Chương 24: Tủi nhục(H+)
Nguyenphuongacb
03/08/2024
Khi cô tỉnh dậy thì thấy mình trong một căn phòng xa lạ cô định đi cuống giường thì nghe thấy tiếng leng ceng, nhìn xuống dưới thì mình đang bị một dây xích sắt quấn quanh cổ chân cùng lúc đó cửa phòng cũng được mở ra và người đó không ai khác vẫn chính là Hàn Phong, đây cũng là nhà riêng của anh.
Tính rồi saoAnh đang làm cái trò gì vậy hả!!! thả tôi ra mauThả sao? khó khăn lắm mới bắt được mà cô nói đơn giản nhỉ. Cô có biết là cô đã làm người của tôi bị trấn thương rồi khôngThì ra tất cả là do anh làm....Tại sao anh cứ năm lần bảy lượt phá đám chuyện tốt của tôi chứ, tôi đâu có làm gì anh đâuNhững điều này là do cô tự chuốc lấy thôi, tôi cũng đâu phải chưa từng cảnh cáo côCó phải tôi không làm gì cô nên cô chưa biết sợ đúng khôngVừa nói anh vừa cởi thắt lưng rồi tiến về phía cô, Ngữ Tịch lần đầu nhìn thấy bộ mặt đáng sợ này của anh nên vô thức mà lùi lại nhưng chiều dài sợi xích có hạn nên nhanh cô đã không còn lùi được nữa
Anh....anh muốn làm gìTôi muôn cho cô thấy chữ THẢM của tôi sẽ như thế nàoHàn Phong...anh điên rồi, thả tôi ra mau!!!Ha,chẳng phải lúc trước cô nói rất muốn xem sao, vậy thì tôi chiều cô vậyHàn Phong kéo chân cô lại rồi nằm đè lên cúi xuống hôn cô một cách mạnh bạo, nhưng cô nhanh hơn đã né tránh nụ hôn ấy làm mặt anh cứng đơ tại chỗ, rồi cơn tức giận của anh cũng đã chạm đến đỉnh điểm bóp cằm cô bắt quay lại nhìn thẳng vào mình.
Khi trước cô nói sẽ đánh đổi tất cả để có được thứ mình muốn mà, bây giờ lại nuốt lời vậy sao.Làm tình nhân của tôi, cô muốn cái gì tôi cũng cho, thế nào?Không bao giờ!!!Vậy thì đừng tráchKhi vừa dứt câu anh lại tiếp tục cúi xuống hôn điên cuồng.Cô liên tục đánh vào người Hàn Phong nhưng nó giống như là đang gãi ngứa cho anh vậy.Bàn tay của anh bắt đầu kéo dây váy cô xuống tận bụng để lộ ra bộ ngực đang phập phồng sau lớp áo lót. Anh thẳng tay dựt đứt cái áo vướng víu đó ném ra rồi bàn tay lại nhào nặn một bên ngực một cách không thương tiếc.
-Ư...ưm... tên khốn...buông ra
Hàn Phong như không nghe thấy lời cô nói mặc cho cô đang cào cấu lưng anh mà anh vẫn chăm chú ngậm nhũ hoa màu hồng tươi của cô mà trêu trọc trong miệng mình.
-Um...ahh.. tên chó chết này
Một bên tay còn lại lần mò xuống dưới váy cô, Ngữ Tịch thấy vậy liền kẹp chặt đùi lại ngăn không cho anh làm loạn.Hàn Phong liền ngồi dậy, ngay sau đó cả cơ thể anh đã ở giữa hai chân cô làm cô không cách nào khép được chân Rồi anh không về nang mà xe toạc chiếc náy cô đang mặc khiến cảnh xuân lộ rõ một một trước mặt anh.
Không kiềm chế nối nữa anh cũng bắt đầu cởi bó hết những thứ trên người mình, bây giờ trước mặt là hai thân thể đang quấn lấy nhau, mà đúng hơn là chỉ có người ở trên mới đang hưởng thụ còn người bên dưới thì hết mực phản kháng.Hàn Phong cầm hai chân cô tách ra rồi sau đó không do dự mà lấy cai vật to lớn kia của mình mà đâm vào khiền cô đau đơn không thôi.
A. tên khốn này...hức...hức...bỏ cái thứ dơ bẩn của anh ra khỏi người tôi....Dơ bẩn sao? Một lát nữa chính nó sẽ làm cô sung sướng đấy, hãy tiết kiệm lời nói lại không thì môt lát nữa rên không nổi đâuNói rồi anh điên cuồng ra vào bên trong cô làm cô vừa đau đớn mà vừa thấy tủi nhục. Không biết anh ta đã làm bao nhiêu lần khiến cô chỉ biết khóc đến nỗi ướt một bên gối rồi chửi mắng anh trong vô vọng, thời điểm hiện tại cô thấy đầu óc mình quay cuồng rồi ngất lịm đi. Còn Hàn Phong thì vẫn tiếp tục ra vào mặc cho Ngữ Tịch đã ngất từ bao giờ.Sau khi phóng thứ chất lỏng đó vào người cô thì cuối cùng anh cũng chịu dừng lại và rút thứ đó ra khỏi người cô, rồi ngắm nhìn thân thể có hàng loạt vết bẩm do anh gây ra với sắc mặt trầm tư.Anh tiến đến bế cô vào phòng tắm, đặt cô trong bồn nước ấm để lau qua người cho cô sau đó lại bế cô lên giường ôm vào lòng mình đặt lên trán cô một nụ hôn.
-Đến bao giờ thì em mới chịu hiểu đây, tiểu Tịch !
Tính rồi saoAnh đang làm cái trò gì vậy hả!!! thả tôi ra mauThả sao? khó khăn lắm mới bắt được mà cô nói đơn giản nhỉ. Cô có biết là cô đã làm người của tôi bị trấn thương rồi khôngThì ra tất cả là do anh làm....Tại sao anh cứ năm lần bảy lượt phá đám chuyện tốt của tôi chứ, tôi đâu có làm gì anh đâuNhững điều này là do cô tự chuốc lấy thôi, tôi cũng đâu phải chưa từng cảnh cáo côCó phải tôi không làm gì cô nên cô chưa biết sợ đúng khôngVừa nói anh vừa cởi thắt lưng rồi tiến về phía cô, Ngữ Tịch lần đầu nhìn thấy bộ mặt đáng sợ này của anh nên vô thức mà lùi lại nhưng chiều dài sợi xích có hạn nên nhanh cô đã không còn lùi được nữa
Anh....anh muốn làm gìTôi muôn cho cô thấy chữ THẢM của tôi sẽ như thế nàoHàn Phong...anh điên rồi, thả tôi ra mau!!!Ha,chẳng phải lúc trước cô nói rất muốn xem sao, vậy thì tôi chiều cô vậyHàn Phong kéo chân cô lại rồi nằm đè lên cúi xuống hôn cô một cách mạnh bạo, nhưng cô nhanh hơn đã né tránh nụ hôn ấy làm mặt anh cứng đơ tại chỗ, rồi cơn tức giận của anh cũng đã chạm đến đỉnh điểm bóp cằm cô bắt quay lại nhìn thẳng vào mình.
Khi trước cô nói sẽ đánh đổi tất cả để có được thứ mình muốn mà, bây giờ lại nuốt lời vậy sao.Làm tình nhân của tôi, cô muốn cái gì tôi cũng cho, thế nào?Không bao giờ!!!Vậy thì đừng tráchKhi vừa dứt câu anh lại tiếp tục cúi xuống hôn điên cuồng.Cô liên tục đánh vào người Hàn Phong nhưng nó giống như là đang gãi ngứa cho anh vậy.Bàn tay của anh bắt đầu kéo dây váy cô xuống tận bụng để lộ ra bộ ngực đang phập phồng sau lớp áo lót. Anh thẳng tay dựt đứt cái áo vướng víu đó ném ra rồi bàn tay lại nhào nặn một bên ngực một cách không thương tiếc.
-Ư...ưm... tên khốn...buông ra
Hàn Phong như không nghe thấy lời cô nói mặc cho cô đang cào cấu lưng anh mà anh vẫn chăm chú ngậm nhũ hoa màu hồng tươi của cô mà trêu trọc trong miệng mình.
-Um...ahh.. tên chó chết này
Một bên tay còn lại lần mò xuống dưới váy cô, Ngữ Tịch thấy vậy liền kẹp chặt đùi lại ngăn không cho anh làm loạn.Hàn Phong liền ngồi dậy, ngay sau đó cả cơ thể anh đã ở giữa hai chân cô làm cô không cách nào khép được chân Rồi anh không về nang mà xe toạc chiếc náy cô đang mặc khiến cảnh xuân lộ rõ một một trước mặt anh.
Không kiềm chế nối nữa anh cũng bắt đầu cởi bó hết những thứ trên người mình, bây giờ trước mặt là hai thân thể đang quấn lấy nhau, mà đúng hơn là chỉ có người ở trên mới đang hưởng thụ còn người bên dưới thì hết mực phản kháng.Hàn Phong cầm hai chân cô tách ra rồi sau đó không do dự mà lấy cai vật to lớn kia của mình mà đâm vào khiền cô đau đơn không thôi.
A. tên khốn này...hức...hức...bỏ cái thứ dơ bẩn của anh ra khỏi người tôi....Dơ bẩn sao? Một lát nữa chính nó sẽ làm cô sung sướng đấy, hãy tiết kiệm lời nói lại không thì môt lát nữa rên không nổi đâuNói rồi anh điên cuồng ra vào bên trong cô làm cô vừa đau đớn mà vừa thấy tủi nhục. Không biết anh ta đã làm bao nhiêu lần khiến cô chỉ biết khóc đến nỗi ướt một bên gối rồi chửi mắng anh trong vô vọng, thời điểm hiện tại cô thấy đầu óc mình quay cuồng rồi ngất lịm đi. Còn Hàn Phong thì vẫn tiếp tục ra vào mặc cho Ngữ Tịch đã ngất từ bao giờ.Sau khi phóng thứ chất lỏng đó vào người cô thì cuối cùng anh cũng chịu dừng lại và rút thứ đó ra khỏi người cô, rồi ngắm nhìn thân thể có hàng loạt vết bẩm do anh gây ra với sắc mặt trầm tư.Anh tiến đến bế cô vào phòng tắm, đặt cô trong bồn nước ấm để lau qua người cho cô sau đó lại bế cô lên giường ôm vào lòng mình đặt lên trán cô một nụ hôn.
-Đến bao giờ thì em mới chịu hiểu đây, tiểu Tịch !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.