Quyển 1 - Chương 10: Công chúa chui ra từ lỗ chó ( H nhẹ)
Ssy124
07/03/2016
Thời gian sau nàng
bắt đầu theo hoàng huynh hoàng tỷ đi học. Nàng là người nhỏ tuổi nhất
được Phong Triệt đặc cách cho phép đi học trước, nhưng nguyên nhân thật
oái oăm: cả ngày chỉ biết chui lỗ chó, còn ra thể thống gì nữa!!!
Nàng cũng không phản đối việc đi học sớm, chỉ là học nhiều thêm cái chữ, biết thêm nhiều kiến thức mà thôi. Chỉ phiền một việc nàng đi học lại là cơ hội cho mấy đứa trẻ khác “diện kiến”, thật là có lợi mà cũng có hại ạ!
Nàng thật sự là vẫn không thể nào nghĩ thông được, phụ vương chỉ cho bọn hắn thêm một bát muội phong hoa tuyết nguyệt mà thôi, mà rõ ràng nàng cũng không phải là muội muội nhỏ tuổi nhất thế mà bọn họ vẫn cứ thích bám bên người nàng nhiễu loạn. Thật là phiền lòng!
Hôm nay ngay khi tan học nàng vốn dĩ chuẩn bị chạy lấy người trước thế nhưng lại vẫn bị Phong Chiêu phát hiện. Phong Chiêu liều chết không buông, một mực muốn cùng nàng trở về, Phong Khuynh cùng Phong Nhiễm thì cứ như như cái đuôi vẫn cứ bám nàng, đuổi cũng chẳng rớt. Nàng thật bất đắc dĩ, lại không thể phát tác, đột nhiên trong đầu nảy ra một tà ý.
“Bản công chúa hôm nay tâm tình thật tốt sẽ mang các huynh đi học hỏi một chút!” Liên Y hề hề cười.
“Học hỏi cái gì?” Lòng hiếu kì to lớn của Phong Chiêu đã bị châm ngòi. Phong Khuynh cùng Phong Nhiễm dù sao cũng là đệ đệ, có chút chần chờ nói: “Liên Y, không cần lại làm chuyện kì quái sẽ bị trách phạt.”
Thấy không? Đã có người vạch trần. Nhưng lúc này Liên Y đã muốn bị ác ma bám vào người thế nào lại có thể khuyên được chứ, trong lòng càng ngày càng chịu không nổi. Bên người lại có thêm Phong Chiêu cũng đồng dạng là người hiếu kỳ cùng lá gan giống nhau lớn.
Quả nhiên Phong Chiêu nghe xong hai đệ đệ nói, mày kiếm nỏ giương lên “Các đệ sợ thì đừng đi.” Lời nói vừa thốt ra Phong Khuynh và Phong Nhiễm lại càng không cam lòng. Cuối cùng kết quả ai cũng đoán được, bốn tiểu quỷ đầu ghé vào bờ tường Vân Thủy cung cùng nhau bàn đối sách đi vào trong ấy.
Phong Liên Y cười tà ác, bởi vì nàng phát hiện ở góc tường có một cái lỗ chó. Ngoắc ngoắc ngón út, lập tức ba cái tiểu quỷ nhích lại gần theo sự dẫn dắt của Liên Y thuận lợi chui qua lỗ chó.
Vân Thủy cung và Thủy Dạng cung bố cục hoàn toàn bất đồng, Thủy Dạng cung theo ý thích của Hạnh phi gieo trồng rất nhiều hạnh hoa, cây anh đào và nhiều thực vật khác.
Vân phi từ Lưu Tấn mà đến nhưng lại không thích hoa lắm, hầu hết hoa viên đều là cây phong. Hiện nay là cuối mùa thu rừng phong đã muốn chuyển hoàn toàn thành một mảnh lửa đỏ, tựa như một ngọn lửa bất diệc, quả thật là rừng phong như lửa.
Nhìn toàn viện Liên Y liên tưởng đến đến người con gái diễm lệ thích mặc quần áo đỏ, thật là tương xứng.
Phong Chiêu lén lút nhìn xung quanh một cái rồi mới hỏi Liên Y “Chúng ta đến nơi đây để làm gì?” Liên Y lườm hắn một cái, đương nhiên đáp “Đương nhiên là tới xem mỹ nhân rồi!” Chẳng lẽ đến nơi này xem cây phong à?
Vừa vặn cách đó không xa có một đội thị nữ đang theo đường nhỏ đi tới, Liên Y kéo cái đầu nhỏ của Phong Chiêu đang lộ ra bên ngoài vào, bốn tiểu quỷ trốn ở một góc lẳng lặng chờ các nàng đi qua.
“Vân phi nương nương thật là được sủng ái, bệ hạ mỗi ngày đều đến Vân Thủy cung cũng chưa có như vậy đi Thủy Dạng cung.”
“Cũng chẳng phải nhờ Vân phi nương nương chúng ta trời sinh dịu dàng, mong manh người nam nhân nào mà có thể kháng cự được chứ.”
“Hắc hắc, bệ hạ cùng nương nương ở Vân Bích Trì, có thể là tắm uyên ương chăng?”
Hai nha hoàn khác đánh nhẹ nàng, “Ai nha, đừng có nói a, thật là chỉ biết đoán mò.”
Chờ các nàng đi qua, bốn tiểu quỷ mới từ chỗ ẩn nấp đi ra, vừa rồi mấy người kia nói mấy câu Liên Y nghe xong có thể đoán ra được chuyện gì sẽ xảy ra, xem ra phụ vương đang ở Vân Bích Trì sủng hạnh mỹ nhân đây, cái này gọi là làm cái gì? Cái này có nghĩa là nàng đến thật đúng lúc, không sớm cũng không muộn a!
Lập tức Liên Y hóa thân thành ma vương, miệng nàng mang theo nụ cười tà nói cới ba đứa nhỏ nói “Chúng ta đi Vân Bích Trì đi!”
Ba đứa nhỏ ngây thơ làm sao biết được ý nghĩ xấu xa của ác ma ngay cả giãy dụa cùng phản kháng đều không có, liền lập tức bị lôi kéo vào tròng.
Vân Bích Trì kỳ thật được đem nước từ suối nước nóng mang đến rồi để cho phi tần tắm rửa. Hình như trong các cung đều có một cái, xem ra phụ vương cũng không có bên trọng bên khinh.
Thế nhưng Vân Bích Trì cùng Thủy Dạng cung lại không giống nhau, nhìn qua có vẻ như lộ thiên trừ bỏ bên ngoài một vòng đại thụ rậm rạp thôi.
Nàng cũng không phản đối việc đi học sớm, chỉ là học nhiều thêm cái chữ, biết thêm nhiều kiến thức mà thôi. Chỉ phiền một việc nàng đi học lại là cơ hội cho mấy đứa trẻ khác “diện kiến”, thật là có lợi mà cũng có hại ạ!
Nàng thật sự là vẫn không thể nào nghĩ thông được, phụ vương chỉ cho bọn hắn thêm một bát muội phong hoa tuyết nguyệt mà thôi, mà rõ ràng nàng cũng không phải là muội muội nhỏ tuổi nhất thế mà bọn họ vẫn cứ thích bám bên người nàng nhiễu loạn. Thật là phiền lòng!
Hôm nay ngay khi tan học nàng vốn dĩ chuẩn bị chạy lấy người trước thế nhưng lại vẫn bị Phong Chiêu phát hiện. Phong Chiêu liều chết không buông, một mực muốn cùng nàng trở về, Phong Khuynh cùng Phong Nhiễm thì cứ như như cái đuôi vẫn cứ bám nàng, đuổi cũng chẳng rớt. Nàng thật bất đắc dĩ, lại không thể phát tác, đột nhiên trong đầu nảy ra một tà ý.
“Bản công chúa hôm nay tâm tình thật tốt sẽ mang các huynh đi học hỏi một chút!” Liên Y hề hề cười.
“Học hỏi cái gì?” Lòng hiếu kì to lớn của Phong Chiêu đã bị châm ngòi. Phong Khuynh cùng Phong Nhiễm dù sao cũng là đệ đệ, có chút chần chờ nói: “Liên Y, không cần lại làm chuyện kì quái sẽ bị trách phạt.”
Thấy không? Đã có người vạch trần. Nhưng lúc này Liên Y đã muốn bị ác ma bám vào người thế nào lại có thể khuyên được chứ, trong lòng càng ngày càng chịu không nổi. Bên người lại có thêm Phong Chiêu cũng đồng dạng là người hiếu kỳ cùng lá gan giống nhau lớn.
Quả nhiên Phong Chiêu nghe xong hai đệ đệ nói, mày kiếm nỏ giương lên “Các đệ sợ thì đừng đi.” Lời nói vừa thốt ra Phong Khuynh và Phong Nhiễm lại càng không cam lòng. Cuối cùng kết quả ai cũng đoán được, bốn tiểu quỷ đầu ghé vào bờ tường Vân Thủy cung cùng nhau bàn đối sách đi vào trong ấy.
Phong Liên Y cười tà ác, bởi vì nàng phát hiện ở góc tường có một cái lỗ chó. Ngoắc ngoắc ngón út, lập tức ba cái tiểu quỷ nhích lại gần theo sự dẫn dắt của Liên Y thuận lợi chui qua lỗ chó.
Vân Thủy cung và Thủy Dạng cung bố cục hoàn toàn bất đồng, Thủy Dạng cung theo ý thích của Hạnh phi gieo trồng rất nhiều hạnh hoa, cây anh đào và nhiều thực vật khác.
Vân phi từ Lưu Tấn mà đến nhưng lại không thích hoa lắm, hầu hết hoa viên đều là cây phong. Hiện nay là cuối mùa thu rừng phong đã muốn chuyển hoàn toàn thành một mảnh lửa đỏ, tựa như một ngọn lửa bất diệc, quả thật là rừng phong như lửa.
Nhìn toàn viện Liên Y liên tưởng đến đến người con gái diễm lệ thích mặc quần áo đỏ, thật là tương xứng.
Phong Chiêu lén lút nhìn xung quanh một cái rồi mới hỏi Liên Y “Chúng ta đến nơi đây để làm gì?” Liên Y lườm hắn một cái, đương nhiên đáp “Đương nhiên là tới xem mỹ nhân rồi!” Chẳng lẽ đến nơi này xem cây phong à?
Vừa vặn cách đó không xa có một đội thị nữ đang theo đường nhỏ đi tới, Liên Y kéo cái đầu nhỏ của Phong Chiêu đang lộ ra bên ngoài vào, bốn tiểu quỷ trốn ở một góc lẳng lặng chờ các nàng đi qua.
“Vân phi nương nương thật là được sủng ái, bệ hạ mỗi ngày đều đến Vân Thủy cung cũng chưa có như vậy đi Thủy Dạng cung.”
“Cũng chẳng phải nhờ Vân phi nương nương chúng ta trời sinh dịu dàng, mong manh người nam nhân nào mà có thể kháng cự được chứ.”
“Hắc hắc, bệ hạ cùng nương nương ở Vân Bích Trì, có thể là tắm uyên ương chăng?”
Hai nha hoàn khác đánh nhẹ nàng, “Ai nha, đừng có nói a, thật là chỉ biết đoán mò.”
Chờ các nàng đi qua, bốn tiểu quỷ mới từ chỗ ẩn nấp đi ra, vừa rồi mấy người kia nói mấy câu Liên Y nghe xong có thể đoán ra được chuyện gì sẽ xảy ra, xem ra phụ vương đang ở Vân Bích Trì sủng hạnh mỹ nhân đây, cái này gọi là làm cái gì? Cái này có nghĩa là nàng đến thật đúng lúc, không sớm cũng không muộn a!
Lập tức Liên Y hóa thân thành ma vương, miệng nàng mang theo nụ cười tà nói cới ba đứa nhỏ nói “Chúng ta đi Vân Bích Trì đi!”
Ba đứa nhỏ ngây thơ làm sao biết được ý nghĩ xấu xa của ác ma ngay cả giãy dụa cùng phản kháng đều không có, liền lập tức bị lôi kéo vào tròng.
Vân Bích Trì kỳ thật được đem nước từ suối nước nóng mang đến rồi để cho phi tần tắm rửa. Hình như trong các cung đều có một cái, xem ra phụ vương cũng không có bên trọng bên khinh.
Thế nhưng Vân Bích Trì cùng Thủy Dạng cung lại không giống nhau, nhìn qua có vẻ như lộ thiên trừ bỏ bên ngoài một vòng đại thụ rậm rạp thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.