Tiểu Y Nương Ở Biện Kinh

Chương 18: Vừa ăn cướp vừa la làng, có đầu có đuôi? (2)

Tú Cẩm

09/04/2024

"Dừng tay!" Tân Di nhìn nha sai tay cầm đao, cùng với thôn dân ầm ĩ xông lên, nàng cúi xuống nhặt những mảnh sứ thô rơi xuống đất, dùng đầu nhọn nhắm vào đám đông...

"Tằng đại nhân, nếu ta giết nhầm người, có được coi là phòng vệ chính đáng không?"

Tăng Khâm Đạt không nể mặt: "Phạm nhân vẫn còn chưa bó tay chịu trói sao?”

"Khinh người quá đáng!" Tân Di nhìn đám đông giống như kiến bắt đầu hành động, ý thức của nàng trở nên nhẹ nhàng một chút, nhưng cơ thể không hiểu sao lại linh hoạt, thậm chí không hiểu tại sao mình lại có nhiều sức mạnh như vậy, vì vậy trực tiếp đẩy nha sai đầu tiên xông lên ngã xuống đất, vươn tay ra và nắm lấy cơ thể của nha sai thứ hai, sử dụng hắn ta làm lá chắn, đẩy lùi đám đông, một tay kéo Tăng Khâm Đạt dáng người mập mạp qua.

Sau đó, mảnh sứ vỡ sắc bén đè lên cổ Tăng Khâm Đạt.

"Tăng đại nhân, ta cho ông một cơ hội thu hồi mệnh lệnh đã ban."

"Lớn mật!"

Cơn đau dữ dội khiến cổ Tăng Khâm Đạt ngứa ran.

Ông ta không dám tin nhìn chằm chằm vào tiểu nương tử với khuôn mặt tái nhợt.

Nhiêu thôn dân như tế, còn có hai nha sai bưu hãn đã được huấn luyện, làm thế nào mà một nữ nhân nhỏ bé tay trói gà không chặt đột phá đám đông tóm được ông ta?

Hai chân của Tăng Khâm Đạt mềm nhũn, khi nghĩ đến lời đồn về "Thủy quỷ sông Biện", thân thể ông ta run rẩy như trấu.

"Có, có chuyện thì nói cho rõ. Bản quan cùng ngươi vốn không có ân oán, chỉ, chỉ vì phá án mà thôi..."



Xuy! Bên tai truyền đến tiếng cười lạnh của tiểu nương tử.

"Nếu Tăng đại nhân sớm hiểu được lý lẽ như vậy, không phải sẽ không có hiểu lầm này hay sao?"

Máu tươi từ đầu ngón tay của Tân Di trượt xuống, vẻ mặt nàng mỉm cười, lau những ngón tay dính máu lên trên y phục của Tăng Khâm Đạt, âm thanh bình tĩnh mềm mại.

"Tăng đại nhân, tối hôm qua ta phát hiện Tam Niệm có dấu hiệu bị đầu độc, còn kỳ quái ai sẽ đầu độc một đứa nhỏ như vậy? Bây giờ xem ra không phải hướng tới đứa nhỏ, mà là hướng tới ta, vừa ăn cướp vừa la làng..."

"Đúng đúng đúng..." Cổ của Tăng Khâm Đạt lạnh toát, ông ta rất muốn thuận theo lời nàng mà phụ họa tiếp, vừa vặn là hình quan của phủ Khai Phong, trước mặt nhiều người như vậy, ông ta không thể hèn nhát thế được.

"Đây, đây dù sao cũng chỉ là lời nói của một mình ngươi mà thôi."

Tân Di cười lạnh, quét mắt qua Lưu thị ở một bên, thấy bà ta lùi lại một bước, lại mỉm cười, ánh mắt rơi vào trên người Tiểu Tạ thị đang ngất xỉu trên mặt đất, khóe mắt khẽ nhếch lên.

"Quảng Lăng quận vương có thể làm chứng cho ta."

Sắc mặt của Tăng Khâm Đạt hơi thay đổi.

Trương Tuần và Quảng Lăng Quận vương là có giao hảo thì ai cũng biết. Nhưng Trương Tuần không thích tiểu nương tử của mình, đó là chuyện mà các tờ công báo ở Biện Kinh đồn thổi rộng rãi, làm sao Phó Cửu Cù có thể nói thay cho Trương tiểu nương tử được?

"Chuyện Tiểu Tạ thị lấy thương lục hãm hại ta, có thị vệ của Quảng Lăng quận vương tận mắt nhìn thấy."

Tân Di dứt lời, đám đông đã ồ lên náo động.

Thị vệ của Quảng Lăng quận vương ở đâu, làm sao có thể nhìn thấy được?



Thấy vậy, Lưu thị vội vàng xông tới: "Tặc phụ lớn mật! Cưỡng ép mệnh quan triều đình, còn muốn sắp đặt Quảng Lăng quận vương? Các ngươi còn thất thần làm gì? Còn không mau tiến lên cứu Tăng đại nhân, bắt lấy tặc phụ..."

"Tăng đại nhân!" Tân Di nhìn Tăng Khâm Đạt, không thấy khẩn trương, cũng không kích động, biểu cảm của nàng thậm chí không thể nói là vui hay tức giận: "Ông nói ta đã cưỡng ép ông hay sao?”

"Không, không có. Không có cưỡng ép.” Tăng Khâm Đạt nuốt nước bọt, lớn tiếng nói: "Đừng tới đây, chúng ta chỉ là, chỉ là đang làm rõ chân tướng vụ án..."

Tân Di mỉm cười: "Đúng vậy, vẫn là Tăng đại nhân nói đạo lý. Những gì ta vừa nói, nếu Tăng đại nhân không tin thì cứ đi bẩm báo xem, xem Quảng Lăng quận vương nói gì?”

Tăng Khâm Đạt thấy nàng nói chuyện như thật, trong lòng sinh ra vài phần dao động.

Chẳng lẽ tiểu nương tử này cùng Quang Lăng quận vương thật sự có đầu đuôi?

Nếu không, nàng lấy đâu ra lá gan như thế?

Tân Di thấy sắc mặt ông ta thay đổi không ngừng, cúi đầu cười, hạ thấp giọng, dùng âm thanh mà chỉ có Tăng Khâm Đạt mới có thể nghe thấy:

"Tiểu Tạ thị nói không sai, hôm đó ta quả thật có vào thành. Bất quá ta không phải đi tìm Vương đồ tể, mà đến quý phủ của Quảng Lăng Quận vương. Tiết y kia, kỳ thật là rơi trong phủ của Quận vương... Tăng đại nhân, ông có muốn hỏi Quận vương trước rồi mới đưa ra quyết định hay không?”

Sắc mặt Tăng Khâm Đạt tái nhợt, sợ tới mức gần như tim ngừng đập.

Quảng Lăng Quận vương vậy mà thích loại nữ nhân như này ư?

Tăng Khâm Đạt không tin, cũng không dám không tin.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Y Nương Ở Biện Kinh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook