Chương 13: Đau đớn tột cùng
Nguyenphuongacb
26/07/2024
Lúc này có một người vệ sĩ đi đến
mở cửa ra, người bước xuống không ai khác lại là Vương Hàn Phong, cánh
cửa còn lại cũng được mở ra, một người đàn ông trung niên với vẻ ngoài
cương nghị bước xuống, người đàn ông kia không nói gì mà đi thẳng vào
trong lúc bước khiến mọi người xôn xao bởi khí thế bức người của ông
không thua kém gì cậu con trai này.
Còn cô khi nhìn thấy ông ta thì như chết lặng, nhìn bóng dáng quen thuộc ấy lại khiến cô nhớ về ngày hôm đó, cái ngày mà cô mất cả thế giới của mình, đúng vậy cô không nhìn nhầm, chính đôi bàn tay của ông ta đã giết chết cha mẹ cô khiến cô lâm vào con đường này.
--------
Trở lại 10 năm trước
Vào một buổi tối nọ khi Ngữ Tịch vẫn còn đang say đắm xem bộ phim mình yêu thích thì ông Hạ Trí cha cô đã chạy vào với khuôn mặt hốt hoảng nói với mẹ cô cái gì đó, họ lại lo lắng nhìn cô rồi mẹ cô chạy lại để cô chốn vào một vào một căn phòng kín và nói với cô.
-Lát nữa mà có nghe thấy gì thì con cũng không được ra ngoài nghe chưa
-Tại sao vậy mẹ?
-Con đừng hỏi nữa! Hãy nghe lời mẹ đi
Vừa nói xong mắt mẹ cũng rưng rưng mà đặt lên trán cô một nụ hôn, nhưng nụ hôn nay không giống như là yêu thương mà là một sự luyến tiếc.Nói rồi mẹ cô cũng quay lưng ra ngoài rồi đóng cửa chỉ để lại cho cô một nỗi lo sợ khiến nước mắt cũng chảy ra mà nhìn mẹ cô rời đi.
Khi vừa đóng cửa xong thì một đám người bắt đầu xông vào nhà , có một người đàn ông tiến tới lôi mẹ cô đến trước mặt Vương Tử Đằng. Bố cô thấy thế liền chạy lại ngăn cản nhưng bị bọn họ lôi sang một bên đánh một trận sống giở chết giở bắt ông nói ra vị trí viên ngọc bội của Hạ gia, bởi khi có được miếng ngọc bội này thì Vương gia ngày càng lớn mạnh, cũng vì một phần khiến cha cô thân bại danh liệt vì đã cướp đi người phụ nữ của ông ta.
Về phần Vương Tử Đằng là tại vì ông ta đã thích mẹ cô từ rất lâu lên ông ta chỉ muốn cướp đoạt mẹ cô về tay mình ông ta dùng đủ mọi cách khiến mẹ cô ly hôn cới cha cô nhưng bất thành, đã thế còn bị mẹ cô sỉ nhục rất thậm tệ khiến ông ta vì yêu mà sinh hận quyết sẽ khiến Vân gia phải tan nhà nát cửa mới hả dạ nên ông ta đã lên kế hoạch như ngày hôm nay.
Một tên đàn em vừa đánh cha cô vừa hỏi:
-Nói mau, miếng ngọc bội mày giấu ở đâu rồi
-......
-Lão đại, hắn ta không chịu khai
Nghe đến đây ông ta Vương Tử Đằng cười một cách xấu xa mà ôm mẹ cô vào lòng, mặc dù mẹ cô đang cố vùng vẫy nhưng vẫn không có tác dụng vả lại còn khiến ông ta trở nên thích thú mà nhìn ông nói:
-Tao cho mày 5 giây nếu mày không khai thì mày, con vợ mày cùng với đứa con bé nhỏ của mày sẽ không được yên đâu
-một
........
-hai
.........
-ba
-Ở bình hoa trên thư phòng
Lúc này thấy ông ta lên nòng súng chĩa vào mẹ cô nên cha cô chỉ đành nói ra vị trí của miếng ngọc bội ,nghe thấy vậy một tên đàn em liền nhanh chóng lên đó đập vỡ bình hoa rồi cầm miếng ngọc xuống đưa cho ông ta. Khi nhìn thấy miếng ngọc bội mắt ông ta sáng rực nhưng một lúc sau lại quay sang nhìn mẹ cô với ánh mắt không giấu nổi sự đê tiện mà đôi bàn tay bắt đầu làm loạn. Cha cô thấy thế thì chống cự vùng ra khỏi đám đàn em mặc cho thân mình đầy máu mà cầm con dao trên bàn lao nhanh về phía ông ta.
'PẰNG'
Một tiếng súng ghim thẳng vào đầu ông, còn mẹ cô chỉ biết gào lên một cách đau đớn. Ông ta thấy vậy thì cảm thấy tình cảnh này thật kích thích kêu đàn em giữ hai chân hai tay mẹ cô lại rồi bắt đầu làm nhục mẹ cô mặc cho bà có kêu gào thảm thiết.
Cô ở trong phòng thì chỉ biết bịt chặt tai lại để không nghe thấy những âm thanh gào xe lương tâm của mẹ cô. Vừa nãy cô đã chứng kiến hết tất cả qua một khe nhỏ ở cánh của từ khi nghe thấy phát súng đầu tiên ghim thảng vào cha cô khiến cô như chết lặng sau đó lại là những tiếng kêu gào của mẹ cô mà không làm gì được khiến cô trở nên tuyệt vọng, vừa khóc vừa bịt tai lại ngồi sụp xuống đất một cách đầy bi thương.
Khi hắn ta hành sự xong thì lúc này mẹ cô như phát điên cầm con dao mà lao đến sau đó một tiếng 'PẰNG' lại tiếp tục vang lên.Mẹ cô nằm vật xuống đất nhìn về phía cánh cửa rồi nở một nụ cười chua xót.
Còn cô khi nhìn thấy ông ta thì như chết lặng, nhìn bóng dáng quen thuộc ấy lại khiến cô nhớ về ngày hôm đó, cái ngày mà cô mất cả thế giới của mình, đúng vậy cô không nhìn nhầm, chính đôi bàn tay của ông ta đã giết chết cha mẹ cô khiến cô lâm vào con đường này.
--------
Trở lại 10 năm trước
Vào một buổi tối nọ khi Ngữ Tịch vẫn còn đang say đắm xem bộ phim mình yêu thích thì ông Hạ Trí cha cô đã chạy vào với khuôn mặt hốt hoảng nói với mẹ cô cái gì đó, họ lại lo lắng nhìn cô rồi mẹ cô chạy lại để cô chốn vào một vào một căn phòng kín và nói với cô.
-Lát nữa mà có nghe thấy gì thì con cũng không được ra ngoài nghe chưa
-Tại sao vậy mẹ?
-Con đừng hỏi nữa! Hãy nghe lời mẹ đi
Vừa nói xong mắt mẹ cũng rưng rưng mà đặt lên trán cô một nụ hôn, nhưng nụ hôn nay không giống như là yêu thương mà là một sự luyến tiếc.Nói rồi mẹ cô cũng quay lưng ra ngoài rồi đóng cửa chỉ để lại cho cô một nỗi lo sợ khiến nước mắt cũng chảy ra mà nhìn mẹ cô rời đi.
Khi vừa đóng cửa xong thì một đám người bắt đầu xông vào nhà , có một người đàn ông tiến tới lôi mẹ cô đến trước mặt Vương Tử Đằng. Bố cô thấy thế liền chạy lại ngăn cản nhưng bị bọn họ lôi sang một bên đánh một trận sống giở chết giở bắt ông nói ra vị trí viên ngọc bội của Hạ gia, bởi khi có được miếng ngọc bội này thì Vương gia ngày càng lớn mạnh, cũng vì một phần khiến cha cô thân bại danh liệt vì đã cướp đi người phụ nữ của ông ta.
Về phần Vương Tử Đằng là tại vì ông ta đã thích mẹ cô từ rất lâu lên ông ta chỉ muốn cướp đoạt mẹ cô về tay mình ông ta dùng đủ mọi cách khiến mẹ cô ly hôn cới cha cô nhưng bất thành, đã thế còn bị mẹ cô sỉ nhục rất thậm tệ khiến ông ta vì yêu mà sinh hận quyết sẽ khiến Vân gia phải tan nhà nát cửa mới hả dạ nên ông ta đã lên kế hoạch như ngày hôm nay.
Một tên đàn em vừa đánh cha cô vừa hỏi:
-Nói mau, miếng ngọc bội mày giấu ở đâu rồi
-......
-Lão đại, hắn ta không chịu khai
Nghe đến đây ông ta Vương Tử Đằng cười một cách xấu xa mà ôm mẹ cô vào lòng, mặc dù mẹ cô đang cố vùng vẫy nhưng vẫn không có tác dụng vả lại còn khiến ông ta trở nên thích thú mà nhìn ông nói:
-Tao cho mày 5 giây nếu mày không khai thì mày, con vợ mày cùng với đứa con bé nhỏ của mày sẽ không được yên đâu
-một
........
-hai
.........
-ba
-Ở bình hoa trên thư phòng
Lúc này thấy ông ta lên nòng súng chĩa vào mẹ cô nên cha cô chỉ đành nói ra vị trí của miếng ngọc bội ,nghe thấy vậy một tên đàn em liền nhanh chóng lên đó đập vỡ bình hoa rồi cầm miếng ngọc xuống đưa cho ông ta. Khi nhìn thấy miếng ngọc bội mắt ông ta sáng rực nhưng một lúc sau lại quay sang nhìn mẹ cô với ánh mắt không giấu nổi sự đê tiện mà đôi bàn tay bắt đầu làm loạn. Cha cô thấy thế thì chống cự vùng ra khỏi đám đàn em mặc cho thân mình đầy máu mà cầm con dao trên bàn lao nhanh về phía ông ta.
'PẰNG'
Một tiếng súng ghim thẳng vào đầu ông, còn mẹ cô chỉ biết gào lên một cách đau đớn. Ông ta thấy vậy thì cảm thấy tình cảnh này thật kích thích kêu đàn em giữ hai chân hai tay mẹ cô lại rồi bắt đầu làm nhục mẹ cô mặc cho bà có kêu gào thảm thiết.
Cô ở trong phòng thì chỉ biết bịt chặt tai lại để không nghe thấy những âm thanh gào xe lương tâm của mẹ cô. Vừa nãy cô đã chứng kiến hết tất cả qua một khe nhỏ ở cánh của từ khi nghe thấy phát súng đầu tiên ghim thảng vào cha cô khiến cô như chết lặng sau đó lại là những tiếng kêu gào của mẹ cô mà không làm gì được khiến cô trở nên tuyệt vọng, vừa khóc vừa bịt tai lại ngồi sụp xuống đất một cách đầy bi thương.
Khi hắn ta hành sự xong thì lúc này mẹ cô như phát điên cầm con dao mà lao đến sau đó một tiếng 'PẰNG' lại tiếp tục vang lên.Mẹ cô nằm vật xuống đất nhìn về phía cánh cửa rồi nở một nụ cười chua xót.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.