Chương 34: Đổi Vai
Hoàn Nhĩ WR
25/04/2022
Đỗ Hồng Hồng cực kỳ không vui, cho dù lần này cô ta đã sớm ôn tập cho kỳ thi lớp 12, nhưng kết quả thi cũng không được khả quan cho lắm.
Nếu như là trước kia thì không sao, trong nhà còn có một Giang Sắt đỡ cho.
Thành tích học tập của nguyên thân Giang Sắt không tốt, Đỗ Xương Quần cũng rất có ý kiến đối với người con gái riêng này, mỗi lần thi đều phải mắng mấy lần.
Nhưng lần này Giang Sắt thi không tệ, cho dù Đỗ Xương Quần đã nói rõ sẽ không nộp học phí cho cô, nhưng thành tích của cô bày ra ở đó, thi đậu Học viện Đệ nhất Đế Đô, không ít cư dân lân cận đều đã biết tin, cũng đã đến hỏi thăm qua vài lần.
So sánh như vậy, thì Đỗ Hồng Hồng liền thành đặc biệt kém, Đỗ Xương Quần ra lệnh cho cô ta ở nhà ôn tập.
"Đều là chị em, có gì mà không thể thương lượng được chứ."
Chu Huệ đi vào trong nhà, Đỗ Hồng Hồng không nhịn được liền lẩm bẩm một câu:
"Ai là chị em với nó chứ, nó họ gì, mà con họ gì?"
Chu Huệ nghe xong lời này, trừng mắt nhìn con gái một cái, lại quay đầu nhìn Giang Sắt:
“Xảy ra chuyện gì vậy?"
Giang Sắt trước tiên uống một ngụm nước, mới ngẩng đầu nhìn Đỗ Hồng Hồng một cái, cười nói:
"Có lẽ nó lớn lên xấu xí, không dám soi gương, luôn hâm mộ con có thể soi gương."
Cô vừa nói xong lời này, Đỗ Hồng Hồng đã tức giận đến đỏ cả mặt.
Tuổi tác của cô ta còn nhỏ, lại thiếu kiên nhẫn, hơn nữa lòng tự trọng của thiếu nữ lại lớn, làm sao có thể chịu đựng được Giang Sắt nói như vậy, nhìn động tác uống nước của Giang Sắt, cô ta la lối:
"Ai hâm mộ mày? Không được uống nước của gia đình tao, đây là nhà tao!”
Nếu như là Giang Sắt trước kia, bị cô ta quát như vậy, không nói hai lời sẽ bỏ chén xuống cãi nhau với cô ta.
Nào ngờ Giang Sắt lại ở trước mặt cô ta, cố ý chậm rãi uống thêm hai ngụm, mới rửa sạch chén không đặt trở lại vị trí cũ:
"Tôi đã trả tiền sinh hoạt."
Một câu nói đã khiến Đỗ Hồng Hồng nghẹn lại không nói nên lời, cô ta "òa" một tiếng khóc lên, xoay người trở về phòng. Khi Chu Huệ muốn tiến lên dỗ dành cô ta, thì cửa phòng đã bị cô ta đóng sầm lại.
Chu Huệ nhìn đứa con gái lớn điềm nhiên như không có chuyện gì xảy ra, mà thở dài bất đắc dĩ.
Trước kia bà còn có thể nói vài câu với Giang Sắt, nhưng từ hơn hai tháng trước, Giang Sắt nổi lên tranh chấp với Đỗ Bưu, sau khi bị Đỗ Xương Quần tát một cái, thì cả người liền thay đổi hẳn.
Cụ thể thay đổi chỗ nào, thì Chu Huệ cũng không nói rõ được.
Chỉ là cảm thấy trước kia Giang Sắt bật đèn vào buổi tối, khi Chu Huệ đi nhắc nhở, Giang Sắt luôn không phục mà sẽ tranh cãi với bà vài câu.
Nhưng bây giờ khi bà nhắc nhở, Giang Sắt không hề nhiều lời với bà, mà trực tiếp tắt đèn.
Tuy nói như thế sẽ bớt lo đi một chút, nhưng thật giống như ngày càng xa cách với bà.
Trước kia con gái không nghe lời bà, luôn muốn trở thành một ngôi sao lớn, bây giờ lại có chủ kiến của riêng mình, dường như sau khi tìm được một công việc và tiết kiệm được một chút tiền, thì Chu Huệ càng không quản được cô.
"Con không cần lúc nào cũng cãi nhau với em con, nó nhỏ hơn con mấy tuổi, nếu để cho dượng Đỗ nghe thấy, trong nhà lại không được yên."
Giang Sắt nhìn vẻ mặt bất đắc dĩ của bà, nhưng trong lòng lại đang suy nghĩ vẫn nên nhận thêm nhiều việc một chút, cố gắng kiếm tiền để có thể dọn ra khỏi nhà.
Tuy nói hôm đó khi thử vai tại Phim trường Điện ảnh và Truyền hình, đoàn làm phim đã thông báo thời gian chính thức bắt đầu quay phim, nhưng để đề phòng vạn nhất, trước một ngày, người trong đoàn làm phim vẫn gọi điện thoại thông báo Giang Sắt phải đến trước chín giờ sáng hôm sau.
Đoàn làm phim thuê một chiếc máy bay, nhưng thời gian có hạn, người thông báo cho Giang Sắt sợ cô đến trễ, nên liên tục dặn dò cô mấy lần.
Lúc Giang Sắt đến trường quay, còn chưa tới tám giờ, nhân viên công tác của đoàn làm phim đã đến, đang bố trí trường quay.
Công việc hôm nay ngoài việc quay một đoạn phim trên máy bay, còn phải quay cảnh của Đới Giai.
Hôm nay Đới Giai còn có cảnh gọi điện thoại ở sân bay và lên máy bay, nhân vật bạn gái cũ cô nàng đóng vai sau khi cãi nhau với Chu Dung Sâm thì rời đi, xin tham gia một hạng mục của công ty ở nước ngoài, trước khi đi đã gọi điện thoại cho Chu Dung Sâm, nhưng Chu Dung Sâm vì bận họp mà không nhận được.
Khi Giang Sắt đến, mấy nhân viên công tác trong đoàn làm phim cũng chào hỏi cô. Ngày đó Cố Gia Nhĩ chỉ điểm cảnh quay của cô, thì mọi người đều nhìn thấy, vì vậy người trong đoàn làm phim tự nhiên cũng tươi cười nhiều hơn với cô mấy phần
Thời gian còn sớm, chuyên gia trang điểm và tạo hình đều chưa đến đông đủ, còn nhân viên công tác đang khuân vác sắp xếp thiết bị.
Trong phim trường, có một cô gái ôm một đống lớn đồ đạc vội chạy về phía phòng hóa trang, đi được vài bước, mấy cái túi trong tay chưa được ổn định, thoáng cái đã rơi xuống, đồ đạc bên trong rơi vãi khắp sàn.
Cô ta có chút lo lắng, lại ôm đồ đạc tiến vào phòng hóa trang, lúc đi ra liền nhìn thấy Giang Sắt đang thu dọn đồ đạc rơi trên mặt đất vào trong túi, cô gái thở dài:
"Cảm ơn."
"Không có chi." Trên mặt đất có không ít đồ đạc, Giang Sắt cầm hộ cô ta một cái, khiến cô ta có chút cảm kích:
"Hôm nay thời gian rất gấp gáp, đạo diễn Cố nói quay chụp hôm nay tuyệt đối không thể để xảy ra vấn đề gì, chỉ có thời gian nửa ngày, không ai có thể để xảy ra sai sót.”
Chi phí thuê một chiếc máy bay rất cao, có rất nhiều người khi làm phim, phần lớn đều sử dụng trang trí nội cảnh [1] và kỹ xảo xử lý hậu kỳ.
[1] nội cảnh: tất cả các cảnh vật và trang trí nội thất được tạo dựng trong trường quay hoặc những cảnh trí nội thất thật có sẵn được cải tạo lại. Nội cảnh gồm những bối cảnh dựng, các đạo cụ và các vật thể trang trí trong nội thất.
Nhưng Cố Gia Nhĩ có yêu cầu rất cao đối với bộ phim, lại có ý định tranh giải thưởng, bởi vậy đã chi một khoản lớn để thuê một chiếc máy bay chở khách.
"Chúng tôi đến lúc năm giờ sáng để bố trí trường quay." Cô quay đầu nhìn máy quay phim xung quanh và đường ray máy quay phim đặt trên mặt đất một cái. "Còn có rất nhiều thứ, bận rộn đến mức bây giờ còn chưa ăn sáng.”
Khi chuyên gia trang điểm và diễn viên đến, là mọi thứ phải được chuẩn bị sẵn sàng. Vì vậy nếu xảy ra sai lầm, thì người làm việc trong đoàn làm phim như cô ta sẽ là những người đầu tiên bị mắng.
Giang Sắt giúp cô xách đồ vào phòng thay đồ, cô gái đi tới đi lui vài lần, sau khi dọn xong đồ mới thở ra một hơi, đi ra nhìn thấy Giang Sắt ngồi bên bàn trang điểm, thì lại đi tới cảm ơn cô: "Chuyện vừa rồi, thật sự là cảm ơn cô.”
Cô ta nói xong lời này, thì đến gần Giang Sắt một chút:
"Ngày đó ở Phim trường Điện ảnh và Truyền hình, đạo diễn Cố chỉ điểm diễn xuất cho cô, tôi cũng nhìn thấy." Khi cô ta cười rộ lên thì lộ ra hai chiếc răng nanh, khoảng chừng hai mươi hai hai mươi ba tuổi: "Còn nghe nói, đạo diễn Cố khen ngợi cô."
Tính cách của cô ta dường như có chút hoạt bát, nói vài câu, cũng không ngại thái độ Giang Sắt lạnh nhạt, lại nói tiếp:
"Đạo diễn Cố cũng không hay khen người khác." Cô ta nói lời này xong, mới phát hiện mình đã nói vài câu, nhưng Giang Sắt cũng không đáp lại, trong lúc nhất thời cũng có chút xấu hổ.
Giang Sắt ngồi bên bàn trang điểm, mái tóc chỉ chải mượt, rồi buộc ở sau đầu, nhưng khuôn mặt trái xoan hoàn hảo không có tóc mái và sợi tóc che khuất còn thu hút sự chú ý hơn nhiều minh tinh có kiểu tóc được chăm chút và tạo kiểu kỹ lưỡng.
Người đẹp không chỉ có đàn ông thích nhìn, mà phụ nữ cũng thích.
Cô gái nhìn cô vài lần, thay đổi chủ đề:
"Hình như cô không thích nói chuyện lắm, lần trước hình như có thấy cô nói chuyện với Đới Giai vài câu ở Phim trường Điện ảnh và Truyền hình." Cô ta nhắc tới Đới Giai, Giang Sắt gật đầu, cô ta liền đan chéo hai chân, dựa mông vào bàn trang điểm, nghiêng nửa người trên tới gần Giang Sắt:
"Cô ấy đã bị đổi vai."
Giang Sắt nghe xong lời này, ngẩng đầu lên.
"Đổi vai?"
"Ừm." Cô gái gật đầu mạnh, nói đến tin đồn này trong đoàn làm phim, cô ta cũng có chút khẩn trương, đầu tiên là nhìn trái nhìn phải, thấy bốn phía phòng hóa trang cũng không có đồ che chắn, tạm thời tất cả mọi người đang bận rộn với công việc của mình, cũng không có ai chú ý đến tình hình bên này:
"Nói là có người khác thích hợp hơn với nhân vật này vào đoàn rồi.”
Nếu như là trước kia thì không sao, trong nhà còn có một Giang Sắt đỡ cho.
Thành tích học tập của nguyên thân Giang Sắt không tốt, Đỗ Xương Quần cũng rất có ý kiến đối với người con gái riêng này, mỗi lần thi đều phải mắng mấy lần.
Nhưng lần này Giang Sắt thi không tệ, cho dù Đỗ Xương Quần đã nói rõ sẽ không nộp học phí cho cô, nhưng thành tích của cô bày ra ở đó, thi đậu Học viện Đệ nhất Đế Đô, không ít cư dân lân cận đều đã biết tin, cũng đã đến hỏi thăm qua vài lần.
So sánh như vậy, thì Đỗ Hồng Hồng liền thành đặc biệt kém, Đỗ Xương Quần ra lệnh cho cô ta ở nhà ôn tập.
"Đều là chị em, có gì mà không thể thương lượng được chứ."
Chu Huệ đi vào trong nhà, Đỗ Hồng Hồng không nhịn được liền lẩm bẩm một câu:
"Ai là chị em với nó chứ, nó họ gì, mà con họ gì?"
Chu Huệ nghe xong lời này, trừng mắt nhìn con gái một cái, lại quay đầu nhìn Giang Sắt:
“Xảy ra chuyện gì vậy?"
Giang Sắt trước tiên uống một ngụm nước, mới ngẩng đầu nhìn Đỗ Hồng Hồng một cái, cười nói:
"Có lẽ nó lớn lên xấu xí, không dám soi gương, luôn hâm mộ con có thể soi gương."
Cô vừa nói xong lời này, Đỗ Hồng Hồng đã tức giận đến đỏ cả mặt.
Tuổi tác của cô ta còn nhỏ, lại thiếu kiên nhẫn, hơn nữa lòng tự trọng của thiếu nữ lại lớn, làm sao có thể chịu đựng được Giang Sắt nói như vậy, nhìn động tác uống nước của Giang Sắt, cô ta la lối:
"Ai hâm mộ mày? Không được uống nước của gia đình tao, đây là nhà tao!”
Nếu như là Giang Sắt trước kia, bị cô ta quát như vậy, không nói hai lời sẽ bỏ chén xuống cãi nhau với cô ta.
Nào ngờ Giang Sắt lại ở trước mặt cô ta, cố ý chậm rãi uống thêm hai ngụm, mới rửa sạch chén không đặt trở lại vị trí cũ:
"Tôi đã trả tiền sinh hoạt."
Một câu nói đã khiến Đỗ Hồng Hồng nghẹn lại không nói nên lời, cô ta "òa" một tiếng khóc lên, xoay người trở về phòng. Khi Chu Huệ muốn tiến lên dỗ dành cô ta, thì cửa phòng đã bị cô ta đóng sầm lại.
Chu Huệ nhìn đứa con gái lớn điềm nhiên như không có chuyện gì xảy ra, mà thở dài bất đắc dĩ.
Trước kia bà còn có thể nói vài câu với Giang Sắt, nhưng từ hơn hai tháng trước, Giang Sắt nổi lên tranh chấp với Đỗ Bưu, sau khi bị Đỗ Xương Quần tát một cái, thì cả người liền thay đổi hẳn.
Cụ thể thay đổi chỗ nào, thì Chu Huệ cũng không nói rõ được.
Chỉ là cảm thấy trước kia Giang Sắt bật đèn vào buổi tối, khi Chu Huệ đi nhắc nhở, Giang Sắt luôn không phục mà sẽ tranh cãi với bà vài câu.
Nhưng bây giờ khi bà nhắc nhở, Giang Sắt không hề nhiều lời với bà, mà trực tiếp tắt đèn.
Tuy nói như thế sẽ bớt lo đi một chút, nhưng thật giống như ngày càng xa cách với bà.
Trước kia con gái không nghe lời bà, luôn muốn trở thành một ngôi sao lớn, bây giờ lại có chủ kiến của riêng mình, dường như sau khi tìm được một công việc và tiết kiệm được một chút tiền, thì Chu Huệ càng không quản được cô.
"Con không cần lúc nào cũng cãi nhau với em con, nó nhỏ hơn con mấy tuổi, nếu để cho dượng Đỗ nghe thấy, trong nhà lại không được yên."
Giang Sắt nhìn vẻ mặt bất đắc dĩ của bà, nhưng trong lòng lại đang suy nghĩ vẫn nên nhận thêm nhiều việc một chút, cố gắng kiếm tiền để có thể dọn ra khỏi nhà.
Tuy nói hôm đó khi thử vai tại Phim trường Điện ảnh và Truyền hình, đoàn làm phim đã thông báo thời gian chính thức bắt đầu quay phim, nhưng để đề phòng vạn nhất, trước một ngày, người trong đoàn làm phim vẫn gọi điện thoại thông báo Giang Sắt phải đến trước chín giờ sáng hôm sau.
Đoàn làm phim thuê một chiếc máy bay, nhưng thời gian có hạn, người thông báo cho Giang Sắt sợ cô đến trễ, nên liên tục dặn dò cô mấy lần.
Lúc Giang Sắt đến trường quay, còn chưa tới tám giờ, nhân viên công tác của đoàn làm phim đã đến, đang bố trí trường quay.
Công việc hôm nay ngoài việc quay một đoạn phim trên máy bay, còn phải quay cảnh của Đới Giai.
Hôm nay Đới Giai còn có cảnh gọi điện thoại ở sân bay và lên máy bay, nhân vật bạn gái cũ cô nàng đóng vai sau khi cãi nhau với Chu Dung Sâm thì rời đi, xin tham gia một hạng mục của công ty ở nước ngoài, trước khi đi đã gọi điện thoại cho Chu Dung Sâm, nhưng Chu Dung Sâm vì bận họp mà không nhận được.
Khi Giang Sắt đến, mấy nhân viên công tác trong đoàn làm phim cũng chào hỏi cô. Ngày đó Cố Gia Nhĩ chỉ điểm cảnh quay của cô, thì mọi người đều nhìn thấy, vì vậy người trong đoàn làm phim tự nhiên cũng tươi cười nhiều hơn với cô mấy phần
Thời gian còn sớm, chuyên gia trang điểm và tạo hình đều chưa đến đông đủ, còn nhân viên công tác đang khuân vác sắp xếp thiết bị.
Trong phim trường, có một cô gái ôm một đống lớn đồ đạc vội chạy về phía phòng hóa trang, đi được vài bước, mấy cái túi trong tay chưa được ổn định, thoáng cái đã rơi xuống, đồ đạc bên trong rơi vãi khắp sàn.
Cô ta có chút lo lắng, lại ôm đồ đạc tiến vào phòng hóa trang, lúc đi ra liền nhìn thấy Giang Sắt đang thu dọn đồ đạc rơi trên mặt đất vào trong túi, cô gái thở dài:
"Cảm ơn."
"Không có chi." Trên mặt đất có không ít đồ đạc, Giang Sắt cầm hộ cô ta một cái, khiến cô ta có chút cảm kích:
"Hôm nay thời gian rất gấp gáp, đạo diễn Cố nói quay chụp hôm nay tuyệt đối không thể để xảy ra vấn đề gì, chỉ có thời gian nửa ngày, không ai có thể để xảy ra sai sót.”
Chi phí thuê một chiếc máy bay rất cao, có rất nhiều người khi làm phim, phần lớn đều sử dụng trang trí nội cảnh [1] và kỹ xảo xử lý hậu kỳ.
[1] nội cảnh: tất cả các cảnh vật và trang trí nội thất được tạo dựng trong trường quay hoặc những cảnh trí nội thất thật có sẵn được cải tạo lại. Nội cảnh gồm những bối cảnh dựng, các đạo cụ và các vật thể trang trí trong nội thất.
Nhưng Cố Gia Nhĩ có yêu cầu rất cao đối với bộ phim, lại có ý định tranh giải thưởng, bởi vậy đã chi một khoản lớn để thuê một chiếc máy bay chở khách.
"Chúng tôi đến lúc năm giờ sáng để bố trí trường quay." Cô quay đầu nhìn máy quay phim xung quanh và đường ray máy quay phim đặt trên mặt đất một cái. "Còn có rất nhiều thứ, bận rộn đến mức bây giờ còn chưa ăn sáng.”
Khi chuyên gia trang điểm và diễn viên đến, là mọi thứ phải được chuẩn bị sẵn sàng. Vì vậy nếu xảy ra sai lầm, thì người làm việc trong đoàn làm phim như cô ta sẽ là những người đầu tiên bị mắng.
Giang Sắt giúp cô xách đồ vào phòng thay đồ, cô gái đi tới đi lui vài lần, sau khi dọn xong đồ mới thở ra một hơi, đi ra nhìn thấy Giang Sắt ngồi bên bàn trang điểm, thì lại đi tới cảm ơn cô: "Chuyện vừa rồi, thật sự là cảm ơn cô.”
Cô ta nói xong lời này, thì đến gần Giang Sắt một chút:
"Ngày đó ở Phim trường Điện ảnh và Truyền hình, đạo diễn Cố chỉ điểm diễn xuất cho cô, tôi cũng nhìn thấy." Khi cô ta cười rộ lên thì lộ ra hai chiếc răng nanh, khoảng chừng hai mươi hai hai mươi ba tuổi: "Còn nghe nói, đạo diễn Cố khen ngợi cô."
Tính cách của cô ta dường như có chút hoạt bát, nói vài câu, cũng không ngại thái độ Giang Sắt lạnh nhạt, lại nói tiếp:
"Đạo diễn Cố cũng không hay khen người khác." Cô ta nói lời này xong, mới phát hiện mình đã nói vài câu, nhưng Giang Sắt cũng không đáp lại, trong lúc nhất thời cũng có chút xấu hổ.
Giang Sắt ngồi bên bàn trang điểm, mái tóc chỉ chải mượt, rồi buộc ở sau đầu, nhưng khuôn mặt trái xoan hoàn hảo không có tóc mái và sợi tóc che khuất còn thu hút sự chú ý hơn nhiều minh tinh có kiểu tóc được chăm chút và tạo kiểu kỹ lưỡng.
Người đẹp không chỉ có đàn ông thích nhìn, mà phụ nữ cũng thích.
Cô gái nhìn cô vài lần, thay đổi chủ đề:
"Hình như cô không thích nói chuyện lắm, lần trước hình như có thấy cô nói chuyện với Đới Giai vài câu ở Phim trường Điện ảnh và Truyền hình." Cô ta nhắc tới Đới Giai, Giang Sắt gật đầu, cô ta liền đan chéo hai chân, dựa mông vào bàn trang điểm, nghiêng nửa người trên tới gần Giang Sắt:
"Cô ấy đã bị đổi vai."
Giang Sắt nghe xong lời này, ngẩng đầu lên.
"Đổi vai?"
"Ừm." Cô gái gật đầu mạnh, nói đến tin đồn này trong đoàn làm phim, cô ta cũng có chút khẩn trương, đầu tiên là nhìn trái nhìn phải, thấy bốn phía phòng hóa trang cũng không có đồ che chắn, tạm thời tất cả mọi người đang bận rộn với công việc của mình, cũng không có ai chú ý đến tình hình bên này:
"Nói là có người khác thích hợp hơn với nhân vật này vào đoàn rồi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.