũng phải chịu toàn bộ trách nhiệm, chủ chiếc xe địa hình sẽ không có vấn đề gì cả.
Ai cũng biết lái xe quá tốc độ, nhưng người có thể lái ở tốc độ cao lại điêu luyện như chủ nhân chiếc xe địa hình ban nãy mới là cao thủ thực sự.
Đám thiếu gia ăn chơi đi cùng với chủ chiếc Maserati đang la ó, huýt sáo và chế nhạo.
Chủ nhân chiếc xe Maserati dần tỉnh táo lại, chẳng mấy chốc, cảm giác xấu hổ bao trùm lấy anh ta, cửa chiếc xe hơi sang trọng trị giá chục triệu tệ của anh ta đã bị một chiếc xe trị giá dưới một triệu phá hỏng.
Anh ta nghiến răng nhìn chiếc Maserati rách nát của mình.
Bỏ đi thôi!
Anh ta đuối lý nên không thể yêu cầu bồi thường!
Tên thiếu gia ăn chơi gọi một chiếc xe khác, sau khi lên xe, anh ta vẫn không thôi tức tối. Từ xa nhìn thấy hai con chó đang băng qua đường, thay vì giảm tốc độ, anh ta lại đạp ga và tông thật mạnh vào một con chó khiến nó bị hất văng ra xa.
Con chó tội nghiệp bị đập mạnh xuống bên đường và chết ngay tại chỗ.
Con chó còn lại như hóa đá, nhanh chóng phản ứng, chạy đến bên người bạn đồng hành vừa bị giết, rên rỉ bất lực...
Khi tên thiếu gia ăn chơi trông thấy cảnh con chó bị giết và con chó kia lo lắng chạy vòng vòng bất lực rồi gục xuống cát bụi, lòng anh ta bỗng thấy dễ chịu hơn đôi chút, anh ta cười khẩy rồi đạp ga bỏ đi.
Trong mắt anh ta, chó chỉ là con kiến hôi để trút giận, con chó chết càng thảm thì anh ta càng vui….
Xe địa hình tiến vào hoa viên Thanh Sơn rồi dừng lại, Túc Bảo xuống xe, tò mò nhìn quanh xe.
Ban nãy, Mộc Quy Phàm chạy xe rất nhanh, quay vòng rất vui, tuy nhiên mức độ lắc lư nằm trong phạm vi an toàn mà trẻ em có thể chấp nhận nên Túc Bảo không biết nó mạnh đến mức nào.
Lúc này, nhìn thấy chiếc xe địa hình không chút xây xước, Túc Bảo mới thở phào nhẹ nhõm.
Nếu không, lúc về kiểu gì cũng bị bà ngoại dùng tay không chém người!!!
Phía chính đông là một loại hào môn khác - gia đình Tư Diệc Nhiên hay khu quân sự của Mộc Quy Phàm, v.v. đều ở đây. Tất nhiên, biệt thự nhà họ Mộc- nơi Mộc Quy Phàm sinh sống trước đây nằm ở một hướng khác.
Những hào môn giàu có nhưng không có xuất thân quý tộc sẽ sống ở vịnh Ngọc Long, ngoài ra, đám nhà giàu mới nổi thích vung tiền qua cửa sổ đều sống ở hoa viên Thanh Sơn.
Hoa viên Thanh Sơn nghe có vẻ rất bình thường nhưng lại nổi tiếng là khu tập trung đám thiếu gia ăn chơi nhà giàu. Khu này nằm ở đầu kia của Công viên Thanh Sơn, diện tích rộng hơn Công viên Thanh Sơn.
Hầu hết các xe chạy về hướng hoa viên Thanh Sơn đều là xe sang như Maserati, Bugatti, Ferrari. Những chiếc xe sang này đều chạy quá tốc độ cho phép, dù sao bị phạt xe này thì còn có xe khác để lượn lờ, đám thiếu gia ăn chơi cũng chẳng lo gì mấy việc trừ điểm trên hệ thống.
Xe của Mộc Quy Phàm lao vào hoa viên Thanh Sơn, một chiếc Maserati lao vút qua xe anh, không chỉ vậy, tên thiếu gia ngồi trong xe mui trần còn huýt sáo và giơ ngón giữa hướng về phía chiếc xe địa hình của Mộc Quy Phàm.
Túc Bảo nhoài người trên cửa sổ xe tò mò hỏi: "Ba, chú ấy giơ ngón tay giữa lên là có ý gì?"
Cô bé bắt trước đưa ngón giữa lên.
Mộc Quy Phàm: “…”
Anh lạnh lùng nhìn chiếc Maserati trước mặt, nói: "Là ý xấu. Con gái đừng làm cử chỉ này, rất thô lỗ."
Túc Bảo nhanh chóng rút ngón tay lại, ngoan ngoãn gật đầu: "Dạ..."
Mộc Quy Phàm đặt tay lên cần số, trầm giọng nói: “Ngồi yên nhé con yêu!”
Túc Bảo lập tức ép mình vào lưng ghế, Cố Tiểu Bát ‘miễn cưỡng đi theo’ còn chưa hiểu chuyện gì sắp xảy ra nên vẫn áp mặt vào cửa kính.
Tiểu Ngũ ở trong túi thú cưng hát: "Cảm giác như đang bay!!!~"
Cố Tiểu Bát: "..."
Cố Tiểu Bát khá cao nên dễ dàng dán mặt vào cửa sổ.
Túc Bảo cười nói: "Chị Tiểu Bát, từ giờ ba em sẽ tăng tốc, nhớ dán lưng vào ghế nha chị!"
"Nhìn em này, em đã dán chặt lưng vào mặt sau của ghế an toàn, phóng mạnh mấy cũng không văng ra được!"
Cố Tiểu Bát: "..."
Cô bé khịt mũi, nhìn ra ngoài cửa sổ, lạnh lùng nói: “Chị không sợ.”
Vừa nói, tay cô bé vừa lặng lẽ nắm chặt vào ghế an toàn.
Túc Bảo nhìn thấu nhưng không nói gì.
Tiểu Ngũ xấu xa nói: "Sợ sao? Sợ thì cứ việc nói ra, không nói ai mà biết được. Sợ có mất mặt gì đâu, nào, dũng cảm nói với em, em rất lợi hại đó chị."
Cố Tiểu Bát: "..."
Đột nhiên cô bé muốn nếm thử mùi vị của thịt vẹt.
Chiếc xe địa hình của Mộc Quy Phàm đang lái về phía hoa viên Thanh Sơn, trong xe có hai đứa trẻ nên Mộc Quy Phàm không quan tâm đến sự thách thức của chiếc Maserati.
Nhưng khi chiếc xe chuẩn bị vượt qua Maserati, chiếc Maserati bất ngờ chuyển làn và đột ngột vượt qua trước mặt Mộc Quy Phàm.
Mộc Quy Phàm nheo mắt lại, kẻ không sợ chết như chủ nhân chiếc xe này mà anh gặp lần gần đây nhất cũng đã chết, đúng là kẻ ngu dốt thấy chết không sờn mà.
Anh không có đam mê theo đuổi xe sang, chiếc xe địa hình này cũng được sản xuất tại Trung Quốc, với sự cải tiến của chính anh, giá nhiều nhất cũng hơn một triệu tệ.
Chiếc Maserati có giá hàng chục triệu tệ nên chắc người trong xe kia coi thường chiếc xe có giá dưới một triệu của anh.
Mộc Quy Phàm lại chuyển làn, chiếc Maserati bám riết không tha, chạy mỗi lúc một hung hãn hơn, Mộc Quy Phàm đi ở làn bên trái thì chiếc Maserati chặn làn đường bên trái.
Khi Mộc Quy Phàm chuyển làn, chiếc Maserati cũng chuyển làn.
Quyết chí chặn trước xe của Mộc Quy Phàm!
Mộc Quy Phàm cười lạnh, khi Maserati lại chuyển làn để chặn anh, anh lập tức 'thoát hiểm khẩn cấp' và vượt qua Maserati.
Bộ vỏ xe địa hình được độ lại đặc biệt khi va chạm với chiếc Maserati, chiếc Maserati bị quẹt một vết dài kèm theo tiếng xèo xèo, thậm chí cửa xe còn bay luôn.
Chủ chiếc Maserati sợ hãi đến mức đồng tử co rút, vô thức bẻ lái, khiến chiếc xe mất lái lao về phía trước, quay vòng tròn trên đường.
Ngay khi chiếc xe sắp tông vào lan can và bay về phía sông Ung Giang, xe của Mộc Quy Phàm cũng 'mất kiểm soát' lao qua, hất đuôi khiến chiếc Maserati trở lại đường đua.
Chiếc Maserati phanh gấp và xe của Mộc Quy Phàm phóng đi, để lại cho chủ nhân chiếc Maserati một làn khói thải.
Tên thiếu gia ăn chơi lái chiếc Maserati bước xuống xe, hai chân nhũn ra, khuỵu xuống đất.
Anh ta sợ chết khiếp!
Suýt nữa hồn vía đã bay lên mây!
Chủ nhân chiếc xe địa hình đã thao tác như thế nào mà có thể chạy xe điêu luyện đến vậy?
Đừng nhìn lối chạy xe ngạo mạn của xe địa hình mà nhầm tưởng chủ xe đã vi phạm quy định giao thông, thực ra nhìn kỹ hơn mới thấy chủ nhân chiếc xe địa hình đang thử nghiệm các giới hạn trong phạm vi của luật lệ giao thông——
Không hề vi phạm luật giao thông!
Cho dù cảnh sát giao thông đến thì trong tình huống này, chủ nhân chiếc Maserati cũng phải chịu toàn bộ trách nhiệm, chủ chiếc xe địa hình sẽ không có vấn đề gì cả.
Ai cũng biết lái xe quá tốc độ, nhưng người có thể lái ở tốc độ cao lại điêu luyện như chủ nhân chiếc xe địa hình ban nãy mới là cao thủ thực sự.
Đám thiếu gia ăn chơi đi cùng với chủ chiếc Maserati đang la ó, huýt sáo và chế nhạo.
Chủ nhân chiếc xe Maserati dần tỉnh táo lại, chẳng mấy chốc, cảm giác xấu hổ bao trùm lấy anh ta, cửa chiếc xe hơi sang trọng trị giá chục triệu tệ của anh ta đã bị một chiếc xe trị giá dưới một triệu phá hỏng.
Anh ta nghiến răng nhìn chiếc Maserati rách nát của mình.
Bỏ đi thôi!
Anh ta đuối lý nên không thể yêu cầu bồi thường!
Tên thiếu gia ăn chơi gọi một chiếc xe khác, sau khi lên xe, anh ta vẫn không thôi tức tối. Từ xa nhìn thấy hai con chó đang băng qua đường, thay vì giảm tốc độ, anh ta lại đạp ga và tông thật mạnh vào một con chó khiến nó bị hất văng ra xa.
Con chó tội nghiệp bị đập mạnh xuống bên đường và chết ngay tại chỗ.
Con chó còn lại như hóa đá, nhanh chóng phản ứng, chạy đến bên người bạn đồng hành vừa bị giết, rên rỉ bất lực...
Khi tên thiếu gia ăn chơi trông thấy cảnh con chó bị giết và con chó kia lo lắng chạy vòng vòng bất lực rồi gục xuống cát bụi, lòng anh ta bỗng thấy dễ chịu hơn đôi chút, anh ta cười khẩy rồi đạp ga bỏ đi.
Trong mắt anh ta, chó chỉ là con kiến hôi để trút giận, con chó chết càng thảm thì anh ta càng vui….
Xe địa hình tiến vào hoa viên Thanh Sơn rồi dừng lại, Túc Bảo xuống xe, tò mò nhìn quanh xe.
Ban nãy, Mộc Quy Phàm chạy xe rất nhanh, quay vòng rất vui, tuy nhiên mức độ lắc lư nằm trong phạm vi an toàn mà trẻ em có thể chấp nhận nên Túc Bảo không biết nó mạnh đến mức nào.
Lúc này, nhìn thấy chiếc xe địa hình không chút xây xước, Túc Bảo mới thở phào nhẹ nhõm.
Nếu không, lúc về kiểu gì cũng bị bà ngoại dùng tay không chém người!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.