Tình Bất Phong Ma, Ái Bất Thành Hoạt

Chương 30:

Chỉ Nguyện Trầm Mê

02/04/2024

Nhẹ thì nguyên khí không yên hao tổn tu vi, nặng thì linh nguyên phá tán hóa thành bụi.

Giờ phút này nếu là lấy phương pháp mổ bụng thi hành trên người Mặc Đam, sợ là bụng vạch ra một cái Mặc Đam liền chấm dứt tính mạng. Mà yêu vật sinh con, nhất là cùng người kết hợp, con của người yêu một khi thai thân không phải sinh ra bình thường, nguyên linh không bổ sung không kiên cố, chính là mổ ra cũng không thể sống sót.

Vì vậy, thai nhi này nếu là không sanh được tới, cũng chỉ có thể bực bội ở trong bụng mẫu thể, cùng sản phu cùng chung chết đi.

Giờ phút này thai nhi ở miệng huyệt tựa như cảm thấy uy hiếp, ở trong bụng sản phu suy nhược càng phát giãy giụa lúc sắp chết. Bụng Mặc Đam khi hôn mê đều sắp bị đá thủng.

*

Xà yêu hôn mê rất lâu, lâu đến liền hài tử trong bụng cũng dần dần không có động tĩnh, lâu đến giống như là y vẫn chưa tỉnh lại.

Không phải hôn mê liền không cảm thấy đau đớn, mà là thân thể quả thực không chịu được để cho y giữ thanh tỉnh.

Trầm Cố ôm y nghỉ một chút nữa rồi tỉnh lại, Mặc Đam tuy vô ý thức rên rỉ nhưng vẫn là không thanh tỉnh.

Máu tanh rất nồng, dưới người xà yêu chẳng biết lúc nào đã là một mảnh vết máu, hai chân như bạch ngọc nhuộm vết máu, ở giữa chân đục ngầu xốc xếch…

Trầm Cố cầm tay Mặc Đam, thật lạnh, giống như lãnh ngọc không có sức sống vậy. Trầm Cố không khỏi ôm y vào trong ngực, dùng nhiệt độ cơ thể mình vờn quanh thân thể đơn bạc lạnh như băng của y.

Hồi lâu, mí mắt Mặc Đam khẽ nhúc nhích, chậm rãi tỉnh lại. Chuyện thứ nhất chính là ánh mắt tìm nơi Trầm Cố.

Trầm Cố xiết chặt ôm trong ngực, thấp giọng: “Ta ở.”

“Trầm lang, ” Mặc Đam suy yếu mỉm cười, “Ta quá vô dụng có phải hay không?”

“Không, Đam rất kiên cường rồi.”



Mặc Đam ngắm nhìn Trầm Cố, trên mặt trắng đến gần như trong suốt có loại xinh đẹp yên tĩnh hiếm thấy.

Thai nhi ngăn ở miệng sản đạo, trong bụng xé xoắn dây dưa, mỗi một lần hô hấp cũng kéo theo toàn thân đau đớn.

Mặc Đam run run rẩy rẩy ngay cả sức lực giơ tay lên cũng bị mất. Trầm Cố vội vàng bắt được tay y, theo suy nghĩ của Mặc Đam để vào trên bụng vẫn cao lớn như cũ kia.

“Trầm lang... Ta không sinh ra được…”

Trầm Cố cứng lại, vì sự áy náy và quyến luyến trong lời nói của xà yêu.

“Trầm lang...” Mặc Đam lẩm bẩm gọi hắn, phí sức ngẩng đầu tựa như nghĩ càng gần sát trong ngực hắn, mới động một cái làm máu dưới người càng chảy mãnh liệt nữa, dường như Trầm Cố cũng cảm thấy kia như nước thủy triều tràn đầy màu đỏ thẫm.

“Đam...”

“Trầm lang... Ngươi ôm ta một cái, hôn hôn ta... Có được hay không... Ách ừ...”

Trầm Cố ôm chặt người xà yêu lạnh như băng vào trong ngực,, bàn tay ấm áp che bụng ngày càng lạnh của Mặc Đam, động tác êm ái lại để cho người an tâm, giống như nụ hôn của hắn.

“Như vậy được không? Có thể lạnh hay không?”

“Bị... Trầm lang ôm... Thật ấm áp...”

Xà yêu tham lam hô hấp khí tức của Trầm Cố, trong mắt mơ hồ ngấn lệ.

Chân nguyên còn dư lại không có mấy của y đang nhanh chóng trôi qua, thân thể càng ngày càng lạnh, nhưng ở trong ngực Trầm Cố vẫn lại cảm thấy ấm áp mà thoải mái…

Trầm Cố thấy, trên mu bàn tay Mặc Đam thoáng hiện vảy đen, tiếp đó từ dưới rốn trên bụng lớn của Mặc Đam đi xuống bắt đầu tách ra, cho đến chiếm hết hai chân đầy vết máu, cùng nhau lột xác thành một cái đuôi rắn màu đen to khỏe quanh co.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tình Bất Phong Ma, Ái Bất Thành Hoạt

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook