Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

Chương 403: Thuộc hạ trung thực và con vẹt chúc tết sớm

Tề Lan

04/02/2024

Trần Thương Vũ cầm la bàn Bát Quái và bói quẻ, không khỏi cau mày.

Người cũ buộc tội?

Trần Thương Vũ đã sử dụng mạng công cộng của khách sạn để mở mạng bên ngoài - những ngày này, hắn lấy sim điện thoại di động ra để tránh bị định vị.

Sau một phen điều tra, cuối cùng Trần Thương Vũ cũng phát hiện ra rằng hắn thật sự bị liệt vào danh sách tội phạm bị truy nã!

Tội phạm nóng!

[Đối tượng tình nghi Trần Thương Vũ đã lừa bà Mã năm trăm ngàn tệ rồi bỏ trốn cùng số tiền. Vụ án đang được điều tra thêm…]

Tổng cộng có 13 người trong băng nhóm này đã bị bắt...

Trần Thương Vũ: "..."

Mười ba người? Tất cả đệ tử trong biệt thự của hắn đều bị hốt gọn một mẻ rồi ư? ?

Sắc mặt khó coi vô cùng, hai ngày nay tháo chạy không suôn sẻ, nhưng dù sao hắn vẫn đã thoát thân.

Đương nhiên, hắn nào dám quẹt thẻ của mình để tiêu tiền, mà dùng thẻ của đệ tử.

Hiện tại, hắn bị liệt vào danh sách tội phạm bị truy nã, những tấm thẻ liên quan đến người đệ tử cũng sẽ bị theo dõi và truy tìm… Đồng nghĩa với việc sau này mọi chuyện sẽ càng khó khăn hơn đối với hắn.

Không có tiền quả thực làm gì cũng khó!

Người nước ngoài không tin vào trò bói toán của hắn.

Mã Lâm- người phụ nữ ngu ngốc đáng chết này!

Trần Thương Vũ hết cách, chỉ đành gọi điện thoại.

"Alo, bà Phạm..."

"Tôi đâu có chạy trốn, tôi đã hứa đổi hồn giúp bà thì nhất định sẽ làm được... Đương nhiên tôi đã tìm được thân xác người phù hợp, trước tiên bà tìm người đến đón tôi nhé."

Sau khi cúp điện thoại, Trần Thương Vũ lại bói thêm một quẻ, lần này quẻ bói cho hay: Một quý nhân sẽ đến cửa nhà hắn.

Trần Thương Vũ lập tức thở phào nhẹ nhõm, quý nhân mà quẻ bói nhắc đến chắc hẳn là người đến đón hắn đây mà.

Trần Thương Vũ bị liệt vào danh sách tội phạm bị truy nã nên đường đi nước bước của Mộc Quy Phàm cũng suôn sẻ hơn rất nhiều. Trước đây anh ấy bị hạn chế đôi chút, nhưng bây giờ...

Mộc Quy Phàm ngậm một cây kẹo mút trong miệng, nhướn mày nói: “Quả nhiên, có nhà nước giúp sẽ tốt hơn…”

Với lệnh truy nã này, đám thuộc hạ ở nước ngoài dễ dàng lục lọi điều tra hơn, cuối cùng một người dân báo cáo rằng họ đã nhìn thấy nghi phạm.

Vị trí của Trần Thương Vũ ngay lập tức bị khoanh vùng. Vạn Đảo nói: “Gia chủ, sau khi nghe điện thoại, chúng tôi phát hiện ra Trần Thương Vũ có liên lạc với nhà họ Phạm ở Trung Quốc, hiện tại hắn đang đợi nhà họ Phạm phái người đến đón.”

Mộc Quy Phàm cười lạnh: “Đích thân gia chủ tôi sẽ đến đón hắn! Hai ngày họp này anh hỗ trợ tôi nhé.”

Vạn Đảo: "??"

Mộc Quy Phàm: “Ồ đúng rồi, Vạn Bát Thực là em trai của anh phải không? Kêu cậu ta mua một lô quần áo trẻ em màu hồng ngọt ngào gửi cho nhà họ Tô.”



"Sau khi đến nhà họ Tô thì đừng quay lại nữa, hãy để mắt tới Túc Bảo, nửa bước không rời."

Vạn Bát Thực này rất có năng lực, khi Mộc Quy Phàm lệnh cho anh ấy trông chừng không cho gã hói đầu động đậy, Vạn Bát Thực thật sự đã tuân thủ vô cùng nghiêm ngặt.

Ngày hôm đó, gã hói đầu chịu không nổi, đã là con người sao có thể đứng yên không nhúc nhích, kết quả hắn bị Vạn Bát Thực canh chừng đến phát điên và thú nhận hết mọi chuyện.

Đúng như dự đoán, chân tướng sự thật không khác nhiều so với những gì Mộc Quy Phàm đã suy luận.

Vạn Đảo: "...Rõ."

Nhà họ Tô.

Túc Bảo tò mò nhìn một chú đang đứng thẳng tắp nghiêm túc trước mặt bé.

"Chú ơi, sao chú luôn đi theo con vậy?"

Chú này mang theo bốn năm chiếc bao tải lớn đến, sau khi đặt bao tải xuống liền đi theo bé.

Bé đi đâu chú ấy cũng đi đó.

Khi bé đi ị, chú ấy đòi theo bé vào phòng tắm, cuối cùng thương lượng mãi chú ấy mới đồng ý đứng canh ở cửa - nhưng bé không được phép đóng cửa.

Bé ị rất hôi, chú này vẫn đứng ở cửa phòng tắm, quay lưng về phía bé mà không ngại mùi hôi thối.

Túc Bảo chỉ cảm thấy hơi kỳ….

Lúc này, bà cụ Tô kêu người mang mấy túi quần áo ra phía sau, sau đó bảo Hân Hân và Tô Tử Du xuống chuẩn bị thử quần áo.

Bà cụ Tô: “Người ba không đáng tin cậy của Túc Bảo vậy mà cũng được ra phết nha, hôm nay bà còn định dẫn bọn nhỏ đi mua sắm, không ngờ cậu ta lại nhờ người giao quần áo đến tận nhà.”

Bà cụ Tô nhìn logo của một số thương hiệu in trên chiếc túi lớn và gật đầu hài lòng.

Canh chừng đám nhóc khi đi mua sắm là việc rất khó khăn, nhất là để mắt tới Hân Hân.

Nếu nhờ người giao hàng, sẽ luôn có mấy cô gái khiến người ta phiền lòng như ‘Hạt gạo Mã Lâm’ và tiểu Anh Đào năm xưa, vậy thà tự mình đi ra ngoài còn hơn.

Người mà Mộc Quy Phàm gọi là người của anh nên bà cụ không lo lắng chút nào.

Túc Bảo kéo Cố Tiểu Bát, "Chị Tiểu Bát, chúng ta đi chọn quần áo đi!"

Cố Tiểu Bát cười lạnh nói: "Con nít, không đi!"

Túc Bảo: "Đi thôi, đi thôi! Nếu không đi, ở đây một mình sẽ chán lắm đó!"

Cố Tiểu Bát: "Chị chỉ thích ở một mình."

Ngoài miệng thì nói vậy nhưng đôi chân Cố Tiểu Bát vẫn ‘miễn cưỡng’ đi theo Túc Bảo.

Hân Hân và Tô Tử Du chạy tới, đến Tô Tử Chiến vốn không thích nói chuyện cũng chậm rãi đi xuống lầu.

---Quần áo của cậu quá ngắn rồi, cậu không còn sự lựa chọn nào khác, nếu không thì ai lại chọn quần áo như con gái thế này.

Bà cụ Tô nở nụ cười: “Dì Ngô, kêu bọn họ treo quần áo lên đi. Hai cái túi này hẳn là dành cho con trai, ba túi này chắc là dành cho con gái…”

Các thương hiệu lớn luôn có sự khác biệt khi đóng gói, nhìn vào màu sắc của túi là có thể nhận ra giới tính trang phục.



Kết quả là, khi quần áo xuất hiện, tất cả đều có màu hồng ngọt ngào...

Một biển hồng làm chói mắt Tô Tử Du, cậu kinh ngạc hỏi: "Đều là quần áo con gái sao?"

Vạn Bát Thực nói từng chữ: "Có cả con trai nữa!"

Anh ấy chỉ tay vào túi đồ.

Tô Tử Du nhìn theo hướng đó, áo sơ mi, quần dài của con trai đều màu hồng, đến đồ lót cũng màu hồng...

Khóe miệng cậu khẽ giật.

Túc Bảo sửng sốt: "Sao toàn màu hồng thế ạ!"

Vạn Bát Thực: "Báo cáo tiểu tiểu thư! Gia chủ nói mua một lô quần áo trẻ em đáng yêu màu hồng ngọt ngào gửi đến nhà họ Tô!"

Tất cả đều hồng và ngọt ngào, không sai!

Túc Bảo: "..."

Mọi người: "..."

Bà cụ Tô hỏi: “Cậu tên gì?”

Vạn Bát Thực "Báo cáo lão phu nhân, tôi là Vạn Bát Thực!"

Túc Bảo vểnh tai lên: "Tám mươi?"

Vạn Bát Thực nói: "Vạn trong ngàn vạn, Bát trong một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy, tám, Thật trong thật sự!"

Mặt bà cụ Tô đen kịt, quả thực rất ‘thật’!

Túc Bảo cảm thấy choáng váng, hỏi: "Sao lại gọi là tám mươi..."

Vạn Bát Thực: "Báo cáo tiểu tiểu thư! Bát Thực chỉ sự trung thực, xác thực, kết thực, tráp thực, đạp thực, xuân hoa thu thực (tay làm hàm nhai)!"

Tô Tử Du sửng sốt: “Xuân hoa thu thực ư?”

Cái gì loạn hết cả lên thế?

Vạn Bát Thực: “Thực ra ba tôi không còn giải thích thêm được nguồn gốc cái tên nên cái gì thực cũng lôi hết ra rồi.”

Tô Tử Du trợn mắt há hốc mồm: "Có thể gọi là Vạn Lục Thực mà!"

Vạn Bát Thực: “Ba tôi nói, bát nghe hay hơn! Bát Bát Bát cả đường phát!”

Mọi người: "..."

Tiểu Ngũ thò đầu nhỏ vào tham gia trò vui, nghe xong lập tức trả lời: "Lục Lục Lục! Đi đường thuận lợi nhé! Bát Bát Bát cả đường phát! Bốn mùa may mắn và bình an, một năm phước lành sẽ không bao giờ rời xa chúng ta. Chúc mọi người năm mới vui vẻ!"

"Chúc phát tài! Đưa bao lì xì đỏ cho tôi!"

Mọi người: "..."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook