Chương 39: Động phòng hoa chúc
Vương Khiết Băng (Yu)
19/01/2024
Lúc này Dương Quang Thành và Lưu Sắt Sắt đang cùng nhau ngâm mình bên trong bồn tắm, nhưng phía dưới vẫn còn rục rịch không chịu được. Cuối cùng anh vẫn phải đem thứ đói khát đó một lần nữa tiến vào bên trong cô, vì bị kích thích nên dù cô đang nhắm mắt vẫn phải rên lên một tiếng “Ah”.
Tiếng rên của cô đã chọc cho Dương Quang Thành tỉnh táo, anh vừa ôm chặt lấy cô vừa bắt đầu luân động ra vào, vì sự va chạm và hạnh động của anh nên mặt nước vốn yên tĩnh nay lại dao động đến bất bình thường.
Cuối cùng Lưu Sắt Sắt cũng đã bị anh làm cho tỉnh, vừa mới mở mắt đã thấy con trâu nước này vẫn hì hục đẩy vào bên trong cô, làm cô phải ôm chặt lấy anh vì sợ ngã, còn phải rên rỉ nữa chứ, thật là lắm chuyện mà.
- Ha…a… Ông xã… Chậm chút… Dừng lại… Cho em nghỉ đã…
Nhưng Dương Quang Thành lại xoa xoa eo của cô, nhẹ nhàng bóp nhẹ một cái, vì sự kích thích này của anh đã làm cho Lưu Sắt Sắt phải đạt cực khoái một lần, nhưng anh vẫn không dừng lại, cứ như vậy là liên tục đâm rút, đến khi thấy cô sắp ngã xuống nước thì anh mới ôm cô lên.
Sau đó là trực tiếp đi lên giường, đặt cô nằm sấp rồi ôm lấy eo của cô, nhẹ nhàng hôn lên tấm lưng xinh đẹp quyến rũ kia, nhưng vẫn là hung hăng đem hạ bộ xiêm xỏ vào bên trong, từng ngóc ngách trên trong vách thịt anh đều muốn khám phá ra hết, cứ như thế mà tiếp tục tàn phá bên trong cô.
Lưu Sắt Sắt bị anh hành lên bờ xuống ruộng cũng chỉ biết rên rỉ trong vô vọng, chứ cô biết rằng cho dù bây giờ cô có bảo anh dừng lại thì anh cũng sẽ không dừng đâu. Tên này, đúng là không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả mà!
Tiếp theo sau đó Dương Quang Thành lại từ từ xoay người cô lại, để cô mặt đối mặt với mình rồi lại hôn lên môi của cô, bên trên bị anh hôn đến sưng đỏ phía dưới cũng bị anh hành hạ đến mức không kịp thở nữa rồi. Nhưng lúc này Lưu Sắt Sắt lại ôm lấy anh, có chút thoải mái cùng với khoái cảm mà rên lên:
- Ah…ha… Chỗ đó… Ông xã… Sâu một chút… Ha…a…ưm…
- Chỗ này sao? Bà xã? Chỗ này làm em sướng sao?
- Ha…a… Đúng… Đúng vậy… Ông xã… Ông xã…
Với sự thành thật này đương nhiên Dương Quang Thành phải thưởng cho cô rồi, anh điên cuồng thúc vào một điểm, không lâu sau đó thì anh cảm nhận được nơi tư mật đang dần siết chặt lấy hạ bộ của anh hơn, chân của cô cũng bắt đầu co quắp lại, một dòng nước ấm lại tràn ra khắp dường, dịch thủy cũng theo đó mà kích thích thú tính trong cơ thể anh.
Cả đêm hôm đó Lưu Sắt Sắt vẫn là bị Dương Quang Thành hành hạ không biết bao nhiêu lần, tuy cô thiếp đi vì mệt mỏi, nhưng đến khi cô mở mắt thì vẫn thấy anh đang hì hục đâm rút, sau đó là còn hôn môi cô, hết hôn môi lại hôn cô, cứ như vậy là hành hạ cô cả một đêm.
Rong ruổi trên cơ thể xinh đẹp của vợ mình đương nhiên phải làm cho bài bản và thỏa mãn nhất rồi. Nhưng có vài điều anh vẫn hơi lo lắng, không biết hôm nay làm nhiều như vậy thì liệu vợ anh sẽ mang thai chứ? Nếu như lỡ vợ anh lại mang thai thì sao?
Nhưng đang lâm trận thì ai đâu mà quan tâm đến mấy chuyện đó, anh chỉ quan tâm là hôm nay… Anh nhất định phải ăn sạch cô từ đầu đến chân, dù có một mảnh xương cũng không bỏ xót được!
[…]
Quả nhiên là đêm hôm qua Dương Quang Thành rất nỗ lực ăn sạch cô, đến mức mà chính anh cũng không biết hôm qua mình đã ăn cô bao nhiêu lần nữa. Anh chỉ biết là đến khi vợ anh đã ngủ thiếp đi vì mệt nhưng trong miệng vẫn ngâm nga rên rỉ, tới mức nói mớ mà vẫn bảo anh đừng đâm nữa.
Và đương nhiên, với năng lực buổi tối hôm qua thì sáng nay Lưu Sắt Sắt hoàn toàn không xuống được giường, lưng cô giống như đã gãy làm đôi vậy, chân thì không có sức, đến lật người cũng đau đớn thấu xương. So với việc sinh con thì lần này còn đau hơn nhiều.
Cơ mà Dương Quang Thành vẫn còn thản nhiên ôm cô ngủ mới ghê chứ, tên này đúng là trâu nước mà, hùng hục cả một đêm cũng không ngừng lại, nhớ lại hôm qua đúng là bùng nổ thật đó. Cái này mà động phòng hoa chúc gì chứ, rõ ràng là động đất thì có!
Nhưng Lưu Sắt Sắt lại chú ý đến ngũ quan trên gương mặt của chồng mình hơn, nói thật lòng thì Dương Quang Thành quả nhiên rất đẹp trai, dù trước kia anh giả khờ giả ngốc nhưng vẫn rất đẹp trai. Bàn tay nhỏ của cô chỉ vừa mới chạm đến môi thôi đã bị anh bắt lại, anh ôm lấy cô vào lòng, nhỏ giọng nói:
- Mới sáng ra mà vợ có nhiều năng lượng rồi nhỉ?
- Nói linh tinh, hôm qua anh làm bao nhiêu lần vậy hả? Toàn thân em sắp tan rã ra rồi nè.
Dương Quang Thành ôm chặt Lưu Sắt Sắt vào lòng, hít lấy mùi hương trên cơ thể xinh đẹp của cô lại nhỏ giọng, nói:
- Không biết nữa, nhưng anh nghĩ nếu em không uống thuốc thì lại mang thai đó.
Nhắc đến thuốc mới nhớ, lúc này Lưu Sắt Sắt liền thúc giục anh đi mua thuốc tránh thai cho cô, cơ mà vẻ mặt của anh thì lạ lắm. Sau đó anh còn đè cô dưới thân, nghiêm túc nói:
- Vợ à, chúng ta cũng kết hôn rồi, con cũng có một đứa rồi, tại sao lại phải tránh thai chứ? Nếu có thai nữa… Thì cứ sinh thôi, nhà ta không thiếu tiền để nuôi con đâu.
- Nói hay quá ha, Mẫn Mẫn chỉ mới có bốn tháng thôi đó, em chưa muốn sinh thêm đâu, ít nhất phải đợi con hai tuổi đã.
#Yu~
Tiếng rên của cô đã chọc cho Dương Quang Thành tỉnh táo, anh vừa ôm chặt lấy cô vừa bắt đầu luân động ra vào, vì sự va chạm và hạnh động của anh nên mặt nước vốn yên tĩnh nay lại dao động đến bất bình thường.
Cuối cùng Lưu Sắt Sắt cũng đã bị anh làm cho tỉnh, vừa mới mở mắt đã thấy con trâu nước này vẫn hì hục đẩy vào bên trong cô, làm cô phải ôm chặt lấy anh vì sợ ngã, còn phải rên rỉ nữa chứ, thật là lắm chuyện mà.
- Ha…a… Ông xã… Chậm chút… Dừng lại… Cho em nghỉ đã…
Nhưng Dương Quang Thành lại xoa xoa eo của cô, nhẹ nhàng bóp nhẹ một cái, vì sự kích thích này của anh đã làm cho Lưu Sắt Sắt phải đạt cực khoái một lần, nhưng anh vẫn không dừng lại, cứ như vậy là liên tục đâm rút, đến khi thấy cô sắp ngã xuống nước thì anh mới ôm cô lên.
Sau đó là trực tiếp đi lên giường, đặt cô nằm sấp rồi ôm lấy eo của cô, nhẹ nhàng hôn lên tấm lưng xinh đẹp quyến rũ kia, nhưng vẫn là hung hăng đem hạ bộ xiêm xỏ vào bên trong, từng ngóc ngách trên trong vách thịt anh đều muốn khám phá ra hết, cứ như thế mà tiếp tục tàn phá bên trong cô.
Lưu Sắt Sắt bị anh hành lên bờ xuống ruộng cũng chỉ biết rên rỉ trong vô vọng, chứ cô biết rằng cho dù bây giờ cô có bảo anh dừng lại thì anh cũng sẽ không dừng đâu. Tên này, đúng là không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả mà!
Tiếp theo sau đó Dương Quang Thành lại từ từ xoay người cô lại, để cô mặt đối mặt với mình rồi lại hôn lên môi của cô, bên trên bị anh hôn đến sưng đỏ phía dưới cũng bị anh hành hạ đến mức không kịp thở nữa rồi. Nhưng lúc này Lưu Sắt Sắt lại ôm lấy anh, có chút thoải mái cùng với khoái cảm mà rên lên:
- Ah…ha… Chỗ đó… Ông xã… Sâu một chút… Ha…a…ưm…
- Chỗ này sao? Bà xã? Chỗ này làm em sướng sao?
- Ha…a… Đúng… Đúng vậy… Ông xã… Ông xã…
Với sự thành thật này đương nhiên Dương Quang Thành phải thưởng cho cô rồi, anh điên cuồng thúc vào một điểm, không lâu sau đó thì anh cảm nhận được nơi tư mật đang dần siết chặt lấy hạ bộ của anh hơn, chân của cô cũng bắt đầu co quắp lại, một dòng nước ấm lại tràn ra khắp dường, dịch thủy cũng theo đó mà kích thích thú tính trong cơ thể anh.
Cả đêm hôm đó Lưu Sắt Sắt vẫn là bị Dương Quang Thành hành hạ không biết bao nhiêu lần, tuy cô thiếp đi vì mệt mỏi, nhưng đến khi cô mở mắt thì vẫn thấy anh đang hì hục đâm rút, sau đó là còn hôn môi cô, hết hôn môi lại hôn cô, cứ như vậy là hành hạ cô cả một đêm.
Rong ruổi trên cơ thể xinh đẹp của vợ mình đương nhiên phải làm cho bài bản và thỏa mãn nhất rồi. Nhưng có vài điều anh vẫn hơi lo lắng, không biết hôm nay làm nhiều như vậy thì liệu vợ anh sẽ mang thai chứ? Nếu như lỡ vợ anh lại mang thai thì sao?
Nhưng đang lâm trận thì ai đâu mà quan tâm đến mấy chuyện đó, anh chỉ quan tâm là hôm nay… Anh nhất định phải ăn sạch cô từ đầu đến chân, dù có một mảnh xương cũng không bỏ xót được!
[…]
Quả nhiên là đêm hôm qua Dương Quang Thành rất nỗ lực ăn sạch cô, đến mức mà chính anh cũng không biết hôm qua mình đã ăn cô bao nhiêu lần nữa. Anh chỉ biết là đến khi vợ anh đã ngủ thiếp đi vì mệt nhưng trong miệng vẫn ngâm nga rên rỉ, tới mức nói mớ mà vẫn bảo anh đừng đâm nữa.
Và đương nhiên, với năng lực buổi tối hôm qua thì sáng nay Lưu Sắt Sắt hoàn toàn không xuống được giường, lưng cô giống như đã gãy làm đôi vậy, chân thì không có sức, đến lật người cũng đau đớn thấu xương. So với việc sinh con thì lần này còn đau hơn nhiều.
Cơ mà Dương Quang Thành vẫn còn thản nhiên ôm cô ngủ mới ghê chứ, tên này đúng là trâu nước mà, hùng hục cả một đêm cũng không ngừng lại, nhớ lại hôm qua đúng là bùng nổ thật đó. Cái này mà động phòng hoa chúc gì chứ, rõ ràng là động đất thì có!
Nhưng Lưu Sắt Sắt lại chú ý đến ngũ quan trên gương mặt của chồng mình hơn, nói thật lòng thì Dương Quang Thành quả nhiên rất đẹp trai, dù trước kia anh giả khờ giả ngốc nhưng vẫn rất đẹp trai. Bàn tay nhỏ của cô chỉ vừa mới chạm đến môi thôi đã bị anh bắt lại, anh ôm lấy cô vào lòng, nhỏ giọng nói:
- Mới sáng ra mà vợ có nhiều năng lượng rồi nhỉ?
- Nói linh tinh, hôm qua anh làm bao nhiêu lần vậy hả? Toàn thân em sắp tan rã ra rồi nè.
Dương Quang Thành ôm chặt Lưu Sắt Sắt vào lòng, hít lấy mùi hương trên cơ thể xinh đẹp của cô lại nhỏ giọng, nói:
- Không biết nữa, nhưng anh nghĩ nếu em không uống thuốc thì lại mang thai đó.
Nhắc đến thuốc mới nhớ, lúc này Lưu Sắt Sắt liền thúc giục anh đi mua thuốc tránh thai cho cô, cơ mà vẻ mặt của anh thì lạ lắm. Sau đó anh còn đè cô dưới thân, nghiêm túc nói:
- Vợ à, chúng ta cũng kết hôn rồi, con cũng có một đứa rồi, tại sao lại phải tránh thai chứ? Nếu có thai nữa… Thì cứ sinh thôi, nhà ta không thiếu tiền để nuôi con đâu.
- Nói hay quá ha, Mẫn Mẫn chỉ mới có bốn tháng thôi đó, em chưa muốn sinh thêm đâu, ít nhất phải đợi con hai tuổi đã.
#Yu~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.