Tình Đào

Chương 27: Chụp lén (2) (H)

Tiễn Ngã Mân Côi

07/08/2020

Hai người về đến nhà, thấy ở huyền quan có chiếc vali, hỏi dì giúp việc xem ai tới.

Dì giúp việc lau tạp dề đáp, hóa ra là Ngu Âm đến thành đông, gửi hành lý ở đây rồi ra ngoài chơi.

Ngu Thần mở di động ra xem, trên màn hình có mấy cuộc gọi nhỡ.

Ngu Âm không gọi được cho anh nên đã gửi tin nhắn.

Anh đọc xong thì dặn dì giúp việc mang hành lý vào phòng cho khách, rồi dọn dẹp qua một chút để chị anh ở.

Dương Đào về phòng vui tươi hớn hở, “Lâu lắm không gặp Ngu Âm rồi, nhớ cô ấy quá đi.”

Đi lên cầu thang, cánh tay Ngu Thần khoác lên vai cô, dí mặt tới gần cô, làm cho Dương Đào nhìn thấy mặt anh gần trong gang tấc, “Ngoan. Chúng ta còn có chuyện khác quan trọng hơn phải làm.”

Hơi thở anh phả lên cổ Dương Đào làm cô ngứa ngáy, mắng anh một câu lưu manh.

Ngu Thần cười đáp lời, “Mới thế đã mắng anh lưu manh? Lát nữa còn mắng thế nào nữa?”

Đến khi cô nhận ra ánh mắt Ngu Thần dính chặt lên người mình thì quần áo đã bị cởi…

Dương Đào lấy một cái váy ngủ từ trong tủ ra chuẩn bị đi tắm.

Ngu Thần nhàn nhã ngồi tựa vào đầu giường, hai chân dài duỗi thẳng, nhắc nhở cô, “Cái màu đen kia đẹp.”

Dương Đào đứng trước gương trong phòng tắm buộc lại tóc, tầm mắt dừng lại ở chiếc váy ngủ treo trên giá thì nhoẻn miệng cười.

Từ sau chuyện hình xăm quả đào, Dương Đào biết cách xử lý ngày trước của mình sai tạo thành vết sẹo trong lòng Ngu Thần, tự cảm thấy áy náy.

Vì thế cô muốn bồi thường cho Ngu Thần.

Anh là người trọng dục, cô cũng theo anh, anh muốn thì cô cho.

Anh giận dỗ, cô sẽ dỗ cho anh vui.

Cho nên mở tủ quần áo ra, toàn là váy ngủ mỏng manh gợi cảm, khiến cho tinh hoa đàn ông của Ngu Thần đêm nào cũng có đích đến…

Sau khi tắm rửa xong Dương Đào ra ngoài, đèn phòng ngủ bị Ngu Thần chỉnh tối đi không ít.

Váy ngủ màu đen xẻ tà khiến cho hai chân cô có vẻ trắng trẻo và nhỏ hơn nhiều.

Trước ngực là hoa văn ren đen, hai bầu ngực như ẩn như hiện.

Dây váy tinh tế phác họa ra xương quai xanh duyên dáng cùng với đường cong mượt mà của bả vai.

Ngu Thần duỗi tay ôm eo cô, bế cô đặt lên giường.

Thỉnh thoảng đội tennis tập trung, mỗi khi Ngu Thần nghe đồng đội oán giận cô này không hiểu tình thú, cô kia tính cách cứng nhắc, tâm trạng vô duyên vô cớ sảng khoái vô cùng.

Đồng đội thấy nụ cười đắc ý của anh thì chỉ muốn đánh cho một trận.

Chị gái nhỏ nhà anh ở bên ngoài không chút cẩu thả, làm một giáo viên nhân dân mẫu mực, nhưng lúc ở cùng anh thì lại có chút lẳng lơ*, điềm mỹ còn rất đỗi dịu dàng nữa.

*nguyên văn là phong tình, cũng có thể hiểu là lẳng lơ. Mình nghĩ mức độ nghĩa nó tích cực hơn nhưng không nghĩ ra từ nào thuần Việt cả…

Ngu Thần rất hài lòng.

Dương Đào chống lên vai Ngu Thần, “Đợi chút. Chờ Ngu Âm về em nói chuyện với cô ấy chút đã.”

Ngu Thần nhíu mày, bàn tay xoa nắn mông nhỏ mềm mại của cô, giọng khàn khàn, “Chúng ta làm trước đã.”

Dương Đào quay mặt đi, môi anh dán lấy cổ cô mà mút hôn, tay với vào trong váy đùa nghịch hai nhũ hoa cô.

Dương Đào không cản anh, mặc cho anh sờ mó, còn bản thân thì sờ soạng xuống phía dưới cởi quần anh.

“Ngoan. Xoay người lại đây.”



Dương Đào đáng thương liếc anh một cái, ngoan ngoãn xoay người.

Tấm lưng trần của cô dán lên ngực anh, Ngu Thần từ đằng sau tách mở hai chân cô ra hết cỡ.

Thứ nóng bỏng chen vào chân tâm cô, còn hơi nhảy lên chào hỏi.

Ngu Thần dùng tay xoa nắn hoa tâm cô, vì hai chân mở rộng nên hai mảnh thịt mềm che chở động thịt bị tách ra, chất lỏng bên trong dễ dàng chảy ra ngoài.

“Chị gái nhỏ ướt rồi.” Anh ghé vào tai cô nói những lời lưu manh.

Dương Đào bỏ e dè sang một bên, nhiệt tình vặn vẹo ma sát với da thịt anh, chỉ cần cúi đầu là thấy dưới lớp váy ngủ của mình là hai bàn tay đàn ông đang nắm lấy nhũ hoa cô chơi đùa, “Ngu Thần… Ngu Thần….”

Tiếng gọi Ngu Thần của Dương Đào vừa bất lực vừa yếu ớt.

Dễ dàng kích thích ý muốn bảo vệ và dụ̶c̶ vọng chiếm hữu của anh, làm anh muốn hung hăng chiếm hữu cô, bắt nạt cô.

Ngu Thần ôm lấy eo Dương Đào, đến khi côn thịt ra vào tiểu huyệt của cô, ánh mắt Dương Đào đã mê mang, đôi tay siết lấy chăn đệm bên dưới, miệng không ngừng rên rỉ, “Ngu Thần… a a… chỗ đó… là chỗ đó… ah…”

Ngu Thần mạnh mẽ thao làm cô, cái sau mạnh hơn cái trước, đấu đá lung tung trong mật huyệt của cô làm cô chỉ có thể ngửa đầu đón nhận, “Kẹp chặt vậy sao… hửm? Tiểu huyệtt cứ kẹp chặt lấy anh không ngừng.”

Dương Đào bám lấy cánh tay cơ bắp săn chắc của anh, vặn eo để anh vào sâu hơn, quay đầu sờ khuôn mặt tuấn tú của anh, hai người môi lưỡi dây dưa, “Thoải mái không? Em rất thích anh….”

Ánh mắt vũ mị* của cô càng làm Ngu Thần kích động, bóp chặt cằm cô nhiệt tình đáp lại, tốc độ dưới thân càng nhanh hơn, âm thanh da thịt va chạm bạch bạch bạch càng lớn hơn.

*vũ mị 嫵媚 tha thướt yêu kiều

Mật dịch từ tiểu huyệt Dương Đào chảy ra làm cho nơi giao hợp của hai người ướt nhẹp, anh không cho cô trốn, sau khi mạnh mẽ thúc mấy chục cái, lúc âm thanh của cô càng ngày càng cao, thở hổn hển bắn ra ở nơi sâu nhất trong cô.

Trước mắt Dương Đào hiện lên ánh sáng trắng, phía dưới co rút không ngừng, kẹp chặt anh làm anh càng sảng hơn.

Thân hình cô run rẩy ngã lên người anh.

Tình cảm mãnh liệt qua đi, Ngu Thần vẫn ôm lấy Dương Đào, phía dưới chậm rãi ra vào kéo dài khoái cảm của cô, trên người cả hai toàn mồ hôi.

Váy ngủ của Dương Đào chưa kịp cởi đã bị Ngu Thần đè ra làm một lần. Bỗng cô nghe thấy tiếng động dưới lầu thì đoán là Ngu Âm đã trở lại.

Cô vội vàng vào phòng tắm vệ sinh sạch sẽ phía dưới, Ngu Thần lười biếng tựa cửa xem cô lau rửa, tinh dịch bắn vào rất nhiều.

Anh muốn vào giúp cô moi ra, Dương Đào thấy thế liền trốn, “Không cần.”

Chỉ cần một ngón tay thò vào… chắc chắn cô sẽ không ra được phòng tắm.

Ngu Thần cũng không miễn cưỡng, đêm nay chắc chắn anh còn có thể ăn tiếp, không cần vội vàng chốc lát.

Anh hiên ngang đi vào, ngồi vào bồn tắm, còn giữ tay cô dặn cô sớm quay lại.

Dương Đào hỏi anh có xuống cùng cô không?

Ngu Thần đang hưởng thụ bồn tắm mát xa, tiếng cười trầm thấp lộ vẻ sung s͙ư͙ớ͙n͙g͙, để em dâu chị ấy thể hiện.

Dương Đào thay quần lo̶t̶"̶, khoác áo tắm dài lên, sau khi kiểm tra thấy ổn thỏa rồi mới ra ngoài tìm Ngu Âm.

. . . . . .

Ngu Âm uống chút rượu, là bạn cấp 3 đưa cô về.

Dương Đào cảm ơn người bạn kia, nghe nói là bạn cùng phòng thời cấp 3*, đều là nữ thì mới yên tâm.

*Các trường cấp 3 bên Trung hay ở nội trú thì phải, theo kinh nghiệm đọc vườn trường của mình thì đa số đều ở nội trú, ngoại trú cũng có.

Ngu Âm đứng ở huyền quan cởi giày cao gót, thuận tay vuốt lại mái tóc dài của mình.

Dương Đào bất đắc dĩ nhìn hai má ửng hồng của cô, “Đến thành đông một chuyến nhân tiện xõa luôn sao? Mình đi mách anh nhà cậu.”

Vừa nghe thấy cô muốn nói cho Lục Hành Dương, ánh mắt Ngu Âm ai oán, “Đào Đào, mình giả vờ say đấy. Không muốn đi chơi cùng họ nữa, há miệng ngậm miệng đều là chuyện con cái.”

Con cái đó.



Dương Đào đồng tình sâu sắc, rồi dẫn Ngu Âm lên lầu.

Sắp đến tết, Nam Đại cho nghỉ đông sớm, Ngu Âm rảnh rỗi nên tới thành đông chơi.

Căn phòng này không có ai ở, được trang trí rất khéo léo, lại còn yên tĩnh, Ngu Âm thấy Dương Đào ngáp thì bảo cô về nghỉ ngơi có chuyện gì thì ngày mai lại nói.

Dương Đào nói ở đây có thể có muỗi, cô lấy tinh dầu đuổi muỗi trong ngăn kéo rồi nhỏ một chút vào đèn xông ở trên bàn.

Trong lúc lơ đãng, cổ áo Dương Đào rũ xuống, vải lụa màu đen làm lộ ra cảnh xuân vừa trắng vừa mềm.

Ngu Âm nhìn vậy, vội tiến lên giúp Dương Đào, “Mau về ngủ đi.”

He he.

Em trai cô chắc chờ đến sốt ruột rồi.

Mặt Dương Đào đỏ bừng, biết Ngu Âm nhìn thấy rồi, dù muốn ở lại nói chuyện cũng ngại ngùng nên đành về phòng.

. . . . . .

Hôm sau Dương Đào tỉnh lại thì Ngu Thần đã dậy đi chạy rồi.

Cô mò tìm di động xem giờ, định ngủ tiếp.

Thì thấy cuộc gọi nhỡ của trợ lý Đặng với đống tin nhắn oanh tạc của Dương Liễu.

[Anh rể ‘trâu’ ghê!!!]

[Có phải ở phố ẩm thực Đông Đại không?!!!]

[Hai người háo sắc a a a a a]

[Giữa đường cũng dám sờ soạng nhau sao? Lúc ấy chị có đồng ý không vậy? Chị có đẩy anh ấy ra không?]

Trên màn hình liên tục nhảy ra khung thoại màu trắng làm Dương Đào mộng bức, bấm vào ảnh Dương Liễu vừa gửi.

Oanh!

Đầu óc cô liền tỉnh táo!

Hình ảnh thân thiết của cô với Ngu Thần hôm qua bị chụp lén!

Bên góc còn có logo của trang bát quái, khung cảnh mơ hồ tối tắm, Dương Đào được Ngu Thần ôm trong lòng, hai tay anh đang sờ ngực cô….

Sờ đến càng ngày càng quá đáng…

Cô vặn vẹo trong lòng anh…

Hai người hôn nhau…

Chủ topic đăng rất nhiều ảnh.

Tiêu đề còn kích thích hơn.

【 Vận động viên tennis quốc gia Ngu Thần ở trên đường đè bạn gái ra bóp nhũ hoa, làm cho cô ấy rên rỉ không ngừng.】

Dương Đào xem mà vẻ mặt khó có thể tin.

Bóp vú?

Đè?

Rên rỉ?

Làm gì có!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tình Đào

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook